Quỷ Súc Nam Thần, Sủng Lên Trời!
-
Chương 47: Ca ca hắn là y quan cầm thú (47)
"Cô!" Lý chủ nhiệm nhăn mày hung tợn quát lớn.
Chủ nhiệm của Sở Từ là Dương Tĩnh Hàm vẫn còn khá trẻ, vừa mới tham gia công tác không lâu thì liền đảm nhiệm cái chức vụ này, ngày thường tương đối điệu thấp, đối với Lý chủ nhiệm dù có một số việc nàng không vừa mắt nhưng cũng sẽ không đi gây chuyện, càng đừng nói đối chọi gay gắt như bây giờ.
Nhưng trong lòng cũng hiểu hiện tại Lý chủ nhiệm tuổi đã lớn, đã hơn 40, 50 tuổi, bà ta đã sớm muốn về hưu, sỡ dĩ hiện tại vẫn còn ở lại trường dạy học cũng là vì trước khi về hưu muốn lưu lại cho mọi người cái chức danh ưu tú, như vậy về sau bà ta sẽ được đãi ngộ tốt hơn nhiều.
Lúc này đây, trong ban của Lý chủ nhiệm đã có Lâm Chiêu, vốn dĩ cho rằng có thể nắm chắc cái chức danh ưu tú trong tay, ai ngờ lại xuất hiện Sở Từ, hơn nữa cô lại từ trong ban bà ta chuyển đi.
Vì thế cái chức danh ưu tú này ở thành phố cùng tỉnh cộng đồng thảo luận, giao cho trường học bọn họ một cái tư chất thực hàng chăng đã là giáo viên chủ nhiệm già, lúc này chính là chọc phải tổ ong vò vẽ, thêm một phần đáp án đề thi liên khảo bị lộ, vì thế bà ta gắt gao ghim Sở Từ, sáng sớm liền nháo lên nói cô gian lận.
Đây rốt cuộc là cái sự tình gì, Dương Tĩnh Hàm giơ tay vuốt vuốt tóc, quay đầu nhìn thoáng qua Sở Từ.
Tiểu cô nương đứng bên cạnh, nhìn thế nào cũng thấy ngoan ngoãn, nhìn thế nào cũng làm người ta thích, hơn nữa thái độ học tập của Sở Từ đều được Dương Tĩnh Hàm đặt vào trong mắt, hiện tại nói thế nào nàng cũng sẽ không tin Sở Từ làm ra loại chuyện này, huống chi còn không có chứng cứ, chỉ dựa vào thành tích của thành tích của Sở Từ mà đã vội suy đoán, điều này làm nàng không thể nào chịu nổi.
"Sở Từ, em nói cho cô biết, em có làm chuyện này không?"
"Em không có, lão sư." Sở Từ nhìn Dương Tĩnh Hàm gằn từng chữ một, "Em hiện tại rất muốn biết, Lý lão sư đã tìm được chứng cứ gì mà nói em như vậy, nếu không có, đây chính là vu khống."
Đại khái bị ánh mắt của Sở Từ làm cho kinh sợ, Lý lão sư lúc nãy còn hùng hổ dọa người bây giờ không khỏi lùi phía sau một bước, trên mặt hiện vẻ khó coi.
Đáy mắt Sở Từ hờ hững mang theo một tia lạnh lẽo sâu kín, nhìn thẳng vào bà ta chất vấn, làm người có chút phát hoảng.
Chờ đến lúc phản ứng lại, nhận ra mình bị một cái học sinh nhìn đến sợ hãi, sắc mặt Lý chủ nhiệm càng thêm khó coi, trực tiếp nói không suy nghĩ.
"Ai biết được một hài tử như cô ta rốt cuộc có thể làm ra sự tình gì, cô ta nói không làm thì nhất định là không làm sao?"
"Lý lão sư!" Dương Tĩnh Hàm quả thực phải bị cái người này làm cho tức đến phát điên.
Sở Từ nghe được những lời này, định mở miệng nói thì hô hấp đột nhiên hơi cứng lại, mày chậm rãi nhíu vào.
"Ai biết được cái loại con hoang như cô có thể làm ra chuyện gì?"
Thanh âm hỗn độn lập tức vang lên bên tai.
Ngay sau đó, âm thanh Trà Bạch vang lên mang theo tia nôn nóng.
[Từ Từ, có người chạm vào cảm xúc mẫn cảm của nguyên chủ, khiến cho cảm xúc nguyên chủ dao động quá lớn, trái tim không chịu nổi, hiện tại chuẩn bị tiến vào đối linh hồn ký chủ bản vệ.]
Ngực cảm thấy khó chịu, trước mắt biến thành màu đen, khó thở, loại cảm giác vô lực này làm cho Sở Từ có chút mới lạ.
Ý thức dần dần biến mất, cô giống như mơ hồ nghe được tiếng người kinh hô mang theo hoảng loạn, khiến cho buổi sáng yên tĩnh trở nên gà chó không yên.
Trước khi ngất xỉu, Sở Từ liếc mắt nhìn gương mặt Lý chủ nhiệm, đối với loại người này, đúng như lời Trương Tiêu nói, phải đánh cho mặt bà ta sưng lên.
...
Tác giả có lời muốn nói: Phiếu phiếu nhắn lại sớm an
Tấu chương xong.
Editor có lời muốn nói: Sáng nay tui thấy cái tiêu đề chương 1 ở bản convert đã bị thay đổi, mấy nàng nói xem tui có nên sửa lại tiêu đề bản edit không?
Chủ nhiệm của Sở Từ là Dương Tĩnh Hàm vẫn còn khá trẻ, vừa mới tham gia công tác không lâu thì liền đảm nhiệm cái chức vụ này, ngày thường tương đối điệu thấp, đối với Lý chủ nhiệm dù có một số việc nàng không vừa mắt nhưng cũng sẽ không đi gây chuyện, càng đừng nói đối chọi gay gắt như bây giờ.
Nhưng trong lòng cũng hiểu hiện tại Lý chủ nhiệm tuổi đã lớn, đã hơn 40, 50 tuổi, bà ta đã sớm muốn về hưu, sỡ dĩ hiện tại vẫn còn ở lại trường dạy học cũng là vì trước khi về hưu muốn lưu lại cho mọi người cái chức danh ưu tú, như vậy về sau bà ta sẽ được đãi ngộ tốt hơn nhiều.
Lúc này đây, trong ban của Lý chủ nhiệm đã có Lâm Chiêu, vốn dĩ cho rằng có thể nắm chắc cái chức danh ưu tú trong tay, ai ngờ lại xuất hiện Sở Từ, hơn nữa cô lại từ trong ban bà ta chuyển đi.
Vì thế cái chức danh ưu tú này ở thành phố cùng tỉnh cộng đồng thảo luận, giao cho trường học bọn họ một cái tư chất thực hàng chăng đã là giáo viên chủ nhiệm già, lúc này chính là chọc phải tổ ong vò vẽ, thêm một phần đáp án đề thi liên khảo bị lộ, vì thế bà ta gắt gao ghim Sở Từ, sáng sớm liền nháo lên nói cô gian lận.
Đây rốt cuộc là cái sự tình gì, Dương Tĩnh Hàm giơ tay vuốt vuốt tóc, quay đầu nhìn thoáng qua Sở Từ.
Tiểu cô nương đứng bên cạnh, nhìn thế nào cũng thấy ngoan ngoãn, nhìn thế nào cũng làm người ta thích, hơn nữa thái độ học tập của Sở Từ đều được Dương Tĩnh Hàm đặt vào trong mắt, hiện tại nói thế nào nàng cũng sẽ không tin Sở Từ làm ra loại chuyện này, huống chi còn không có chứng cứ, chỉ dựa vào thành tích của thành tích của Sở Từ mà đã vội suy đoán, điều này làm nàng không thể nào chịu nổi.
"Sở Từ, em nói cho cô biết, em có làm chuyện này không?"
"Em không có, lão sư." Sở Từ nhìn Dương Tĩnh Hàm gằn từng chữ một, "Em hiện tại rất muốn biết, Lý lão sư đã tìm được chứng cứ gì mà nói em như vậy, nếu không có, đây chính là vu khống."
Đại khái bị ánh mắt của Sở Từ làm cho kinh sợ, Lý lão sư lúc nãy còn hùng hổ dọa người bây giờ không khỏi lùi phía sau một bước, trên mặt hiện vẻ khó coi.
Đáy mắt Sở Từ hờ hững mang theo một tia lạnh lẽo sâu kín, nhìn thẳng vào bà ta chất vấn, làm người có chút phát hoảng.
Chờ đến lúc phản ứng lại, nhận ra mình bị một cái học sinh nhìn đến sợ hãi, sắc mặt Lý chủ nhiệm càng thêm khó coi, trực tiếp nói không suy nghĩ.
"Ai biết được một hài tử như cô ta rốt cuộc có thể làm ra sự tình gì, cô ta nói không làm thì nhất định là không làm sao?"
"Lý lão sư!" Dương Tĩnh Hàm quả thực phải bị cái người này làm cho tức đến phát điên.
Sở Từ nghe được những lời này, định mở miệng nói thì hô hấp đột nhiên hơi cứng lại, mày chậm rãi nhíu vào.
"Ai biết được cái loại con hoang như cô có thể làm ra chuyện gì?"
Thanh âm hỗn độn lập tức vang lên bên tai.
Ngay sau đó, âm thanh Trà Bạch vang lên mang theo tia nôn nóng.
[Từ Từ, có người chạm vào cảm xúc mẫn cảm của nguyên chủ, khiến cho cảm xúc nguyên chủ dao động quá lớn, trái tim không chịu nổi, hiện tại chuẩn bị tiến vào đối linh hồn ký chủ bản vệ.]
Ngực cảm thấy khó chịu, trước mắt biến thành màu đen, khó thở, loại cảm giác vô lực này làm cho Sở Từ có chút mới lạ.
Ý thức dần dần biến mất, cô giống như mơ hồ nghe được tiếng người kinh hô mang theo hoảng loạn, khiến cho buổi sáng yên tĩnh trở nên gà chó không yên.
Trước khi ngất xỉu, Sở Từ liếc mắt nhìn gương mặt Lý chủ nhiệm, đối với loại người này, đúng như lời Trương Tiêu nói, phải đánh cho mặt bà ta sưng lên.
...
Tác giả có lời muốn nói: Phiếu phiếu nhắn lại sớm an
Tấu chương xong.
Editor có lời muốn nói: Sáng nay tui thấy cái tiêu đề chương 1 ở bản convert đã bị thay đổi, mấy nàng nói xem tui có nên sửa lại tiêu đề bản edit không?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook