Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)
Chapter 15 Hoàng hôn màu máu 

Chương 15: Hoàng hôn màu máu 

 

Ánh mắt hắn nhìn thấy, vây công Lôi Đội, chính là tiểu đội Huyết Ảnh!

 

Giờ phút này, hoàng hôn trên bầu trời chậm rãi hạ xuống, ánh chiều tà ở xa xa dùng mắt thường cũng có thể thấy được đang bị đêm tối thay thế.

 

Dường như không mất nhiều thời gian, bóng tối có thể bao trùm cả đại địa.

 

Mà từng trận âm lãnh, cũng dần dần từ trong u ám chậm rãi sinh sôi nảy nở, tràn ngập tám phương.

 

Rừng rậm trong ánh chiều tà, tựa như lão nhân còn đang ở trong giãy dụa, không cam lòng kết thúc, mà ánh sáng hoàng hôn phảng phất cũng không còn quá nhiều khí lực để tương trợ, không còn đủ lực xuyên thấu lá cây rậm rạp, mờ mịt mà thưa thớt.

 

Nhưng Hứa Thanh ẩn thân trong tán cây thì khác, hắn lạnh lùng nhìn chiến trường, đem hết thảy cảnh tượng đều chiếu vào trong đôi mắt lạnh lẽo của mình.

 

Tiểu đội Huyết Ảnh tổng cộng có năm người, trong đó có hai người là chủ lực ra tay, ba người còn lại, tản ra bốn phía phong tỏa đường thoát, phòng ngừa Lôi Đội chạy trốn.

 

Những người canh gác cói tu vi tương đương với Loan Nha, đều là bộ dáng ngưng khí tầng ba .

 

Bọn họ không dám tới quá gần, mà chỉ ở bên ngoài vờn quanh, nhưng sự tồn tại của ba người này, khiến cho Lôi Đội không thể không phân tâm.

 

Về phần hai người trước, một người trên người bộc phát ra ba động linh năng chỉ kém Lôi Đội một tia, hiển nhiên cũng là ngưng khí tầng sáu, đồng dạng là lão giả( ý lớn tuổi).

 

Người còn lại, tóc tai bù xù, hai mắt lộ ra hung mang, giờ phút này, quần áo trên người hắn đã có chút tàn rách, để lộ ra một thân cơ bắp phảng phất như muốn bành trướng bạo phát, chính là vị đội trưởng ăn thịt chó sống của Huyết Ảnh.

 

Giờ phút này đội trưởng Huyết Ảnh liếm liếm môi, một bên ra tay như sấm sét, một bên âm lãnh nhìn chằm chằm thân thể Lôi Đội đang ngày càng xanh hơn.  

 

"Hôm nay tiểu đội Lôi Đình nhất định phải bị xóa tên khỏi doanh trại, không bằng Lôi Đội ngươi tự tử đi, bằng không ngươi cũng sẽ giống như Man Quỷ kia, liều mạng đến lúc bị dị hóa, sau khi chết cũng không được toàn thây, không khỏi quá không có tôn nghiêm, nếu ngươi tự mình kết liễu bản thân, đội viên của ngươi, ta sẽ chiếu cố thật tốt. "

 

Đúng vậy, Lôi Đội, ngươi có thể yên tâm, sau khi ngươi chết, khi chúng ta trở về sẽ hảo hảo chiếu cố những người còn lại trong tiểu đội Lôi Đình,  ta đã sớm muốn thử xem tư vị của ả Loan Nha kia, còn có tiểu hài tử ngươi mang về, bán đi làm dưỡng bảo nhân hẳn là cũng có thể đáng giá chút ít. "

 

Câu trước là do đội trưởng Huyết Ảnh nói, câu sau là do người còn lại đang ở bên cạnh hắn, cùng nhau ra tay vây công Lôi Đội.

 

Người này là một người trung niên, bộ dáng xấu xí, sau lưng phồng lên một khối tựa như dị dạng, bị mù một con mắt, giờ phút này, trong con mắt còn lại tràn đầy vẻ khát máu, ba động linh năng trên người hắn mặc dù không bằng đội trưởng, nhưng lại vượt qua ba động linh năng của Thập Tự trong ấn tượng của Hứa Thanh, đạt tới ngưng khí tầng năm.

 

Nhưng không ổn định lắm, tựa như vừa mới đột phá không lâu.

 

Đối mặt với lời nói khiêu khích của hai người, mặt Lôi Đội không chút thay đổi, duy chỉ có trong mắt dường như có tử ý ( ý muốn chết), ra tay càng nhanh hơn.

 

Trong lúc nhất thời khiến cho hai người bên tiểu đội Huyết Ảnh không muốn vì chém giết Lôi Đội mà bị thương quá nặng, đều hơi lui ra phía sau, bắt đầu du đấu ( kéo dài thời gian chiến đấu).

 

Hiển nhiên là trong nội tâm bọn họ đã chắc chắn hôm nay nhất định sẽ thành công, cho nên chuẩn bị sinh sinh kéo chết đối phương.

 

"Một người tầng sáu, một người tầng năm, ba người tầng ba ! " Trong mắt Hứa Thanh, sát khí sắc bén, trên thực tế hắn có thể rời đi, nhưng hắn rất trọng ân tình, Lôi Đội từ đầu đến cuối vẫn luôn đối với hắn rất tốt, cho nên Hứa Thanh không có ý định rời đi, mà là nhanh chóng đảo mắt quan sát chiến trường cùng với hoàn cảnh bốn phía.

 

Nơi này cũng không quá trống trải, cây cối cũng không ít, ánh sáng mờ mịt, chỗ tối chiếm đa số, thích hợp ra tay.  

 

Sau khi đáy lòng đã có phán đoán,Hứa Thanh ngồi xổm trên tán cây trong nháy mắt bộc phát sát khí.

 

Hai chân hắn đạp mạnh lên tán cây, mượn lực chạy nhanh, cả người như hóa thành một mũi tên vừa rời cung, bỗng nhiên tới gần.

 

Lực lượng Hải Sơn Quyết tầng ba phối hợp với thủy tinh màu tím mang đến cho thân thể, vào giờ khắc này hoàn toàn bày ra.

 

Tốc độ của hắn cực nhanh, ở tán cây lưu lại một cái tàn ảnh rõ ràng, khiến cho đám người trong chiến trường còn chưa kịp phản ứng, thân ảnh Hứa Thanh đã trong nháy mắt, vọt vào trong chiến trường.

 

Xuất hiện bên cạnh một trong ba người đang du đấu ở bên ngoài.

 

Đó là một thanh niên nhỏ gầy, trong đôi mắt hình tam giác của hắn, vẫn là hình phản chiếu bóng dáng Lôi Đội bị vây công, đối với sự xuất hiện của Hứa Thanh, không hề phát hiện.

 

Cho đến khi gió lạnh đập vào mặt, hắn mới hơi sửng sốt, vừa định quay đầu, sau một khắc... Một cây tăm sắc từ vị trí huyệt thái dương của hắn, mang theo kình đạo khủng bố, trực tiếp xuyên qua.

 

Không đợi thi thể ngã xuống, không đợi tiếng kêu thảm thiết truyền ra, thân thể Hứa Thanh không hề dừng lại, xoay người, dùng chân đạp mạnh một cái, mượn sức bật này, bộc phát tốc độ, như một con báo săn trong nháy mắt vọt tới trước mặt những người còn lại.

 

Thập Hoang giả thứ hai thần sắc đại biến, đồng tử co rút lại, vừa muốn lui ra phía sau, nhưng Hứa Thanh đã đến gần, nắm đấm mang theo lực lượng kinh người của Hải Sơn Quyết tầng thứ ba, trong nháy mắt đã đến.

 

Oanh một tiếng, đánh vào ngực hắn, huyết nhục như bùn, trong nháy mắt lõm xuống, sau lưng phun ra máu tươi, kèm theo tiếng xương nứt răng rắc, tay trái Hứa Thanh vung lên, ném ra chủy thủ mang theo kình đạo khủng bố, vẽ ra một vệt sáng dài, dùng tốc độ cực nhanh hướng người thứ ba mà tới.  

 

Ngay khi người thứ hai xương ức vỡ vụn, trái tim vỡ nát, sau lưng nổ tung, Thập Hoang giả thứ ba kia mới hoàn toàn cảnh tỉnh ( ý thức rõ).

 

Hắn hoảng sợ, vừa muốn có hành động gì đó, nhưng theo trước mắt hoa lên, gió mạnh đập vào mặt, thân thể hắn trong nháy mắt cứng đờ, hai mắt mở to, bản năng thân thể khiến hắn dùng chút khí lực cuối cùng, giơ tay lên sờ vào mi tâm, nơi đó đã bây giờ đang bị chủy thủ lạnh như băng đâm xuyên qua.

 

Chủy thủ lực đạo rất lớn, khiến cho vị trí bên cạnh mi tâm hắn lõm xuống, xương đầu vỡ nứt ra!

 

Tất cả những chuyện này, đều là phát sinh giữa điện quang hỏa thạch( nhanh như chớp).

 

Tốc độ của Hứa Thanh quá nhanh, ra tay lại quyết đoán, giờ phút này, theo thi thể thứ nhất cùng thứ ba ngã xuống, người thứ hai bị vỡ vụn xương ức cũng ngã xuống, đem thân ảnh thiếu niên lộ ra.

 

Thiếu niên khom lưng, mái tóc dài màu đen che lấp mất một nửa khuôn mặt, nhưng không che được ánh mắt lạnh lùng như sói của hắn.

 

Giờ phút này, hắn ngẩng đầu, cùng Lôi Đội và hai người còn lại của tiểu đổi Huyết Ảnh, đang bởi vì hắn ra tay mà chấn động, đối mắt nhìn nhau.

 

Gió thổi bốn phía, tựa hồ cũng ở giờ khắc này ngưng đọng lại.

 

Hai mắt Lôi Đội vốn dĩ tràn đầy tử ý, giờ phút này rốt cục cũng có gợn sóng, hắn nhìn Hứa Thanh một cái thật sâu, bỗng nhiên khẽ quát một tiếng.

 

"Tiểu hài tử, đi mau!"

 

Hứa Thanh không nghe theo yêu cầu của Lôi Đội, mà nhìn chằm chằm đội trưởng tiểu đội Huyết Ảnh, híp mắt lại.

 

Đội trưởng tiểu đội Huyết Ảnh, cũng là lần đầu tiên nhìn thẳng về phía Hứa Thanh, nhất là khi đảo qua ba thi thể bên cạnh Hứa Thanh, mặt hắn hơi co rút một chút, hắn không thể không thừa nhận, phán đoán của mình đối với tiểu đội Lôi Đình, đã xảy ra chút sai lầm.  

 

Man Quỷ dũng mãnh không sợ chết là một, mà tiểu hài tử đột nhiên xuất hiện này, chính là thứ hai.

 

"Giết hắn đi! "

 

Đội trưởng Huyết Ảnh hừ lạnh một tiếng, quyết định không vì tránh né bị thương mà kéo dài chiến đấu nữa.

 

Hắn vừa dứt lời, khí tức toàn thân ầm ầm bộc phát, hướng Lôi Đội đánh ra một quyền, trong phút chốc liền cùng Lôi Đội kịch chiến cùng một chỗ.

 

Mà tên trung niên ngưng khí tầng năm ở bên cạnh thì nhe răng cười một tiếng, xoay người đi thẳng về phía Hứa Thanh.

 

Trong lúc cất bước, linh năng toàn thân phóng ra ngoài, vừa đi còn dùng tay bẻ khớp ngón tay, trong mắt lộ ra vẻ tàn nhẫn.

 

Mặc dù tốc độ của thiếu niên trước mắt vô cùng kinh người, lại còn ra tay liền thuấn sát ba người, nhưng hắn vẫn chắc chắn như trước, dựa vào tu vi tầng năm vừa mới đột phá của mình, muốn chém giết đối phương cũng vẫn dễ dàng.

 

Hai mắt Hứa Thanh híp lại, giờ phút này, hàn mang trong mắt càng thêm nồng đậm.

 

Dựa vào phán đoán ra tay lúc trước, hắn cho rằng mình có thể đánh chết đối thủ ngưng khí tầng bốn, về phần tầng năm... hắn chưa từng đánh quai nên không rõ ràng cho lắm.

 

Giờ phút này, nhoáng lên một cái, Hứa Thanh bỗng nhiên lao ra, bộc phát tốc độ phóng thẳng đến tên trung niên kia, trong nháy mắt đến gần liền hạ xuống một quyền.

 

Khóe miệng tu sĩ trung niên kia lộ ra  một tia khinh miệt.

 

Cơ hồ trong nháy mắt Hứa Thanh đến, ba động linh năng bên ngoài thân thể tu sĩ trung niên này, trực tiếp liền hóa thành một đạo bích chướng( rào chắn)vô hình, cùng nắm đấm của Hứa Thanh đụng vào nhau.

 

Trong một tiếng nổ vang, đạo bích chướng kia vết nứt xuất hiện, nhưng không sụp đổ.  

 

Ngược lại còn có lực phản chấn mãnh liệt từ bên trong tản ra, khiến cổ tay vừa Hứa Thanh chạm vào, liền truyền ra tiếng răng rắc, lại trực tiếp trật khớp.

 

Ánh mắt Hứa Thanh khẽ co rút, thân thể nhanh chóng chạy đi, vung mạnh tay phải lên, mạnh mẽ đem chỗ trật khớp trở về vị trí cũ, ánh mắt lập lóe sự tàn nhẫn, hắn không lui về phía sau, mà là lần thứ hai dùng toàn lực xuất ra một quyền.

 

Oanh, một tiếng thật lớn, lúc này, vách tường tràn ngập vết nứt kia rốt cục hoàn toàn vỡ vụn.

 

Nhưng ngay trong nháy mắt nó tứ phân ngũ liệt, một cỗ cuồng bạo trùng kích từ bên trong mạnh mẽ khuếch tán ra bên ngoài, khiến cho bùn đất văng ra khắp nơi, đồng thời, cỗ trùng kích này cũng trong nháy mắt đập vào mặt, bao trùm toàn thân Hứa Thanh.

 

Nhất là những mảnh vỡ vô hình được tạo ra khi vách ngăn vỡ vụn, tựa như những lưỡi dao sắc bén không thể nhìn thấy, ở trên người Hứa Thanh nhanh chóng vẽ ra từng đạo vết máu, nhìn thấy mà giật mình.

 

Toàn thân Hứa Thanh chấn động.

 

Thân thể đơn bạc của hắn bị cỗ trùng kích này làm cho liên tục lùi lại, nhiều vị trí xuất hiện vết thương máu tươi đầm đìa, cổ tay vừa khôi phục, giờ phút này lại trật khớp, không tự nhiên buông xuống bên cạnh.

 

"Ngu muội! "

 

Chỉ là luyện thể, vốn không xứng cùng pháp tu( tu sĩ tu luyện thuật pháp) đánh một trận, chứ đừng nói đến ngươi không biết tự lượng sức mình, lấy tu vị tầng ba chiến với ta là tu sĩ tầng năm. "

 

Bùn đất rơi xuống, vẻ khinh miệt trong mắt tu sĩ trung niên càng nồng đậm.

 

Nhưng đáy lòng cũng có giật mình, thật sự là hắn cũng không nghĩ tới, bích chướng linh năng của mình, cư nhiên ở dưới quyền thứ hai của đối phương liền sụp đổ.  

 

Cũng may là cách đây không lâu, hắn đã đột phá tới tầng năm, khiến cho bích chướng linh năng của bản thân sau khi vỡ vụn vẫn có thể bạo phát, nếu không, sợ là vừa rồi sẽ luống cuống tay chân.

 

Hứa Thanh nhíu mày, dường như không cảm nhận được đau nhức trên toàn thân cùng cánh tay, vừa nhìn chằm chằm tên trung niên, vừa đem tay phải đang đặt trên mặt đất tàn nhẫn xoay lại, trực tiếp đem chỗ trật khớp trở về vị trí cũ một lần nữa.

 

Một màn tàn nhẫn với bản thân này, bị tu sĩ  trung niên đang đi về phía Hứa Thanh nhìn thấy, bước chân của hắn không khỏi dừng lại, ánh mắt hơi co rút một chút, hai tay nhanh chóng nâng lên, bấm quyết chỉ về phía Hứa Thanh.

 

Nhất thời linh năng lại một lần nữa hội tụ bên ngoài thân thể, hóa thành một hỏa cầu to bằng đầu người, hướng về phía Hứa Thanh gào thét mà đến.

 

Hỏa cầu này khí thế kinh người, trong quá trình lao đến, không khí bốn phía đều xuất hiện vặn vẹo, có thể thấy được nhiệt độ cực cao.

 

Sau nháy mắt đến gần, thân thể Hứa Thanh nhoáng lên tránh đi, nhưng hỏa cầu vẫn truy kích như trước.

 

Giờ phút này trong mắt tên trung niên, sát khí lóng lánh, không quên hình thành bích chướng bên ngoài thân thể, đồng thời bấm quyết, vậy mà lại có thể xuất ra hỏa cầu thứ hai cùng thứ ba, cùng nhau truy kích Hứa Thanh.

 

Mắt thấy ba quả cầu lửa cùng lao đến, phong tỏa lộ tuyến, ánh mắt Hứa Thanh co rụt lại, lộn người một cái, lắn đến bên cạnh thi thể một người bị mình giết, đem bộ  thi thể kia vung mạnh, ném về phía một quả cầu lửa.

 

Oanh một tiếng, hỏa cầu cùng thi thể đụng vào nhau, trong khoảnh khắc thi thể liền bị thiêu đốt, thời gian không đến ba cái hô hấp đã hóa thành tro tàn.

 

Một màn này, làm cho Hứa Thanh có phán đoán trực quan đối với uy lực của hỏa cầu.  

 

Giờ phút này còn có dư ôn( nhiệt lượng còn sót lại) tập kích, khiến toàn thân hắn trong nháy mắt đỏ thẫm, thân thể nhoáng lên một cái, đang muốn tránh đi, nhưng hỏa cầu thứ hai cùng hỏa cầu thứ ba giờ phút này đã tới gần.

 

Dưới ánh mắt xảo quyệt của tên trung niên, quyết không cho Hứa Thanh có cơ hội tránh né, trong nháy mắt hỏa cầu tới gần liền khiến nó nổ tung.

 

Ầm ầm!

 

Ngọn lửa khuếch tán, phạm vi bao phủ rất lớn, nhiệt độ cao hình thành lực sát thương kinh người.

 

Hứa Thanh ở trong khu vực này, căn bản khó có thể hoàn toàn né tránh, giờ phút này, mặc dù mượn tốc độ tránh đi hơn phân nửa, nhưng toàn thân hắn vào giờ khắc này vẫn nổi lên mụn nước dày đặc, bốc lên hơi nước, lục phủ ngũ tạng phảng phất như đang bị thiêu đốt.

 

"Hỏa Nha (Quạ lửa), ngươi nhanh lên! "

 

Huyết Ảnh đội trưởng ở phía xa xa giao chiến với Lôi Đội, giờ phút này gầm nhẹ một tiếng.

 

"Hiểu được, đội trưởng, con sói con này, nhiều nhất là thừa nhận thêm hai hỏa cầu của ta, nhất định sẽ trở thành xác khô! "

 

Trung niên được gọi là Hỏa Nha kia, cười trả lời, khi nhìn về phía Hứa Thanh, vẻ tàn nhẫn trong mắt càng đậm, tay phải giơ lên, xung quanh hắn lại xuất hiện thêm hai hỏa cầu hừng hực thiêu đốt, phất tay điều khiển hỏa cầu cấp tốc bay tới chỗ Hứa Thanh 

 

Hắn lo lắng Hứa Thanh sẽ né tránh, cho nên vẫn dùng cách cũ để khống chế, trong nháy mắt hai hỏa cầu này tới gần Hứa Thanh, liền ầm ầm nổ tung, bao trùm bốn phía, đem tất cả nơi Hứa Thanh có thể tránh né đều phong bế.

 

Cực nóng bao phủ khắp nơi, mặt đất có hỏa diễm thiêu đốt, cây cối càng trong nháy mắt hóa thành tro tàn, không cách nào che lấp bầu trời được nữa, khiến cho ánh mặt trời có thể chiếu xuốngi trên phạm vi lớn, cùng hỏa quang dung hợp cùng một chỗ, che lấp tầm nhìn của Hỏa Nha.

 

Nhưng hắn rất tự tin, hỏa cầu tu vi tầng năm của mình, diệt sát tầng ba sẽ không xuất hiện bất kỳ vấn đề gì.

 

Vì thế xoa xoa tay, mặc dù hơi thở có chút gấp gáp, nhưng thần sắc mang theo khinh miệt, xoay người đi về phía Lôi Đội cùng đội trưởng Huyết Ảnh đang giao chiến.

 

"Lôi Đội, người của ngươi, không xong rồi a. "

 

Vừa đi về phía trước, Hỏa Nha vừa cười lạnh mở miệng, nhưng hắn không nhìn thấy Lôi Đội tuyệt vọng, ngược lại nhìn thấy sắc mặt đội trưởng Huyết Ảnh xuất hiện biến hóa.

 

Hỏa Nha phản ứng cũng nhanh, thân thể mạnh mẽ tránh sang bên cạnh.

 

Nhưng đã muộn, một thân ảnh nhỏ gầy từ phía sau bắn tới, trực tiếp liên tục đánh ra hai quyền, đánh vào vách tường linh năng bên ngoài thân thể hắn.

 

Vách tường kịch liệt lay động, nhất thời bị nghiền nát, bộc phát lực trùng kích, thân ảnh nhỏ gầy mặc dù bị ép lùi lại, nhưng một thanh chủy thủ cùng với một cây tăm sắt, lại mang theo gào thét, bị hung hăng quăng ra, tập kích về phía Hỏa Nha.

 

Chỉ là vách tường sụp đổ mang theo lực trùng kích, có lực cản nhất định, khiến cho tốc độ chủy thủ khi tới gần Hỏa Nha chậm hơn một chút, khiến cho Hỏa Nha có cơ hội né tránh.

 

Thân thể hắn cấp tốc tránh đi, nhưng một bên tai vẫn bị chủy thủ xuyên qua, máu tươi văng khắp nơi, mà tăm sắt cũng xuyên qua ngực hắn, khiến hắn phun ra máu tươi, nhưng đáng tiếc không phải là nơi yếu hại, không cách nào trí mạng.

 

Đau nhức làm cho ánh mắt Hỏa Nha đỏ thẫm, phát ra tiếng gào thét, chật vật tránh đi, hắn chợt nhìn về phía sau.

 

Ánh mắt nhìn tới, là thân ảnh thiếu niên, đang dẫm chân trên mặt đất, theo ngọn lửa đang dần dần dập tắt, lui ra ngoài bảy tám trượng, nửa ngồi xổm trên mặt đất, như một con sói đang vận sức chờ phát động.

 

Vẫn là như trước, cả người mọc đầy mụn nước, toàn thân phiếm hồng, nhưng giờ phút này, ánh hoàng hôn chiếu vào trong mắt thiếu niên, bên trong... lãnh mang như băng, sát khí chưa từng giảm bớt, dù chỉ một chút!

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương