“Thứ ba.

” Công Tôn Huyền Ninh quơ quơ ba ngón tay về phía Chúc Anh Đài, cười nhẹ, hỏi: “Mọi người đều là nam nhi, hai người một phòng sao lại không thể? Chúng ta đến đây đều là cầu học chứ nào phải để hưởng thụ? Chúc công tử?”
“Ngươi…” Chúc Anh Đài trừng mắt buồn bực chỉ vào Huyền Ninh: “Ngươi rõ ràng là cưỡng từ đoạt lí!”
Công Tôn Huyền Ninh trong lòng cười lạnh, cưỡng từ đoạt lý sao? Còn không phải bởi vì ngươi là nữ tử nên mới lo lắng vậy sao? Cũng không biết là ai, đến cuối cùng vẫn muốn sống muốn chết thành đôi với Lương Sơn Bá kia.

“Đương nhiên.


” Huyền Ninh nhẹ nhàng đẩy ngón tay đang chĩa vào mình của Chúc Anh Đài ra: “Không phải sao?”
Thấy trường hợp này, sơn trưởng phu nhân đành phải đứng ra hoà giải, cuối cùng hỏi những học trò lúc trước bị Chúc Anh Đài kích động muốn đổi thành phòng đơn: “Hiện tại còn ai muốn ở phòng đơn không?”
Im lặng, Vương Lam Điền vốn muốn giơ tay phản bác, nhưng lại đụng phải ánh mắt lạnh lẽo của Mã Văn Tài ở phía sau, lại nghĩ đến buổi sáng ở cửa thư viện suýt chút bị mũi tên của hắn bắn chết, lời tới miệng lại không dám nói thêm.

Cho tới bây giờ nghe Công Tôn Huyền Ninh nói, đa số học trò cũng không thấy có chỗ nào không ổn, hơn nữa người ta ở cùng tên Diêm La Vương Mã Văn Tài kia còn chưa muốn đổi, bọn họ lại càng chẳng có lý do, nên tất cả đành im lặng.

“Sư mẫu… Ta…”
“Được rồi!” Một giọng nói bình tĩnh từ phía sau đám người cắt ngang lời nói của Chúc Anh Đài.


Học trò đều tránh ra, sơn trưởng chắp tay sau lưng đi tới, ánh mắt dường như dừng lại ở chỗ Công Tôn Huyền Ninh trong chốc lát rồi quay về phía Chúc Anh Đài.

“Lời nói mới rồi ta đã nghe được, học trò này, ta hỏi trò một câu, trò tới Ni Sơn Thư Viện là vì cái gì ?”
“Các trò tới đây đều là vì cầu học tới ba năm sau có thể đi lên con đường làm quan thực hiện lý tưởng khát vọng của các ngươi, hiện giờ các ngươi lại vì một chút việc nhỏ mà như thế lăn lộn so đo, xin hỏi các ngươi tương lai làm quan phụ mẫu, phải đối đãi với bá tính như nào? Là lấy bá tính mưu cầu cẩm y ngọc thực, mưu cầu phú quý ư? Hỡi các trò, con phải nhớ lấy, làm con cái của người, làm quan phụ mẫu vì bá tánh……”
Không ngoài dự liệu, sơn trưởng giáo dục mọi người một lúc,nàng và Chúc Anh Đài cuối cùng cũng được nghỉ ngơi, thế nhưng việc nàng vì khí phách nhất thời mà ở chung phòng với Mã Văn Tài liệu có thực sự đúng đắn không? Nếu nàng kiên trì một người một phòng, cũng không phải là không có cách? Hiện giờ…
Nhìn Kỷ Gia bên cạnh dường như bụng dạ có vấn đề, muốn nói rồi lại thôi, Công Tôn Huyền Ninh hơi hơi nhíu mày.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương