Quỷ tình duyên, nhân duyên tuyến
-
Chương 63: Con Vật Bé Nhỏ
Tôi không có tính cách nhiệt tình như vậy, nhưng vẫn là tiện tay giúp nàng, lại giống như là tiện thể cứu giúp con vật nhỏ bé, đại khái bởi vì nàng trông quá đáng thương, huống hồ nàng lúc đó đứng sát bên két nước, nếu như làm bộ không thấy, có vẻ rất vô tâm.
Sau đó tôi cùng động vật nhỏ bé này quen biết nhau, biết nàng là đàn em lớp dưới của tôi, so với tôi nhỏ hơn hai lớp, qua hôm đó liền rất dính tôi, đại khái khi rời khỏi nhà,, đi theo sau lưng của tôi gọi đàn chị đàn chị, chuông tan học vừa vang liền vọt tới lớp tôi học dưới lầu cùng tôi ăn cơm dưới căng tin, ăn cái món gì cũng đều muốn trưng cầu ý kiến của tôi sau đó giúp tôi quét thẻ ăn cơm, nhân danh giống như một tình nhân vậy.
Nửa bát mì cũng chưa tới mức ân tình như thế, nhưng dù sao nàng cũng tới tìm tôi, tôi không quá am hiểu ứng phó kiểu người hoạt bát nhiệt tình của nàng, huống hồ lại không có lí do, liền cảm thấy khá phiền toái, có chút muốn tránh nàng, có thể nàng đều đáng yêu như vậy mà dính tới, để cho tôi không tiện trực tiếp từ chối nàng, không phải vậy thì cũng quá không nể mặt mũi, cùng tôi nói tới nàng chuyện bực bội với bạn học của nàng, vừa nói trong kí túc xác của nàng cũng rất đáng ghét, dùng bình nước của nàng lung tung, oán giận không ngừng, vừa nhìn vào chính là quen thói công chúa nhỏ lúc còn ở nhà, cuối cùng nàng nói tới lui rồi ra kết luận, ôm lấy cánh tay tôi vui sướng nói: "Vẫn là đàn chị tốt nhất!"
Tuy rằng có chút phiền nàng, nhưng cũng rất dễ chịu.
Nàng từ từ cùng đám bạn học ở chung khá hơn, thời điểm tìm tới tôi cũng từ từ ít đi, tôi kỳ thực không có cái gì gọi là, tôi cùng bạn bè chung đụng cho dù tốt cũng không phải dạng cá tính này của nàng, tôi là yêu thích người yên tĩnh, đối với việc nàng không tìm đến tôi trái lại vô cùng nhẹ nhõm, sau đó nàng tìm tôi cùng với đám bạn học hội tụ sinh nhật, tôi vốn là cảm thấy không quen tới lui nên rất lúng túng, nhưng nàng trưng ra vẻ kiều diễm yêu cầu tôi, mới phát giác được thật giống như xác thực rất lâu rồi không liên lạc, không thể không mang theo gánh nặng đi tới.
Đều là bạn học của nàng, tôi không quen biết, ở lại quả nhiên lúng túng, ngay lập tức muốn hối hận rời đi, nhưng vẫn đáp ứng rồi ngồi an vị một hồi, ở bên cạnh mọi người chơi điện thoại, nàng tuy rằng ngồi ở cạnh tôi, nhưng vẫn vô cùng phấn khởi cùng bạn học nói chuyện phiếm, có lúc còn giới thiệu tôi, nhưng tôi thấy cũng không có gì hay ho để giới thiệu, tôi bất quá là một người lớn hơn mang danh anh chị lớp trên mà thôi, sau đó tôi ở lại thực sự cảm thấy vô vị, liền định đi, muốn tìm cơ hội cùng nàng nói một chút, liền nghe thấy nàng nhắc tới tôi.
Tôi nghe thấy nàng rất kiêu ngạo nói: "Vậy cậu ít nhất phải tốt đàn chị như vậy mới được nha."
Mắc mớ gì tới tôi? Tôi nghe xong cái đầu voi đuôi chuột, mờ mịt ngẩn đầu, nhìn thấy nàng đứng đối diện một cậu con trai sắc mặt rất lúng túng, không gian đột ngột lắng xuống, đều đang nhìn tôi, tôi đối việc như vậy chuẩn bị không kịp tâm tình, đơn giản trực tiếp cùng nàng nói câu có việc liền phải đi, nàng kêu tôi hai tiếng, không gọi lại.
Việc này không qua mấy ngày tôi liền quên, kết quả mấy bạn học của nàng trái lại tìm tới tôi, nói là tôi nên cách xa Lâm Nhiễm một chút.
Tôi không tìm được lí do gì bị bọn họ chặn ở trên đường, tôi cùng mấy bạn học nhìn thấy cũng đều vây lại đây, nhất thời còn có chút thủ thế chờ đợi ý tứ, e sợ một lời không hợp liền đánh nhau, tôi nhận ra bọn họ, cầm đầu là cậu nam sinh mà đã đứng trước mặt Tiểu Nhiễm lúc ấy trong cái tiệc sinh nhật kia.
Tôi không biết cậu ta tới tìm tôi làm gì, nhưng tôi ghét nhất là phiền phức, nghe hắn nói là tôi nên cách xa Tiểu Nhiễm một chút, phỏng chừng không đáp ứng cậu ta thì sẽ gặp phiền toái, ngẫm lại liền rất đáng ghét, tôi "à" xong một câu rồi nói: "Được rồi, vậy tôi sau này sẽ cách xa nàng một chút".
Đại khái tôi đáp ứng rất thoải mái, mấy người bọn hắn đều không phản ứng lại, cứ như vậy thả tôi đi.
Sau đó hỏi qua bạn học tôi mới biết, Lâm Nhiễm ngày đó được người nam sinh kia tỏ tình, nàng lại nói: "Vậy cậu ít nhất phải tốt giống như đàn chị mới được."
Lời này kỳ thực cũng có thể xem là một câu chuyện cười, nhưng nàng kể quá lố sự thật rồi, không hề giống một câu chuyện cười, việc này đã truyền ra sôi sùng sục, không ngừng những học sinh khác, ngay cả khoá chúng tôi cũng đều biết, tất cả đều làm thành một câu chuyện cười, tôi cũng đã thành người trung tâm trong câu chuyện cười đó.
Tôi không nghĩ tới việc chính Lâm Nhiễm lại cảm thấy tôi tốt đến như vậy, tôi cảm thấy chính mình đối với nàng thờ ơ lãnh đạm, nơi nào tốt? Chính là tôi đều không hiểu nỗi.
Biết nguyên do câu chuyện, tôi liền đem số điện thoại Lâm Nhiễm kéo vào danh sách đen, nàng cũng không biết xảy ra chuyện gì, không tới tìm tôi nữa.
Tôi liền hầu như muốn quên con người này của nàng, tốt nghiệp rời trường vào ngày đó, nàng trốn học ở trước cổng trường đợi tôi hai tiếng hơn, nhìn tôi cùng bạn học đi ra, hướng về tôi vẫy tay nhiệt liệt, chuyện này đã qua rất lâu, tôi cũng không để trong lòng, huống hồ tôi đã tốt nghiệp, còn có cái gì không bỏ qua được chứ? Tôi liền cùng bạn học nói một tiếng, hướng đi tới nàng.
Nàng trước tiên cùng tôi oán giận: "Các chị nhận giấy tốt nghiệp thật chậm chạp, em chờ đợi chân đều tê rần."
Tôi xem qua một chút nàng đang mang giầy cao gót, cảm thấy nàng đứng như vậy hai tiếng cũng rất lợi hại.
"Như thế nào, đẹp không," nành nhìn tôi đang chú ý tới giầy của nàng, lập tức khoe khoang nhấc chân lên cho tôi xem, tôi gật đầu nói đẹp, nàng lại rất ý tứ không tốt.
Sau đó, cũng không nói chuyện gì tiếp, đơn giản tốt nghiệp cũng phải thường liên hệ, cái tiệc sinh nhật lúc ấy cũng không ai lên tiếng, bọn nàng: nàng chờ đợi hai giờ, cũng chính là muốn cùng tôi nói chuyện, để cho tôi nhìn cái dáng vẻ xinh xắn này của nàng.
Sau khi tốt nghiệp bận bịu rất nhiều, chủ yếu nhất vẫn là công việc, cơ hồ khiến tôi bận bịu đến choáng váng, liền họp lớp cũng không có thời gian tham gia, đương nhiên cũng đều nhanh chóng đã quen đi con vật nhỏ bé này.
Số điện thoại của tôi sau khi đi làm rất nhanh thay đổi, thế nhưng tôi không có quen thuộc lần lượt mà gởi nhắn tin thông báo, chỉ ở hộp thư Q.Q viết thông báo để trên cùng, chỉ là lưu thêm trở về rất ít, nên những số liên lạc bạn học kia cũng đều quên lãng, nhưng Q.Q dùng rất lâu, vẫn không có đổi, dù sao đổi đi đổi lại rất phiền phức, trên đại đa số tôi vẫn là cái người kì cựu.
Sau đó có một ngày ta nhận được pop-up của động vật nhỏ.
- ------rốt cục bắt được chị trên nét, mau nhìn đến em.
- ---thấy được.
Tôi lúc đó liền nhịn cười, nhẫn không được.
- ----chị chán ghét em rồi sao? Làm sao không để ý tới em?
- ----ai nói?
Tôi đại khái đều có thể đoán động vật nhỏ nhất định đang cau mày, dáng vẻ rất không vui.
- ----phát tin nhắn cho chị đều không hồi âm trở về.
- -----thay đổi số rồi, không thấy hộp thư?
- ----A, thấy được rồi.
Rất nhanh lại gởi tới một câu lại một câu nữa
- ---- mới vừa nhìn thấy.
Thực sự là động vật nhỏ ngốc nghếch, đại khái cũng không có chút ý hộp thư, còn quay về cái số điện thoại mười số trước đây mà cáu kỉnh.
Sau đó nàng còn nói.
- ---- em sắp tốt nghiệp rồi.
Nhanh như vậy một năm đã trôi qua.
Một năm này kỳ thực cùng bạn học quá khứ liên hệ ít đi, tốt nghiệp ai đi đường nấy, ai cũng không để ý tới ai, hơi có chút giao tình, một là trò chuyện chính là muốn kết hôn, chính là muốn sinh con đẻ cái, chính là mờ mịt mời đi tham dự lễ, vì lẽ đó cũng không quá muốn liên lạc, thông báo họp lớp cũng làm như không nhìn thấy, dù sao bình thản lăn lộn như thế, tụ tập một chỗ không sánh được gia đình, có vẻ tính ích kỷ cũng không tốt, trái lại lăn lộn với chuyện không tốt như vậy chẳng mấy chốc sẽ truyền khắp.
Ngược lại cùng Lâm Nhiễm một năm không có liên hệ, đột nhiên tán gẫu cũng không quá đột ngột, đại khái bởi vì thời điểm chúng tôi chung đụng nàng đều đảm nhiệm là nhân vật chủ động, chỉ cần nàng vẫn cứ nhiệt tình như vậy, giữa chúng tôi sẽ không có quá nhiều biến đổi.
Đại khái không đợi được tôi đáp lời, Lâm Nhiễm rất nhanh lại gõ qua một câu.
- ----------------------chị sống ở phố Đào Giang.
- ----------ừm
Nàng đại khái là không biết nghe được cái đó từ ai.
Lâm Nhiễm gửi qua cái biểu tượng văn tự đáng yêu.
- ----nhà em ngay ở gần chợ phố Đào Giang, chị biết chứ? -A-
Trước kia tán ngẫu qua việc này sao? Không nhớ tới, nhưng lại không tốt nói thẳng ra là quên mất, vì lẽ đó tôi trở về.
Sau khi nàng tốt nghiệp về phố Đào Giang công tác, gặp mặt là chuyện đương nhiên, nàng còn nhất định phải tới chỗ tôi ở vùng ngoại thành mướn nhà nào, kỳ thực ở trong trang trí đều rất đơn giản, cách nội thành khá xa, có thể nàng nhìn nơi nào cũng đều tốt, khen không dứt miệng.
Quả nhiên cuối cùng nàng cùng tôi nói: "Đàn chị, chúng ta ở cùng nhau được chứ?"
Tôi lúc đó liền cảm thấy chuyện này "ở cùng nhau" không phải là hàm ý mặt ngoài.
Nhưng nàng không chê phiền phức, lại có thể gánh vác tiền thuê nhà, vì lẽ đó tôi châm chước sau đó đồng ý, con mắt nàng lập tức liền sáng lên.
Thời gian một năm nàng cũng không có thay đổi gì, vẫn là động vật nhỏ bé kia.
Không biết nàng nói với cha mẹ mình như thế nào, đại khái muốn tự lập như vậy, nói chung nàng rất nhanh dời đến, đồ vật cũng không nhiều, đại khái là sợ làm phiền tôi mà đuổi nàng đi.
Dù sao tính cách của tôi không quá ưa ồn ào.
Nhưng nàng sau đó vẫn quy củ, để cho tôi còn tưởng rằng là trước đó là tôi hiểu lầm, mãi tới tận một ngày xã giao công việc, trở về rất muộn, lại say khướt, nàng lại như cô vợ nhỏ thay quần áo cho tôi, xoa bóp làm rất đúng chỗ.
Cồn quả nhiên không phải là thứ tốt, tôi lúc đó bị choáng đầu, mượn rượu bộc phát, lại vẫn cho là nàng yêu thích chính mình, liền ỷ vào rượu mà hôn nàng.
Nàng trái lại rất chủ động.
Hoá ra là thật sự rất thích tôi.
Sau đó ở cùng nhau.
Không có nói chính xác, tuyên bố đều không có, nhưng xác thực là ở cùng nhau.
Tháng ngày ở cùng nhau cũng không khác biệt lúc trước nhiều, sinh hoạt rất bình thường, dù sao chúng tôi quen biết nhau vẫn tính là rất lâu, thật giống như bởi vì như vậy liền trực tiếp nhảy qua tình yêu cuồng nhiệt kia, càng giống như hai lão phu thê, nhưng nàng là thật thích tôi, tôi tình cờ hôn nàng, nàng đều sẽ tự mình cười trộm đã lâu, như cái đứa ngốc.
Nhớ tới liền cảm thấy khi đó rất hạnh phúc.
Chúng tôi ở cùng nhau bốn năm, tôi dẫn nàng trở lại ra mắt cha mẹ, tôi là thật muốn cùng nàng ở với nhau, huống hồ bốn năm trời, bạn bè trai gái cũng chưa chắc kiên trì được.
Tôi dự liệu được sẽ có trở ngại, lại không nghĩ rằng sẽ nghiêm trọng như vậy.
Hành lí của tôi bị cha mẹ ném ra khỏi cửa, Lâm Nhiễm kinh hoảng trốn ở phía sau tôi, sự tình cũng không phải chấm dứt ở đây, mẹ tôi phẫn nộ mâu thuẫn muốn đánh nàng, tôi tiến đến giúp nàng chắn đi, cha mẹ tôi đơn giản đem tôi đẩy ra, khí lực rất lớn, đại khái là thật sự không muốn tôi trở về, đem tôi đẩy lăn xuống cầu thang, tôi vừa ngã vào chỗ rẽ cầu thang, nằm trên mặt đất hoa mắt choáng đầu, bên người hành lý rải rác, nhưng chỉ nghe cửa phòng tầng trên đóng sầm lại.
Lâm Nhiễm la lên một tiếng liền chạy về phía tôi, nhìn thấy máu trên trán tôi, nàng bị doạ, sau đó đột nhiên phẫn nộ, xông lên quay về phía cửa mà gõ mà đá, chửi ầm lên, tôi chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của nàng, nàng đều là rất đáng yêu, biết tôi thích cái gì, cho dù không nói đạo lý cũng là tình thú, tôi chưa từng thấy nàng kích động như vậy, nàng quay về cánh cửa đóng chặt kia như một phụ nữ đanh đá mà mắng miếc mệt mỏi, quay đầu nhìn tôi một mặt máu ngơ ngác ngồi dưới đất, lúc này mới khóc mà giẫm giầy cao gót chạy xuống, một bên vừa khóc vừa mắng một bên vừa thu dọn hành lý, sau đó một tay đỡ tôi, một tay xách hành lý đi xuống lầu.
Tôi vẫn cho là nàng đã biến thành một động vật nhỏ hung dữ, không nghĩ tới có lúc có thể so với tôi còn thành thục, nàng một bên chật vật đỡ tôi một bên giận dữ nói: "Về nhà, chúng ta về nhà thôi."
Tôi cả người vô lực, cả người đều khoát lên trên người nàng, nàng cũng không chê nặng, bước đi rất có khí lực, tôi liền trầm thấp đáp ứng nàng: "Được".
Sau đó tôi cùng động vật nhỏ bé này quen biết nhau, biết nàng là đàn em lớp dưới của tôi, so với tôi nhỏ hơn hai lớp, qua hôm đó liền rất dính tôi, đại khái khi rời khỏi nhà,, đi theo sau lưng của tôi gọi đàn chị đàn chị, chuông tan học vừa vang liền vọt tới lớp tôi học dưới lầu cùng tôi ăn cơm dưới căng tin, ăn cái món gì cũng đều muốn trưng cầu ý kiến của tôi sau đó giúp tôi quét thẻ ăn cơm, nhân danh giống như một tình nhân vậy.
Nửa bát mì cũng chưa tới mức ân tình như thế, nhưng dù sao nàng cũng tới tìm tôi, tôi không quá am hiểu ứng phó kiểu người hoạt bát nhiệt tình của nàng, huống hồ lại không có lí do, liền cảm thấy khá phiền toái, có chút muốn tránh nàng, có thể nàng đều đáng yêu như vậy mà dính tới, để cho tôi không tiện trực tiếp từ chối nàng, không phải vậy thì cũng quá không nể mặt mũi, cùng tôi nói tới nàng chuyện bực bội với bạn học của nàng, vừa nói trong kí túc xác của nàng cũng rất đáng ghét, dùng bình nước của nàng lung tung, oán giận không ngừng, vừa nhìn vào chính là quen thói công chúa nhỏ lúc còn ở nhà, cuối cùng nàng nói tới lui rồi ra kết luận, ôm lấy cánh tay tôi vui sướng nói: "Vẫn là đàn chị tốt nhất!"
Tuy rằng có chút phiền nàng, nhưng cũng rất dễ chịu.
Nàng từ từ cùng đám bạn học ở chung khá hơn, thời điểm tìm tới tôi cũng từ từ ít đi, tôi kỳ thực không có cái gì gọi là, tôi cùng bạn bè chung đụng cho dù tốt cũng không phải dạng cá tính này của nàng, tôi là yêu thích người yên tĩnh, đối với việc nàng không tìm đến tôi trái lại vô cùng nhẹ nhõm, sau đó nàng tìm tôi cùng với đám bạn học hội tụ sinh nhật, tôi vốn là cảm thấy không quen tới lui nên rất lúng túng, nhưng nàng trưng ra vẻ kiều diễm yêu cầu tôi, mới phát giác được thật giống như xác thực rất lâu rồi không liên lạc, không thể không mang theo gánh nặng đi tới.
Đều là bạn học của nàng, tôi không quen biết, ở lại quả nhiên lúng túng, ngay lập tức muốn hối hận rời đi, nhưng vẫn đáp ứng rồi ngồi an vị một hồi, ở bên cạnh mọi người chơi điện thoại, nàng tuy rằng ngồi ở cạnh tôi, nhưng vẫn vô cùng phấn khởi cùng bạn học nói chuyện phiếm, có lúc còn giới thiệu tôi, nhưng tôi thấy cũng không có gì hay ho để giới thiệu, tôi bất quá là một người lớn hơn mang danh anh chị lớp trên mà thôi, sau đó tôi ở lại thực sự cảm thấy vô vị, liền định đi, muốn tìm cơ hội cùng nàng nói một chút, liền nghe thấy nàng nhắc tới tôi.
Tôi nghe thấy nàng rất kiêu ngạo nói: "Vậy cậu ít nhất phải tốt đàn chị như vậy mới được nha."
Mắc mớ gì tới tôi? Tôi nghe xong cái đầu voi đuôi chuột, mờ mịt ngẩn đầu, nhìn thấy nàng đứng đối diện một cậu con trai sắc mặt rất lúng túng, không gian đột ngột lắng xuống, đều đang nhìn tôi, tôi đối việc như vậy chuẩn bị không kịp tâm tình, đơn giản trực tiếp cùng nàng nói câu có việc liền phải đi, nàng kêu tôi hai tiếng, không gọi lại.
Việc này không qua mấy ngày tôi liền quên, kết quả mấy bạn học của nàng trái lại tìm tới tôi, nói là tôi nên cách xa Lâm Nhiễm một chút.
Tôi không tìm được lí do gì bị bọn họ chặn ở trên đường, tôi cùng mấy bạn học nhìn thấy cũng đều vây lại đây, nhất thời còn có chút thủ thế chờ đợi ý tứ, e sợ một lời không hợp liền đánh nhau, tôi nhận ra bọn họ, cầm đầu là cậu nam sinh mà đã đứng trước mặt Tiểu Nhiễm lúc ấy trong cái tiệc sinh nhật kia.
Tôi không biết cậu ta tới tìm tôi làm gì, nhưng tôi ghét nhất là phiền phức, nghe hắn nói là tôi nên cách xa Tiểu Nhiễm một chút, phỏng chừng không đáp ứng cậu ta thì sẽ gặp phiền toái, ngẫm lại liền rất đáng ghét, tôi "à" xong một câu rồi nói: "Được rồi, vậy tôi sau này sẽ cách xa nàng một chút".
Đại khái tôi đáp ứng rất thoải mái, mấy người bọn hắn đều không phản ứng lại, cứ như vậy thả tôi đi.
Sau đó hỏi qua bạn học tôi mới biết, Lâm Nhiễm ngày đó được người nam sinh kia tỏ tình, nàng lại nói: "Vậy cậu ít nhất phải tốt giống như đàn chị mới được."
Lời này kỳ thực cũng có thể xem là một câu chuyện cười, nhưng nàng kể quá lố sự thật rồi, không hề giống một câu chuyện cười, việc này đã truyền ra sôi sùng sục, không ngừng những học sinh khác, ngay cả khoá chúng tôi cũng đều biết, tất cả đều làm thành một câu chuyện cười, tôi cũng đã thành người trung tâm trong câu chuyện cười đó.
Tôi không nghĩ tới việc chính Lâm Nhiễm lại cảm thấy tôi tốt đến như vậy, tôi cảm thấy chính mình đối với nàng thờ ơ lãnh đạm, nơi nào tốt? Chính là tôi đều không hiểu nỗi.
Biết nguyên do câu chuyện, tôi liền đem số điện thoại Lâm Nhiễm kéo vào danh sách đen, nàng cũng không biết xảy ra chuyện gì, không tới tìm tôi nữa.
Tôi liền hầu như muốn quên con người này của nàng, tốt nghiệp rời trường vào ngày đó, nàng trốn học ở trước cổng trường đợi tôi hai tiếng hơn, nhìn tôi cùng bạn học đi ra, hướng về tôi vẫy tay nhiệt liệt, chuyện này đã qua rất lâu, tôi cũng không để trong lòng, huống hồ tôi đã tốt nghiệp, còn có cái gì không bỏ qua được chứ? Tôi liền cùng bạn học nói một tiếng, hướng đi tới nàng.
Nàng trước tiên cùng tôi oán giận: "Các chị nhận giấy tốt nghiệp thật chậm chạp, em chờ đợi chân đều tê rần."
Tôi xem qua một chút nàng đang mang giầy cao gót, cảm thấy nàng đứng như vậy hai tiếng cũng rất lợi hại.
"Như thế nào, đẹp không," nành nhìn tôi đang chú ý tới giầy của nàng, lập tức khoe khoang nhấc chân lên cho tôi xem, tôi gật đầu nói đẹp, nàng lại rất ý tứ không tốt.
Sau đó, cũng không nói chuyện gì tiếp, đơn giản tốt nghiệp cũng phải thường liên hệ, cái tiệc sinh nhật lúc ấy cũng không ai lên tiếng, bọn nàng: nàng chờ đợi hai giờ, cũng chính là muốn cùng tôi nói chuyện, để cho tôi nhìn cái dáng vẻ xinh xắn này của nàng.
Sau khi tốt nghiệp bận bịu rất nhiều, chủ yếu nhất vẫn là công việc, cơ hồ khiến tôi bận bịu đến choáng váng, liền họp lớp cũng không có thời gian tham gia, đương nhiên cũng đều nhanh chóng đã quen đi con vật nhỏ bé này.
Số điện thoại của tôi sau khi đi làm rất nhanh thay đổi, thế nhưng tôi không có quen thuộc lần lượt mà gởi nhắn tin thông báo, chỉ ở hộp thư Q.Q viết thông báo để trên cùng, chỉ là lưu thêm trở về rất ít, nên những số liên lạc bạn học kia cũng đều quên lãng, nhưng Q.Q dùng rất lâu, vẫn không có đổi, dù sao đổi đi đổi lại rất phiền phức, trên đại đa số tôi vẫn là cái người kì cựu.
Sau đó có một ngày ta nhận được pop-up của động vật nhỏ.
- ------rốt cục bắt được chị trên nét, mau nhìn đến em.
- ---thấy được.
Tôi lúc đó liền nhịn cười, nhẫn không được.
- ----chị chán ghét em rồi sao? Làm sao không để ý tới em?
- ----ai nói?
Tôi đại khái đều có thể đoán động vật nhỏ nhất định đang cau mày, dáng vẻ rất không vui.
- ----phát tin nhắn cho chị đều không hồi âm trở về.
- -----thay đổi số rồi, không thấy hộp thư?
- ----A, thấy được rồi.
Rất nhanh lại gởi tới một câu lại một câu nữa
- ---- mới vừa nhìn thấy.
Thực sự là động vật nhỏ ngốc nghếch, đại khái cũng không có chút ý hộp thư, còn quay về cái số điện thoại mười số trước đây mà cáu kỉnh.
Sau đó nàng còn nói.
- ---- em sắp tốt nghiệp rồi.
Nhanh như vậy một năm đã trôi qua.
Một năm này kỳ thực cùng bạn học quá khứ liên hệ ít đi, tốt nghiệp ai đi đường nấy, ai cũng không để ý tới ai, hơi có chút giao tình, một là trò chuyện chính là muốn kết hôn, chính là muốn sinh con đẻ cái, chính là mờ mịt mời đi tham dự lễ, vì lẽ đó cũng không quá muốn liên lạc, thông báo họp lớp cũng làm như không nhìn thấy, dù sao bình thản lăn lộn như thế, tụ tập một chỗ không sánh được gia đình, có vẻ tính ích kỷ cũng không tốt, trái lại lăn lộn với chuyện không tốt như vậy chẳng mấy chốc sẽ truyền khắp.
Ngược lại cùng Lâm Nhiễm một năm không có liên hệ, đột nhiên tán gẫu cũng không quá đột ngột, đại khái bởi vì thời điểm chúng tôi chung đụng nàng đều đảm nhiệm là nhân vật chủ động, chỉ cần nàng vẫn cứ nhiệt tình như vậy, giữa chúng tôi sẽ không có quá nhiều biến đổi.
Đại khái không đợi được tôi đáp lời, Lâm Nhiễm rất nhanh lại gõ qua một câu.
- ----------------------chị sống ở phố Đào Giang.
- ----------ừm
Nàng đại khái là không biết nghe được cái đó từ ai.
Lâm Nhiễm gửi qua cái biểu tượng văn tự đáng yêu.
- ----nhà em ngay ở gần chợ phố Đào Giang, chị biết chứ? -A-
Trước kia tán ngẫu qua việc này sao? Không nhớ tới, nhưng lại không tốt nói thẳng ra là quên mất, vì lẽ đó tôi trở về.
Sau khi nàng tốt nghiệp về phố Đào Giang công tác, gặp mặt là chuyện đương nhiên, nàng còn nhất định phải tới chỗ tôi ở vùng ngoại thành mướn nhà nào, kỳ thực ở trong trang trí đều rất đơn giản, cách nội thành khá xa, có thể nàng nhìn nơi nào cũng đều tốt, khen không dứt miệng.
Quả nhiên cuối cùng nàng cùng tôi nói: "Đàn chị, chúng ta ở cùng nhau được chứ?"
Tôi lúc đó liền cảm thấy chuyện này "ở cùng nhau" không phải là hàm ý mặt ngoài.
Nhưng nàng không chê phiền phức, lại có thể gánh vác tiền thuê nhà, vì lẽ đó tôi châm chước sau đó đồng ý, con mắt nàng lập tức liền sáng lên.
Thời gian một năm nàng cũng không có thay đổi gì, vẫn là động vật nhỏ bé kia.
Không biết nàng nói với cha mẹ mình như thế nào, đại khái muốn tự lập như vậy, nói chung nàng rất nhanh dời đến, đồ vật cũng không nhiều, đại khái là sợ làm phiền tôi mà đuổi nàng đi.
Dù sao tính cách của tôi không quá ưa ồn ào.
Nhưng nàng sau đó vẫn quy củ, để cho tôi còn tưởng rằng là trước đó là tôi hiểu lầm, mãi tới tận một ngày xã giao công việc, trở về rất muộn, lại say khướt, nàng lại như cô vợ nhỏ thay quần áo cho tôi, xoa bóp làm rất đúng chỗ.
Cồn quả nhiên không phải là thứ tốt, tôi lúc đó bị choáng đầu, mượn rượu bộc phát, lại vẫn cho là nàng yêu thích chính mình, liền ỷ vào rượu mà hôn nàng.
Nàng trái lại rất chủ động.
Hoá ra là thật sự rất thích tôi.
Sau đó ở cùng nhau.
Không có nói chính xác, tuyên bố đều không có, nhưng xác thực là ở cùng nhau.
Tháng ngày ở cùng nhau cũng không khác biệt lúc trước nhiều, sinh hoạt rất bình thường, dù sao chúng tôi quen biết nhau vẫn tính là rất lâu, thật giống như bởi vì như vậy liền trực tiếp nhảy qua tình yêu cuồng nhiệt kia, càng giống như hai lão phu thê, nhưng nàng là thật thích tôi, tôi tình cờ hôn nàng, nàng đều sẽ tự mình cười trộm đã lâu, như cái đứa ngốc.
Nhớ tới liền cảm thấy khi đó rất hạnh phúc.
Chúng tôi ở cùng nhau bốn năm, tôi dẫn nàng trở lại ra mắt cha mẹ, tôi là thật muốn cùng nàng ở với nhau, huống hồ bốn năm trời, bạn bè trai gái cũng chưa chắc kiên trì được.
Tôi dự liệu được sẽ có trở ngại, lại không nghĩ rằng sẽ nghiêm trọng như vậy.
Hành lí của tôi bị cha mẹ ném ra khỏi cửa, Lâm Nhiễm kinh hoảng trốn ở phía sau tôi, sự tình cũng không phải chấm dứt ở đây, mẹ tôi phẫn nộ mâu thuẫn muốn đánh nàng, tôi tiến đến giúp nàng chắn đi, cha mẹ tôi đơn giản đem tôi đẩy ra, khí lực rất lớn, đại khái là thật sự không muốn tôi trở về, đem tôi đẩy lăn xuống cầu thang, tôi vừa ngã vào chỗ rẽ cầu thang, nằm trên mặt đất hoa mắt choáng đầu, bên người hành lý rải rác, nhưng chỉ nghe cửa phòng tầng trên đóng sầm lại.
Lâm Nhiễm la lên một tiếng liền chạy về phía tôi, nhìn thấy máu trên trán tôi, nàng bị doạ, sau đó đột nhiên phẫn nộ, xông lên quay về phía cửa mà gõ mà đá, chửi ầm lên, tôi chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của nàng, nàng đều là rất đáng yêu, biết tôi thích cái gì, cho dù không nói đạo lý cũng là tình thú, tôi chưa từng thấy nàng kích động như vậy, nàng quay về cánh cửa đóng chặt kia như một phụ nữ đanh đá mà mắng miếc mệt mỏi, quay đầu nhìn tôi một mặt máu ngơ ngác ngồi dưới đất, lúc này mới khóc mà giẫm giầy cao gót chạy xuống, một bên vừa khóc vừa mắng một bên vừa thu dọn hành lý, sau đó một tay đỡ tôi, một tay xách hành lý đi xuống lầu.
Tôi vẫn cho là nàng đã biến thành một động vật nhỏ hung dữ, không nghĩ tới có lúc có thể so với tôi còn thành thục, nàng một bên chật vật đỡ tôi một bên giận dữ nói: "Về nhà, chúng ta về nhà thôi."
Tôi cả người vô lực, cả người đều khoát lên trên người nàng, nàng cũng không chê nặng, bước đi rất có khí lực, tôi liền trầm thấp đáp ứng nàng: "Được".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook