Người dịch: Whistle

Chung quy vẫn là do gia tộc Koslow quá yếu. Nhân khẩu thịnh vượng, phân tán ở khắp nơi, nhưng chuyện này chỉ có thể uy hiếp được những trung tiểu quý tộc, nếu như gặp phải đại quý tộc liền không đáng chú ý .

“Thật sự phải giả chiến sao?”

Chuyện này đã hoàn toàn trái ngược với tinh thần Kỵ sĩ.

Phải biết trong những cuộc chiến lúc trước, ông ta chưa bao giờ từng làm như vậy. Trong phạm vi trăm dặm này, ai mà không biết đến sự anh dũng của Nam tước Redman?

Ông ta không muốn danh tiếng của mình bị hao tổn, lại không muốn làm pháo hôi. Trong tình thế khó xử này, Nam tước Redman mất ngủ cả đêm.

...

Ngày kế tiếp, tin tức chiêu mộ từ trong lâu đài truyền ra. Bất luận là tôi tớ hay là vệ binh trong lâu đài đều đang nghị luận chuyện này.

Trong số đó không bao gồm Lesul, kể từ khi yêu cầu Sinh Mệnh Nguyên Dịch không có kết quả, nó liền hoàn toàn suy sụp, làm cho Nam tước phu nhân cũng phải lo lắng theo.

“Lesul, nghĩ thoáng một chút đi. Phụ thân của con cũng rất khó làm, chuyện lần này ảnh hưởng quá lớn, nhất định phải có người đứng ra chịu trách nhiệm, bằng không thì......”

Không đợi cho Nam tước phu nhân nói hết lời, Lesul liền thẹn quá thành giận ngắt lời nói: “Đủ rồi, không phải là vì trả cho mấy tên tiện chủng kia một cái công đạo sao?

Chẳng lẽ trừng phạt trước đó còn chưa đủ à, chẳng lẽ con phải chết đi thì bọn chúng mới vừa lòng sao?

Đều là thành viên của gia tộc Koslow, tại sao con phải thấp hơn bọn nó một cái đầu?

Cũng bởi vì ra đời muộn hơn hắn một chút?

Không chỉ quyền kế thừa bị ép lui về sau, ngay cả tài nguyên cũng phải xếp phía sau, chuyện này thật sự là quá không công bằng!

Quả thực là......”

Nam tước phu nhân đã từng nghe những tiếng gào thét giống như phàn nàn này vô số lần rồi. Nhưng quy củ chính là như vậy, nàng cũng chẳng thể nào thay đổi được.

Mặc dù bà ta biết rõ Nam tước Redman đối xử với mấy người con trai đều như nhau, thậm chí bởi vì có bà ta thổi gió bên gối nên mấy đứa con của bà ta mới nhận được nhiều sự chăm sóc hơn, nhưng Nam tước phu nhân vẫn không cam lòng tâm.

Dù cho bà ta có cố gắng thế nào thì cũng không thể thay đổi thứ tự thừa kế. Chuyện này đã quyết định là con trai của bà ta sẽ không liên quan gì với gia nghiệp của Nam Tước phủ nữa.

Vốn là Nam tước phu nhân đã chấp nhận thực tế, nhưng khi nhìn thấy thảm trạng của Lesul thì trong lòng bà ta lại dấy lên sự không cam lòng.

Có lẽ là do lửa giận xông lên đầu, hoặc có lẽ là do hận sắt không thành thép, Nam tước phu nhân lập tức bước lên vả cho Lesul một cái, nổi giận nói:

“Im miệng, Lesul! Ta đã nói với con bao nhiêu lần rồi, đừng có ăn nói lung tung. Nếu như những lời vừa rồi bị phụ thân của con nghe được thì hiện giờ con đã bị đuổi ra khỏi nhà rồi.”

“Hiện giờ con còn chưa phải là Kỵ sĩ, nếu như bị khai trừ ra khỏi gia tộc thì cũng sẽ không còn là quý tộc cao quý nữa.Chẳng lẽ con muốn làm bạn với lũ dân đen bên ngoài kia sao, chẳng lẽ nó muốn lăn lộn bò trườn ở tầng dưới chót cả cuộc đời, không nhìn thấy bất cứ tia hi vọng nào sao......”

Đúng là Nam tước phu nhân rất không cam tâm, nhưng bà ta cũng biết là thân phận quý tộc không dễ kiếm. Cho dù có chiều chuộng con trai mình đến cỡ nào thì bà ta cũng biết là có mấy lời không thể nói lung tung.

“Hừ! Thì tính sao......, tình huống hiện giờ của con lại có thể tốt được đến đâu?”

“Ông ta tình nguyện nhường Sinh Mệnh Nguyên Dịch cho người ngoài cũng không cho con. Chẳng lẽ con còn có thể trông cậy sau này ông ta sẽ vì con mà đi tìm thêm một phần nữa hay sao?”

“Cho dù ông ta có lòng thì sợ là cũng sẽ không có năng lực đó. Tên tiện chủng Hudson kia còn bị ép phải chậm trễ một năm, chúng ta thì càng không cần phải nói.”

“Dựa theo lệ cũ, khi thực hiện nghĩa vụ của đế quốc thì mỗi mười năm Nam Tước phủ mới có thể đổi được một phần Sinh Mệnh Nguyên Dịch.”

Vừa dứt lời, Lesul liền thấy sắc mặt của Nam tước phu nhân đại biến, gã đột nhiên phát hiện mình lại làm một chuyện ngu xuẩn.

Lesul không phải là đứa con duy nhất của Nam tước phu nhân, ngoài gã ra thì vẫn còn hai đứa em trai nữa?

Hudson đã sắp rời khỏi nơi này tự mưu sinh lộ, sau này liền sẽ tới lượt ba anh em bọn hắn tranh đoạt tài nguyên. Lòng bàn tay và mu bàn tay đều là thịt, sao Nam tước phu nhân có thể ủng hộ Lesul vô điều kiện được nữa?

“Yên tâm đi, phần Sinh Mệnh Nguyên Dịch này đã tạm thời cho mượn, mấy năm sau sẽ trả lại.”

“Mặc dù Sinh Mệnh Nguyên Dịch rất trân quý, nhưng cũng không phải là không có cách được. Dù sao không phải tất cả quý tộc đều có nhân khẩu thịnh vượng giống như gia tộc chúng ta, chắc chắn sẽ có người còn dư.”

“Con cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, không nên nghĩ nhiều như vậy. Chuyện còn lại giao cho phụ thân con giải quyết là được, ông ấy sẽ nghĩ được biện pháp.” Nam tước phu nhân ra vẻ bình tĩnh nói.

Chỉ là vẻ u sầu trên hai đầu lông mày đã làm lộ nội tâm bất an của bà ta. Chỉ cần nguyện ý trả giá đắt thì khẳng định có thể kiếm được Sinh Mệnh Nguyên Dịch, chẳng qua là không thể xác định thời gian mà thôi.

Quý tộc cũng có vòng tròn riêng của mình, cho dù có Sinh Mệnh Nguyên Dịch bán ra thì đa phần đều sẽ lưu thông trong vòng tròn này.

Dù gì thì loại tài nguyên mang tính chiến lược này không chỉ giao dịch riêng về lợi ích, mà còn có cả ân tình.

Lesul vốn đã rất nhạy cảm, thấy mẫu thân của mình nói vậy thì sắc mặt gã càng khó coi hơn.

“Qua mấy năm mới trả lại”, nhưng mà cuộc đời có bao nhiêu lần mấy năm đây?

Qua mấy năm nữa, khi Sinh Mệnh Nguyên Dịch quay về, thì cũng đã tới lúc hai đứa em trai ở bên dưới đến tuổi trưởng thành.

Về phần Lesul, khả năng cao là sẽ bị từ bỏ.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương