Quyền Lực Bóng Tối
Chương 6: Một chút thành quả

Khoảng một tuần sau...

Tối chủ nhật hôm đó trời mát mẻ, bọn trẻ trong xóm lại rủ Kim chơi trốn tìm. Cậu nhìn quanh thì thấy không thiếu ai, chỉ thiếu Thảo Huyền. Có lẽ nàng biết có cậu nên không ra chơi. Cậu hỏi bé Ánh: "Chị Huyền em đâu rồi?"

"Chị ấy coi tivi, em rủ thế nào cũng không đi." Cô bé đáp.

Kim biết lý do nên cũng không hỏi thêm về Huyền nữa, cậu hỏi cô bé: "Em chơi trò này bao giờ chưa?"

"Trên phố em cũng có chơi, nhưng đèn điện nhiều dễ tìm thấy lắm." Nàng cười đáp.

"Vậy thì em yên tâm, ở đây tối đen như mực đừng gần còn không thấy rõ mặt nhau nữa là đi tìm. Cả nhóm đứng gom lại xòe tay ”nhiều ra ít bị, ít ra nhiều bị” để tìm người úp mặt vào gốc cây đếm năm mười cho cả bọn đi trốn." Kim thì thầm vào tai bé Ngọc: "Tí theo anh. Anh có chỗ trốn bí mật lắm."

Nàng nhìn cậu gật gù rồi cười, lúc nào cô bé cười cũng nhìn rất dễ thương.

Sau đó cả bọn chạy đi trốn cho thằng nhóc nhỏ tuổi nhất đi tìm. Kim và bé Ánh chạy thật xa ra ngoài đống rơm giữa ruộng, lúc đó ruộng lúa đã gặt hết chỉ còn lại gốc rạ. Nàng đứng gần cậu nên ngửi được mùi thơm từ tóc nàng tỏa ra. Hương thơm êm dịu thật là dễ chịu.

Cậu hỏi đùa: "Em có sợ ma không?"

Ngọc Ánh quay lại nhìn Kim: "Có ma hả anh?"

Kim trả lời: "Có chứ, anh nghe mẹ kể là đêm ma nó hiện lên, ngày thì nó đi ngủ."

Nghe cậu nói thế khiến nàng như đang rất sợ, dựa sát vào người cậu. Kim khẽ nắm lấy tay bé Ánh rồi nói: "Không sao đâu, có anh bảo vệ em rồi."

"Giống như anh bảo vệ chị em khỏi bọn lưu manh hả?" Ngọc Ánh hỏi.

"Ừm, đúng rồi. Sao em biết?" Gia Kim gật đầu.

"Em nghe mẹ nói." Cô bé đáp.

Cậu nghĩ chắc là thằng bạn "Mặt dày” nó nhiều chuyện rồi. Lúc đó bé Ánh đứng mỏi chân nên dựa hẳn lưng vào người cậu. Kim vòng tay ra trước ôm nàng vào lòng. Nàng biết cậu đang bảo vệ mình nên không phản ứng gì. Đây là lần đầu tiên cậu ôm một người con gái. Hương thơm từ tóc cô bé tỏa ra làm cậu mỗi lúc một cúi thêm xuống để ngửi. Cậu chợt nhớ tới cảnh đôi nam nữ làm với nhau ở rẫy bắp. Kim nhớ lúc đó anh ta le lưỡi liếm lỗ tai làm cho chị ấy rên lên và liền bắt chước cúi xuống hôn lên tóc cô bé rồi le lưỡi liếm nhẹ qua vành tai. Bé Ánh chợt rùng mình nghiêng đầu qua nhìn cậu. Kim không nói gì hôn nhẹ lên gò má nàng, ánh mắt ngây thơ của nàng nhìn cậu như muốn hỏi gì đó. Kim vội cười trừ: "Em dễ thương quá à."

Cô nàng cũng cười theo: "Thiệt hông?" Đúng là một câu hỏi ngây thơ đáng yêu.

"Thiệt mà." Nói rồi cậu ôm nàng chặt hơn và lại le lưỡi liếm vành tai làm cô bé cứ né bên này xong lại né bên kia. Tay cậu trượt lên chạm vào vú bé Ánh, một cảm giác mềm mềm đã đã. Nàng khẽ dùng tay đẩy tay cậu xuống ngang eo, rồi cậu lại trượt lên. Cứ thế một hồi nàng mặc kệ để cho cậu mò vú. Vú nàng be bé như quả cam, tuy vậy với cậu như thế đã tuyệt lắm rồi, Kim cố luồn tay vào áo để cảm nhận cho rõ.

Cô bé đẩy tay cậu ra: "Đừng anh, em nhột quá à."

Kim lại hù: "Em đứng im đi, ma nó nghe thấy là chết đó."

Nghe cậu nói vậy khiến nàng cũng sợ và đứng im ru, được thế cậu luồn tay vào áo và từ từ chạm vào vú. Cậu nhắm mắt để cảm nhận sự ấm áp từ cơ thể người con gái truyền sang, côn thịt cậu không biết đã cứng lên từ lúc nào. Kim khẽ đẩy côn thịt cậu chạm vào khe mông của nàng rồi cạ từ từ, một cảm giác sướng lâng lâng làm cậu thích thú. Kim tiếp tục mân mê hai bầu vú khiến nàng cứ ưỡn người lên và thở hổn hển, cậu lại nhớ đến cảnh đôi nam nữ làm với nhau ở rẫy bắp.

Kim biết cô bé đang cảm nhận sự rung động đầu đời giống như cậu vậy. Cậu bỏ bầu vú ra và từ từ đưa tay xuống dưới rốn, cái chỗ mà khi nhìn con gái cậu hay tưởng tượng sau lớp quần đó là gì nhỉ. Tay cậu chạm vào cái ụ gì đó mềm mềm. Chợt bé Ánh đẩy tay cậu ra và khép chặt hai chân lại. Kim có cố thế nào cũng không được nên năn nỉ: "Cho anh rờ xíu đi."

"Thôi mà anh, kỳ lắm." Ngọc Ánh thì thào phản đối.

"Không sao đâu mà." Gia Kim trấn an cô bé.



"Hông, anh bỏ ra đi… ai thấy mách mẹ là chết đó." Nàng vẫn kiên quyết.

"Không ai thấy đâu, với lại Mẹ em cũng thương anh lắm." Vừa nói cậu và cố đưa tay xuống, nhưng hai chân cô bé vẫn khép chặt, cậu chỉ rờ được một chút mềm mềm. Điều đó càng làm Kim thấy kích thích phải rờ cho bằng được.

Cậu nói: "Cho anh rờ xíu thôi, mai anh làm hết bài tập cho."

Bé Ngọc Ánh ngước lên nhìn cậu rồi hỏi: "Anh nói thật hông?"

"Ừ, thật mà." Kim gật đầu.

Thế là Ngọc Ánh bắt đầu mở hai chân ra, chỉ đợi có thế tay Kim úp ngay vào. Cậu cảm nhận một sự mềm mại và ấm ấm. Đây là âm hộ sao, cậu nghĩ mình đang được rờ bướm của con gái thật ư? Vẫn chưa tin điều gì đang xảy ra, cậu vuốt ve một cách nhẹ nhàng rồi bất ngờ luồn tay vào trong quần. Nàng giật mình cầm lấy tay cậu đẩy ra, nhưng đã vào được tới đây thì có chết cậu cũng không rút tay ra. Chợt cậu cảm thấy như có vài sợi lông mềm mềm. Vậy là âm hộ cô bé đang mọc lông, cũng phải thôi năm nay nàng cũng mười bốn tuổi rồi, chắc cũng đã dậy thì. Nhưng sao cậu mười sáu tuổi rồi mà chưa có nhỉ?

Kim hỏi nàng: "Âm hộ em có lông rồi hả?"

Ngọc Ánh dạ lí nhí, rồi nói: "Có lần em tắm với mẹ, mẹ nói con gái lớn lên âm hộ sẽ mọc lông?"

Kim ngạc nhiên: "Ủa, em tắm chung với mẹ hả?"

Bé Ánh: "Dạ!"

Cậu hỏi tiếp: "Vậy âm hộ mẹ em có lông hông?"

Nàng cười đáp: "Có chứ, nhiều lắm."

Sực nhớ đến Thảo Huyền, Kim hỏi tiếp: "Vậy còn chị gái của em thì sao?"

Bé Ngọc cũng thành thật trả lời: "Cũng có, nhưng ít."

Kim hỏi: "Ít hơn của em hả?"

Nàng lắc đầu: "Hông, ít hơn của mẹ."

Nhắc tới âm hộ của Thảo Huyền tự nhiên cậu thấy kích thích vô cùng. Côn thịt cứng và giật giật. Chợt cậu cảm thấy có gì đó nhớt nhớt ở âm hộ bé Ánh, hình như có một khe nước rất ướt và trơn ở giữa khiến Kim tò mò dùng ngón giữa mân mê và chọt chọt ngón tay vào giữa khe ấy thì thấy nàng rùng mình cầm tay cậu cố đẩy ra…

Cô bé nói: "Đừng anh, em đau."

Nghe thế Kim cũng sợ nàng đau nên không dám chọt nữa, cậu đẩy đẩy và cạ côn thịt mình vào mông nàng từ phía sau. Bỗng Ngọc Ánh thò tay ra sau cầm trọn côn thịt đang cứng ngắt làm cậu giật cả mình.

"Anh giấu gì trong bụng đụng vào người em nhột quá à?" Nàng hỏi.

Kim phì cười: "Anh đâu có giấu gì đâu… là côn thịt anh đó."

Cô bé nghe thế, vội bỏ tay ra: "Í da, ghê quá. Sao nó cứng vậy anh?"

"Tại nó thấy em dễ thương đó hihi." Kim vừa cười vừa giải thích.



"Anh xạo, nó làm gì có mắt đâu." Nàng nói trông thật ngây ngô.

Cậu cười và ôm nàng vào lòng và hỏi: "Anh rờ âm hộ em thấy thích hông?"

Cô bé ngượng ngùng: "Em thấy hơi nhột nhột."

"Em muốn anh rờ nữa hông?" Cậu hỏi tiếp.

Ngọc Ánh đỏ mặt cúi xuống và nói nhỏ xíu: "Dạ muốn."

Kim: "Vậy mà hồi nãy anh năn nỉ mãi mới cho. Còn bắt anh làm bài tập nữa."

Nàng cười khoái chí: "Anh hứa rồi đó, mai làm bài tập cho em nha."

Kim: "Anh biết rồi, nhưng anh muốn em làm cho anh cái này được không?"

Bé Ánh ngẩng mặt lên nhìn cậu. Kim tuột quần xuống rồi cầm tay nàng đặt lên côn thịt đang cứng ngắc của mình: "Em vuốt côn thịt anh đi, cho anh sướng."

"Thiệt hông?" Rồi nàng nhắm mắt lại: "Thôi… ghê quá à."

Cô bé cố bỏ tay ra khỏi côn thịt của cậu và quay mặt đi chỗ khác nhưng Kim vẫn nắm chặt và cầm tay nàng vuốt theo ý mình. Cậu đang sướng nên vòng một tay ôm lấy nàng vào lòng, cố hít thở hết mùi hương con gái trên người của cô nàng. Kim dùng tay còn lại kéo quần của bé Ngọc Ánh xuống và bắt đầu mò đến cái âm hộ, đêm tối cậu không nhìn rõ được âm hộ của nàng nhưng qua bàn tay của mình cậu cảm nhận được âm hộ nàng rất múp và mềm mại. Ngón tay cậu lại tìm tới cái khe thịt trơn ướt, lần này sợ cô bé đau nên cậu không chọt ngón tay vào mà chỉ mân mê dọc theo khe âm hộ. Nàng đung đưa người theo nhịp vuốt ve của cậu càng làm cậu phấn khích. Kim thì thầm vào tai nàng: "Anh thích quá… em ơi."

"Em cũng thích lắm." Bé Ánh thì thào.

Nghe thế, Gia Kim miết ngón tay vào khe âm hộ mạnh hơn và nàng rên lớn lên: "A a anh... đừng... ư ư…"

Nàng vừa rên vừa nói rồi hôn lên má Kim, hôn lên tai cậu như lúc đầu cậu làm cho nàng. Cô bé như ngã hoàn toàn người vào cậu.

Ngọc Ánh rên mỗi lúc một to hơn, dâm dịch của nàng từ âm đạo ứa ra ướt hết ngón tay Kim. Lúc này cậu buông tay ra để cô bé tự cầm côn thịt cậu mà vuốt ve… sướng quá không chịu nổi Kim biết mình sắp ra nên quay người lại để khỏi bắn lên người bé Ánh. Nàng vẫn nắm chặt côn thịt làm cậu xuất tinh ra ướt hết cả bàn tay cô bé. Nàng vội rụt tay lại rồi hỏi: "Anh tiểu hả, dơ quá à."

Kim cười: "Không có, đó là nước tinh của anh."

Nàng thắc mắc: "Nước tinh là gì vậy anh?"

Lúc đó thật sự Kim cũng không biết, chỉ đọc sơ qua sách Sinh Học lớp 8. Hồi đó tiết Sinh Học về cơ thể người ở quê thầy cô không dạy, chỉ cho học sinh đọc tham khảo.

Cậu nhìn nàng âu yếm rồi đưa tay bẹo má một cái xong ngồi xuống kéo quần nàng lên lại. Vừa kéo cậu vừa nhìn âm hộ mủm mỉm mờ mờ của cô bé trong đêm tối. Thấy cậu cứ nhìn âm hộ mình chăm chăm khiến nàng ngượng đỏ mặt đẩy Kim ra và tự kéo quần lên: "Anh Kim kỳ quá, nhìn hoài à."

Kim ôm nàng vào lòng rồi nói: "Em không được nói chuyện này với ai biết chưa. Mẹ mà biết là bị đánh đòn đó."

Nàng thỏ thẻ: "Em biết rồi… Anh cũng vậy nha."

Kim phì cười: "Tất nhiên rồi."

Cậu thò đầu ra nhìn về phía bọn nhóc đang chơi trốn tìm thì thấy bọn nó đã về hết, nên cậu và nàng cũng về.

Tối hôm đó về Kim cứ thao thức nghĩ tới bé Ngọc Ánh, nghĩ tới chuyện vừa mới xảy ra. Bất giác cậu mỉm cười nghĩ tới một chút thành quả mình mới đạt được.​

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương