Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện
-
45: Đấu Tà Thần
“Lớn mật!” Hà phu nhân đang muốn vung bàn tay ra, bị Lưu Kỳ duỗi taychặn lại, dựa thế ôm nàng vào trong ngực, ở bên tai nàng nhẹ giọng nói:“Chỉ một câu của bổn công gia, Hà viên ngoại đã đưa nữ nhân yêu nhất lêngiường bổn công gia, huống chi hắn căn bản không thích phu nhân nàngđâu.”Lưu Kỳ vừa dứt lời, tay liền cầm một bên ngực mềm của nàng, khôngngừng vuốt ve.Hà phu nhân vừa xấu hổ lại vừa tức giận, rồi lại không tránh thoát được hắnôm ấp, chỉ đành quát lớn: “Xú dâm tặc, ngươi mau thả ta ra! Cha ta chính làtri huyện của huyện Thanh Thủy, nếu ngươi dám vô lễ với ta, ta nhất địnhkhiến cha ta thiên đao vạn quả ngươi!”Lưu Kỳ khinh miệt cười nói: “Vậy thử xem.”Lưu Kỳ vừa dứt lời, liền kéo vạt áo nàng ra, đem một đôi nộn nhũ lộ rangoài dưới ánh mặt trời, bóp chặt một bên núm vú kéo kéo, đang muốnđộng tiếp, bị người khác cắt ngang: “Quốc công gia, ngươi không cần khinhngười quá đáng!”Hà viên ngoại chạy đến.“Tướng công cứu ta!” Hà phu nhân hô to.“Hà viên ngoại đây là ý gì? Không phải ngươi mời bổn công gia tới phủsao? Không phải ngươi phái thị tỳ tới hầu hạ bổn công gia sao? Bổn cônggia còn chưa chơi tận hứng ngươi đã tới làm mất hứng, đây là đạo đãi kháchcủa Hà phủ các ngươi?” Lưu Kỳ vừa nói, vừa xoa ngực Hà phu nhân, mộtphen trả đũa, nói Hà phu nhân trong lòng ngực và Đông Họa đều là thị tỳhầu hạ hắn, làm Hà viên ngoại không biết nên trả lời như thế nào.
Khôngthể để hắn ở trước mặt mọi người chính miệng thừa nhận bị hắn ta đùa bỡnchính là tức phụ của hắn đi?“Ngươi nói bậy cái gì! Đây đây phải là thị tỳ chuẩn bị cho ngươi!” Hồ ĐạiCố đáp thay chủ tử.“A? Vậy đây là ai?” Vấn đề này ở đây mọi người đều biết, nhưng cố tìnhmột người cũng không dám nói, là ai? Nữ nhân bị hắn bóp ngực trước mặtmọi người là Hà phu nhân?Mạc Ly và Thu Nhuyễn Nhuyễn lần đầu phải lau mắt mà nhìn Lưu Kỳ, thậtsự phải không biết xấu hổ tới cực hạn mới có thể trợn mắt nói dối như hắnđược!Mạc Ly biết Lưu Kỳ vì sao đột nhiên làm như thế, hiện tại đã biết rõ ràngmục đích của bọn họnhư thế nào, không cần lá mặt lá trái nữa, là thời cơ phá cục tốt nhất, nhưngLưu Kỳ cố tình dùng biện pháp phá cục đê tiện nhất như thế.143Mạc Ly không khỏi than nhỏ ở trong lòng, Lưu Kỳ đại trí giả ngu, co đượcdãn được, có tâm cơcó mưu lược lại đủ tàn nhẫn, nếu mà sinh ra sớm nửa khắc, đó là mệnh cáchchân long thiên tử, cố tình sinh ra sau khi mặt trời lặn một khắc, chú địnhchỉ là công tử phóng đãng, một bầu tâm tưđều dùng để chơi bời trên người nữ nhân.Hà viên ngoại xanh mét mặt, hắn vốn dĩ tính toán lừa đoàn người bọn họvào phủ, lại dùng mỹnhân kế xúi giục Lưu Kỳ, dùng Lưu Kỳ dẫn dắt Mạc Ly rời đi, là có thểthần không biết quỷkhông hay mang Thu Nhuyễn Nhuyễn đi.
Lại không ngờ Lưu Kỳ không dễlừa gạt như thế, đâu phải như lời Đông Họa nói, là công tử bao cỏ thấy mỹnhân liền đi không nổi.Vì bảo đảm kế hoạch thuận lợi, mỹ nhân kế này của hắn còn tính toán haitay.
Một là phu nhân hắn, phu nhân và thị tỳ lại không giống nhau, nếu LưuKỳ thấy sắc nảy lòng tham làm phu nhân hắn, liền có thể lấy cái này làm ápchế, có lẽ sau này còn có thể nhờ hắn ta mà lăn lộn đến kinh thành.
Hai làmột phòng mỹ nhân kia, ai ngờ được Lưu Kỳ sẽ xuất kỳ bất ý như thế.
Hiệngiờhắn đây là người câm ăn hoàng liên, có khổ nói không nên lời!Lưu Kỳ thấy hắn chậm chạp không nói lời nào, cũng không khách khí, mộtphen kéo váy Hà phu nhân, xuống xé mở trung quần của nàng, ngón taychọc vào nộn huyệt của Hà phu nhân, dùng ngón tay gian dâm cho bọn hắnxem.Hồ Đại Cố trộm nuốt nuốt nước miếng, hơi hơi khom lưng che dấu côn thịtmình nhếch lên.Hà phu nhân trước còn phản kháng, rốt cuộc là lúc 30 như lang, 40 như hổ,bị hung hăng cắm hai cái liền tạm ngừng phản kháng, bị nhiều người nhìnnàng như thế cũng lại phá lệ có cảm giác, nước theo ngón tay Lưu Kỳ tíchtáp mà chảy đầy đất.Lúc đang làm cho sung sướng, Đông Họa quỳ bên cạnh lại đột nhiên nhàotới muốn cứu phu nhân, Lưu Kỳ theo bản năng ôm phu nhân tránh ra, làmĐông Họa lao vào chỗ trống, đầu đập vào cửa trên thềm đá, lập tức thấy đỏ,hôn mê bất tỉnh, không biết sinh tử.“Giết bọn họ cho ta, để người nữ còn sống!” Đông Họa gặp chuyện làm Hàviên ngoại nhịn không được, nghiến răng nghiến lợi hạ sát lệnh.“Vâng!” Hồ Đại Cố mang theo người liền vọt lên, Lưu Kỳ thấy thế đẩy phunhân trong lòng ngực ra ngoài, Hồ Đại Cố ôm đầy lòng, kê kê ngạnh bangbang vừa lúc đánh vào giữa hai chân Hà phu nhân, Hà phu nhân theo bảnnăng ôm lấy hắn.Hồ Đại Cố nhân loạn, cách quần áo chọc phu nhân hai cái, lại nhéo nhéongực to của Hà phu nhân, lúc này mới buông ra.
Những người khác thấyhắn như thế, vốn muốn xông lên thì bước chân chậm lại, một đám đều làmbộ lơ đãng mà cọ lên người Hà phu nhân.
Chờ bọn họ xông lên, Lưu Kỳsớm đã chạy mất, Hà viên ngoại bị tức giận đến đau ngực, chờ phu nhânđến chỗ hắn, trên người đã để lại không ít dấu vết, dưới thân còn đang títách nhỏ nước, có thể thấy được vừa mới trong lúc hỗn loạn bị người ta làmcho bao nhiêu thoải mái.Hà viên ngoại tức giận đến quăng một cái tát, đánh tỉnh người từ trong hỗnđộn, Hà phu nhân vừa thẹn lại bực, không biết nên che ngực hay là chehuyệt đang nhỏ nước, cuối cùng che mặt khóc lóc chạy đi.144Đối phó với những người này thực đơn giản, Mạc Ly ném mấy người giấyliền ngăn cản được, ba người không phí sức lực đã chạy ra ngoài.Ra khỏi Hà phủ, Lưu Kỳ nhịn không được cười ha ha, cười nhạo Hà viênngoại đồ quy nhi tửkia, thế nhưng thật là có người dùng chính phu nhân mình tới làm mồi, có lẽlà phu nhân hắn thật sự không đáng yêu, hắn cũng muốn tìm cái cớ phân rõquan hệ với nàng.“Quốc sư, giờ chúng ta đi đâu?” Lưu Kỳ hỏi.“Đi Noãn Hương Các tìm Xuân Tình.”“Tìm nàng làm gì?”“Đương nhiên là tìm tà thần.” Mạc Ly nói, tay đẩy lên, nâng tiểu tức phụtrên lưng cao hơn một chút.Thu Nhuyễn Nhuyễn nhịn không được thở dài, nàng lại kéo chân sau.“Vậy không phải chui đầu vào lưới sao!” Lưu Kỳ cả kinh nói.“Sợ cái gì, hiện giờ đúng là buổi trưa, là lúc dương khí thịnh nhất, cũng làthời điểm pháp lực hắn yếu nhất trong ngày, nếu hắn có bản lĩnh đối phóchúng ta thì đã không để Hà viên ngoại bọn họ tới lá mặt lá trái.”Nghe Mạc Ly nói như thế, Lưu Kỳ trong lòng có tự tin, ba người giết đếnNoãn Hương Các.Đúng giữa trưa, Noãn Hương Các đang đóng cửa, Mạc Ly buông tiểu tứcphụ, ba người thở ra hồi sức, là Lưu Kỳ đi gõ cửa.Không bao lâu quy công mở cửa, hôm qua Lưu Kỳ và Đông Họa lão tướngđã gặp nhau, bọn họđều biết, thấy là Lưu Kỳ cũng không hỏi nhiều, gương mặt tươi cười đónvào.Được quy công dẫn đường, bọn họ thuận lợi tìm được phòng Xuân Tình.“Ngươi đi xuống trước đi.” Lưu Kỳ nói với quy công.“Vâng.” Quy công đáp vâng liền đi, lúc đi qua Thu Nhuyễn Nhuyễn, ThuNhuyễn Nhuyễn theo bản năng lui lại, nón màn che bị rớt, là bị quy côngkéo rớt.Trước mắt đâu phải quy công, rõ ràng là quái vật thân người đuôi rắn!Mạc Ly nhanh chóng bảo hộ tiểu tức phụ ở sau lưng, dùng kiếm trong tayáo ngăn trở tà thần tập kích, Lưu Kỳ thấy tình huống không ổn, nhanh nhưchớp chạy đi.“Nhuyễn Nhuyễn, cầm bình ngọc nhỏ né tránh chút.”“Được!” Thu Nhuyễn Nhuyễn vội theo lời hắn nói, lấy bình ngọc nhỏ trêncổ, trốn tránh ra xa.Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn chằm chằm Mạc Ly và tà thần triền đấu, tronglòng thực sốt ruột lại trách cứ chính mình, nếu không phải là nàng, cũng sẽkhông có một chuyến này.“Sợ sao?”145Thu Nhuyễn Nhuyễn theo bản năng gật gật đầu, ngay sau đó phản ứng lại,hoảng sợ mà nhìn bên cạnh, nguyên lai là Linh Thái lão nhân, dọa nàngnhảy dựng!“Thật là không có tiền đồ!” Linh Thái lão nhân trào phúng nói.Thu Nhuyễn Nhuyễn vô tâm tư nói chuyện với lão, tâm tư đều đặt ở trênngười tướng công đang dây dưa cùng tà thần.Bọn họ đánh nhau, lúc này đám người Hồ Đại Cố thoát khỏi người giấychạy đến, bọn họ nhìn thấy xà yêu thì dị thường hưng phấn, hô đại tiên rồilao đến chỗ Thu Nhuyễn Nhuyễn, Thu Nhuyễn Nhuyễn nhìn nhìn Linh Tháilão nhân bên cạnh, cắn răng nhắm mắt, không dám nhìn việc phát sinh tiếptheo.Tay thối của Hồ Đại Cố vừa muốn đụng tới Thu Nhuyễn Nhuyễn thì đã bịvăng ra, một thanh âm già nua bỗng nhiên xuất hiện: “Không biết tự lượngsức mình.”Thu Nhuyễn Nhuyễn không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
Lưu Kỳ âm thầmquan sát thấy vậy, lại khẽkhàng meo meo chạy tới, trốn đến sau lưng Thu Nhuyễn Nhuyễn, hắn đãquên còn cái bình ngọc nhỏ có thể nói này có khả năng giúp đỡ.Tà thần đến hình người còn chưa hóa được, bản lĩnh còn không lớn bằngcây bạch quả tinh ởkinh thành kia.
Đặc biệt hiện tại còn là buổi trưa dương khí chính thịnh,triền đấu cùng Mạc Ly trong chốc lát, liền ẩn ẩn rơi xuống hạ phong, lạichịu mấy tấm phù chú, càng thêm chống đỡkhông được.Tà thần miễn cưỡng lại tiếp mấy chiêu của Mạc Ly, dựa thế tới gần Hồ ĐạiCố, duỗi tay bắt HồĐại Cố tới, miệng rắn há to nuốt cả người Hồ Đại Cố vào, nháy mắt lại khôiphục sức chiến đấu.Những người khác bị một màn này sợ tới mức tè ra quần, đâu còn có khíthế gọi đại tiên, kêu to có yêu quái rồi chạy hết.“Tướng công cẩn thận!” Thu Nhuyễn Nhuyễn thấy tà thần khôi phục, tronglòng sốt ruột, không khỏi mở miệng hô.“Lo lắng cái gì, một tiểu quái vật đến hình người đều chưa biết hóa ra nhưthế, đường đường là quốc sư sao lại không đối phó được.” Linh Thái lãonhân khinh thường nói.
Chỉ mỗi thân thểthuần dương kia, yêu quái tới gần đều phải chịu đựng liệt hỏa thiêu đốt đaukhổ, huống chi chạm vào hắn, không nhìn thấy yêu quái chỉ đang phòng thủsao? Mạc Ly chậm rãi cùng nó triền đấu còn không phải vì muốn nó tiêuhao pháp lực, để bắt sống nó thôi.Linh Thái lão nhân trong lòng ghen ghét, lão muốn tu hành nhưng cố tìnhlại không phải thân thểthuần dương, tiểu tử thúi này lại trầm mê nam nữ hoan ái, uổng phí thân thểthuần dương tu hành tốt như thế!.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook