[Quyển 2] Hàng Ngày Làm NPC Ở Thế Giới Xuyên Nhanh
-
Chương 238: Đoạt cơ duyên của nam chủ?
Edit: Thu Hương
Sở Phàm?
Nghe được Lăng Hiểu nhắc đến hắn, sắc mặt Lăng Tiêu thật sự phức tạp: "Ta và Lăng Ngạo Thiên trên đường đi trở về gặp phải hắn."
Lăng Tiêu chầm chậm đem chuyện mình và Lăng Ngạo Thiên phát hiện Sở Phàm, sau đó đem hắn cứu, lại một đường đưa về thành Thượng Võ kể lại.
Bởi vì Lăng Tiêu biết một chút y thuật, cho nên trên đường vẫn là hắn phụ trách chăm sóc Sở Phàm.
Cho nên... đại khái bởi vì vậy, mà làm cho Sở Phàm cảm kích hắn, hừm... "Lăng tiểu thư".
"Thật ra kể cả không có bọn ta, hắn cũng sẽ không chết được, thậm chí... hắn có lẽ có thể trở nên mạnh hơn mới đúng."
Thật ra thì Lăng Tiêu có suy đoán, hắn đột nhiên hôn mê, cộng với dị trạng thân thể, rất có thể có liên quan đến gốc cây kỳ dị màu đỏ ngày đó dưới người Sở Phàm.
"Ta đoán cái gốc cây mà ta hấp thu hẳn là linh bảo nghịch thiên, mấy ngày nay trong cơ thể ta khí tức vẫn luôn rất quái dị, cho tới sáng nay, cái khí tức kì dị kia không khống thế nổi, ta muốn thử luyện hóa chúng, sau đó liền ngất đi...." Giọng nói Lăng Tiêu có chút phức tạp: "Không nghĩ tới tỉnh lại, lại là một may mắn thật lớn."
Cho nên "ân cứu mạng" của Sở Phàm, hắn thật sự không "gánh" được.
Bởi vì, từ góc độ của Lăng Tiêu, có lẽ, cái cơ duyên may mắn đó vốn nên thuộc về Sở Phàm mới đúng.
Hóa ra là vậy.
Nghe theo lời đại ca nhà mình, Lăng Hiểu cuối cùng cũng biết, ca ca hắn là lấy được thiên đại cơ duyên!
Hơn nữa còn là đoạt được từ chỗ của nam chủ!
Cơ duyên của nam chủ cái nào không phải là sự tồn tại nghịch thiên chứ?
Cũng không trách ca ca sau khi hấp thu linh khí của nàng xong, lại có thể hoàn toàn kích hoạt thể chất đặc thù của mình, trong một ngày đạt đến vũ sư cửu phẩm!
Xem ra thật sự phải cảm tạ nam chủ đại nhân?
***
Sáng sớm ngày thứ hai, Lăng Vô Thương nhận được tin lập tức vất vả từ vùng khác trở về, một nhà bốn người cuối cùng cũng đoàn tụ.
Biết được Lăng Tiêu lấy được cơ duyên nghịch thiên, người vui vẻ nhất đương nhiên là Lăng Vô Thương.
Lăng Vô Thương: Nữ nhi của ta quả nhiên là thiên tài tuyệt thế, há há há há!
Lăng đương gia vui vẻ, toàn bộ phủ đương nhiên cũng tràn đầy bầu không khí đó.
Lăng Hiểu nghỉ ngơi một ngày, lại ăn một ít linh dược, linh khí trong cơ thể cuối cùng cũng được khôi phục hơn nửa.
"Sau này, muội có tính toán gì không?"
Lăng Tiêu cũng đến sân của Lăng Hiểu, hai ngày nay nàng tuyên bố với bên ngoài muốn nghỉ ngơi không muốn để người quấy rầy, cho nên đến nay vẫn không có ai dám đến làm phiền, coi như cũng thanh nhàn.
Lăng Hiểu liếc nhìn ca ca: "Khi còn ở Tử Trúc Lâm ta liều mạng tu luyện như vậy cũng vì ca ca, bây giờ huynh mạnh như vậy, ta cảm thấy không có chuyện của ta nữa, đúng rồi, ca ngươi ở Tử Trúc Lâm lâu như vậy, đối với mọi thứ hẳn là sẽ không có vấn đề gì, nhưng có một số thứ ta phải nói ...."
Lăng Hiểu đem chuyện của Đường Phi Nguyệt nói một lần, đương nhiên không thể tiết lộ thân phận chuyển kiếp của Đường Phi Nguyệt, chỉ có thể nói nàng rất tôn sùng Lăng Tiêu.
"Đúng rồi, còn có Cố Tuyết Dao, Cố sư muội, dường như cũng có ý tứ với ca ca nha."
Lăng Hiểu nói đến đây, đột nhiên cười hắc hắc: "Có thể nói ca ca của ta rất có mị lực, đừng nói thánh nữ Phi Linh Tông gì gì, ngay cả đàn ông là Sở Phàm kia cũng...."
"Khụ khụ"
Mặt Lăng Tiêu đen xì: "Chuyện của Sở Phàm không phải ta đã nói hết rồi sao, là ngoài ý muốn, ta chỉ là trên đường đi, chẩn mạch cho hắn, sắc chút thuốc cho hắn, chỉ có như vậy thôi."
Những thứ này đối với Lăng Tiêu có thể nói chỉ là một cái nhấc tay.
Nhưng mà hắn không nghĩ tới, khi mà thương thế của Sở Phàm tốt lên lại đối với hắn nhiệt tình như vậy, nhiệt tình một cách quá đáng.
Thật may là Lăng Hiểu trở lại, hai thân phận cũng thuận lợi mà đổi lại, nếu không...
Lăng Tiêu cảm thấy hắn sẽ bị Sở Phàm làm cho phiền chết.
Thấy ca ca vô ngữ, Lăng Hiểu chỉ cười cười, nàng dĩ nhiên sẽ không nói cho Lăng Tiêu, đây là vị trí thường gặp nhất trong một bộ sách võ thuật đại nam chủ.
Nam chủ bị trọng thương luôn sẽ gặp được hoặc là một tiểu mỹ nhân hoặc cao lãnh hoặc nhuyễn manh, tiểu mỹ nhân này sẽ là tiểu thư của đại gia tộc, thậm chí có thể là một thiên tài.
Ann, sau đó....
Thôi đừng nghĩ, đau dạ dày.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook