Quỷ Đế Độc Phi: Đại Tỷ Phế Vật Nghịch Thiên
-
Chương 101-2: Phượng Thiên Tuyết và Lam Kinh Phong! 2
Phượng Thiên Tuyết bình tĩnh đứng ở đó, trên mặt có nét cười nhàn nhạt, Lam Kinh Phong này mà không đánh bại mình, thì sẽ không có tư cách tiếp tục đứng ở trên đài.
Cho nên, một chiêu mạnh nhất của hắn, sẽ như thế nào đây?
Lam Kinh Phong khẽ cười một tiếng, mặt mày đều là khát khao chinh phục, hắn cắn ngón tay giữa, một giọt máu chậm rãi nhỏ xuống dưới!
Phượng Thiên Tuyết nhíu mày, loại thần thuật này, hẳn là loại thuật độc đáo do Thanh Đạo tông sáng tạo!
"Tích huyết thành kiếm!" Lam đồng tử của Lam Kinh Phong lóe ra tia sáng kỳ dị, chỉ thấy giọt máu kia rơi xuống giữa không trung, liền ngưng trệ bất động, giọt máu lại lập tức huyễn hóa thành một thanh kiếm phát ra lam quang lạnh lùng, trời đất lập tức thay đổi, bão cát xoáy lên!
Phượng Thiên Tuyết không khỏi âm thầm bội phục Lam Kinh Phong, hắn mới là huyền giả đỉnh phong, lại có thể thi triển thần thuật xuất thần nhập hóa như thế.
Đợi một thời gian, chờ hắn cường đại lên, chính là một đối thủ hiếm có!
Thanh Đạo Tử ở dưới đài, lông mày nhíu chặt hơn.
Lam Kinh Phong là thiên tài Thanh Đạo tông, có rất ít người khiến cho hắn phải dùng tuyệt chiêu của mình.
Mà Lam Kinh Phong lại cực kì sĩ diện, lời thề không dùng phù thuật đánh trả Phượng Thiên Tuyết ban nãy, hắn thật sự làm được.
Phượng Thiên Tuyết cũng hiểu Lam Kinh Phong đến một bước này, có thể sử dụng tuyệt chiêu mà không phải dùng phù thuật, coi như là một chính nhân quân tử.
Toàn trường lặng im.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào thần thuật tích huyết thành kiếm của Lam Kinh Phong kia, thân kiếm càng lúc càng lớn, lại chậm rãi biến thành một cái gương!
Mặt kính hiện lên màu xanh pha với đỏ, quỷ dị xuất hiện một vài hình ảnh!
Ở xa xa, Hiên Viên Nguyệt Triệt đứng trên lầu các, nhìn chằm chằm một màn kia.
"Điện hạ, Phượng cô nương có thể gặp nguy hiểm hay không?" Mị Thủy thật sự lo lắng cho Phượng Thiên Tuyết.
Minh Sương cũng giả mù sa mưa nói: "Chắc có lẽ là không đâu, Phượng cô nương tài hoa như vậy!"
Kỳ thật trong đáy lòng của nàng ta, ước gì Phượng Thiên Tuyết sẽ chết luôn đi, mà Hiên Viên Nguyệt Triệt lại luôn có lòng tin nàng, nên sẽ không kịp thời xuất thủ cứu giúp, như vậy tỷ lệ bị thương nặng sẽ càng lớn hơn một chút.
Hiên Viên Nguyệt Triệt dừng ở gươnng mặt lạnh nhạt của Phượng Thiên Tuyết.
Nha đầu mới mười tám tuổi, nhưng mà nàng gặp phải không ít tình cảnh, vẫn có thể bình tĩnh giải quyết như vậy!
Cho nên, hắn phải tin tưởng Phượng Thiên Tuyết có thể một mình giải quyết, chỉ là... Trong đáy lòng vẫn có một chút lo lắng.
"Nàng sẽ không có chuyện gì!"
Hiên Viên Nguyệt Triệt nhàn nhạt nói.
Bởi vì lúc trước hắn đưa chuỗi hạt châu ẩn giấu thực lực kia cho Phượng Thiên Tuyết, kỳ thật còn có tác dụng hộ thân, nếu như có nguy hiểm tới tính mạng, như vậy hạt châu sẽ tự bạo để bảo hộ chủ nhân.
Trên đài, Phượng Thiên Tuyết nhìn kiếm kính trước mặt, cho là mình sẽ phải đối mặt với huyễn thuật.
Nhưng mà khiến cho nàng kinh ngạc là, tầng tầng lớp lớp hình thành thân kiếm kia lại biến thành vạn đạo ánh sáng, bay vút về phía nàng!
"Thập Nguyệt Già Thiên!" Phượng Thiên Tuyết duỗi mười ngón ra, nặng nề vẽ trong hư không!
Lập tức, vô số linh khí lấy nàng làm trung tâm, ngưng tụ thành kết giới bảo vệ cường đại, khi mọi người cho rằng nàng nhất định sẽ bị tích huyết thành kiếm của Lam Kinh Phong cắt vỡ c, thì mây đen trên bầu trời lại mãnh liệt kéo đến trong phút chốc!
"Trời ạ, đây là cảnh gì?"
"Trời sinh dị tượng, thiên hạ nhất định xoay chuyển!"
"Yêu nữ, yêu nữ a!"
Thậm chí có thanh âm không hài hòa, khiến tư duy của mọi người phát triển không tốt.
"Láo xược! Các ngươi chớ có nói hưu nói vượn, kia là vì huyền thuật nên mới phát sinh biến hóa!" Huyền Vương luôn luôn nhanh mồm nhanh miệng không kìm lòng được mà nói chuyện thay Phượng Thiên Tuyết!
Đám mây đen kia tuôn ra đến trước mặt Phượng Thiên Tuyết, khiến bên ngoài không thể dòm ngó tình cảnh của nàng, tích huyết thành kiếm của Lam Kinh Phong, kiếm quang vũ động, uỳnh một tiếng, va chạm với đám mây đen mà Phượng Thiên Tuyết dẫn tới!
Một kích này, chấn động trời đất, cát bay đá chạy, mọi người đành phải nhắm mắt lại, để ngừa bay cát vào mắt.
Tằng Lạc Băng bưng kín hai mắt, trong lòng từng đợt kinh hãi!
Phượng Thiên Tuyết không phải là huyền thuật sư cấp bốn sao? Làm sao... Làm sao sẽ có huyền thuật mạnh như vậy? Nàng nhất định là đang ẩn giấu thực lực!
Đáng chết!
Cho nên, một chiêu mạnh nhất của hắn, sẽ như thế nào đây?
Lam Kinh Phong khẽ cười một tiếng, mặt mày đều là khát khao chinh phục, hắn cắn ngón tay giữa, một giọt máu chậm rãi nhỏ xuống dưới!
Phượng Thiên Tuyết nhíu mày, loại thần thuật này, hẳn là loại thuật độc đáo do Thanh Đạo tông sáng tạo!
"Tích huyết thành kiếm!" Lam đồng tử của Lam Kinh Phong lóe ra tia sáng kỳ dị, chỉ thấy giọt máu kia rơi xuống giữa không trung, liền ngưng trệ bất động, giọt máu lại lập tức huyễn hóa thành một thanh kiếm phát ra lam quang lạnh lùng, trời đất lập tức thay đổi, bão cát xoáy lên!
Phượng Thiên Tuyết không khỏi âm thầm bội phục Lam Kinh Phong, hắn mới là huyền giả đỉnh phong, lại có thể thi triển thần thuật xuất thần nhập hóa như thế.
Đợi một thời gian, chờ hắn cường đại lên, chính là một đối thủ hiếm có!
Thanh Đạo Tử ở dưới đài, lông mày nhíu chặt hơn.
Lam Kinh Phong là thiên tài Thanh Đạo tông, có rất ít người khiến cho hắn phải dùng tuyệt chiêu của mình.
Mà Lam Kinh Phong lại cực kì sĩ diện, lời thề không dùng phù thuật đánh trả Phượng Thiên Tuyết ban nãy, hắn thật sự làm được.
Phượng Thiên Tuyết cũng hiểu Lam Kinh Phong đến một bước này, có thể sử dụng tuyệt chiêu mà không phải dùng phù thuật, coi như là một chính nhân quân tử.
Toàn trường lặng im.
Tất cả mọi người chăm chú nhìn vào thần thuật tích huyết thành kiếm của Lam Kinh Phong kia, thân kiếm càng lúc càng lớn, lại chậm rãi biến thành một cái gương!
Mặt kính hiện lên màu xanh pha với đỏ, quỷ dị xuất hiện một vài hình ảnh!
Ở xa xa, Hiên Viên Nguyệt Triệt đứng trên lầu các, nhìn chằm chằm một màn kia.
"Điện hạ, Phượng cô nương có thể gặp nguy hiểm hay không?" Mị Thủy thật sự lo lắng cho Phượng Thiên Tuyết.
Minh Sương cũng giả mù sa mưa nói: "Chắc có lẽ là không đâu, Phượng cô nương tài hoa như vậy!"
Kỳ thật trong đáy lòng của nàng ta, ước gì Phượng Thiên Tuyết sẽ chết luôn đi, mà Hiên Viên Nguyệt Triệt lại luôn có lòng tin nàng, nên sẽ không kịp thời xuất thủ cứu giúp, như vậy tỷ lệ bị thương nặng sẽ càng lớn hơn một chút.
Hiên Viên Nguyệt Triệt dừng ở gươnng mặt lạnh nhạt của Phượng Thiên Tuyết.
Nha đầu mới mười tám tuổi, nhưng mà nàng gặp phải không ít tình cảnh, vẫn có thể bình tĩnh giải quyết như vậy!
Cho nên, hắn phải tin tưởng Phượng Thiên Tuyết có thể một mình giải quyết, chỉ là... Trong đáy lòng vẫn có một chút lo lắng.
"Nàng sẽ không có chuyện gì!"
Hiên Viên Nguyệt Triệt nhàn nhạt nói.
Bởi vì lúc trước hắn đưa chuỗi hạt châu ẩn giấu thực lực kia cho Phượng Thiên Tuyết, kỳ thật còn có tác dụng hộ thân, nếu như có nguy hiểm tới tính mạng, như vậy hạt châu sẽ tự bạo để bảo hộ chủ nhân.
Trên đài, Phượng Thiên Tuyết nhìn kiếm kính trước mặt, cho là mình sẽ phải đối mặt với huyễn thuật.
Nhưng mà khiến cho nàng kinh ngạc là, tầng tầng lớp lớp hình thành thân kiếm kia lại biến thành vạn đạo ánh sáng, bay vút về phía nàng!
"Thập Nguyệt Già Thiên!" Phượng Thiên Tuyết duỗi mười ngón ra, nặng nề vẽ trong hư không!
Lập tức, vô số linh khí lấy nàng làm trung tâm, ngưng tụ thành kết giới bảo vệ cường đại, khi mọi người cho rằng nàng nhất định sẽ bị tích huyết thành kiếm của Lam Kinh Phong cắt vỡ c, thì mây đen trên bầu trời lại mãnh liệt kéo đến trong phút chốc!
"Trời ạ, đây là cảnh gì?"
"Trời sinh dị tượng, thiên hạ nhất định xoay chuyển!"
"Yêu nữ, yêu nữ a!"
Thậm chí có thanh âm không hài hòa, khiến tư duy của mọi người phát triển không tốt.
"Láo xược! Các ngươi chớ có nói hưu nói vượn, kia là vì huyền thuật nên mới phát sinh biến hóa!" Huyền Vương luôn luôn nhanh mồm nhanh miệng không kìm lòng được mà nói chuyện thay Phượng Thiên Tuyết!
Đám mây đen kia tuôn ra đến trước mặt Phượng Thiên Tuyết, khiến bên ngoài không thể dòm ngó tình cảnh của nàng, tích huyết thành kiếm của Lam Kinh Phong, kiếm quang vũ động, uỳnh một tiếng, va chạm với đám mây đen mà Phượng Thiên Tuyết dẫn tới!
Một kích này, chấn động trời đất, cát bay đá chạy, mọi người đành phải nhắm mắt lại, để ngừa bay cát vào mắt.
Tằng Lạc Băng bưng kín hai mắt, trong lòng từng đợt kinh hãi!
Phượng Thiên Tuyết không phải là huyền thuật sư cấp bốn sao? Làm sao... Làm sao sẽ có huyền thuật mạnh như vậy? Nàng nhất định là đang ẩn giấu thực lực!
Đáng chết!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook