CHƯƠNG 3


Tác giả: Nam Hàn


Vân Vận đưa cho Nhật Kiên một đạo di chiếu. Khi mở ra đọc, Nhật Kiên sửng sốt vì đó là một đạo di chiếu giả mạo trắng trợn. Nội dung đạo chi chiếu là truyền ngôi lại cho Dương Nhật Lễ. Đạo di chiếu không hề có đóng dấu ngọc tỷ. Vân Vận cố tình đưa cho Nhật Kiên tuyên đọc vì đạo di chiếu này quá giả, đưa cho bất kỳ ai khác sẽ lộ ngay.


Một ngày trước, Nhật Kiên không hiểu tại sao lại trở về được từ núi Đại Mông. Lúc Nhật Lễ tuyệt vọng nhất thì thấy Nhật Kiên trở về. Nhật Kiên báo rằng ngọc tỷ đã bị Cung Tĩnh Vương cướp đi. Phút cuối, Nhật Kiên không giữ được còn muốn phá luôn ngọc tỷ nhưng đã trễ, chỉ làm mẻ được nó mà thôi.


Vân Vận nghĩ ra một kế hoạch cho ngày mai. Người của Nhật Lễ phải lật tẩy di chiếu là giả thông qua vết mẻ của ngọc tỷ. Đặc biệt, Nhật Kiên phải tìm cách tiến lại gần Cung Tĩnh Vương và lấy mạng hắn. Không cho hắn đối đáp đúng sai. Nhiệm vụ này vô cùng nguy hiểm, Nhật Kiên có thể bị giết. Không hiểu sao Nhật Kiên đã đồng ý.



Vân Vận ngỡ Nhật Kiên sẽ không thành công nên dự trù một kế nữa, đó là đổi trắng thay đen. Di chiếu của Cung Tĩnh Vương thì bên Dương Nhật Lễ cũng phải làm giả một di chiếu khác để làm điên đảo trắng đen.


Không ngờ, ngày hôm nay Nhật Kiên đã hoàn thành xuất sắc, giết được Cung Tĩnh Vương mà không tổn thương. Vân Vận thuận thế đẩy thuyền, cho Nhật Kiên tuyên đọc di chiếu luôn.


Nhật Kiên cầm di chiếu đọc lớn cho văn võ bá quan đều nghe, tiên hoàng dự định truyền ngôi lại cho Dương Nhật Lễ.


Thái hậu cũng đồng tình nói “Ngày xưa Nguyên Dục là trưởng tử mà không được làm vua, Nhật Lễ là con Nguyên Dục, kế vị cũng là lẽ phải”.


Nhật Lễ vui mừng lên tiếp chiếu. Nhật Lễ cầm chiếu hô ta “Từ hôm nay trẫm sẽ kế thừa họ Trần, làm vua Đại Việt. Từ hôm nay, niên hiệu đổi sang Đại Định”.


Vừa dứt lời, Nhật Kiên vung gươm chém bay đầu Dương Nhật Lễ trong tư thế không hề đề phòng. Mọi người vô cùng kinh hãi khi chứng kiến.


Vân Vận tròn mắt quát lớn “Ngươi biết ngươi vừa làm gì không !!”.


Nhật Kiên mở di chiếu đưa thẳng cho mọi người cùng coi rồi nói “Di chiếu này cũng là giả, các người xem phía dưới có đóng dấu hay không. Vừa trảm xong một tên Cung Tĩnh Vương, giờ lại có thêm một tên Dương Nhật Lễ đại nghịch bất đạo”.



Nhật Kiên hiểu ra rằng vốn chẳng có ai có di chiếu cả, tất cả đều là lười dối nhau. Ai hạ thủ trước thì lý lẽ về phía người đó.


Nhật Kiên hét lớn “Ta đã bỏ mạng vì sự tranh đoạt này. Nói làm vua ta mới xứng đáng. Còn ai dám giành”.


Nhật Kiên không nói lý lẽ nữa. Vài người có ý kiến, chưa dứt lời đã bị Nhật Kiên chém. Cung Tuyên Vương Trần Kính và Cung Định Vương Trần Phủ rút gươm ra đánh cũng đánh không lại Nhật Kiên. Nhật Kiên chém giết vô cùng hung bạo, không quan tâm đó là ai.


Vân Vận hô lớn “Trần Nhật Kiên hóa quỷ rồi. Mọi người mau bỏ trốn”.


Nhật Kiên đoạt Hổ Phù của Nhật Lễ rồi ra lệnh cho đoàn binh trú bên ngoài thành truy sát người bỏ trốn, bất chấp hậu quả. Cung Tuyên Vương và Cung Định Vương cũng cho binh chặn đánh nhưng họ muốn bỏ chạy chứ không muốn dây dưa với Trần Nhật Kiên.

Vân Vận cũng thừa loạn mà bỏ chạy. Vân Vận chạy hướng khác ra thành tây.


Cửa thành bên này ngược với hướng đám người kia nên an toàn. Vân Vận chạy đến cổng thành rồi thở phào.



Vân Vận ngước mắt nhìn phía trước thì thấy một chuyện vô cùng đáng sợ. Cả một đoàn âm binh, dẫn đầu bởi một ma tướng cố tiến vào kinh thành. Lý do Vân Vận có thể nhìn thấy âm binh là vì Vân Vận vốn là thầy pháp.


Đám âm binh khí thế hung hãn, muốn xông vào kinh thành nhưng đến cổng thành thì bị chặn, không thể tiến vào. Do hoàng thành là nơi thiên tử ở, có chính khí vô cùng lớn, tà ma không thể xâm phạm. Đoàn âm binh bất lực gào rú.


Tên ma tướng dẫn đầu gào thét “Trần Nhật Kiên ! Ngươi giỏi lắm. Chịu được thì ngươi cứ núp mãi trong thành đi, đừng ra ngoài. Món nợ này ta không bao giờ quên đâu”.


Vân Vận quan sát nãy giờ bỗng hiểu ra, buộc miệng nói “Thì ra đó là lý do Trần Nhật Kiên hành động lạ”.


Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương