Quốc Vương (Bản Dịch)
-
Chương 19
Người dịch: Whistle
Thấy bầu không khí trong hiện trường bỗng nhiên lạnh xuống, Hudson bèn thuận thế mở miệng dò hỏi: “Chú Chels, sao chú không giới thiệu về mức tiêu hao năng lượng của những sản phẩm này trước đi!”
“Ma hạch cùng Ma tinh thạch đều là vật tư chiến lược, bị vương quốc quản khống vô cùng nghiêm ngặt. Nếu như tiêu hao quá lớn, những người ngồi đây cũng không dùng nổi.”
Mua thì được, nhưng dùng không nổi, đây là nguyên nhân chủ yếu mà Ma pháp khoa học kỹ thuật không thể nào mở rộng được.
Đừng nói là những vật dụng sinh hoạt này, ngay cả vũ khí chiến tranh mạnh mẽ như Ma tinh pháo đều bởi vì vấn đề chi phí mà không thể nào phổ cập được.
Trong quá khứ cũng từng xuất hiện những vật phẩm khoa học kỹ thuật bằng Ma pháp làm cho người hai mắt tỏa sáng, nhưng bởi vì tính áp dụng bị hạn chế, cho nên đa phần đều là phù dung sớm nở tối tàn.
Nếu như bàn về hàm lượng khoa học kỹ thuật, ai có thể so được với đám người điên trong hiệp hội pháp sư chứ? Những người này còn phân ra một loại chức nghiệp —— Luyện kim thuật sĩ, chuyên môn phụ trách nghiên cứu những thứ không đâu.
Mặc dù thành quả nghiên cứu của Chels cũng không tệ, nhưng nếu như so với đám Luyện kim thuật sĩ trong hiệp hội pháp sư thì lại hoàn toàn không đáng chú ý .
Người khác không làm những thứ này không phải là vì không làm được, mà là không cần thiết.
Pháp sư cao cấp chỉ cần thi pháp liền có thể tạo ra tác dụng giống như những món đồ chơi trước mắt này.
Trừ phi Chels có khả năng làm giả giá thành xuống, nếu không thì toàn bộ những phát minh ở trước mặt này đều là gân gà.
Đương nhiên, một người không có ma pháp thiên phú như Chels mà lại có thể chuyển chức thành Luyện kim thuật sĩ đã là kỳ tích không nhỏ. Nếu như có thể phổ biến rộng rãi thì cũng có ích rất nhiều cho sự nghiệp luyện kim của đại lục.
Bất quá những chuyện này đều chẳng liên quan gì đến Hudson. Nếu như Chels nghiên cứu ra những thứ có thể bắn ra pháp thuật thì có lẽ hắn còn cảm thấy có chút hứng thú.
Ai cũng có ước mơ làm Pháp sư mà, Hudson cũng không ngoại lệ. Cho dù là không cân nhắc đến những nhân tố khác, chỉ đơn thuần là vấn đề an toàn thôi thì Pháp gia đã đứng đầu rồi, ai mà nguyện ý làm khiên thịt chứ!
Theo như tin tức mà hắn nghiên cứu lịch sử nhận được, từ trước tới nay Pháp sư đều được bảo vệ cực kỳ chặt chẽ, cho dù là bại trận thì Pháp sư cũng nằm trong “vị trí chiến lược” (aka rút lui).
Liều mạng là không tồn tại. Không có văn bản pháp luật nào quy định Pháp sư phải chiến đấu đến chết. Sợ là chỉ có Mục sư mới có thể có được những ưu đãi này.
“Các vị cứ việc yên tâm. Những thứ này đều không tiêu tốn nhiều ma lực đâu, chỉ cần một viên Ma hạch cấp thấp nhất, hoặc là thạch anh cao cấp liền có thể duy trì bàn ăn ma lực vận chuyển một tháng, đèn ma pháp có thể chiếu sáng cả một năm.”
“Chi phí lắp đặt cũng sẽ không cao, chỉ cần một ngàn năm trăm kim tệ liền có thể chế tạo ra bốn chiếc đèn ma pháp cộng thêm một cái bàn ăn ma lực.”
“Thử nghĩ mà xem, khi các vị tổ chức yến hội rồi lấy ra những vật dụng công nghệ cao này ra, lúc đó sẽ làm cho tất cả khách mời cảm thấy kinh ngạc, có phải là rất đáng giá không?”
“Tin tưởng ta, bây giờ đang giảm giá sốc, cái giá này chắc chắn là thấp nhất trên toàn bộ đại lục này, không mua sẽ bị thiệt thòi......”
Chels ra sức cổ động, đáng tiếc là hiện trường lại tràn ngập yên tĩnh. Đúng là quý tộc rất xem trọng thể diện, nhưng những người ngồi đây cũng không phải là người chưa trải sự đời.
Tiêu một ngàn năm trăm kim tệ chỉ vì thể hiển một chút, vậy sau đó nên sống như thế nào?
Đó là còn chưa kể đến phí bảo trì, điều khiển vv.... cũng là một bút chi tiêu không nhỏ. Một năm không có khoảng một nghìn kim tệ là sẽ không chịu nổi.
Bầu không khí ở hiện trường lại lạnh xuống, lần này Hudson cũng không dám mở miệng sinh động bầu không khí. Gia tộc Koslow cũng là tiểu môn tiểu hộ, nếu như hắn dám hứa hẹn đặt hàng một bộ, có lẽ Nam tước Redman sẽ chạy tới thanh lý môn hộ.
Thấy không người đáp lại, vẻ mặt nhiệt tình của Chels cũng dần dần nguội xuống.
Lần này ông ta thật sự không có loạn ra giá. Nếu như không phải tài chính trong lãnh địa xảy ra vấn đề, ông ta mới sẽ không giảm giá nhiều như vậy.
Đáng tiếc là vứt mị nhãn quăng cho người mù, đám quý tộc trước mắt này chẳng có ai biết hàng.
Chung quy vẫn là lý trí chiếm thượng phong,sau khi miễn cưỡng áp chế lửa giận, Chels liền thở dài một hơi rồi nói: “Được rồi, bắt đầu yến hội thôi!”
Nghe nói yến hội bắt đầu, bầu không khí trong đại điện vốn đang khẩn trương lập tức trở nên náo nhiệt, giống như không hề xảy ra chuyện gì vậy.
Đều là một đám diễn viên giỏi, Hudson đương nhiên cũng không ngoại lệ, hắn như thường lệ tìm một vòng tròn tương đối thuận mắt rồi gia nhập, sau đó liền bắt đầu chém gió.
Không ít quý tộc đều là bị triệu tập tới, không bao lâu nữa mọi người sẽ trở thành chiến hữu, trao đổi một chút tin tức, câu thông một chút cảm tình là sẽ không sai.
Đi ra bên ngoài muốn không bị người bắt nạt thì kết quần kết đội là lựa chọn tốt nhất. Nếu như mười mấy vị quý tộc ở đây liên hợp lại, chừng mấy ngàn nhân mã, cho dù là Bá tước Pierce cũng phải coi trọng mấy phần.
Hudson hiện diện ở khắp nơi, cũng coi như là như cá gặp nước. Những quý tộc ở đây đều không phải người bình thường, người nào người nấy đều rất biết ăn nói.
Những tình tiết máu chó kéo cừu hận như mắt chó coi thường người khác, khiêu khích, khinh bỉ đều chưa từng xuất hiện.
Cho dù Hudson là người trẻ tuổi nhất trong đám, nhưng hắn vẫn rất được hoan nghênh. Nếu như không phải nơi này không thích hợp, chắc là đã có người giới thiệu con gái cho hắn làm quen rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook