Quân Hôn: Tham Mưu Trưởng Làm Ngọt Thê Tức Giận
-
Chương 14: Vật nhỏ cũng ở đây?
Không đợi Đàm Dật Nam nói gì, cánh cửa
liền bị đẩy ra. Nhưng nam trợ lý cũng không dám nói tiếng nào. Bởi vì ai cũng không dám đắc tội với vị quyền cao chức trọng này
"...."
Quân phục màu xanh biếc, mặc ở trên người người đàn ông này lại cực kỳ soái. Trước nay đều là quần áo tôn lên con người. Nhưng vị trước mặt này, lại là người tôn lên quần áo
Bởi vì hắn có vóc dáng vô cùng hoàn hảo, ngay cả mặc trên người quân trang, cũng đều làm cho người ta không thể ngừng nhìn
Người trước mặt có gương mặt đẹp trai, dù nhìn ở góc độ nào cũng đều như vậy, làm cho Cố Niệm Hề có loại cảm giác quen thuộc
Đúng rồi, cô đã gặp hắn một lần ở bên ngoài thang máy, người nói chuyện cùng mình chính xác là vị quân nhân này!
Nhìn bên ngoài cửa thân hình cao lớn kia, Cố Niệm Hề bước chân cũng dừng lại
Cô từ trước đến nay không tham luyến nam sắc, bằng không tại sao cùng Đàm Dật Nam quen biết hai năm, lại không giao phó thân thể của mình cho hắn
Nhìn người đàn ông trước mặt, Cố Niệm Hề không thể rời mắt được. Thậm chí, ngay cả chân cũng không có sức lực bước đi
Người đàn ông mặc quân phục gương mặt lạnh lùng quét mắt một vòng trong văn phòng, liền phát hiện được sự xuất hiện của vật nhỏ kia!
Cô, tại sao lại ở nơi này?
"Anh, tại sao lại đến đây?"
Người mở miệng trước không phải là người quân nhân kia, cũng không phải Cố Niệm Hề, mà là Đàm Dật Nam
Tuy rằng trên mặt hắn, bởi vì bị Cố Niệm Hề cự tuyệt mà có chút mất mác. Nhưng ở trước mặt người đàn ông mặc quân phục xanh biếc kia, hắn vẫn là cố gắng mở miệng nói chuyện, xem như chào hỏi
"Ba nói, muốn tôi đến công ty xem" Nhìn thoáng qua Đàm Dật Nam đứng ở trong góc. Tầm mắt của hắn lại lần thứ hai dừng lại ở trên người vật nhỏ kia
Đôi mắt đen láy, trở nên có chút ảm đạm
Nhớ lần trước gặp vật nhỏ kia ở quán cà phê cùng với đối tượng kết hôn của Đàm Dật Nam. Khi nói chuyện biểu cảm trên mặt của bọn họ rất kỳ lạ, Đàm Dật Trạch liền đoán ra được, quan hệ giữa vật nhỏ này cùng Đàm Dật Nam không tầm thường
Mà hôm nay, hắn lại bắt gặp được cô ở trong văn phòng của Đàm Dật Nam, trên gương mặt của Đàm Dật Nam còn biểu hiện chua sót. Thông minh như Đàm Dật Trạch, liền biết được phỏng đoán trong đầu mình không có khác với hiện tại là bao nhiêu
Trò chơi này, phải càng ngày càng trở nên thú vị mới đúng!
Nhưng tại sao trong lòng hắn lại có chút ghen tức. Lại có tư vị chua xót ở trong lòng mở ra?
Như là mặt nước gợn sóng, càng lay động lại càng lớn, cuối cùng lan tràn đến trong máu của hắn sao?
"Anh" còn có "Ba" xưng hô này lọt vào tai Cố Niệm Hề, cô cũng đại khái đoán ra, người đàn ông này có quan hệ như thế nào với Đàm Dật Nam
Nhưng điều này, đối với cô cũng không quan trọng
Tuy rằng không biết, mình khi nào cùng vị quân nhân này tiếp xúc. Nhưng Cố Niệm Hề cho rằng, người đàn ông này từng xuất hiện cùng cô rất nhiều lần. Ít nhất là ở phía sau, cô cho là như vậy
"Đàm tổng, hợp đồng trên bàn ngài nhớ xem qua. Không có việc gì, tôi đi trước. Không quấy rầy hai người ôn chuyện" Nói xong, Cố Niệm Hề liền rời đi
Đi ngang qua người đàn ông mặc quân phục xanh biếc kia, Cố Niệm Hề không có dừng lại. Nhưng cô không biết, người đàn ông kia từ lúc cô đi ngang qua mình, thân mình của hắn có chút cứng ngắc...
Vật nhỏ này, như thế nào lại không chào hỏi hắn một câu?
Có phải hắn đã quá dung túng cho cô hay không?
Đàm Dật Nam đứng ở khoảng cách không xa, chỉ có thể nắm chặt tay mình
Ông trời biết, giờ khắc này hắn muốn tiến lên giữ chặt cô như thế nào. Sau khi chia tay, hắn mới biết được hắn yêu người phụ nữ kia như thế nào, sớm đã vượt qua ngoài dự đoán của mình. Nếu như hắn sớm biết điều này, hắn sẽ không cùng người khác làm loạn, lại càng sẽ không đẩy đi hạnh phúc của chính mình xuống vực sâu
Thời điểm hắn muốn vươn tay níu giữ lại nghe thấy một giọng nói yếu ớt
Tựa như chính là giọng nói của Cố Niệm Hề, là hắn Đàm Dật Nam tự mình hủy đi tình yêu của bọn họ, còn có đứa nhỏ kia...
Nếu hắn phá đi đứa con trong bụng Hoắc Tư Vũ, vậy có phải là quá tàn nhẫn hay không? Không chỉ Cố Niệm Hề khinh thường hắn, mà ngay cả hắn cũng không tha thứ cho bản thân mình
Cho nên, lúc này hắn chỉ có thể đứng ở xa mà nhìn người phụ nữ hắn yêu
Đôi mắt màu đen, nhìn chằm chằm vào Cố Niệm Hề chợt biến mất một cách âm thầm mà thân thương
Điểm này làm cho Đàm Dật Trạch chú ý đến
Đàm Dật Nam phải kết hôn, đối tượng chính là người phụ nữ nói chuyện với vật nhỏ kia trong quán cà phê. Hắn thấy bóng dáng vật nhỏ kia tổn thương mà rời đi, xem ra suy nghĩ trong đầu hắn cũng không mấy sai biệt!
Trò chơi này, càng ngày càng thú vị
"Anh, em nói người làm cho anh lục trà!" Đàm Dật Nam mở miệng
Hắn đương nhiên biết rõ, người anh này của hắn từ trước đến nay không đơn giản
Chuyện phức tạp cỡ nào, người đàn ông này chỉ cần liếc một cái liền thấy rõ. Nghĩ đến đây hắn vừa mới đã tự mình đã tiết lộ mọi chuyện...
Đàm Dật Nam mở miệng mục đích đương nhiên là rời đi sự chú ý của Đàm Dật Trạch
Hắn không có quên, mẹ từ nhỏ đã nói với hắn, muốn hắn đề phòng người anh này
"Không uống ngay, tôi còn có việc đi trước!" Người đàn ông nhếch khóe miệng, tháo xuống mũ của mình, lộ ra mái tóc được cắt tỉa rất gọn gàng (chính xác thì anh ấy để đầu cua ạ)
Kiểu tóc như vậy, rất biết chọn người. Nếu không phù hợp sẽ biến thành một cây tiên nhân cầu (không biết là cây gì)
Cho nên rất nhiều người đàn ông, không thích kiểu tóc này. Nhưng Đàm Dật Trạch lại không vì kiểu tóc này mà giảm đi mức độ đẹp trai của mình, ngược lại lại làm cho hắn càng phát ra vẻ cuồng dã
Đàm Dật Trạch cả đời chỉ yêu thích kiểu tóc này, nhưng đây cũng đều có duyên cớ. Sau này mỗi khi nhớ lại tình yêu của mình cùng Niệm hề, vật nhỏ kia luôn thích đem đầu ngón tay mát lạnh, xuyên qua tóc của hắn. Đối với Đàm Dật Trạch mà nói, hắn cực kỳ yêu thích cảm giác như vậy...
"Anh, không phải mới nói là ba gọi anh đến sao?" Thật ra ý tứ của ba, Đàm Dật Nam cũng hiểu rõ. Tuy rằng hiện tại Đàm Dật Trạch vẫn là quân nhân, nhưng ba luôn hy vọng, Đàm Dật Trạch thường xuyên lui tới công ty, để sau này có thể tiếp quản nơi này. Mà điều này hắn cùng với Thư Lạc Tâm tuyệt đối không hy vọng chuyện này có thể xảy ra
Đương nhiên người đàn ông này vô cùng tinh nhuệ
Ở trước mặt của hắn, Đàm Dật Nam cảm thấy được, chính mình không thể so sánh với hắn
"Tôi cũng đã xem qua, không còn việc gì, đi trước!" Nói xong câu kia, Đàm Dật Trạch liền xoay người rời đi. Không để cho Đàm Dật Nam có cơ hội mở miệng
Thật vất vả lắm mới có thể gặp lại vật nhỏ kia, hôm nay hắn như thế nào cũng sẽ không bỏ qua cho cô!
Đặc biệt, vừa mới cô đi lướt qua hắn, đến cái ánh mắt cũng không có nhìn. Điều này làm cho hắn không hiểu tại sao lại tức giận!
Đàm Dật Trạch tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đây chính là mình lòng dạ hẹp hòi
Hắn chẳng qua muốn dạy dỗ vật nhỏ kia, lần sau gặp được hắn nhớ phải lưu tâm mà tiếp đón!
Bằng không...
Không cùng Đàm tham mưu trưởng chào hỏi, hậu quả này thực nghiêm trọng!
"...."
Quân phục màu xanh biếc, mặc ở trên người người đàn ông này lại cực kỳ soái. Trước nay đều là quần áo tôn lên con người. Nhưng vị trước mặt này, lại là người tôn lên quần áo
Bởi vì hắn có vóc dáng vô cùng hoàn hảo, ngay cả mặc trên người quân trang, cũng đều làm cho người ta không thể ngừng nhìn
Người trước mặt có gương mặt đẹp trai, dù nhìn ở góc độ nào cũng đều như vậy, làm cho Cố Niệm Hề có loại cảm giác quen thuộc
Đúng rồi, cô đã gặp hắn một lần ở bên ngoài thang máy, người nói chuyện cùng mình chính xác là vị quân nhân này!
Nhìn bên ngoài cửa thân hình cao lớn kia, Cố Niệm Hề bước chân cũng dừng lại
Cô từ trước đến nay không tham luyến nam sắc, bằng không tại sao cùng Đàm Dật Nam quen biết hai năm, lại không giao phó thân thể của mình cho hắn
Nhìn người đàn ông trước mặt, Cố Niệm Hề không thể rời mắt được. Thậm chí, ngay cả chân cũng không có sức lực bước đi
Người đàn ông mặc quân phục gương mặt lạnh lùng quét mắt một vòng trong văn phòng, liền phát hiện được sự xuất hiện của vật nhỏ kia!
Cô, tại sao lại ở nơi này?
"Anh, tại sao lại đến đây?"
Người mở miệng trước không phải là người quân nhân kia, cũng không phải Cố Niệm Hề, mà là Đàm Dật Nam
Tuy rằng trên mặt hắn, bởi vì bị Cố Niệm Hề cự tuyệt mà có chút mất mác. Nhưng ở trước mặt người đàn ông mặc quân phục xanh biếc kia, hắn vẫn là cố gắng mở miệng nói chuyện, xem như chào hỏi
"Ba nói, muốn tôi đến công ty xem" Nhìn thoáng qua Đàm Dật Nam đứng ở trong góc. Tầm mắt của hắn lại lần thứ hai dừng lại ở trên người vật nhỏ kia
Đôi mắt đen láy, trở nên có chút ảm đạm
Nhớ lần trước gặp vật nhỏ kia ở quán cà phê cùng với đối tượng kết hôn của Đàm Dật Nam. Khi nói chuyện biểu cảm trên mặt của bọn họ rất kỳ lạ, Đàm Dật Trạch liền đoán ra được, quan hệ giữa vật nhỏ này cùng Đàm Dật Nam không tầm thường
Mà hôm nay, hắn lại bắt gặp được cô ở trong văn phòng của Đàm Dật Nam, trên gương mặt của Đàm Dật Nam còn biểu hiện chua sót. Thông minh như Đàm Dật Trạch, liền biết được phỏng đoán trong đầu mình không có khác với hiện tại là bao nhiêu
Trò chơi này, phải càng ngày càng trở nên thú vị mới đúng!
Nhưng tại sao trong lòng hắn lại có chút ghen tức. Lại có tư vị chua xót ở trong lòng mở ra?
Như là mặt nước gợn sóng, càng lay động lại càng lớn, cuối cùng lan tràn đến trong máu của hắn sao?
"Anh" còn có "Ba" xưng hô này lọt vào tai Cố Niệm Hề, cô cũng đại khái đoán ra, người đàn ông này có quan hệ như thế nào với Đàm Dật Nam
Nhưng điều này, đối với cô cũng không quan trọng
Tuy rằng không biết, mình khi nào cùng vị quân nhân này tiếp xúc. Nhưng Cố Niệm Hề cho rằng, người đàn ông này từng xuất hiện cùng cô rất nhiều lần. Ít nhất là ở phía sau, cô cho là như vậy
"Đàm tổng, hợp đồng trên bàn ngài nhớ xem qua. Không có việc gì, tôi đi trước. Không quấy rầy hai người ôn chuyện" Nói xong, Cố Niệm Hề liền rời đi
Đi ngang qua người đàn ông mặc quân phục xanh biếc kia, Cố Niệm Hề không có dừng lại. Nhưng cô không biết, người đàn ông kia từ lúc cô đi ngang qua mình, thân mình của hắn có chút cứng ngắc...
Vật nhỏ này, như thế nào lại không chào hỏi hắn một câu?
Có phải hắn đã quá dung túng cho cô hay không?
Đàm Dật Nam đứng ở khoảng cách không xa, chỉ có thể nắm chặt tay mình
Ông trời biết, giờ khắc này hắn muốn tiến lên giữ chặt cô như thế nào. Sau khi chia tay, hắn mới biết được hắn yêu người phụ nữ kia như thế nào, sớm đã vượt qua ngoài dự đoán của mình. Nếu như hắn sớm biết điều này, hắn sẽ không cùng người khác làm loạn, lại càng sẽ không đẩy đi hạnh phúc của chính mình xuống vực sâu
Thời điểm hắn muốn vươn tay níu giữ lại nghe thấy một giọng nói yếu ớt
Tựa như chính là giọng nói của Cố Niệm Hề, là hắn Đàm Dật Nam tự mình hủy đi tình yêu của bọn họ, còn có đứa nhỏ kia...
Nếu hắn phá đi đứa con trong bụng Hoắc Tư Vũ, vậy có phải là quá tàn nhẫn hay không? Không chỉ Cố Niệm Hề khinh thường hắn, mà ngay cả hắn cũng không tha thứ cho bản thân mình
Cho nên, lúc này hắn chỉ có thể đứng ở xa mà nhìn người phụ nữ hắn yêu
Đôi mắt màu đen, nhìn chằm chằm vào Cố Niệm Hề chợt biến mất một cách âm thầm mà thân thương
Điểm này làm cho Đàm Dật Trạch chú ý đến
Đàm Dật Nam phải kết hôn, đối tượng chính là người phụ nữ nói chuyện với vật nhỏ kia trong quán cà phê. Hắn thấy bóng dáng vật nhỏ kia tổn thương mà rời đi, xem ra suy nghĩ trong đầu hắn cũng không mấy sai biệt!
Trò chơi này, càng ngày càng thú vị
"Anh, em nói người làm cho anh lục trà!" Đàm Dật Nam mở miệng
Hắn đương nhiên biết rõ, người anh này của hắn từ trước đến nay không đơn giản
Chuyện phức tạp cỡ nào, người đàn ông này chỉ cần liếc một cái liền thấy rõ. Nghĩ đến đây hắn vừa mới đã tự mình đã tiết lộ mọi chuyện...
Đàm Dật Nam mở miệng mục đích đương nhiên là rời đi sự chú ý của Đàm Dật Trạch
Hắn không có quên, mẹ từ nhỏ đã nói với hắn, muốn hắn đề phòng người anh này
"Không uống ngay, tôi còn có việc đi trước!" Người đàn ông nhếch khóe miệng, tháo xuống mũ của mình, lộ ra mái tóc được cắt tỉa rất gọn gàng (chính xác thì anh ấy để đầu cua ạ)
Kiểu tóc như vậy, rất biết chọn người. Nếu không phù hợp sẽ biến thành một cây tiên nhân cầu (không biết là cây gì)
Cho nên rất nhiều người đàn ông, không thích kiểu tóc này. Nhưng Đàm Dật Trạch lại không vì kiểu tóc này mà giảm đi mức độ đẹp trai của mình, ngược lại lại làm cho hắn càng phát ra vẻ cuồng dã
Đàm Dật Trạch cả đời chỉ yêu thích kiểu tóc này, nhưng đây cũng đều có duyên cớ. Sau này mỗi khi nhớ lại tình yêu của mình cùng Niệm hề, vật nhỏ kia luôn thích đem đầu ngón tay mát lạnh, xuyên qua tóc của hắn. Đối với Đàm Dật Trạch mà nói, hắn cực kỳ yêu thích cảm giác như vậy...
"Anh, không phải mới nói là ba gọi anh đến sao?" Thật ra ý tứ của ba, Đàm Dật Nam cũng hiểu rõ. Tuy rằng hiện tại Đàm Dật Trạch vẫn là quân nhân, nhưng ba luôn hy vọng, Đàm Dật Trạch thường xuyên lui tới công ty, để sau này có thể tiếp quản nơi này. Mà điều này hắn cùng với Thư Lạc Tâm tuyệt đối không hy vọng chuyện này có thể xảy ra
Đương nhiên người đàn ông này vô cùng tinh nhuệ
Ở trước mặt của hắn, Đàm Dật Nam cảm thấy được, chính mình không thể so sánh với hắn
"Tôi cũng đã xem qua, không còn việc gì, đi trước!" Nói xong câu kia, Đàm Dật Trạch liền xoay người rời đi. Không để cho Đàm Dật Nam có cơ hội mở miệng
Thật vất vả lắm mới có thể gặp lại vật nhỏ kia, hôm nay hắn như thế nào cũng sẽ không bỏ qua cho cô!
Đặc biệt, vừa mới cô đi lướt qua hắn, đến cái ánh mắt cũng không có nhìn. Điều này làm cho hắn không hiểu tại sao lại tức giận!
Đàm Dật Trạch tuyệt đối sẽ không thừa nhận, đây chính là mình lòng dạ hẹp hòi
Hắn chẳng qua muốn dạy dỗ vật nhỏ kia, lần sau gặp được hắn nhớ phải lưu tâm mà tiếp đón!
Bằng không...
Không cùng Đàm tham mưu trưởng chào hỏi, hậu quả này thực nghiêm trọng!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook