Tiêu Minh Nguyệt coi như không cảm nhận được ánh mắt của Tiêu Minh Viễn, ngồi xổm ở nơi đó quan sát khắp nơi.

Chuyện cô có được năng lực khác với người thường, sớm muộn gì cũng sẽ bị người trong nhà biết, cô không lừa được cũng không tính toán giấu giếm.

Bà nội của Vương Thúy Hoa ở trong sân vẫn còn đang mắng chửi, Vương Thúy Hoa không rên một tiếng bắt đầu làm việc.

Lại qua một lúc lâu sau, người Vương gia tan làm về nhà.

Vương Thúy Hoa càng bận rộn, chuẩn bị nước rửa mặt, xới cơm rửa bát băm cỏ cho heo…
Không có thời gian rảnh rỗi.

Sau đó em trai Vương Thúy Hoa nói muốn ăn cá, bà nội Vương Thúy Hoa lập tức nói với cô ta:
“Trong ao phía đông đầu thôn có cá, mày đi bắt hai con về đây.



Mẹ Vương Thúy Hoa nghe thấy thế, vội vàng nói: “Ao nước ở phía đông đầu thôn từng có người chết, còn là ao rất kỳ lạ, đừng để…”
“Một món hàng phải bù thêm tiền có gì quý giá.

” Bà nội Vương Thúy Hoa trừng mẹ Vương Thúy Hoa một cái, mới nói với Vương Thúy Hoa: “Còn không đi mau!”
Vương Thúy Hoa nhếch miệng, xoay người đi đến góc sân cầm lấy một cái lưới đánh cá rách nát rời đi.

Mẹ Vương Thúy Hoa lau nước mắt vào phòng, bà nội Vương Thúy Hoa vẫn còn đang mắng chửi mấy lời như món hàng phải bù thêm tiền.

Tiêu Minh Nguyệt và Tiêu Minh Viễn vội vàng theo con đường dễ ẩn nấp, đi về phía ao nước phía đông đầu thôn.

Lúc này trời đã hoàn toàn tối đen, Tiêu Minh Viễn kéo Tiêu Minh Nguyệt, hai anh em bước thấp bước cao đi đến ao nước ở đầu thôn cách không xa.


Mới vừa đứng lại, chỉ thấy Vương Thúy Hoa đang tung lưới vào trong ao, mà phía sau cô ta có một người nhẹ nhàng mò mẫm đi qua…
Lần này Tiêu Minh Nguyệt hoàn toàn chắc chắn, người này là hung thủ giết người chân chính, bởi vì phía sau ông ta có một nữ quỷ, một nữ quỷ cả người trần trụi, đúng là thanh niên trí thức Lý bị cưỡng gian đến chết.

Mà lúc này, Tiêu Minh Viễn kinh ngạc nói nhỏ: “Trưởng thôn Trương Lai Phúc!”
Ở trong thôn Trương Lai Phúc là người hiền lành, tuy ông ta là trưởng thôn, nhưng ở trong thôn không cao cao tại thượng, trái lại chỉ cần nhà ai có việc cần ông ta giúp, gần như đều sẽ giúp.

Chẳng qua có thể thật sự giúp hay không, lại là vấn đề khác.

Tóm lại Trương Lai Phúc này, xem như là người tốt ở trong mắt người trong thôn này.

Nhưng kỳ lạ chính là một người hiền lành như vậy, giết thanh niên trí thức Lý, bây giờ còn muốn giết Vương Thúy Hoa diệt khẩu, Tiêu Minh Nguyệt và Tiêu Minh Viễn đều vô cùng kinh hãi.

Ngay khi hai người đang kinh hãi, Trương Lai Phúc đã đi đến phía sau Vương Thúy Hoa.




Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương