Chương 12: Có việc gì cứ hỏi tôi này

Trong video, sa mạc lớn Asheley nhìn qua tựa như một vùng hải dương màu vàng, sóng cát liên miên vô tận, lại tùy hứng phun trào giống như nước biển, sóng sau đẩy sóng trước, khi thì nhẹ nhàng, khi thì khuấy động, khi thì gào thét, khi thì càn quét.

Còn tam giác quỷ vùng biển Balmuda càng thêm khoa trương. Trong màn ảnh, nước biển màu xanh thẳm không ngừng biến hóa, hình thành đủ loại khuôn mẫu kiến trúc thành lũy kỳ kỳ quái quái, từ xa nhìn lại, thật giống như tòa thành thủy tinh mang sắc thái lung linh huyền ảo, nhìn qua chân thực lộng lẫy không gì sánh kịp, so với hiện tượng phản xạ toàn phần trong truyền thuyết còn thần kỳ hơn.

Về phần thung lũng lớn Rift, vừa vặn trái ngược với núi Thiên Lang. Ngọn núi Thiên Lang nứt ra về hai bên, thung lũng lớn Rift thì lại hai bên khép lại vào phía trung tâm, giống như là hai con quái thú thời viễn cổ đang tích tụ khí thế, chậm rãi tới gần đối thủ.

Ngược lại, thành phố Napo không khoa trương đến mức đó, Tuy nhiên nó tuyệt đối có thể gọi là quỷ dị. Một ngọn hải đăng cao cả trăm mét đột nhiên thay đổi vị trí!

Ai cũng đều biết bình thường hải đăng đều là công trình kiến trúc được xây dựng cố định ở bờ biển, dùng để chỉ dẫn phương hướng cho tàu thuyền. Thế nhưng ở trong video, ngọn hải đăng thành Napo lại trôi lênh đênh trên biển giống như tàu thuyền vậy!

Giang Dược im lặng hồi lâu, hắn nhịn không được hoài nghi, liệu có phải khoa học kỹ thuật thế giới cách tân quá nhanh, dẫn đến xuất hiện kỹ thuật quay chụp vượt thời đại mà hắn không biết?

Những video này kỳ thật là sản phẩm kết hợp giữa công nghệ hiện đại và kỹ thuật quay chụp tối tân sáng tạo ra, cũng không phải chân thực?

Mặc kệ thế nào, lấy hệ thống tri thức trước mắt của toàn bộ hành tinh Gaia, căn bản không cách nào giải thích những kỳ quan đột biến này.

Thế nhưng, bất tri bất giác, Giang Dược lại nghĩ tới đình Cửu Lý dưới chân núi Đại Kim.

Nhớ tới long hổ đánh nhau, Chu tước gãy xương sống; nhớ tới lão rùa hóa hình, mượn nước hiến dự ngôn.

Bạch hổ đấu Thanh long, trời đất bị đâm thủng.

Chu tước gãy xương sống, nhân gian nhiều tai ương.

Các loại kỳ đàm quái sự kết hợp, rất khó khiến người ta không liên tưởng liên miên.

Không có giáo viên các khoa trấn giữ nhóm chat, đám bạn học vốn phải kiềm chế thật lâu kia bắt đầu tự do buông thả, không có giữ ý tứ chút nào bắt đầu spam nhóm chat, thậm chí phát rồ đấu sticker.

Đấu sticker đến nổi trời đất quay cuồng, cuối cùng cũng có một vài người bắt đầu nghiên cứu thảo luận vấn đề thật giả của video.

Đa số bạn học vẫn là không đủ văn hóa, chỉ có thể một câu u là trời lặp đi lặp lại.

"Mọi người xem hết video rồi chứ? Tớ xem xong chỉ muốn nói ba chữ, u là trời!"

"U là trời, chẳng lẽ là người ngoài hành tinh xâm lấn? Đây là điềm báo sắp tan vỡ toàn cầu?"

"Xong xong, tận thế tới rồi ư? Tớ còn rất nhiều tiền trong game chưa tiêu hết, nên lưu cho ai?"

"Chết tiệt, mình mới vừa nạp năm trăm đồng vào phiếu ăn ở căn tin trường a. Có thể xin rút lại được không?"

"Haizz, chuyện cho tới bây giờ, tớ có một bí mật không thể không thẳng thắn, tớ còn là trai tơ a! Cầu an ủi, cầu chung kết…"

"+1."

"+2."

"+3."

Vương Hiệp Vĩ: Nơi đây hẳn nên để bạn học Mao Đậu Đậu tự giới thiệu!

Mao Đậu Đậu: Tại hạ xin tàng hình, cầu các hạ buông tha. [sticker quỳ lạy]

Chỉ cần trong nhóm có một đám thanh thiếu niên trai tráng, mặc kệ chủ đề nghiêm túc cỡ nào, thần thánh đến đâu, cuối cùng khẳng định sẽ bị tha hóa lệch lạc, hơn nữa nhất định sẽ lệch lạc đến thứ ở nửa người dưới.

Dương Tiếu Tiếu: @Giang Dược, trùm học giỏi thấy thế nào?

Hàn Tinh Tinh: @Giang Dược, anh chàng học giỏi ơi, nói chúng mình biết với?

Hàng Tử Huyên: Ngồi đợi anh trùm bắt đầu giảng bài.

"+1."

"+2."

"+3."

"+10086. . ."

Liên tiếp dấu cộng khiến cho Giang Dược có chút trở tay không kịp, hắn vốn dĩ vẫn luôn biết điều cực kì, xưa nay không tham dự spam hay chém gió gì trên nhóm, không hề có chút cảm giác tồn tại nào, tại sao vẫn bị ghi nhớ?

Giang Dược: Mình cũng bó tay. Đây là nhóm của Nhất Phong, cậu ấy có nhiều quan hệ, tin tức linh thông, hẳn là nên để Nhất Phong ra mặt nói một chút."

Đỗ Nhất Phong ngồi trước màn hình điện thoại di động, ngạo nghễ gật đầu, cái cậu Giang Dược này mặc dù đẹp trai đến quá phận, nhưng cuối cùng vẫn tính thức thời. Mình đây tạo nhóm, phát video, cũng không phải cho mấy đứa học giỏi hái quả đào tán gái.

Về phần nhiều bạn nữ @ Giang Dược như vậy, mặc dù Đỗ Nhất Phong có chút ghen ghét, nhưng cũng không quá để bụng, ai bảo dáng dấp người ta đẹp trai, thành tích còn biến thái thế kia. Đổi lại mình là nữ, cũng tương tự muốn đổ rầm rầm.

Có thể khiến học sinh giỏi như Giang Dược tâng bốc mình trên nhóm như vậy, Đỗ Nhất Phong không hiểu sao có chút cảm giác được khen mà ngại.

So với những lời a dua nịnh hót của đám cặn bã học dốt, quả nhiên những lời khen gãi đúng chỗ ngứa của người học giỏi càng có thể khiến cậu ta có cảm giác dễ chịu thoải mái mãnh liệt.

Mấu chốt nhất là thổi phồng phải vừa đúng, thanh thoát tự nhiên, không lưu vết tích, khiến mình thu hoạch được vui vẻ và thỏa mãn cực kỳ.

Đỗ Nhất Phong không khỏi cảm khái trong lòng, học giỏi quả nhiên là học giỏi, đẳng cấp chính là cao. Trước đó mọi người xem xong video, bắt đầu spam chém gió đủ trò đủ kiểu, sau đó còn nói bậy không biết xấu hổ, chẳng còn ai nhớ đến người lập nhóm đăng video mình đây. Ăn dưa lê xong liền bỏ mặc người nông dân trồng dưa là một hành động cực kỳ không có đạo đức, vô lương tâm. Nói thật nội tâm Đỗ Nhất Phong khá thất lạc, chỉ là ngại mất đẳng cấp, cho nên cậu ta mới không tiện đậu xanh rau muống.

Bây giờ Giang Dược đã dẫn chủ đề lại trên người Đỗ Nhất Phong, tiện thể còn biểu đạt sự coi trọng đối với cậu, điều đó đã khiến tâm tình thất lạc của cậu được khá lên rất nhiều.

Có điều cậu ta vẫn tỏ ra thận trọng trầm mặc một hồi, mới bắt đầu bấm phím đánh chữ trên điện thoại.

Đỗ Nhất Phong: Hiện tại mình không thể nói quá nhiều, trừ một câu, nguồn của những video này rất đáng tin cậy, chí ít hơn 90% có thể là thật. Những việc còn lại, các cậu hãy tự suy nghĩ lấy.”

“U là trời, nói vậy thế giới sắp phải biến đổi lớn rồi a?”

"Sếp Phong ơi, nguồn tin này có phải đến từ phía cơ quan chính phủ?"

"Nếu tất cả là thật, những thứ chúng ta từng học được phải trả lại hết cho thầy sao?"

"Sẽ không thật sự là người ngoài hành tinh xâm lấn a?"

"Mình chắc phải về quê trú ẩn, đào hầm, xây cung điện dưới lòng đất, cố gắng để sinh tồn trong tận thế."

"Cung điện lòng đất có tác dụng khỉ gì, cậu tính ăn cái gì uống cái gì hả?"

"Khà khà, nhà mình đây có rất nhiều ruộng, hàng năm chí ít thu hoạch 20 tấn hoa màu, nuôi heo, nuôi gà, còn có năm sáu con trâu, tự cấp tự túc không áp lực."

"U là trời, đại gia là đây. Hiện tại kết bạn còn kịp sao?"

"Trong nhà có chị em gì hay không? Cầu kết thông gia, có thể ở rể."

"Hâm mộ đại gia, online xin vay tiền."

"Đang lúc nước sôi lửa bỏng, làm ơn giúp đỡ anh em bạn học một phen."

Đấy! Lại bắt đầu đi lệch chủ đề.

Hàn Tinh Tinh: Bạn ui, tớ đây mới mười bảy, nụ hôn đầu tiên còn chưa dâng cho ai.

Dương Tiếu Tiếu: [sticker cười trộm] Tinh Tinh, thổ lộ đi! @Giang Dược.

Giang Dược: …

Mao Đậu Đậu: Sếp Giang luyện Đồng Tử Công, tạm thời không tiện gần nữ sắc. Có chuyện gì, cứ tìm tớ!"

Dương Tiếu Tiếu: Ha ha, không việc gì

Hàn Tinh Tinh: Ha ha, không việc gì +1

Bạo kích! 50000 điểm thương tổn.

Cách đường truyền internet, tất cả mọi người phảng phất có thể nghe được tiếng trái tim nhỏ bé của Mao Đậu Đậu vỡ vụn.

Mao Đậu Đậu im lặng hỏi trời xanh, vì sao ta đây có năng lực bẩm sinh lại phải chịu sự tàn nhẫn và ác ý đến từ thế giới này?

Đây nhất định là ông trời muốn khảo nghiệm Mao Đậu Đậu mình!

Thế giới, biến dị đi!

Khiến thiên phú của mình đây cũng biến dị theo đi! Một ngày nào đó ta muốn khiến những thứ ong bướm có mắt không tròng này biết, bị thống trị bởi Mao Mười Chín là chuyện đáng sợ đến nhường nào!

Mao Đậu Đậu điên cuồng ảo tưởng, nhưng chả làm nên được tích sự gì.

Nhóm chat vẫn tiếp tục bị spam đầy tràn.

Giang Dược không còn chút hứng thú nào, khóa màn hình điện thoại di động, đứng dậy thu thập bát đũa.

Ngược lại là Tam Cẩu chậc chậc tán thưởng: "Anh hai, hóa ra cấp ba chơi vui vậy a. Xem ra em phải tiếp tục học lên nữa?"

Vừa rồi Giang Dược xem tin trên nhóm vẫn không cố tình tránh đi Tam Cẩu, Tam Cẩu cũng không biết xấu hổ, không chút ngần ngại xem ké toàn bộ hành trình.

"Anh hai, lại là cái chị Hàn Tinh Tinh kia, còn có cái chị Dương Tiếu Tiếu này nữa, các chị ấy khẳng định có ý tứ với anh."

Tam Cẩu nói với giọng điệu lão tài xế, trong đó còn có pha lẫn một chút hâm mộ ghen ghét.

Vì sao Tam Cẩu ta đây ở trường toàn bị người ghét? Bạn học nữ nhìn thấy mình đều đi đường vòng, tránh như tránh tà? Là mình không đẹp trai sao?

Đều bắt nguồn từ ông nội, Tam Cẩu ta cũng không thể kém anh hai là bao chứ? Nhiều lắm thì anh hai cao hơn mình một chút, trắng hơn mình một chút. Chờ mình về sau cao lên, há còn thua anh hai?

Hừ, anh hai được mỗi cái thành tích học tập tốt hơn mình một chút, đoán chừng phương diện này là mình không thể bắt kịp anh hai rồi.

Tam Cẩu lén lén lút lút nhìn anh hai thu thập bát đũa bước vào phòng bếp, nhẹ nhàng nhảy xuống ghế, lén lén lút lút cầm lên chiếc điện thoại Giang Dược bỏ lại trên bàn, quen tay hay làm mở ra hình khóa màn hình.

Cậu nhanh chóng tìm ra cái nhóm mới lập vừa nãy, bấm đến giao diện cá nhân của Hàn Tinh Tinh, sau đó ấn nút "Gửi tin tức", xuất hiện khung chat, cậu bắt đầu nhập.

Giang Dược: Tinh Tinh, có thể gửi mình ảnh chụp núi Thiên Lang xem một chút được không?

Ting ting!

Hàn Tinh Tinh cơ hồ nháy mắt trả lời.

"Ok, có ngay đây."

Tam Cẩu vội vàng đổi hình thức điện thoại từ chuông reo thành yên lặng, trong lòng mặc niệm, nhanh lên nhanh lên.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương