Quận Chúa Xinh Đẹp Đem Lòng Yêu Mã Văn Tài
-
9: Là Trùng Hợp Sao
Bình minh vừa ló dạng, Mã Văn Tài tỉnh lại trong lòng vẫn còn chút khó chịu, quay lại liền thấy chăn bông bên giường đã được gấp gọn gàng, mà người đáng ra nên nghỉ ngơi ở đó cũng không biết đang ở nơi nào.
“Dậy thật là sớm.
” Mã Văn Tài ngồi dậy chuẩn bị rời giường trong lúc lơ đãng thoáng nhìn cuốn du ký trên bàn, hắn nhớ rõ đó là cuốn sách đêm qua Công Tôn Huyền Ninh đã đọc, Công Tôn Huyền Ninh này thật sự là có chút…kỳ quái.
Nhưng nghĩ đến chuyện xảy ra đêm qua, nỗi băn khoăn trong lòng Mã Văn Tài lại càng sâu thêm; hắn cho rằng đêm qua là sơ hở, tuy rằng chỉ dùng bốn thành sức lực, nhưng vẫn làm hắn bị thương, hiện tại ngẫm lại, Công Tôn Huyền Ninh lúc ấy rõ ràng đã có thể chế trụ chiêu thức của hắn, lúc sau lại cố ý từ bỏ cơ hội, chẳng lẽ là cố tình nhường hắn!?
“Công Tôn Huyền Ninh này rốt cuộc có ý gì!?” Nhưng nghĩ lại, rốt cuộc vẫn là hắn đã đả thương Công Tôn Huyền Ninh , Mã Văn Tài hung hăng đấm xuống giường, nhìn sắc trời không sớm cũng không muộn, dù sao cũng rời giường.
Lần này Công Tôn Huyền Ninh đi dạo ở sau núi trở về, ở trên đường còn ngẫu nhiên gặp được Vương Lan Vương cô nương lên núi hái thuốc.
Vương Lan là con gái lớn của sơn trưởng, là đại phu ở y xá của Ni Sơn Thư Viện, y thuật cao minh, buổi sáng vừa thấy Công Tôn Huyền Ninh liền có thể nhận ra nàng bị thương, một hai phải xem bệnh cho nàng.
“Đa tạ ý tốt của Lan cô nương, nhưng hiện tại thời gian không còn sớm, cũng đã đến lúc nên trở về đi học, tại hạ muốn cảm ơn tại đây.
” Huyền Ninh chắp tay thi lễ với nàng, giữa mày tràn đầy thành khẩn.
Thấy không lay chuyển được, Vương Lan đành phải gật đầu, nhưng vẫn là từ trong tay áo móc ra một lọ thuốc viên, nói: “Dược này uống vào có thể trị nội thương, nghiền ra thành phấn đắp lên miệng vết thương có thể trị ngoại thương, Công Tôn công tử cái này cần phải nhận lấy.
”
“Vậy đa tạ Lan cô nương.
”
“Khách khí.
”
Khoảng ba đến năm ngày sau, sơn trưởng thiết lập một bảng xếp hạng để động viên học trò, Công Tôn Huyền Ninh đối với việc này cũng không hề ngạc nhiên, mặc dù không thấy ở trong giấc mộng, nàng cũng biết, đây cùng lắm chỉ là một cách kiểm tra khác, lúc trước hoàng cữu có nói qua việc này.
“Làm sao vậy?” Khi sơn trưởng giảng bài, Mã Văn Tài nhìn bộ dáng thất thần của Huyền Ninh, nghi hoặc hỏi.
Bởi vì ngồi cùng bàn với Mã Văn Tài nên rất dễ đến gần, hắn vừa quay đầu liền cách nàng chỉ có nửa thước,nàng kinh ngạc né sang một bên, lại không ngờ kinh động đến sơn trưởng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook