Quốc Vương (Bản Dịch)
-
Chương 3
Người dich: Whistle
Có lẽ là vì cảm thấy chưa hết giận, cũng có lẽ là vì phải trả cho các phương một cái công đạo, Nam tước Redman còn sai người trói Lesul lên cột.
Nếu như không phải hắn tu hú chiếm tổ chim khách, thay thế Hudson, chắc là chuyến này Lesul cũng đã lạnh theo chủ nhân cũ của cơ thể này rồi.
“Tráo đổi Sinh Mệnh Nguyên Dịch”. Nói là chuyện nhỏ thì cũng chỉ như một trò đùa quái đản; Nhưng nếu nói là chuyện lớn thì đó chính là mưu hại huynh trưởng.
Quá trình thức tỉnh hạt giống sinh mệnh vốn đã tràn đầy hung hiểm, ở trong thời thượng cổ này đều là mười không còn một, thẳng đến khi Luyện kim sư vĩ đại nhất của lục địa Aslante - Kembery phát minh ra Sinh Mệnh Nguyên Dịch thì tình huống mới thay đổi.
Không chỉ tăng cao xác suất thành công lên một nửa, mà ngay cả khi thức tỉnh thất bại thì cũng có thể nhặt về một cái mạng, không cần phải chết ngay lập tức giống như thời Thượng Cổ.
Chính vì nhờ có Sinh Mệnh Nguyên Dịch đề cao xác suất thành công khi thức tỉnh hạt giống sinh mệnh, nên những Kỵ sĩ nhận được Thần Linh chúc phúc mới dần dần trở thành chủ lưu trên đại lục này.
Đương nhiên, có phải là nhờ “Thần Linh chúc phúc” hay không thì còn cần phải có thêm một bước khảo chứng, dù sao thì trong sách sử đã ghi lại như vậy.
Bất quá những Kỵ sĩ đã thức tỉnh hạt giống sinh mệnh xác thực là đã thu được chỗ tốt. Không chỉ có thể đề cao tố chất thân thể, mà còn gia tăng lực tương tác trên phạm vi lớn.
Gần như là tất cả Kỵ sĩ đều có tọa kỵ của mình. Trong lúc đơn đả độc đấu thì có lẽ loại ưu thế này vẫn còn không quá rõ ràng. Nhưng nếu như chế tạo một đội quân trên chiến trường, vậy thì chính là tràng diện nghiền ép.
Con cháu quý tộc đều trưởng thành sớm, Lesul cũng sắp mười lăm tuổi, không thể nào không biết quá trình thức tỉnh mà không có Sinh Mệnh Nguyên Dịch phụ trợ thì sẽ có hung hiểm, một câu trò đùa quái đản chắc chắn là sẽ không nói thông được.
“Tôn kính Tasi phu nhân, con người đều phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình. Làm sai chuyện thì nhất định phải trả giá đắt, đây là quy củ mà mỗi một vị quý tộc đều tuân thủ.” Hudson không hề khách khí giễu cợt nói.
Thẳng thắn mà nói, hắn cũng không muốn đối chọi gay gắt với Nam tước phu nhân ở thời điểm này.
Nhưng mà hắn cũng chẳng còn cách nào khác, quan hệ giữa chủ cũ và Nam tước phu nhân vẫn luôn vô cùng tệ hại.
Bây giờ lại xảy ra loại chuyện này, nếu như còn duy trì vẻ mặt ôn hoà, muốn không làm cho người khác chú ý cũng khó khăn.
“Hudson, đừng nói như vậy. Lesul là em trai của con mà, nó vẫn còn là một trẻ......”
Không chờ Nam tước phu nhân nói hết lời, Hudson liền tỏ ra tức giận ngắt lời nói: “Không sai, nó vẫn còn là một đứa trẻ. Chỉ là chuyện này cũng không hề ảnh hưởng đến việc phải tuân thủ quy tắc của trò chơi, trừ phi phu nhân cảm thấy Lesul không phải một vị quý tộc!”
Giọng điệu trào phúng, chế giễu trần trụi. Xuất thân vẫn luôn là chỗ đau lớn nhất của Nam tước phu nhân, làm cho bà ta không thể nào dung nhập vào trong giới quý tộc.
Ngày thường nếu như có ai dám nói tới chuyện này thì bà ta chắc chắn sẽ trở mặt ngay lập tức. Chỉ là hiện giờ lại không được, con trai bảo bối đang bị treo trên cột, cho nên bà ta không thể cường thế được.
Hudson nhìn thấy Nam tước phu nhân bị tức đến độ nói không ra lời liền âm thầm thở dài một hơi. Ám thị rõ ràng như vậy mà cũng không nghe ra, lần xuất diễn này xem như bỏ.
Quả nhiên, cách chơi cao cấp này không thích hợp với tất cả mọi người.
Bất quá suy nghĩ một chút hắn liền cảm thấy cũng phải, nếu như Nam tước phu nhân thật sự lợi hại thì cũng sẽ không để xảy ra loại chuyện này, huynh đệ bọn hắn cũng sẽ không thể nào thuận lợi trưởng thành.
Có lẽ đây cũng là nguyên nhân mà bà ta có thể trở thành Nam tước phu nhân, người phụ nữ quá thông minh sẽ không thích hợp làm mẹ kế.
Hudson dừng một chút mới bất đắc dĩ nói: “Thôi được rồi, nể mặt của phu nhân, ta có thể để bỏ qua cho Lesul một lần, chẳng qua chuyện này cần đền bù.”
Bước chuyển ngoặt đột ngột này làm cho Nam tước phu nhân có chút không theo kịp tiết tấu. Có lẽ là là do thiên phú bẩm sinh, khi nghe đến hai chữ “đền bù” thì sắc mặt của bà ta liền chấn động.
“Con muốn cái gì?”
Lời vừa ra khỏi miệng thì Nam tước phu nhân liền ý thức được mình đã lỡ lời. Vốn dĩ hiện giờ bà ta đã ở vào thế bất lợi, vội vã chấp thuận như vậy là không phù hợp với nguyên tắc làm ăn.
Hudson nhíu mày, trực tiếp nói giá thì thật là quá tục khí, hoàn toàn không hợp với phong cách quý tộc của hắn. Chỉ là hầu bao xẹp lép bên hông lại có sức mạnh làm cho hắn phải từ bỏ vẻ thanh cao của mình.
“500 kim tệ!”
Không phải là hắn không muốn cái khác, chủ yếu là vì chủ nhân thực sự của tòa thành này, cũng chính là phụ thân của Hudson cũng chỉ có một chút tiền tài, những thứ khác thì vị Nam tước phu nhân này lại không làm chủ được.
“Tại sao ngươi không đi cướp?”
Nam tước phu nhân theo bản năng thốt ra lời này, rõ ràng là con số hợp lý mà Hudson cho ra đã vượt xa suy đoán của Nam tước phu nhân.
“Phu nhân, xin tự trọng!”
“Căn cứ vào luật lệ thông hành trong chiến tranh của đại lục, tiền chuộc của một vị Kỵ sĩ quý tộc là 500 kim tệ. Cái giá mà ta đưa ra hoàn toàn phù hợp quy củ, mời phu nhân tuân thủ quy tắc.”
Hudson mặt không đổi sắc nói.
Bất cứ chuyện gì, một khi liên quan tới quy tắc đều sẽ trở nên nghiêm túc. Mặc dù lấy tiền chuộc của một tù binh gán lên giá trị của một người có chút không thích hợp, nhưng cũng không hoàn toàn là bắn tên không đích.
Cứ việc Nam tước phu nhân chắc chắn là Lesul sẽ không chết được, nhưng chỉ cần Hudson không hé miệng là chuyện này sẽ không thể kết thúc.
Nếu không nhân lúc tin tức còn chưa truyền ra mà giải quyết xong chuyện này, chờ những thành viên khác của gia tộc Koslow tham dự vào thì chuyện này sẽ không đơn giản như vậy.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook