Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
-
Chương 36: Đại thiên sứ và đứa nhỏ đáng thương
Vương Tiểu Khê vốn cũng không phải là cố ý kéo dài thời gian, chỉ là muốn xác định tính hướng của mình, nhưng trải nghiệm chưa từng có trong một tiếng đồng hồ này làm cho tất cả hoài nghi của cậu đều tan thành mây khói, không có lý do gì mà không đáp ứng.
Là một người đàn ông đích thực, nhất định phải cho người yêu của mình đầy đủ cảm giác an toàn! Vương Tiểu Khê quyết định, ôm lấy cổ Lý Lan Phong, bẹp một phát vang dội trên gương mặt đẹp trai kia, nề nếp nghiêm túc nói: “Bạn Lý Lan Phong, bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ chính thức ở bên nhau.”
Ánh mắt cực kỳ kiên định!
Lý Lan Phong vừa đối diện với ánh mắt Vương Tiểu Khê, lại lập tức đè Vương Tiểu Khê xoa bóp một trận, ép sạch sành sanh nước nấm độc, một giọt cũng không chừa.
Sau nửa giờ, Vương Tiểu Khê lạnh lùng đẩy Lý Lan Phong như sói đói ăn không biết đủ ra, ngồi dậy từ chiếc giường bị hai người chà đạp đến lung ta lung tung, chạy đến phòng tắm tẩy trang tắm rửa.
Lý Lan Phong không nhanh không chậm gom lấy hai chiếc tất dài, một cái váy bị bóp đầy nếp nhăn, còn có một miếng vải nhỏ màu trắng ở dưới đất, lại tháo rap trải giường bị làm bẩn ra, ôm những thứ đó đến phòng tắm.
Tiếng nước sau rèm phòng tắm vang lên ào ào, Lý Lan Phong nhớ tới chuyện phát sinh trong nửa tiếng này, hoàn toàn không ức chế được nụ cười trên mặt, khóe môi điên cuồng cong lên, thoạt nhìn rất giống con trai ngốc anh tuấn nhà địa chủ. Hắn ném rap trải giường vào máy giặt, lại cầm hai cái thau phân biệt dùng nước ấm ngâm tất quần lót và áo váy của Vương Tiểu Khê, đổ ít bột giặt bắt đầu giặt tay.
Xoẹt một tiếng, rèm bị mở hé ra, Vương Tiểu Khê lộ ra cái đầu từ phía sau rèm.
Lúc này cậu đã tẩy trang xong, tóc giả cũng đã gỡ xuống, tóc mái ướt nhẹp bị cậu vuốt hết ra sau đầu, lông mày và lông mi dính nước đen sẫm, lại hiện ra mấy phần anh khí, dáng dấp rất tuấn tú.
Lý Lan Phong nghiêng mặt, thấy cậu dường như có lời muốn nói, liền hỏi: “Cục cưng làm sao vậy?”
“Dáng vẻ con trai của em bây giờ anh cũng thích, đúng không?” Vương Tiểu Khê không yên tâm xác nhận lại, dù sao thì mới nãy lúc làm chuyện không thể miêu tả với Lý Lan Phong thì cậu còn đang mặc váy, lại còn trang điểm.
“Đương nhiên thích, ” Lý Lan Phong như chặt đinh chém sắt đáp lại đồng thời nỗ lực được đằng chân lân đằng đầu, “Anh chứng minh tại chỗ một chút cho em xem nha?”
“Không không không, không cần.” Vương Tiểu Khê kinh sợ kéo chặt rèm.
Yêu đương vơi Lý Lan Phong chỗ nào cũng tốt, chỉ có điều quá là đau thận!
Một đêm ngọt ngọt ngào ngào trôi qua.
Hôm sau là chủ nhật, Vương Tiểu Khê nghiêm cẩn dựa theo thông lệ nướng giường đến mười giờ, mà Lý Lan Phong thì dậy sớm hơn cậu mười phút đi mua đồ ăn sáng, nắng sáng rót đầy phòng, nhuộm cho tất cả mọi vật một lớp kính hạnh phúc thanh thoát.
Vương Tiểu Khê thích ý xoay xoay lưng, nhớ tối hôm qua đã nói với Thẩm Ngôn là sẽ nghĩ biện pháp giúp cậu ta, liền móc điện thoại di động ra từ dưới gối tìm các website cho thuê phòng, muốn tìm phòng giúp Thẩm Ngôn, nhưng mà, sau khi một hơi xem qua thông tin của hai mươi mấy căn phòng, Vương Tiểu Khê mặt buồn rười rượi tắt đi trình duyệt…
Dùng trình độ xoi mói của Thẩm Ngôn, phòng mà cậu ta có thể ở thoải mái đều có giá không thấp. Huống hồ, Vương Tiểu Khê tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cảm thấy dù thật sự may mắn gặp được phòng thuê giá rẻ điều kiện lại tốt, thì đối với Thẩm Ngôn mà nói cũng không phải kế hoạch lâu dài. Hiện giờ Thẩm Ngôn không có bất kỳ nguồn thu nhập nào, nếu như tính theo tình huống xấu nhất, cha Thẩm Ngôn thật sự cứ như vậy mà không quan tâm tới cậu ta —— suy xét đến việc mẹ kế của Thẩm Ngôn lại sinh con trai, lại thêm cha Thẩm Ngôn vẫn luôn bởi Thẩm Ngôn quá giống mẹ mà vẫn luôn không vừa mắt với cậu, tình cha con lạnh nhạt, loại tình huống xấu nhất này xác thực có thể phát sinh —— trước khi Thẩm Ngôn thành niên, chút tiền tích cóp của cậu ta có xài tiết kiệm cỡ nào thì cũng vẫn không đủ, mẹ kế chưa chắc sẽ luôn tiếp tế cậu, mà coi như nghỉ đông và nghỉ hè Thẩm Ngôn đi làm thêm, cũng không thể kiếm nổi tiền thuê nhà cho một học kỳ, cho nên…
Thật sự phải tìm cho cậu ta một chỗ ở có thể miễn phí, Vương Tiểu Khê nghĩ.
“Ngoại trừ ký túc xá, còn có chỗ nào miễn phí nhỉ…” Vương Tiểu Khê lăn qua lăn lại ở trên giường tự lẩm bẩm, chợt bỗng nhiên, một gương mặt chính trực kiên nghị, cực kỳ đẹp trai xông vào đầu óc Vương Tiểu Khê.
Vương Tiểu Khê như bị sét đánh, xoạt một phát bật dậy, vỗ tay cái bộp: “Đúng rồi!”
—— Lúc Vương Tiểu Khê còn học cấp ba ở bản địa, để em trai đi học thuận tiện, Vương Đại Hải mua một căn nhà ở gần trường, nhà cách trường chỉ có năm phút đi bộ, mà Thẩm Ngôn cũng vừa vặn học cùng trường với Vương Tiểu Khê. Căn hộ ấy có diện tích không nhỏ, là nhà kế bên bờ sông ba phòng ngủ một phòng khách, hơn nữa vì mua để Vương Tiểu Khê đi học, nên Vương Đại Hải từ trước đến giờ luôn tiết kiệm cố đào rỗng tâm tư trang trí, nhịn đau bỏ ra số tiền lớn mời nhà thiết kế trang trí có danh tiếng rất tốt trong nghề, tất cả mọi thứ đều dùng đồ tốt nhất, mỗi ngày chạy trước chạy sau theo sát bận rộn, hiệu quả trang trí rất tốt, Vương Tiểu Khê đoán chừng ngay cả người xoi mói như Thẩm Ngôn cũng không thể moi ra được vấn đề gì.
Lúc Vương Tiểu Khê mới vừa lên cấp ba chính là ở nơi đó, có người giúp việc mỗi ngày đến thu dọn nhà và nấu cơm chiều. Sau đó lên lớp 11 việc học hành của Vương Tiểu Khê nặng nề, Vương Đại Hải lo lắng thuê người tới chăm sóc em trai không tận tâm, liền dứt khoát tự mình qua đó xử lý việc ăn, mặc, ở, đi lại của em trai, còn dọn cả công ty đến văn phòng ở gần đó, mà sau khi Vương Tiểu Khê lên đại học thì công ty của Vương Đại Hải không chuyển về nữa, bây giờ để thuận tiện làm việc, mỗi tuần thứ hai đến thứ sáu anh vẫn ở bên đó, thứ bảy chủ nhật thì chở theo em trai hoặc là tự mình về nhà cha mẹ ở cuối tuần.
Đây quả thực là hoàn mỹ! Vương Tiểu Khê hưng phấn nắm chặt tay, gửi wechat cho Thẩm Ngôn thuyết minh sơ một chút tình huống, dò hỏi ý của Thẩm Ngôn.
Vốn dĩ Thẩm Ngôn đang mặt ủ mày chau thu dọn hành lý cực ít ỏi của mình để chuẩn bị trả phòng, vừa nhận được tin nhắn của Vương Tiểu Khê nhất thời sinh ra một loại cảm giác như động vật nhỏ lưu lạc tìm được người thu nhận, vô cùng phấn khởi lập tức trả lời: “Em sao cũng được hết, thế nhưng anh trai anh có đồng ý không?”
Chú mày sao cũng được hết? Chú mày rõ ràng là cái gì cũng không được, Vương Tiểu Khê yên lặng oán thầm, đánh chữ: “Căn cứ vào hiểu biết của anh về ông anh trai, 95% là hắn sẽ đồng ý, nếu em cảm thấy ok thì để anh hỏi hắn thử.”
Thẩm Ngôn tỉnh táo lại xoắn xuýt một chốc, lại cảm thấy không thích hợp: “… Thôi, anh, vẫn đừng nên miễn cưỡng, một người xa lạ như em đột nhiên vào trong nhà ở, hơn nữa còn có thể là ở lâu dài, ai cũng sẽ không đồng ý. Hôm nay em đặt phòng ở nhà nghỉ, buổi chiều em đi quanh trường học xem có phòng cho thuê hay không, mà nói không chừng trước khi em xài hết tiền thì ba em đã cho em về nhà rồi.”
Vương Tiểu Khê bị một đoạn văn mà giữa những hàng chữ đều lộ ra vẻ tủi thân này chọc cho lòng hiệp nghĩa đột ngột sinh ra, cấp tốc thổi phồng Vương Đại Hải một đợt: “Không miễn cưỡng chút nào, em không biết đó thôi, anh trai anh cực kỳ, cực kỳ nhiệt tình luôn, em không thể dùng lẽ thường để suy đoán hắn, em cứ tưởng tượng hắn như Batman ấy!”
Thẩm Ngôn gửi tới một chuỗi im lặng tuyệt đối: “…”
Vương Tiểu Khê thấy Thẩm Ngôn không tin, nghĩ nát óc kể lại những chuyện người tốt việc tốt của Vương Đại Hải những năm gần đây: “Anh trai anh thật sự là tốt vô địch luôn, anh trai anh chính là đại thiên sứ! Ba năm trước biết thành phố A động đất không? Anh trai anh quyên ba trăm cái lều bạt, còn quyên một đống đồ dùng chữa bệnh, còn có, một năm hắn hiến máu một lần, vùng núi nghèo khó có một trường học, năm ngoái hắn cho rất nhiều văn phòng phẩm và sách vở, còn từng cứu mèo hoang chó hoang, hừm… em để anh nhớ lại đi, anh có thể nói ba ngày ba đêm.”
Bên phía Thẩm Ngôn im lặng một lát, gửi sang một đoạn ghi âm nhẹ nhàng mềm mại: “Vậy, anh hỏi giúp em nhé, thế nhưng nếu anh trai anh có tí xíu nào biểu hiện miễn cưỡng thì anh đừng có ép anh ấy, không thì em sẽ rất ngượng ngùng…”
Bàn bạc với Thẩm Ngôn xong, Vương Tiểu Khê lại bắt đầu gọi cho Vương Đại Hải, bởi nguyên nhân Thẩm Ngôn rời nhà trốn đi hơi mẫn cảm, Vương Tiểu Khê không dám nói thẳng, chỉ hàm hồ biểu thị là không rõ nguyên nhân cụ thể cho lắm, sau khi được Thẩm Ngôn đồng ý cũng kể sơ về tình hình nhà cậu ấy với Vương Đại Hải một lần.
Mẹ ruột cao bay xa chạy, cha có khuynh hướng bạo lực đi thêm bước nữa, mẹ kế lại sinh con trai, nghe ra quả thực là vài phút có thể viết ra nguyên một tuồng gia đình luân lý cẩu huyết đầm đìa, lại thêm bầu không khí thê thảm mà Vương Tiểu Khê điên cuồng tô đẫm ra, đem Thẩm Ngôn nói thành một đứa nhỏ đáng thương trên trời dưới đất chưa từng có, thể xác và tình thần đều bị tổn thương nặng nề, Vương đại hiệp luôn luôn gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ lập tức ngồi không yên, vung tay lên quyết đoán nói: “Kêu bạn em đến đi, đừng sợ, anh không ngại phiền phức, ban ngày không phải cậu ta đều ở trường học sao, buổi tối về ngủ một giấc có thể phiền anh cái gì, anh chỉ cần cho cậu ta một cái chìa khóa nhà là xong việc thôi mà.”
Nói chuyện với anh trai xong, Vương Tiểu Khê liền liên hệ Thẩm Ngôn, kêu cậu trả phòng đã đặt trước đón xe đến đại học S.
“Tối hôm nay em đến nhà anh ở đi, ” Vương Tiểu Khê nói, “Có thể tiết kiệm hai trăm là hai trăm, sau này còn rất nhiều chỗ cần dùng tiền, anh trai anh buổi trưa tới đón em, chúng ta cùng ăn một bữa cơm.”
Thoạt nhìn cứ hệt như một ông mai!
Là một người đàn ông đích thực, nhất định phải cho người yêu của mình đầy đủ cảm giác an toàn! Vương Tiểu Khê quyết định, ôm lấy cổ Lý Lan Phong, bẹp một phát vang dội trên gương mặt đẹp trai kia, nề nếp nghiêm túc nói: “Bạn Lý Lan Phong, bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ chính thức ở bên nhau.”
Ánh mắt cực kỳ kiên định!
Lý Lan Phong vừa đối diện với ánh mắt Vương Tiểu Khê, lại lập tức đè Vương Tiểu Khê xoa bóp một trận, ép sạch sành sanh nước nấm độc, một giọt cũng không chừa.
Sau nửa giờ, Vương Tiểu Khê lạnh lùng đẩy Lý Lan Phong như sói đói ăn không biết đủ ra, ngồi dậy từ chiếc giường bị hai người chà đạp đến lung ta lung tung, chạy đến phòng tắm tẩy trang tắm rửa.
Lý Lan Phong không nhanh không chậm gom lấy hai chiếc tất dài, một cái váy bị bóp đầy nếp nhăn, còn có một miếng vải nhỏ màu trắng ở dưới đất, lại tháo rap trải giường bị làm bẩn ra, ôm những thứ đó đến phòng tắm.
Tiếng nước sau rèm phòng tắm vang lên ào ào, Lý Lan Phong nhớ tới chuyện phát sinh trong nửa tiếng này, hoàn toàn không ức chế được nụ cười trên mặt, khóe môi điên cuồng cong lên, thoạt nhìn rất giống con trai ngốc anh tuấn nhà địa chủ. Hắn ném rap trải giường vào máy giặt, lại cầm hai cái thau phân biệt dùng nước ấm ngâm tất quần lót và áo váy của Vương Tiểu Khê, đổ ít bột giặt bắt đầu giặt tay.
Xoẹt một tiếng, rèm bị mở hé ra, Vương Tiểu Khê lộ ra cái đầu từ phía sau rèm.
Lúc này cậu đã tẩy trang xong, tóc giả cũng đã gỡ xuống, tóc mái ướt nhẹp bị cậu vuốt hết ra sau đầu, lông mày và lông mi dính nước đen sẫm, lại hiện ra mấy phần anh khí, dáng dấp rất tuấn tú.
Lý Lan Phong nghiêng mặt, thấy cậu dường như có lời muốn nói, liền hỏi: “Cục cưng làm sao vậy?”
“Dáng vẻ con trai của em bây giờ anh cũng thích, đúng không?” Vương Tiểu Khê không yên tâm xác nhận lại, dù sao thì mới nãy lúc làm chuyện không thể miêu tả với Lý Lan Phong thì cậu còn đang mặc váy, lại còn trang điểm.
“Đương nhiên thích, ” Lý Lan Phong như chặt đinh chém sắt đáp lại đồng thời nỗ lực được đằng chân lân đằng đầu, “Anh chứng minh tại chỗ một chút cho em xem nha?”
“Không không không, không cần.” Vương Tiểu Khê kinh sợ kéo chặt rèm.
Yêu đương vơi Lý Lan Phong chỗ nào cũng tốt, chỉ có điều quá là đau thận!
Một đêm ngọt ngọt ngào ngào trôi qua.
Hôm sau là chủ nhật, Vương Tiểu Khê nghiêm cẩn dựa theo thông lệ nướng giường đến mười giờ, mà Lý Lan Phong thì dậy sớm hơn cậu mười phút đi mua đồ ăn sáng, nắng sáng rót đầy phòng, nhuộm cho tất cả mọi vật một lớp kính hạnh phúc thanh thoát.
Vương Tiểu Khê thích ý xoay xoay lưng, nhớ tối hôm qua đã nói với Thẩm Ngôn là sẽ nghĩ biện pháp giúp cậu ta, liền móc điện thoại di động ra từ dưới gối tìm các website cho thuê phòng, muốn tìm phòng giúp Thẩm Ngôn, nhưng mà, sau khi một hơi xem qua thông tin của hai mươi mấy căn phòng, Vương Tiểu Khê mặt buồn rười rượi tắt đi trình duyệt…
Dùng trình độ xoi mói của Thẩm Ngôn, phòng mà cậu ta có thể ở thoải mái đều có giá không thấp. Huống hồ, Vương Tiểu Khê tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cảm thấy dù thật sự may mắn gặp được phòng thuê giá rẻ điều kiện lại tốt, thì đối với Thẩm Ngôn mà nói cũng không phải kế hoạch lâu dài. Hiện giờ Thẩm Ngôn không có bất kỳ nguồn thu nhập nào, nếu như tính theo tình huống xấu nhất, cha Thẩm Ngôn thật sự cứ như vậy mà không quan tâm tới cậu ta —— suy xét đến việc mẹ kế của Thẩm Ngôn lại sinh con trai, lại thêm cha Thẩm Ngôn vẫn luôn bởi Thẩm Ngôn quá giống mẹ mà vẫn luôn không vừa mắt với cậu, tình cha con lạnh nhạt, loại tình huống xấu nhất này xác thực có thể phát sinh —— trước khi Thẩm Ngôn thành niên, chút tiền tích cóp của cậu ta có xài tiết kiệm cỡ nào thì cũng vẫn không đủ, mẹ kế chưa chắc sẽ luôn tiếp tế cậu, mà coi như nghỉ đông và nghỉ hè Thẩm Ngôn đi làm thêm, cũng không thể kiếm nổi tiền thuê nhà cho một học kỳ, cho nên…
Thật sự phải tìm cho cậu ta một chỗ ở có thể miễn phí, Vương Tiểu Khê nghĩ.
“Ngoại trừ ký túc xá, còn có chỗ nào miễn phí nhỉ…” Vương Tiểu Khê lăn qua lăn lại ở trên giường tự lẩm bẩm, chợt bỗng nhiên, một gương mặt chính trực kiên nghị, cực kỳ đẹp trai xông vào đầu óc Vương Tiểu Khê.
Vương Tiểu Khê như bị sét đánh, xoạt một phát bật dậy, vỗ tay cái bộp: “Đúng rồi!”
—— Lúc Vương Tiểu Khê còn học cấp ba ở bản địa, để em trai đi học thuận tiện, Vương Đại Hải mua một căn nhà ở gần trường, nhà cách trường chỉ có năm phút đi bộ, mà Thẩm Ngôn cũng vừa vặn học cùng trường với Vương Tiểu Khê. Căn hộ ấy có diện tích không nhỏ, là nhà kế bên bờ sông ba phòng ngủ một phòng khách, hơn nữa vì mua để Vương Tiểu Khê đi học, nên Vương Đại Hải từ trước đến giờ luôn tiết kiệm cố đào rỗng tâm tư trang trí, nhịn đau bỏ ra số tiền lớn mời nhà thiết kế trang trí có danh tiếng rất tốt trong nghề, tất cả mọi thứ đều dùng đồ tốt nhất, mỗi ngày chạy trước chạy sau theo sát bận rộn, hiệu quả trang trí rất tốt, Vương Tiểu Khê đoán chừng ngay cả người xoi mói như Thẩm Ngôn cũng không thể moi ra được vấn đề gì.
Lúc Vương Tiểu Khê mới vừa lên cấp ba chính là ở nơi đó, có người giúp việc mỗi ngày đến thu dọn nhà và nấu cơm chiều. Sau đó lên lớp 11 việc học hành của Vương Tiểu Khê nặng nề, Vương Đại Hải lo lắng thuê người tới chăm sóc em trai không tận tâm, liền dứt khoát tự mình qua đó xử lý việc ăn, mặc, ở, đi lại của em trai, còn dọn cả công ty đến văn phòng ở gần đó, mà sau khi Vương Tiểu Khê lên đại học thì công ty của Vương Đại Hải không chuyển về nữa, bây giờ để thuận tiện làm việc, mỗi tuần thứ hai đến thứ sáu anh vẫn ở bên đó, thứ bảy chủ nhật thì chở theo em trai hoặc là tự mình về nhà cha mẹ ở cuối tuần.
Đây quả thực là hoàn mỹ! Vương Tiểu Khê hưng phấn nắm chặt tay, gửi wechat cho Thẩm Ngôn thuyết minh sơ một chút tình huống, dò hỏi ý của Thẩm Ngôn.
Vốn dĩ Thẩm Ngôn đang mặt ủ mày chau thu dọn hành lý cực ít ỏi của mình để chuẩn bị trả phòng, vừa nhận được tin nhắn của Vương Tiểu Khê nhất thời sinh ra một loại cảm giác như động vật nhỏ lưu lạc tìm được người thu nhận, vô cùng phấn khởi lập tức trả lời: “Em sao cũng được hết, thế nhưng anh trai anh có đồng ý không?”
Chú mày sao cũng được hết? Chú mày rõ ràng là cái gì cũng không được, Vương Tiểu Khê yên lặng oán thầm, đánh chữ: “Căn cứ vào hiểu biết của anh về ông anh trai, 95% là hắn sẽ đồng ý, nếu em cảm thấy ok thì để anh hỏi hắn thử.”
Thẩm Ngôn tỉnh táo lại xoắn xuýt một chốc, lại cảm thấy không thích hợp: “… Thôi, anh, vẫn đừng nên miễn cưỡng, một người xa lạ như em đột nhiên vào trong nhà ở, hơn nữa còn có thể là ở lâu dài, ai cũng sẽ không đồng ý. Hôm nay em đặt phòng ở nhà nghỉ, buổi chiều em đi quanh trường học xem có phòng cho thuê hay không, mà nói không chừng trước khi em xài hết tiền thì ba em đã cho em về nhà rồi.”
Vương Tiểu Khê bị một đoạn văn mà giữa những hàng chữ đều lộ ra vẻ tủi thân này chọc cho lòng hiệp nghĩa đột ngột sinh ra, cấp tốc thổi phồng Vương Đại Hải một đợt: “Không miễn cưỡng chút nào, em không biết đó thôi, anh trai anh cực kỳ, cực kỳ nhiệt tình luôn, em không thể dùng lẽ thường để suy đoán hắn, em cứ tưởng tượng hắn như Batman ấy!”
Thẩm Ngôn gửi tới một chuỗi im lặng tuyệt đối: “…”
Vương Tiểu Khê thấy Thẩm Ngôn không tin, nghĩ nát óc kể lại những chuyện người tốt việc tốt của Vương Đại Hải những năm gần đây: “Anh trai anh thật sự là tốt vô địch luôn, anh trai anh chính là đại thiên sứ! Ba năm trước biết thành phố A động đất không? Anh trai anh quyên ba trăm cái lều bạt, còn quyên một đống đồ dùng chữa bệnh, còn có, một năm hắn hiến máu một lần, vùng núi nghèo khó có một trường học, năm ngoái hắn cho rất nhiều văn phòng phẩm và sách vở, còn từng cứu mèo hoang chó hoang, hừm… em để anh nhớ lại đi, anh có thể nói ba ngày ba đêm.”
Bên phía Thẩm Ngôn im lặng một lát, gửi sang một đoạn ghi âm nhẹ nhàng mềm mại: “Vậy, anh hỏi giúp em nhé, thế nhưng nếu anh trai anh có tí xíu nào biểu hiện miễn cưỡng thì anh đừng có ép anh ấy, không thì em sẽ rất ngượng ngùng…”
Bàn bạc với Thẩm Ngôn xong, Vương Tiểu Khê lại bắt đầu gọi cho Vương Đại Hải, bởi nguyên nhân Thẩm Ngôn rời nhà trốn đi hơi mẫn cảm, Vương Tiểu Khê không dám nói thẳng, chỉ hàm hồ biểu thị là không rõ nguyên nhân cụ thể cho lắm, sau khi được Thẩm Ngôn đồng ý cũng kể sơ về tình hình nhà cậu ấy với Vương Đại Hải một lần.
Mẹ ruột cao bay xa chạy, cha có khuynh hướng bạo lực đi thêm bước nữa, mẹ kế lại sinh con trai, nghe ra quả thực là vài phút có thể viết ra nguyên một tuồng gia đình luân lý cẩu huyết đầm đìa, lại thêm bầu không khí thê thảm mà Vương Tiểu Khê điên cuồng tô đẫm ra, đem Thẩm Ngôn nói thành một đứa nhỏ đáng thương trên trời dưới đất chưa từng có, thể xác và tình thần đều bị tổn thương nặng nề, Vương đại hiệp luôn luôn gặp chuyện bất bình rút dao tương trợ lập tức ngồi không yên, vung tay lên quyết đoán nói: “Kêu bạn em đến đi, đừng sợ, anh không ngại phiền phức, ban ngày không phải cậu ta đều ở trường học sao, buổi tối về ngủ một giấc có thể phiền anh cái gì, anh chỉ cần cho cậu ta một cái chìa khóa nhà là xong việc thôi mà.”
Nói chuyện với anh trai xong, Vương Tiểu Khê liền liên hệ Thẩm Ngôn, kêu cậu trả phòng đã đặt trước đón xe đến đại học S.
“Tối hôm nay em đến nhà anh ở đi, ” Vương Tiểu Khê nói, “Có thể tiết kiệm hai trăm là hai trăm, sau này còn rất nhiều chỗ cần dùng tiền, anh trai anh buổi trưa tới đón em, chúng ta cùng ăn một bữa cơm.”
Thoạt nhìn cứ hệt như một ông mai!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook