Quận Chúa Truy Phu
-
Chương 6: Tiểu hắc hắc
Nguyệt Bảo cung
Nguyệt Bảo cung là tẩm cung của Bảo Bảo. Ban đầu Nguyệt Bảo cung vốn tên là Trường An cung. Sau này được Tần Đế cho người xây lại thành hai tầng. Ngự tên Nguyệt Bảo cung, ngụ ý Tần Nguyệt tức Vô Ưu quận chúa mãi mãi là Bảo Bối trong lòng Hoàng thượng.
”Thái tử ca ca, muội muốn làm sủi cảo tôm cho phụ vương mẫu phi” Bảo Bảo hưng phấn nói.
”Được, chúng ta cùng nhau làm”
”Vậy sáng mai dậy sớm đến Ngự Thiện phòng”
”Tiểu Trúc Tử, bảo Ngự Thiện phòng sáng ngày mai chuẩn bị nguyên liệu gói sủi cảo tôm” Diệp thái tử phân phó.
”Nô tài tuân lệnh”
”Ca ca, lần này huynh đi tuần thực lâu, hơn nửa năm” Bảo Bảo oán hận nói.
”Khi nào muội lớn, ta dẫn muội du ngoạn ngũ quốc”
”Được, nhất ngôn cữu đỉnh, tứ mã nan truy” Bảo Bảo giơ bàn tay mũm mĩm ra.
Diệp thái tử cũng giơ bàn tay ra đập ba cái vào bàn tay nhỏ mập của nàng.
”Ca ca, quà của muội đâu”
”Sao ca ca có thể dám quên quà của muội chứ” sau đó sai Tiểu Trúc Tử mang vào.
”Muội nhắm mắt lại đi, nếu mở mắt muội là chó con “
Bảo Bảo lập tức nhắm mắt lại.
”Thái tử” tiểu Lý tử ôm một con chó con có bộ lông màu đen thân dài, lông sát, đôi ta to dài. Trên hai con mắt đen láy có đôi mắt giả màu vàng.
Diệp thái tử nhận lấy và đặt vào trong lòng Bảo Bảo “tiểu Nguyệt Bảo, có thể mở mắt rồi“.
Bảo Bảo cảm nhận được trong lòng là một con vật, không biết là mèo hay chó.
Sau khi mở mắt liền nhìn thấy một chú, à, không phải một cô chó lạp xưởng.
Một trong những giống chó mà Bảo Bảo thích nhất. Lúc ở hiện đại, ở nhà dì có hai con lạp xưởng rất đáng yêu. Mỗi lần nghỉ hè nàng đều ở nhà dì chơi hai tháng. Nên rất thân với bọn chúng.
Mặc dù mỗi lần nàng xin mẫu thân đại nhân mua cho nàng một con. Nhưng bà không đồng ý.
Cuối cùng tiếc nuối đã được bù lại.
”Muội thực thích, cảm ơn ca ca” Bảo Bảo hôn một cái thật kêu lên mặt Diệp Thái Tử.
”Muội thích là tốt, muội đặt tên cho nó đi”
”Vậy thì tên Tiểu Hắc Hắc đi” Tiểu Hắc Hắc thực giống Mi Mi. Có khi nào đây là kiếp trước của Mi Mi không nhỉ?
”Ta đến Ngự Thư Phòng đây, muội mau nghỉ ngơi đi”
”Bảo Bảo cung tiễn Thái tử ca ca”
Diệp thái tử cưng chiều búng lên trán Bảo Bảo “ Nghịch ngợm”
Ngự thư phòng
”Phụ hoàng, trước khi hồi kinh, nhi thần trên đường điều tra được đại thần cấu kết với gian thương nhập muối lậu. Sau đó kết hợp với tuần phủ một mẻ bắt gọn. Ngoài ra còn phát hiện âm mưu phục quốc của dư nghiệt tiền triều. “
”Tốt, tốt lắm. Không hổ là con trai trẫm. Về phần dư nghiệt tiền triều. Tạm thời đừng manh động tránh bứt dây động rừng. “
”Nửa năm nay võ công của con đã có tiến bộ rất nhiều. “
”Đều là sư phụ dạy bảo”
”Nhắc đến mới nhớ, với tính cách của lão già đó, sao mới có nửa năm mà thả con xuất sư vậy” tần đế nghi hoặc hỏi.
”Sư phụ yêu võ thành si, nghe nói Đại Mạc có bí kiếp võ công của Độc Cô Cầu Bại nên người đến đó từ tháng trước rồi“.
Nguyệt Bảo cung là tẩm cung của Bảo Bảo. Ban đầu Nguyệt Bảo cung vốn tên là Trường An cung. Sau này được Tần Đế cho người xây lại thành hai tầng. Ngự tên Nguyệt Bảo cung, ngụ ý Tần Nguyệt tức Vô Ưu quận chúa mãi mãi là Bảo Bối trong lòng Hoàng thượng.
”Thái tử ca ca, muội muốn làm sủi cảo tôm cho phụ vương mẫu phi” Bảo Bảo hưng phấn nói.
”Được, chúng ta cùng nhau làm”
”Vậy sáng mai dậy sớm đến Ngự Thiện phòng”
”Tiểu Trúc Tử, bảo Ngự Thiện phòng sáng ngày mai chuẩn bị nguyên liệu gói sủi cảo tôm” Diệp thái tử phân phó.
”Nô tài tuân lệnh”
”Ca ca, lần này huynh đi tuần thực lâu, hơn nửa năm” Bảo Bảo oán hận nói.
”Khi nào muội lớn, ta dẫn muội du ngoạn ngũ quốc”
”Được, nhất ngôn cữu đỉnh, tứ mã nan truy” Bảo Bảo giơ bàn tay mũm mĩm ra.
Diệp thái tử cũng giơ bàn tay ra đập ba cái vào bàn tay nhỏ mập của nàng.
”Ca ca, quà của muội đâu”
”Sao ca ca có thể dám quên quà của muội chứ” sau đó sai Tiểu Trúc Tử mang vào.
”Muội nhắm mắt lại đi, nếu mở mắt muội là chó con “
Bảo Bảo lập tức nhắm mắt lại.
”Thái tử” tiểu Lý tử ôm một con chó con có bộ lông màu đen thân dài, lông sát, đôi ta to dài. Trên hai con mắt đen láy có đôi mắt giả màu vàng.
Diệp thái tử nhận lấy và đặt vào trong lòng Bảo Bảo “tiểu Nguyệt Bảo, có thể mở mắt rồi“.
Bảo Bảo cảm nhận được trong lòng là một con vật, không biết là mèo hay chó.
Sau khi mở mắt liền nhìn thấy một chú, à, không phải một cô chó lạp xưởng.
Một trong những giống chó mà Bảo Bảo thích nhất. Lúc ở hiện đại, ở nhà dì có hai con lạp xưởng rất đáng yêu. Mỗi lần nghỉ hè nàng đều ở nhà dì chơi hai tháng. Nên rất thân với bọn chúng.
Mặc dù mỗi lần nàng xin mẫu thân đại nhân mua cho nàng một con. Nhưng bà không đồng ý.
Cuối cùng tiếc nuối đã được bù lại.
”Muội thực thích, cảm ơn ca ca” Bảo Bảo hôn một cái thật kêu lên mặt Diệp Thái Tử.
”Muội thích là tốt, muội đặt tên cho nó đi”
”Vậy thì tên Tiểu Hắc Hắc đi” Tiểu Hắc Hắc thực giống Mi Mi. Có khi nào đây là kiếp trước của Mi Mi không nhỉ?
”Ta đến Ngự Thư Phòng đây, muội mau nghỉ ngơi đi”
”Bảo Bảo cung tiễn Thái tử ca ca”
Diệp thái tử cưng chiều búng lên trán Bảo Bảo “ Nghịch ngợm”
Ngự thư phòng
”Phụ hoàng, trước khi hồi kinh, nhi thần trên đường điều tra được đại thần cấu kết với gian thương nhập muối lậu. Sau đó kết hợp với tuần phủ một mẻ bắt gọn. Ngoài ra còn phát hiện âm mưu phục quốc của dư nghiệt tiền triều. “
”Tốt, tốt lắm. Không hổ là con trai trẫm. Về phần dư nghiệt tiền triều. Tạm thời đừng manh động tránh bứt dây động rừng. “
”Nửa năm nay võ công của con đã có tiến bộ rất nhiều. “
”Đều là sư phụ dạy bảo”
”Nhắc đến mới nhớ, với tính cách của lão già đó, sao mới có nửa năm mà thả con xuất sư vậy” tần đế nghi hoặc hỏi.
”Sư phụ yêu võ thành si, nghe nói Đại Mạc có bí kiếp võ công của Độc Cô Cầu Bại nên người đến đó từ tháng trước rồi“.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook