Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn (Dịch)
-
Chương 30
Raymond nghe được sợ hãi.
Toàn thân hắn đều run lên:
“Thật sao?”
“Ta đã nói không thể trêu chọc sinh vật tà ác này…”
Lẩm bẩm đến đây, hắn đột nhiên nhìn thấy một chút ý cười lộ ra ở trên mặt Lumian.
“…” Lúc này Raymond mới nhớ ra bản tính của cậu bạn tốt.
“Ngươi lại đang đùa dai, lại đang lừa ta?” Hắn vừa tức lại giận.
Tức giận bản thân, biết rõ ràng thằng cha Lumian này là hạng người gì, rõ ràng đã từng bị lừa thật nhiều lần, vì sao vẫn sẽ mắc mưu.
“Chuyện không hợp với lẽ thường như vậy ngươi cũng tin?” Lumian cười ha ha nói.
Câu nói này mới là đang lừa ngươi, miễn cho ngươi không chịu nổi áp lực, trực tiếp đi nhà thờ sám hối… hắn âm thầm bổ sung một câu trong lòng.
“Phù…” Raymond thả lỏng.
Lumian ngược lại dặn dò:
“Tuy rằng mới vừa rồi là câu chuyện ta bịa ra, nhưng cũng muốn nói cho ngươi biết, điều tra chân tướng truyền thuyết có thể sẽ có nguy hiểm nhất định, có thể không ra khỏi thôn không thoát khỏi che chở của nhà thờ thì cố gắng không rời khỏi.”
Nói xong, hắn không tiếng động lẩm bẩm hai câu:
Lời này là nói thật, câu chuyện vừa rồi thật sự hơn phân nửa bịa ra, non nửa là thật… Nếu như không phải về sau còn rất nhiều chuyện cần giúp đỡ, ta mới sẽ không nhắc nhở ngươi, đổi dặn dò của Aurora thành một phương thức khác nói cho ngươi biết, người khác có chết hay không liên quan gì đến ta…
Raymond nghĩ đến sợ hãi trong nháy mắt mới vừa rồi, tương đối hiểu gật đầu:
“Được!”
Hắn không nói về những truyền thuyết này nữa, ngược lại hỏi:
“Khi chọn tinh linh mùa xuân, ngươi sẽ bỏ phiếu cho ai?”
Tinh linh mùa xuân là nhân vật chính của lễ mừng Mùa Chay các loại, là tượng trưng của mùa xuân, ở vùng Darliege, bình thường là do cả thôn bỏ phiếu ra một thiếu nữ xinh đẹp, còn chưa kết hôn để sắm vai.
“Ava đi.” Lumian không để ý lắm trả lời: “Không phải nàng luôn rất muốn làm tinh linh mùa xuân một lần sao?”
“Ta cũng sẽ bầu cho nàng.” Raymond âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Ngày hôm qua Ava ám chỉ hắn, kêu hắn khi bỏ phiếu thì chọn nàng, do đó, hắn cảm thấy cần phải giúp đỡ nàng một tay, giúp nàng kéo được càng nhiều phiếu bầu.
…
Ở bên ngoài một căn nhà cách quán rượu lâu năm không xa.
Ryan, Leah và Valentine không vội vã tìm người nói chuyện phiếm.
“Mới vừa rồi nói nhiều như vậy với thằng cha kia thật sự không thành vấn đề sao?” Valentine giơ tay bịt miệng mũi nói.
Không khí nơi này tràn ngập mùi phân của gia cầm nuôi trong nhà thoang thoảng.
Leah đùa nghịch một lục lạc màu trắng bạc ở trên đỉnh đầu: “Có vấn đề hay không ta không rõ, ta chỉ có thể xác nhận một điểm, kết quả bói toán nói với ta, hắn là một trong những nguồn lực có ích.”
“Dưới tình huống không mở ra cục diện, tiết lộ một chút tin tức thích hợp, khiến người có liên quan vì sợ hãi tự mình hành động là phương pháp điều tra vô cùng hữu hiệu.” Ryan giải thích dụng ý của mình: “Tiếp theo, chúng ta quan sát hắn nhiều chút, nhìn xem hắn sẽ làm gì, hoặc là đi tìm ai.”
…
Sau khi Raymond rời đi, Lumian vào trong quán rượu lâu năm, nhìn thấy quý cô cho mình lá bài tarot lại xuất hiện ở vị trí cũ.
Hôm nay nàng mặc áo sơ mi nữ màu trắng, phối hợp với một chiếc quần dài màu sáng ống rộng, trong tay là một chiếc mũ rơm hình tròn trên đỉnh gài mấy bông hoa nhỏ màu vàng.
Quần áo xếp trong va li hành lý của nàng cũng thật nhiều, mỗi ngày đều thay đổi, không keo kiệt giống như mấy người Leah… Lumian vừa cảm khái vừa đi qua, ngồi ở chỗ đối diện.
Trong quá trình này, hắn tùy ý nhìn chăm chú vào bữa sáng của đối phương:
Một phần bánh nướng nhân thịt đầy đặn, bên trong là nước sốt nhàn nhạt;
Vài cái bánh quy bơ;
Hoa quả theo mùa cắt thành miếng;
Một ly đồ uống trong suốt màu sáng hơi vẩn đục.
Những thứ này đều không phải do quán rượu lâu năm có thể cung cấp được… Lumian chỉ vào ly đồ uống kia, giống như tự quen thuộc hỏi:
“Đây là cái gì? Không giống rượu.”
“Dầu thánh Venus đặc biệt.” Quý cô kia thuận miệng đáp lại: “Dùng nước quế được ngâm từ đường và hương thảo lại pha trộn với hoa anh túc điều chế thành, là phát minh của một quán rượu ở Trier.”
Từ Venus này đến từ Russell Đại Đế, hắn nhắc đến ở trong một câu chuyện nào đó, đây là một cô gái có thể sánh ngang với nữ thần sắc đẹp.
“Ngươi kiếm được từ đâu, tự mình pha chế?” Lumian hoài nghi thành thị Darliege gần đây nhất đều không thể cung cấp thứ tương tự như vậy.
Quý cô kia cười nói:
“Là một lữ khách, vào thời điểm thích hợp thu hoạch một chút đồ thích hợp là bản năng nghề nghiệp.”
“Nghe không hiểu.” Lumian rất thành thật.
Hắn ngược lại nói:
“Con quái vật trước đó đã được ta giải quyết, lần này đụng phải hai con càng nguy hiểm hơn…”
Hắn chia ra miêu tả quái vật có ba gương mặt và quái vật lưng đeo súng săn một lần, cuối cùng nói:
“Ta có cảm giác chúng nó có sức mạnh vượt trên nhân loại bình thường, không phải ta có thể đối phó được, có biện pháp gì thu phục chúng nó không?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook