*****

"Phải đưa cái gì thì tốt đây?" Đoạn Thủy Vũ không ngừng bước đi bước lại, không biết lần đầu đi bái phỏng thái tử, phải đưa những thứ gì mới có thể làm hắn vui vẻ đây. "Các ngươi mau nói cho ta biết, phải đưa cái gì cho thái tử mới có thể cùng hắn thiết lập quan hệ?"

"Tặng hoa." Quan nữ giáp đề nghị.

"Không tốt." Đoạn Thủy Vũ không đồng ý mà lắc lắc đầu."Như vậy lại phải đi hái hoa, đối với hoa quá tàn nhẫn, không tốt."

"Vậy. . . . . . Tặng trái cây là được." Cung nữ ất đề nghị.

"Trái cây?" Đoạn Thủy Vũ lắc đầu dữ tợn."Trái cây trong Ngự Thiện Phòng có, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, đưa hắn trái cây, hắn nhất định cảm thấy ta không có thành ý, thì càng ghét Vương Gia rồi."

"Vậy. . . . . . Tặng thuốc bổ đi." Cung nữ bính tiếp tục nói.

"Thuốc bổ?" Đoạn Thủy Vũ tà tà nhíu mày. "Mặc dù thuốc bổ có thể tự bổ thân thể, nhưng nếu ta tặng hắn thuốc bổ, đó không phải ám dụ thân thể của hắn rất kém cỏi sao? Như vậy đại khái chỉ đưa tới phản tác dụng. Không thể tặng thuốc bổ cho hắn."

Sau, phàm là kim ngân châu báu hoặc là tơ lụa thậm chí sách binh khí, cũng một mực bị Đoạn Thủy Vũ bác bỏ.

Đến tột cùng phải tặng cái gì mới tốt đây? Cho đến khi trên đường đi bái phỏng thái tử, Đoạn Thủy Vũ vẫn là một đôi tay thon trống trơn, chỉ mang theo hai chuỗi tiêu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương