Quốc dân Pháp y
Chương 30

Giang Nguyên đã ghi lại một số vụ án mà Ngụy Chấn Quốc đã đề cập ra giấy trước tiên, sau đó tìm kiếm từng vụ án một trên máy tính.

Như Ngụy Chấn Quốc đã nói, có tổng cộng 3 vụ, một vụ liên quan đến đất rừng và là vụ phóng hỏa nghiêm trọng nhất trong số đó, nhưng không có dấu vân tay nào được ghi lại. Mặc dù hai vụ còn lại để lại dấu vân tay nhưng một vụ bị cháy chiếc máy kéo sắp báo hỏng còn vụ kia thì đốt ngôi nhà cũ không có người ở.

Dấu vân tay của hai vụ án sau này được tìm thấy tại hiện trường đều tàn khuyết không đầy đủ, chưa kể còn bị biến dạng.

Giang Nguyên đoán chừng cảnh sát tại sở cảnh sát địa phương lúc ấy tiến hành điều tra hiện trường, cũng không có xem xét kỹ các vấn đề về dấu vân tay, hẳn chỉ nhao nhao dán dán dính dính ...

Dấu vân tay đưa đến phòng giám định dấu vết trong này, không nói đến về độ chính xác, mà Giang Nguyên cũng không chờ mong gì vào trình độ cùng thực lực phán đoán của lão Nghiêm, với lại dấu vân tay quá nhiều, họ cũng không thể xử lý hết các dấu vân tay được.

Tất nhiên, cũng không có gì phải chê trách về điều đó. Cũng giống như hầu hết những học sinh bình thường không thể được nhận vào các trường đại học trọng điểm, trường trung học cơ sở hoặc trường tiểu học trọng điểm, cha mẹ của họ không phải là nhân vật giỏi giang gì, gia đình của họ không phải là gia đình nổi tiếng, họ không thể tự mình trở thành người ưu tú trong lĩnh vực này, và họ không có vận khí ngập trời ...

Các yêu cầu của huyện cục đối với cảnh sát kỹ thuật sẽ không giống như cấp độ ở trên truyền hình.

Dấu vân tay không thuộc các vụ trọng án sẽ không nhận được sự quan tâm của các chuyên gia.

Đối với những vụ án có giá trị chỉ vài nghìn tệ thì chỉ có thể có được những phương án xử lý thường quy.

Tuy nhiên, nếu ba vụ án này có thể liên quan đến vụ phóng hỏa nhà kính trước đó, thì mọi chuyện sẽ khác.

“Mời anh ngồi.” Giang Nguyên trở lại văn phòng. Ngụy Chấn Quốc cũng đi theo tới đây.

Cũng là một cảnh sát hình sự, hắn cũng rất bận rộn, nhưng hắn vẫn muốn xem trình độ của Giang Nguyên - khu vực giám định dấu vết là bộ phận kỹ thuật quen thuộc nhất đối với cảnh sát bình thường, cơ bản thường ngày đều có thể làm được kiểm tra dấu vân tay trên các thẻ vân tay.

Giang Nguyên ngồi thẳng dậy, chuẩn bị xem kỹ những dấu tay này.

Đầu tiên hắn tải dấu vân tay của vụ đốt máy kéo, sau đó nhìn hình ảnh và lâm vào trầm tư.

Dấu tay này lọt vào mắt, khiến Giang Nguyên cảm thấy quen thuộc.

Dấu tay của vụ phóng hỏa nhà kính, Giang Nguyên đã làm đi làm lại một tuần, giờ khi nhìn vào dấu vân tay mới tải xuống, trong đầu hắn hiện lên hình ảnh.

Những hình ảnh không giống nhau, nhưng có một mức độ tương đồng nhất định. Xét đến sự biến dạng của dấu vân tay và ánh nắng mặt trời và các yếu tố khác, những gì Ngụy Chấn Quốc nói trước đây thực sự có thể thực hiện được.

Cả hai đều khiếm khuyết và rất khó để chứng minh rằng chúng là cùng một dấu vân tay, việc gộp hai dấu vân tay thành một dấu vân tay cũng là một thao tác rất khó.

Tuy nhiên, so với vụ phóng hỏa Văn trấn và vụ đốt máy kéo, ba dấu vân tay được thu thập tại điểm cháy, và tính toàn vẹn mạnh hơn so với vụ Văn trấn.

Giang Nguyên lắc đầu, lại xoa xoa ngón tay, cầm chuột lên, khéo léo lôi dấu vân tay vào Photoshop.

Chỉnh thang màu, chỉnh độ tương phản, lọc phông nền ...

Giang Nguyên bây giờ làm những việc này đã rất trôi chảy, giống như người bán cá giết cá, người bán bào ngư lột vỏ, gái bán dâm thoát y.

Ngụy Chấn Quốc trước đây cũng đã từng chứng kiến những người giám định dấu vết làm đối sánh dấu vân tay. Hành động khó khăn và ngập ngừng đó dễ khiến người ta nghĩ rằng người bán cá đang bán bào ngư, người bán bào ngư đang diễn kịch và người diễn kịch đang giết cá ...

"Dấu vân tay này đầy hứa hẹn.” Giang Nguyên nhanh chóng đánh dấu 10 điểm đặc trưng và ném chúng đi để đối sánh tự động.

Một cột 20 dấu vân tay được phát ra, Giang Nguyên dừng lại sau khi chỉ đọc một ít.

Hắn ta đặt hai dấu vân tay trên cùng một màn hình, đưa tay nghiêng sang trái và chậm rãi nói: " Phương hướng có chút vấn đề, nhưng về cơ bản có thể xác định là giống nhau."

"Này, liệu có phải phù hợp? ” Tiểu Vương chạy qua để xem đầu tiên.

“Vụ đốt máy kéo này chắc là so trúng rồi.” Giang Nguyên lại liếc mắt nhìn, trong lòng lập tức tốt hơn rất nhiều.

Dấu vân tay của vụ phóng hỏa nhà kính đã được đối sánh rất lâu nhưng đều không khớp, Giang Nguyên từng cho rằng dấu vân tay tương ứng không được ghi lại trong cơ sở dữ liệu dấu vân tay.

Nhưng trong vụ án lần này, lớp mạng che mặt đã bị xé toạc ra ngay lập tức.

Đối sánh ra chỉ là một vụ án đốt cháy một máy kéo, nhưng những gì được phát hiện có thể là một loạt các vụ án hợp nhất.

Ngụy Chấn Quốc "hừ" một tiếng, đi tới xem xét, trong miệng nói: "Nhanh như vậy ..."

Hắn muốn đi qua xem Giang Nguyên làm sao so dấu vân tay, nhưng không ngờ rằng hắn chỉ trong chốc lát đã có thể nhìn thấy Giang Nguyên trực tiếp đối sánh trúng dấu vân tay - hắn cũng đã nhờ người quen ở tỉnh Thanh Hà làm giám định dấu vân tay nhìn qua, nhưng hiển nhiên, trong thành phố không thoải mái khi đối sánh dấu vân tay cấp bậc này.

“Hắn có ghi chép gì về việc phóng hỏa trước đây không?” Ngô Quân cũng có chút tò mò, muốn xem vụ án này, có phải như lời Ngụy Chấn Quốc nói, thật sự là do cùng một người thực hiện.

Giang Nguyên bấm vào chi tiết, nhưng lắc đầu và nói, "Không. Đó là dấu vân tay do đồn cảnh sát địa phương thu thập khi hắn ta báo mất chứng minh thư. Sau đó với dấu vân tay này, hắn ta đã bị bắt do ăn trộm..."

Mỗi đồn cảnh sát đều có Nhiệm vụ thu thập dấu vân tay cũng là một vấn đề cụ thể được phản ánh trong "Bảng xếp hạng chiến lực" của đồn cảnh sát và huyện cục. Khi cần, dù ngươi ở đây làm công việc gì, sẽ yêu cầu ngươi lấy dấu vân tay trước.

Ngụy Chấn Quốc nhẹ gật đầu, lấy điện thoại di động ra, trong khi gửi tin nhắn, hắn ta nói: “Tôi đi gặp cái tên này… Bác sĩ pháp y Giang, thật vất vả cho cậu.”

Hắn ta là một lão hình cảnh, vì vậy hắn ta chỉ cần nói qua với đội trưởng của tiểu đội và mang theo hai người là có thể ra trận.

Vừa nói, Ngụy Chấn Quốc vừa đi tới cửa, vẫy vẫy tay, nhanh chóng đi ra ngoài.

Vương Chung nhìn Ngụy Chấn Quốc rời đi, vẻ mặt đột nhiên tối sầm lại: “Giang Nguyên, Ngụy đội hình như rất thích cậu.”

Giang Nguyên: “Anh sao nhìn ra được?”

“Ngụy đội thường trừng mắt nhìn chằm chằm đối với người khác.”

“Như thế này ... "

"Ngụy đội đối với cậu lại khác." Vương Chung thở dài nói: "Giang Nguyên, cậu nên nắm bắt cơ hội. "

"Có ý gì? "Giang Nguyên bối rối nhìn Vương Chung.

Vương Chung lại thở dài: "Ngụy đội ... Con gái của Ngụy đội rất xinh đẹp."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương