[Quyển 1] [Xuyên nhanh] Cứu Mạng! Tất Cả Nam Chủ Đều Hắc Hoá
-
Chương 21: Pháo hôi tìm đường chết ( xong )
Editor: Thập Bát Sơn Yêu
—————————
Tần Lệ rốt cuộc cũng nguyện ý lập Hoàng Hậu, đám triều thần đều vui mừng đến hỏng rồi.
Tần Lệ vị hoàng đế này không giống như những đế vương khác, hắn đối với nữ sắc không có hứng thú. Hậu cung mặc dù cũng có phi tần, nhưng phần lớn đều là người ngoài đưa vào cho hắn, ai đưa đến cũng không cự tuyệt, cũng không chạm vào các nàng.
Thậm chí nếu tâm tình không tốt, ai chọc vào liền kéo ra ngoài chém, mặc kệ thân phận ngươi là gì. Thời gian lâu dần, cũng không có ai dám đưa khuê nữ của mình vào trong cung nữa.
Nhưng hôm nay vị Hoàng Hậu này lại do chính hắn muốn, cứ như vậy vấn đề con nối dõi cũng được giải quyết.
Nói tới vị này Hoàng Hậu, triều thần quan lại cũng từng tò mò. Lúc trước Hoàng Thượng cùng An tiểu Vương gia thân thiết ân ái, làm cho bọn họ tưởng rằng hoàng đế muốn tuyệt hậu.
Không nghĩ tới cuối cùng hắn cũng nghĩ thông suốt, nguyện ý lập hậu. Dù thân phận Hoàng Hậu có tỳ vết thì điểm này cũng không tính là cái gì.
Nhưng bọn họ vẫn quá ngây thơ rồi, chờ tới ngày đại hôn, khi bọn họ bái kiến Hoàng Hậu, nhìn khuôn mặt quốc sắc thiên hương kia, tất cả mọi người đều chấn kinh rồi.
Người này còn không phải là An tiểu Vương gia sao!
Đừng tưởng rằng thay nữ trang bọn họ liền không nhận ra!
Nhưng trong lòng dù có rít gào thế nào, cũng không một ai dám đứng ra nghi ngờ, càng đừng nói là phản đối.
Đại hôn quy củ rất nhiều, tế tổ, quỳ lạy, cuối cùng khi bái xong thiên địa, Tô Đường đã mệt muốn chết.
Nhưng cái này vẫn không phải là cái mệt nhất, mệt nhất chính là vào ban đêm.
Tần Lệ đạp lên ánh trăng tiến vào phòng, hắn dựa theo quy củ, thần thái ưu nhã thong dong không có nửa điểm gấp gáp. Đầu tiên là xốc khan voan đỏ của nàng lên, sau đó cùng nàng uống rượu hợp cẩn, thậm chí còn hỏi nàng có đói bụng không.
Tô Đường đương nhiên là đói, cả một ngày đều chưa được ăn cái gì.
Mà Tần Lệ lại rất có kiên nhẫn giúp nàng gỡ mũ phượng xuống, thay nàng rửa mặt chải đầu. Hắn không cho người khác làm, động tác có chút mới lạ. Nhưng Tô Đường không chịu nổi hắn ôn nhu, cho nên toàn bộ quá trình nàng đều được hầu hạ đến thoải mái.
Tô Đường tưởng rằng giá trị hắc hóa giảm xuống, lệ khí của Tần Lệ cũng tan. Nào ngờ mới ăn xong một miếng, vừa nhấc đầu lên cả người lẫn da đầu đều tê dại.
Nơi nào ôn nhu, rõ ràng là tên cầm thú!
Nàng run run theo bản năng lùi về phía sau, kết quả đối phương lại hướng nàng vẫy vẫy tay, thanh âm ôn nhu nói: "Nghi Bảo nhi, lại đây."
Hắn tuy rằng mang theo ý cười, ngữ khí cũng hết sức ôn nhu, nhưng Tô Đường lại bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ lùi về sau vài bước.
"Tần...Tần Lệ, chúng ta thương lượng được không?"
Tô Đường không sợ trời không sợ đất rốt cuộc cũng gặp được khắc tinh.
Từ khi nàng phát hiện Tần Lệ đối nàng có tình cảm khác, liền đoán được sẽ có ngày này. Nàng chuẩn bị lâu như vậy nhưng khi ngày này thực sự tới, nàng lại túng quẫn.
Này con mẹ nó còn không bằng trực tiếp cầm đao đâm chết nàng đi!
Phòng tân hôn lớn như vậy, Tô Đường muốn chạy trốn, nhưng có thể trốn đi nơi nào?
Vậy cũng thôi đi, đêm động phòng hoa chúc, hắn lại cầm một đống sách lại đây.
Tô Đường vừa thấy cả người đều không khỏe, bởi vì hắn đang nhìn những tư thế viết trong sách, cười đến yêu nghiệt.
"Nghi Bảo nhi, chúng ta cũng thử những cái này đi. Nàng xem, lúc trước nàng khắp nơi khen ngợi, chúng ta nếu không thử những thứ trong sách này, vậy thì không phải là phụ ý nàng sao."
Tô Đường: "...... Lăn."
———— Thập Bát Sơn Yêu————
Cuối cùng kết thúc như thế nào Tô Đường đã không còn ấn tượng nữa. Dù sao lúc tỉnh lại, bên cạnh đã không có người nữa.
Tô Đường nháy mắt, nhìn sắc trời tối tăm ngoài cửa sổ, chỉ cảm thấy toàn thân đều bị nghiền ép qua, trong bụng cũng đói kêu vang.
Nàng không có lập tức gọi người, mà hỏi hệ thống: "Cẩu tử, giá trị hắc hóa còn bao nhiêu?"
Hệ thống: [ Còn có 2%, ngày hôm qua thành thân, giảm xuống 3%]
Tô Đường cảm thấy mình càng ngày càng mệt, bị hắn ăn sạch sẽ, còn tự mình ra trận đem bản thân chơi đùa đến chết, kết quả chỉ giảm xuống 3%!
"Nam nhân quả nhiên đều là đại móng heo!"
Bởi vì tức giận, lời này liền buột miệng thốt ra, do đó nàng mới phát hiện giọng nói mình đã khàn như vậy.
Dĩ nhiên âm thanh này đã kinh động đến người hầu hạ ngoài điện. Nhưng giây tiếp theo Tần Lệ đã xuất hiện, các cung nữ đều lui ra ngoài.
Tần Lệ có du͙ƈ vọиɠ chiếm hữu rất mạnh, làm sao hắn có thể chịu được người khác nhìn thấy vẻ đẹp lúc này của tiểu Hoàng Hậu nhà mình được?
Không những thế, tương lai mỗi một ngày sinh hoạt của Tô Đường hầu như đều không qua tay người khác. Thậm chí vì lo lắng mang thai sẽ tổn hại đến thân thể nàng, Tần Lệ ngay cả con nối dõi cũng không có. Cuối cùng, vẫn là đưa con của Tần An Cẩn về dưới danh nghĩa nuôi dưỡng.
Lại nói đến Vương phi của Tần An Cẩn là Tề Vân. Tần Lệ là quỷ hẹp hòi, thấy hai người ở trong lòng Tô Đường có chút phân lượng, liền lập tức ban hôn. Sau đó liền đưa bọn họ ném đến đất phong, không có thánh chỉ không được hồi kinh.
Cuối cùng nếu không phải bởi vì cần Thái Tử, chỉ sợ là cả đời bọn họ đều không được vào cung.
Nhân loại tuổi thọ ngắn ngủi, thế giới này nam chủ đã đến tuổi tóc bạc phơ, cả hai cũng đã cùng chung sống cho tới ngày chia ly.
Hôm nay thời tiết phá lệ sáng sủa, Tô Đường cũng từ tiểu tiên nữ biến thành lão tiên nữ nếp nhăn đầy mặt. Nàng chấp nhất nắm đôi tay già nua trên giường, trong mắt lộ ra vài phần bi thương.
"Ngươi quản ta cả đời ăn uống, ngươi vừa đi ta sẽ lập tức kêu Ngự Thiện Phòng chuẩn bị thịt nướng cay rát, còn có các loại mỹ nam thư sinh."
Tần Lệ già rồi, đôi mắt cũng vẩn đục, duy chỉ có ánh mắt nhìn nàng là chưa bao giờ thay đổi.
Hắn cười nhìn nàng: "Không sao, ta vừa chết, liền lập tức hạ chiếu thư cho nàng chôn cùng. Chúng ta sinh cùng ngày, chết cùng chỗ, đời này trừ bỏ ta bên cạnh nàng, người nào cũng không được."
Tô Đường cười một tiếng, ngoài miệng mắng quỷ bá đạo, nhưng trong mắt lại chứa đầy nước mắt.
Nàng cũng không phải thật sự yêu hắn, nhưng cùng hắn ở chung lâu như vậy, cảm tình dĩ nhiên là có.
Điểm này Tần Lệ cũng biết, nhưng hắn cũng không nổi lòng tham, hoặc là nói hắn buộc chính mình không cần quá tham lam.
Có được nàng, cho dù tâm nàng không ở chỗ hắn thì đã sao, dù sao trừ bỏ hắn, nàng chỗ nào cũng không đi được.
Cuối cùng Tần Lệ chết trong lòng ngực Tô Đường, sau khi hắn chết liền có thái giám tới đọc thánh chỉ.
Tô Đường rất bình tĩnh, thậm chí còn chờ người đến đưa nàng lên đường. Rốt cuộc lấy tính của Tần Lệ, loại chuyện chôn cùng này, hắn đúng là làm được.
Nhưng chờ thái giám đọc xong, nàng cũng không có nghe được cái gì liên quan đến việc chôn cùng.
"Hắn vậy mà không có đem ta chôn cùng?"
Nàng lẩm bẩm nói xong lời này. Cuối cùng vẫn là nhi tử Tần An Cẩn nhào tới, khóc lóc nói với nàng.
"Cô mẫu, Hoàng Thượng đã sớm hạ chỉ, sau khi ngài chết, không đưa vào hoàng lăng mà cho người đem tro cốt mang đến cho cô mẫu. Thẳng đến...... trăm năm sau, lại cho người hợp táng."
Mấy năm nay con trai của Tần An Cẩn vẫn luôn được nuôi dưỡng bên cạnh Tô Đường. Đối với cô mẫu là nàng, cũng giống như mẹ ruột mà hiếu thuận, lúc này khóc cũng là thiệt tình thực lòng.
Tô Đường nghe xong, lại cười.
[ Đinh, giá trị hắc hóa giảm xuống 100%, tích phân thế giới này giải trừ thành công.]
————————————
Thập Bát Sơn Yêu.
~ Ta đọc xong chương cuối của vị diện này liền cảm thấy rất nghẹn ngào, chua xót.
Thật ra Tô Đường không phải người tốt, cô ấy cũng tự nhận mình không phải người tốt. Vì nhiệm vụ, cô ấy có thể bồi ngươi diễn cả đời.
Kiếp này Tô Đường không yêu Tần Lệ, hắn biết rõ. Nhưng Tô Đường vẫn dùng cả đời ở bên hắn.
~ Ta không yêu người, nhưng lại nguyện ý dùng cả đời ở cạnh ngươi, bầu bạn với ngươi. Vậy là đủ rồi ~
Cũng đừng trách cô ấy nga~~~
Cứ nghĩ thử xem, cô ấy một lòng làm nhiệm vụ, luôn tạo hố cho nam chủ, tích cóp tích phân được về quê dưỡng lão. Đùng một phát lại phải quay lại cứu vớt anh nhà, hỏi chị làm sao yêu thương cho nỗi :))
Đừng lo, cô gái ấy đã phải trả giá cho hành động của bản thân. Bị anh nhà ăn đến xương cốt cũng không còn. Cho chị chừa cái tội ham chơi, thích hố người khác ( ͡ᵔ ͜ʖ ͡ᵔ )
-> Có bạn nói Tô Đường đày đoạ nam chính quá, không biết yêu thương anh nhà, mãi cũng không nhận ra là cùng một người.
Mọi người đừng lo, cô ấy vốn dĩ vô tâm vô phế, lại không phải người tốt, thủ đoạn cũng tàn nhẫn, nhưng lại không giỏi trong việc tình cảm. Vậy nên con đường truy thê của anh nhà phải mất vả hơn chút rồi~
Viên kẹo này là chua hay ngọt thì tự mỗi người cảm nhận nhé ^.^
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook