Quân Cưng Sủng Nhàn Thê
-
Chương 19-2
Trước mắt là một hồ nước tự nhiên ước chừng khoảng 300 mét vuông, mặt ngoài kết băng, trong suốt sáng bóng, kỳ diệu là có thể thấy rõ rõ ràng cá đang bơi bên trong, thậm chí còn có thể phân rõ chủng loại, đang bơi qua bơi lại, hết tức tự do thoải mái. Tựa vào chỗ phía bên phải, có một chỗ hổng chừng năm thước, tỏa ra hơi nước trắng, hẳn là ở dưới đất có nước nóng, cây cối bốn phía được hơi nước tỏa ra ướt át quanh năm, mới càng xanh um rậm rạp hơn những nơi khác. Nhìn chung quanh một vòng, mới phát hiện nơi này là nơi giao nhau dưới đáy Bách Hoa Ổ với ngọn núi chưa đặt tên, mà còn giống một cái miệng nhỏ dưới đáy cái chai to, rất khó phát hiện .
Trưởng Tôn Ngưng đi tới chỗ lỗ hổng, ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào nước hồ, ấm, cá trong hồ làm như không sợ người, bơi qua bơi lại bên cạnh tay nàng. Nhìn sơ qua một phen, lại có cá trắm cỏ, cá chép, cá trích, cá ngát, cá chép bạc, tầm nhiều cùng hơn mười loại cá, ít nhất cũng có chừng năm cân(1 cân = 0.5 kg).
Không nghĩ tới gần sau chót, còn có thể phát hiện ra một chỗ tốt như thế. Cá nơi này đều lớn lên trong nước xanh biếc tự nhiên tinh khiết không ô nhiễm, hương vị chắc chắn rất ngon, có lộc ăn rồi, nhất định phải mang về nhiều thêm mấy con.
Lấy hồ làm gương, sửa sửa tóc, lông mi cong cười cười, giống như hoa sen nổi trên mặt nước, tươi đẹp, trong trẻo, nhẹ nhàng không dính bụi trần. Chơi một hồi ở bờ hồ, Trưởng Tôn Ngưng mới đứng dậy, muốn thừa dịp trời còn sáng lên trên núi nhìn xem,sau đó quay trở lại bắt cá. Không ngờ! Đột nhiên trượt chân ngã sấp xuống, chân sau quỳ trên mặt đất . Cúi đầu nhìn xuống, đúng là giẫm lên trên một nhánh cỏ bị kết băng.
Oa? Đó là ....
Ánh sáng lung linh, óng ánh trong suốt!
Mã não? Lại có thể là mã não thủy đảm, một chủng loại mã não hết sức hiếm thấy, mà còn lớn chừng trái bóng rổ! Vẫn còn mấy khối mã não thủy đảm nhỏ hơn, phẩm chất cũng đều thuộc loại cực phẩm hiếm thấy, đường vân tuyệt đẹp. Kiếp trước cô làm đặc công còn có cái gì chưa thấy qua, mắt vừa nhìn đã biết giá trị của những thứ này. Đang lo không có tiền để mạnh mẽ vung tay đi làm việc, không nghĩ tới, ngã lộn nhào một cái lại nhặt được báu vật, quá không thể tưởng tượng nổi, quá cẩu huyết(từ này quá quen thuộc rồi nhỉ, mình sẽ k dịch ra nhé vì thấy để Hán Việt hay hơn) mẹ nó rồi !
Mã não từ xưa đã được coi là tượng trưng của sự đẹp đẽ, hạnh phúc, Cát Tường, Phú Quý, bởi vì ba đặc trưng lớn đẹp đẽ, cứng rắn, hiếm thấy, do đó vinh dự nhận được vòng nguyệt quế trong số các loại "Ngọc Thạch". Cũng là một trong bảy báu vật của Phật giáo, vẫn được coi như vật trừ tà, bùa hộ mệnh dùng, tượng trưng cho tình yêu thân thiện với hi vọng . Nó là một loại khoáng vật tủy ngọc, có độ cứng lớn, thêm nữa khoa học kỹ thuật với kỹ thuật sản xuất còn hạn chế, cho nên giá cả của các sản phẩm từ mã não cực kì đắt đỏ, không phải thứ người bình thường có khả năng có được.
Chẳng lẽ dưới đất có khoáng thạch mã não? Núi Thanh Huyện bên cạnh là vùng đất nổi tiếng cả nước về khai thác mã não, mà huyện Dương Nhạc ngay cả một khối cũng không thăm dò vào, mới có thể nghèo lại càng nghèo. Cảm tình không phải không có, nhưng lại không có bỏ công sức vào làm, hôm nay lại hời cho cô, thật sự là cái số đạp cứt chó (người TQ quan niệm số đạp cứt chó là số may mắn).
Lấy đến bên hồ rửa sạch, mã não thủy đảm kích cỡ quả bóng rổ, gần giống như bèo hình tròn trôi lơ lửng trên mặt nước xanh biếc,từng lớp hoa văn sáng rõ, trong suốt trơn bóng, tinh xảo khéo léo. Mấy khối nhỏ hơn khác cũng đều thuộc loại cực phẩm, có hình thoi, hình trụ hình, hình tròn, hình lục lăng, chẳng qua tất cả đều chỉ gần giống, không hề hợp quy tắc. Này đều không phải là hình dạng vốn có, mà là do tự nhiên tạo thành, đá quý có độ tinh khiết cực cao, hoàn toàn chỉ có thể gặp mà không thể cầu, quả nhiên là bánh thịt từ trên trời rơi xuống, đập trên mặt cô rồi.
Nhưng mà, khi vận may đến có muốn ngăn cản cũng không ngăn được, tới lúc cô cầm vật trong tay mới hoàn toàn hiểu được những lời này, cô cảm thấy toàn bộ vận may tồi tệ của mình kiếp trước đều được đền bù trở lại.
Mùa đông tuyết phủ, vốn dĩ cô cũng sẽ không phát hiện được, nhưng nhờ hơi nước ấm áp ướt át của hồ nước ảnh hưởng, mà lại sớm mọc ra một lá non, hết sức dễ thấy. Đào ra mới giật mình phát hiện là nhân sâm, giá trị của nhân sâm vốn không cần nhiều lời, vua trong các loại thảo dược, báu vật cứu mạng. Nhân sâm tuổi càng cao thì càng quý giá, vạn kim cũng không thể cầu.
Kiếp trước lúc làm đặc công, không có chỗ nào cô không phải lội qua, phân biệt cây thuốc với tuổi của nó lại càng kiến thức cơ bản. Cô nhớ rõ trước kia từng có một gốc nhân sâm 500 năm bị quốc gia cất giữ, mà cây nhân sâm này lớn cỡ cánh tay trẻ sơ sinh, sức nặng ước chừng 900 gam, ít nhất một ngàn năm trở lên, nếu như xuất hiện, chắc chắn sẽ dấy lên sóng to gió lớn.
Trưởng Tôn Ngưng cẩn thận cất kỹ, đi lòng vòng khắp bốn phía, lại có thể tìm được ba cây nhân sâm, một cây lớn nhất có lẽ có hơn 700 năm, một cái cây khác rất nhỏ, có lẽ chỉ có 200 năm, còn một gốc cây có lẽ cũng chừng 100 năm. Cô lập tức quyết định, đặt tên cho ngọn núi này là núi Dược Vương.
Trưởng Tôn Ngưng nghĩ nếu như bị người ngoài biết được, chắc chắn sẽ quần ẩu cô tập thể, đã gặp được nhân sâm hoang dã sắp tuyệt chủng lại còn ngại nhỏ, bao nhiêu là lớn à! Một cây nhân sâm trăm năm, còn một cây là ngàn năm, phải bao nhiêu mới là lớn đây!
Nhân phẩm của Trưởng Tôn Ngưng bỗng trỗi dậy, liên tục được báu vật, khiến cô hưng phấn đến độ choáng váng, hai đời cộng lại còn chưa gặp được chuyện tốt lớn như vậy! Vật cùng tất phản(bất kì cái gì một khi đến mức tận cùng rồi cũng sẽ phản ngược lại), cô cũng không muốn vui quá hóa buồn, nhanh chóng đỡ lấy thu vào. Lập tức mang theo báu vật, vào trong hồ bắt mấy con cá sau đó đi gấp về nhà.
Trưởng Tôn Ngưng đi tới chỗ lỗ hổng, ngồi xổm xuống, đưa tay chạm vào nước hồ, ấm, cá trong hồ làm như không sợ người, bơi qua bơi lại bên cạnh tay nàng. Nhìn sơ qua một phen, lại có cá trắm cỏ, cá chép, cá trích, cá ngát, cá chép bạc, tầm nhiều cùng hơn mười loại cá, ít nhất cũng có chừng năm cân(1 cân = 0.5 kg).
Không nghĩ tới gần sau chót, còn có thể phát hiện ra một chỗ tốt như thế. Cá nơi này đều lớn lên trong nước xanh biếc tự nhiên tinh khiết không ô nhiễm, hương vị chắc chắn rất ngon, có lộc ăn rồi, nhất định phải mang về nhiều thêm mấy con.
Lấy hồ làm gương, sửa sửa tóc, lông mi cong cười cười, giống như hoa sen nổi trên mặt nước, tươi đẹp, trong trẻo, nhẹ nhàng không dính bụi trần. Chơi một hồi ở bờ hồ, Trưởng Tôn Ngưng mới đứng dậy, muốn thừa dịp trời còn sáng lên trên núi nhìn xem,sau đó quay trở lại bắt cá. Không ngờ! Đột nhiên trượt chân ngã sấp xuống, chân sau quỳ trên mặt đất . Cúi đầu nhìn xuống, đúng là giẫm lên trên một nhánh cỏ bị kết băng.
Oa? Đó là ....
Ánh sáng lung linh, óng ánh trong suốt!
Mã não? Lại có thể là mã não thủy đảm, một chủng loại mã não hết sức hiếm thấy, mà còn lớn chừng trái bóng rổ! Vẫn còn mấy khối mã não thủy đảm nhỏ hơn, phẩm chất cũng đều thuộc loại cực phẩm hiếm thấy, đường vân tuyệt đẹp. Kiếp trước cô làm đặc công còn có cái gì chưa thấy qua, mắt vừa nhìn đã biết giá trị của những thứ này. Đang lo không có tiền để mạnh mẽ vung tay đi làm việc, không nghĩ tới, ngã lộn nhào một cái lại nhặt được báu vật, quá không thể tưởng tượng nổi, quá cẩu huyết(từ này quá quen thuộc rồi nhỉ, mình sẽ k dịch ra nhé vì thấy để Hán Việt hay hơn) mẹ nó rồi !
Mã não từ xưa đã được coi là tượng trưng của sự đẹp đẽ, hạnh phúc, Cát Tường, Phú Quý, bởi vì ba đặc trưng lớn đẹp đẽ, cứng rắn, hiếm thấy, do đó vinh dự nhận được vòng nguyệt quế trong số các loại "Ngọc Thạch". Cũng là một trong bảy báu vật của Phật giáo, vẫn được coi như vật trừ tà, bùa hộ mệnh dùng, tượng trưng cho tình yêu thân thiện với hi vọng . Nó là một loại khoáng vật tủy ngọc, có độ cứng lớn, thêm nữa khoa học kỹ thuật với kỹ thuật sản xuất còn hạn chế, cho nên giá cả của các sản phẩm từ mã não cực kì đắt đỏ, không phải thứ người bình thường có khả năng có được.
Chẳng lẽ dưới đất có khoáng thạch mã não? Núi Thanh Huyện bên cạnh là vùng đất nổi tiếng cả nước về khai thác mã não, mà huyện Dương Nhạc ngay cả một khối cũng không thăm dò vào, mới có thể nghèo lại càng nghèo. Cảm tình không phải không có, nhưng lại không có bỏ công sức vào làm, hôm nay lại hời cho cô, thật sự là cái số đạp cứt chó (người TQ quan niệm số đạp cứt chó là số may mắn).
Lấy đến bên hồ rửa sạch, mã não thủy đảm kích cỡ quả bóng rổ, gần giống như bèo hình tròn trôi lơ lửng trên mặt nước xanh biếc,từng lớp hoa văn sáng rõ, trong suốt trơn bóng, tinh xảo khéo léo. Mấy khối nhỏ hơn khác cũng đều thuộc loại cực phẩm, có hình thoi, hình trụ hình, hình tròn, hình lục lăng, chẳng qua tất cả đều chỉ gần giống, không hề hợp quy tắc. Này đều không phải là hình dạng vốn có, mà là do tự nhiên tạo thành, đá quý có độ tinh khiết cực cao, hoàn toàn chỉ có thể gặp mà không thể cầu, quả nhiên là bánh thịt từ trên trời rơi xuống, đập trên mặt cô rồi.
Nhưng mà, khi vận may đến có muốn ngăn cản cũng không ngăn được, tới lúc cô cầm vật trong tay mới hoàn toàn hiểu được những lời này, cô cảm thấy toàn bộ vận may tồi tệ của mình kiếp trước đều được đền bù trở lại.
Mùa đông tuyết phủ, vốn dĩ cô cũng sẽ không phát hiện được, nhưng nhờ hơi nước ấm áp ướt át của hồ nước ảnh hưởng, mà lại sớm mọc ra một lá non, hết sức dễ thấy. Đào ra mới giật mình phát hiện là nhân sâm, giá trị của nhân sâm vốn không cần nhiều lời, vua trong các loại thảo dược, báu vật cứu mạng. Nhân sâm tuổi càng cao thì càng quý giá, vạn kim cũng không thể cầu.
Kiếp trước lúc làm đặc công, không có chỗ nào cô không phải lội qua, phân biệt cây thuốc với tuổi của nó lại càng kiến thức cơ bản. Cô nhớ rõ trước kia từng có một gốc nhân sâm 500 năm bị quốc gia cất giữ, mà cây nhân sâm này lớn cỡ cánh tay trẻ sơ sinh, sức nặng ước chừng 900 gam, ít nhất một ngàn năm trở lên, nếu như xuất hiện, chắc chắn sẽ dấy lên sóng to gió lớn.
Trưởng Tôn Ngưng cẩn thận cất kỹ, đi lòng vòng khắp bốn phía, lại có thể tìm được ba cây nhân sâm, một cây lớn nhất có lẽ có hơn 700 năm, một cái cây khác rất nhỏ, có lẽ chỉ có 200 năm, còn một gốc cây có lẽ cũng chừng 100 năm. Cô lập tức quyết định, đặt tên cho ngọn núi này là núi Dược Vương.
Trưởng Tôn Ngưng nghĩ nếu như bị người ngoài biết được, chắc chắn sẽ quần ẩu cô tập thể, đã gặp được nhân sâm hoang dã sắp tuyệt chủng lại còn ngại nhỏ, bao nhiêu là lớn à! Một cây nhân sâm trăm năm, còn một cây là ngàn năm, phải bao nhiêu mới là lớn đây!
Nhân phẩm của Trưởng Tôn Ngưng bỗng trỗi dậy, liên tục được báu vật, khiến cô hưng phấn đến độ choáng váng, hai đời cộng lại còn chưa gặp được chuyện tốt lớn như vậy! Vật cùng tất phản(bất kì cái gì một khi đến mức tận cùng rồi cũng sẽ phản ngược lại), cô cũng không muốn vui quá hóa buồn, nhanh chóng đỡ lấy thu vào. Lập tức mang theo báu vật, vào trong hồ bắt mấy con cá sau đó đi gấp về nhà.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook