Quân Lâm Binh Vương
Chương 1254

Cả chiến cuộc hoàn toàn lộn xộn cả lên! Mỗi một phút, mỗi một giây, đều có vô số người mất đi sinh mệnh. Trong những người này, có dị tộc nhân, cũng có Chiến sĩ Thiên Phạt, còn có người của Tà Quân phủ...

Toàn bộ chiến trường, hiện giờ đã biến thành một cái máy xay thịt lớn tới cực điểm!

Tất cả mọi người đều đang quên cả sống chết mà chém giết! Một đao này nếu là không thể chém ngã địch nhân, thì sẽ đến phiên mình bị địch nhân chém ngã! Thậm chí một đao chém bay địch nhân, ngay sau đó, mình cũng bị địch nhân khác chém ngã. Dị tộc nhân như thế, Thiên Phạt dũng sĩ cũng vậy!

Dị tộc nhân số lượng đông đảo, nhưng Thiên Phạt chiến lực cao siêu!

Hy sinh của Tam Đại Thánh Địa, đã đem chiến lực cao cấp của ngoại tộc tiêu hao khoảng chín phần!

Trận chiến này, cuối cùng nếu có thể thắng được, Tam Đại Thánh địa có thể nói là công lao không thể bỏ qua, thậm chí là công lao tráng lệ!

Quân Khương Lâm một bên hết sức chém giết, một bên suy nghĩ trong lòng. Chỉ tiếc, sự ngoan cố kiêu ngạo của Tam Đại Thánh địa đã vượt qua trình độ mà Quân Khương Lâm có thể dự tính. Một trận chiến này, ban đầu chính là vì Thánh Địa thỉnh cầu Thiên Phạt và Tà Quân phủ xuất chiến, Quân Khương Lâm vốn tưởng rằng, mọi người nhất định có thể đồng tâm hợp lực.

Nhưng đến khi chuyện xảy ra mới phát hiện, trước sau vẫn chỉ là ảo tưởng phiến diện của chính mình! Mãi cho đến thời điểm cuối cùng, người trong Thánh Địa lại thà chết cũng không chịu chân chính liên thủ với Thiên Phạt!

Giống như những gì Mạc Vô Đạo đã nói: Có một số việc, biết là sai rồi. Nhưng nếu được chọn lại lần nữa, dù đã biết rõ kết quả, nhưng vẫn sẽ làm như vậy!

Toàn bộ người của Tam Đại Thánh Địa anh dũng hy sinh, sát nhân thành nhân, là đả kích đối trí mạng với dị tộc nhân không thể nghi ngờ. Nhưng trong bọn họ, lại có thật nhiều người vốn không nên chết! Mà cuối cùng vẫn lựa chọn buông tay! Ví dụ như Cổ Hàn, chỉ cần hắn muốn, là hắn có thể sống sót, thậm chí có thể tiếp tục hành trình chứng đạo của hắn...

Có lẽ vào lúc mà Thiên Trụ Sơn sụp đổ, những người của Thánh Địa truyền lại vạn năm, cũng đã không còn lý do gì để sống nữa Một trận chiến này, có lẽ vừa lúc giúp bọn họ hoàn thành sự giải thoát cuối cùng!

Advertisement

Quân Khương Lâm cảm thán một tiếng, thật đáng tiếc!

Chiến cuộc liên tục giằng co, nơi chốn chém giết, cho dù là đứng ở trên không nhìn xuống, cũng không thể nhìn bao quát hết cả. Phạm vi chiến trường này thật sự quá lớn! Ở dưới hoàn cảnh như vậy, dẫu Quân Khương Lâm vốn có đủ thủ đoạn long trời lỡ đất, cũng là chẳng thấm vào đâu, khó khăn bày ra trước mắt!

Sức lực con người cũng sẽ có lúc cạn kiệt, Quân Khương Lâm cũng không phải ngoại lệ!

Lúc này cũng chỉ có thể tùy theo chiến cuộc liên tục phát triển. Điều duy nhất có thể làm bây giờ, chính là dùng hết khả năng giết thêm mấy địch nhân. Giết thêm được một người, là có thể trợ giúp cho những người bên cạnh mình thêm một chút cơ hội sống sót!

Phía bên ngoại tộc cũng bất chấp tất cả mà phát động chiến thuật áp đảo bằng số đông, đã lấy được ưu thế tương đối. Liên tục triển khai đến tận bây giờ, bên ngoại tộc đã chiếm được ưu thế trên chiến trường!

Ngoại tộc cao tầng nhận thức rõ ràng được điểm này, chỉ cần liên tục tiến hành sách lược này, cũng không mong tiêu diệt đượ toàn bộ dũng sĩ Thiên Phạt, chỉ cần có một bộ phận tộc dân bản tộc tiến vào được bên trong Huyền Huyền đại lục, vậy là đã lấy được phần lớn thắng lợi trong cuộc đại chiến này!

Sách lược đã định, bên ngoại tộc tức tốc thi hành, vẫn lấy binh lực ưu thế tuyệt đối vây khốn không tới một vạn Chiến sĩ Thiên Phạt mà Mai Tuyết Yên có thể điều động ra. Lập tức liền có một phần nhỏ dị tộc nhân hướng về đất liền tiến lên!

Advertisement

Nếu là quả thật có dị tộc nhân thành công lén vào bên trong Huyền Huyền đại lục, vậy thì chân chính hậu họa khôn lường.

Mai Tuyết Yên không phải không rõ điểm ấy, nhưng nàng phải chỉ huy đội ngũ hậu cần của Thiên phạt, chiến lực cũng như thực lực đều yếu kém, bị vây bởi binh lực ngoại tộc chiếm ưu thế tuyệt đối này, chỉ có thể miễn cưỡng duy trì cục diện tự bảo vệ mình, muốn ngăn cản, thật là là hữu tâm vô lực!

Dùng tới đội ngũ khác, thứ nhất là khoảng cách khá xa vả lại cũng bị đại lượng địch nhân vây khốn, không thể làm gì!

Duy nhất có thể ngăn cản cũng chỉ có Quân Khương Lâm và cả Viêm Hoàng chi huyết.

Nhưng mà chỉ có hai người bọn họ, cứ cho là chạy tới kịp, thì có thật là có thể ngăn cản đại lượng địch binh không?

Huyền huyền tình thế nguy hiểm, hoàn toàn bùng nổ!

Vào thời khắc này, đột nhiên có một đội nhân mã nhanh như sấm chớp hướng về bên này chạy tới. Bóng người lắc lư, trên mặt mỗi người, đều là hết sức gấp gáp! Lo lắng không thôi, e sợ cho tới chậm một bước, sẽ chỉ nhận tin dữ ở đó đã thất bại!

- Mạc Tà! Cẩn thận an toàn chính mình! Lão thân đến giúp ngươi giết địch!

Từng tiếng thét dài, Quân Khương Lâm trong lòng vốn là cả kinh, khôi phục lại vui vẻ, nhảy thẳng người lên ngước mắt nhìn lại, chỉ nghe thấy một trận rung trời hét hò đột nhiên vang lên từ một bên... Chi đội ngũ ngang trời đang xông tới nơi đây! Người dẫn đầu quần áo phiêu phiêu, trường kiếm thắng tuyết, không phải Đông Phương lão phu nhân thì còn ai vào đây nữa!

Ba cậu của Quân Khương Lâm dẫn dắt tộc nhân, chia làm ba ngả, ngay cả chào hỏi cũng không hỏi một cái, ngang nhiên vọt vào chiến trường!

Viện quân thứ nhất kịp tới rồi.

Đông Phương Thế Gia tới rồi!

Sau lưng, chỗ chiến kỳ phiêu động, lại có một người trường thanh quát to:

- Quân phủ chủ! Tư Không Ám Dạ ta cũng tới rồi đây!

Chính là cao thủ của Tư Không thế gia, cũng đã tới kịp vào thời điểm ngàn cân treo sợi tóc!

Viện quân đến từ Huyền Huyền đại lục cũng đã lục tục kéo đến rồi!

- Mọi người cẩn thận! Các vị bảo trọng! Thực lực của bọn ngoại tộc hỗn tạp kia không thể khinh thường đâu!

Quân Khương Lâm giương giọng rống to.

Đừng nhìn chiến lực của Thiên Phạt và Tà Quân phủ có thể lấy địch đông áp chế ngoại tộc chiến sĩ nhưng các đại thế gia của Huyền Huyền đại lục thực lực khá thấp, chưa hẳn có thể ứng phó, nếu làm không tốt, sẽ tạo thành thương vong cực thảm. Viện quân đa phần đều là thân nhân, bạn thân của Quân Khương Lâm, hắn làm sao có thể không lên tiếng nhắc nhở!

Một thanh âm lắp bắp cũng đồng thời vang vọng giữa không trung:

- Quân... Quân cái kia Quân... Ta ta ta... Ta Đoan Mộc... Mộc Sao... Sao Sao Sao... Cái kia Phạn cũng tới rồi!

Thì ra là gia chủ Đoan Mộc thế gia, Đoan Mộc Khởi Kỷ cũng tới rồi.

Trong lúc hiến đấu kịch liệt, lại nghe thấy thanh âm lắp bắp, tất cả mọi người phía bên liên quân đại lục chẳng những không cảm thấy buồn cười, mà ngược lại, cảm thấy được một cỗ nhiệt huyết từ trong lòng dâng lên!

Đại lục! Rốt cục đã có người đến rồi!

Lại có một tiếng thét dài mãnh liệt chấn không vang lên, một người áo trắng như tuyết, trường kiếm lăng không, chạy như bay mà đến:

- Đại lục muôn dân đều đang lâm vào chiến đấu kịch liệt, ta Phong Tuyết Ngân Thành há có thể lạc hậu theo sau chứ!

Chính là lão thành chủ của Phong Tuyết Ngân Thành, Phong Tuyết Chí Tôn, Hàn Phong Tuyết, mang theo cả vợ cả con và mấy trăm cao thủ Ngân Thành, dắt tay nhau chạy đến! Những người này quần áo tung bay... Chỉ thấy áo trắng như tuyết, trường kiếm như ngân, giống như bông tuyết trên cả núi tuyết đột nhiên tung bay đến nơi này...

Một trận gió lạnh thấu xương cũng theo đó mà thổi tới, dường như ngay cả không khí vỗn dĩ vẫn là phi thường nóng bức cũng theo đó trong lành hơn nhiều!

Thanh âm rầm rập từ xa vang lên, phương xa bụi đất tung bay đầy trời! Một thanh âm kịch liệt hét lớn:

- Mạc Tà! Ngươi ngàn vạn lần phải chống đỡ đó! Tam thúc đến đây!

Đám người Quân Khương Lâm và Mai Tuyết Yên nghe vậy tinh thần đều chấn động!

So với mấy thanh âm trước đó, thanh âm của người thân nhất này chen vào, khiến người ta phấn chấn!

Mà lúc thanh âm này xuất hiện, cũng có nghĩa quân cứu viện cho Thiên Phạt của mình đã đến rồi!

Quân Vô Ý rốt cục tại thời khắc mấu chốt hiểm trở vạn phần này, mang theo chiến sĩ Thiên Phạt ở lại trấn giữ đã chạy đến đây rồi!

Xem thanh thế này, xem đợt sóng này, sợ rằng đội hình có thể có không dưới mười vạn người! Tuy rằng nhóm viện quân này chiến lực thua xa những Chiến sĩ Thiên Phạt đang ở trong lúc kích chiến kia, nhưng nhóm chiến sĩ này, ai ai cũng ít nhất là huyền thú đỉnh phong cấp chín!

Chiến lực như vậy, so với ngoại tộc cấp thấp chiến sĩ ở trong trận chiến lúc này mà nói, không thể tương đương, nhưng lại tồn tại như một bóng ma đáng sợ!

Nếu nói là có gì đó không được hoàn mỹ, thì cũng chỉ ở chỗ những người này hầu hết đều là màn trời chiếu đất, lặn lội đường xa mà đến. Một đường bôn ba mấy vạn dặm, căn bản là không kịp dừng lại nghỉ ngơi chỉnh đốn, thậm chí cũng không kịp hít thở cho bình ổn, đã lập tức dấn thân vào chiến trường, triển khai kích liệt chém giết. Chiến lực đương nhiên không thể tăng lên tới mười thành, chỉ bằng một cỗ nhuệ khí mà hết sức ủng hộ...

Nhưng, viện quân ngoài ý muốn này lại giải quyết được khốn cục lớn nhất trước mắt, không có bất cứ dị tộc nhân nào xâm nhập được vào bên trong Huyền Huyền đại lục. Lúc này lại có nhóm viện quân này kéo đến, đã giảm bớt áp lực cực lớn này của bên Thiên Phạt!

Chiến cuộc bắt đầu sinh ra biến hóa vi diệu, đại kỳ phiêu động, tam gia Quân Vô Ý suất lĩnh đại quân cứu viện Thiên Phạt mạnh mẽ tiến vào chiến trường. Đại quân ngoại tộc đối mặt với các đại thế gia, có khả năng sẽ chiếm được ưu thế tương đối, nhưng đối mặt với việc tự động tiến lui, tiến công phòng thủ đúng phương pháp, thực lực đủ để bao vây quân cứu viện Thiên Phạt trên cơ bọn họ, thì một chút tiện nghi cũng chiếm không nổi!

- Quân tiên phong lập tức tập hợp xuất động, dùng tốc độ nhanh nhất gấp rút tiếp viện chiến trường, trung quân hậu quân dừng lại! Nắm chắc mỗi một khắc thời gian nghỉ ngơi, sau nửa canh giờ, trung quân toàn bộ xuất động! Hai cánh cùng hậu quân một canh giờ sau, toàn bộ tiến công!

Huyết Y đại tướng Quân Vô Ý thật hoàn toàn xứng đáng danh xưng Tướng quân thiên tài, khắp thế gian này, cũng hiếm có được người như vậy. Hắn rõ ràng nhận thức được, lúc này tùy tiện xông lên, nếu là thật sự để tất cả mọi người xông vào chiến trường, đương nhiên có thể làm hoà dịu thế cục chiến trường nhiều hơn, nhưng nhìn chung đại cục lại không có lợi, sẽ chỉ làm chiến sĩ bên mình thương vong thảm trọng mà thôi!

Trên thực tế, đại lục liên quân do Quân Khương Lâm, Mai Tuyết Yên chỉ huy, tuy rằng bị vây, nhưng thật ra vẫn chưa rơi vào thế hạ phong, chỉ cần có đủ thời gian, là có thể lật ngược tình thế, diệt sạch quân địch!

Nhưng điều kiện tiên quyết cho tất cả những điều này chính là thời gian, cho nên, thế cuộc trước mắt nhất định phải cần đến sự gia nhập của viện quân mới có thể tranh thủ được thời gian. Bằng không, thế nào cũng có vô số cá lọt lưới xông vào đại lục, tạo thành tổn thất không thể bù lại.

Nhưng mà tranh thủ thời gian cũng cần phải có sách lược, Quân tam gia rõ ràng đoán được, nhóm viện quân của mình này, tác dụng thực sự không phải là giết địch, mà là cản trở quân địch. Tranh thủ thời gian bất kể như thế nào cũng phải kéo dài đến khi Quân Khương Lâm cùng Thiên Phạt đại quân thoát được vòng vây!

Cho nên hắn nắm thời cơ, lập tức hạ lệnh quân tiên phong toàn bộ xuất động, với ý định hy sinh, ổn định chiến cuộc, tiến thêm một bước bám trụ cả chiến cuộc. Sau đó trung, hậu, hai đại quân nắm chắc thời gian ăn gì đó, uống chút nước, chỉnh đốn đội hình, sau nửa canh giờ, chiến lực ít nhất có thể khôi phục được hơn bốn phần, như vậy liền có khả năng kéo dài càng nhiều thời gian hơn.

Hơn nữa, thêm nửa canh giờ hoà hoãn xung đột này, Quân Vô Ý tự tin chính mình nhất định có thể căn cứ vào biến hóa vi diệu của chiến cuộc, từ từ mà định ra sách lược, an bài quân đội như thế nào xuất kích. Có thể thông qua việc công kích quân địch vào mỗi một phân đoạn yếu thế, bằng số binh lực ít nhất, lại đả kích một cách trầm trọng nhất về phía địch nhân!

Còn về sau một canh giờ kia thể lực, đại quân thứ ba ít nhất cũng có thể hồi phục phần nào. Đến lúc đó, đồng loạt xuất động, tất có thể lấy thế sấm vang chớp dật, hoàn toàn tập trung cho ván cờ sắp thắng!

Lúc Quân Vô Ý vừa mới tới chiến trường, còn chưa kịp nhìn kỹ thế cục nơi đây, liền nắm thời cơ định ra chiến lược quyết thắng cuối cùng! Khả năng quan sát này, có thể nói là đương thời không ai có. Mà chiến lược này chiến thuật tốt nhất mà trước mắt có thể dùng tới!

Nhưng dù là như thế, lúc Huyết Y đại tướng đang nhìn hướng chiến trường, thấy được chiến tranh kịch liệt như vậy, vẫn nhịn không được mà hít một hơi khí lạnh!…

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương