Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng
Chương 10: Trái tim thiếu niên và máy sưởi

Lúc này, Đinh Dục phía sau Lý Lan Phong cười xấu xa dùng cùi chỏ chọt chọt Lý Lan Phong, nói: “Ai dô, đây chính là chị dâu hả? Anh Phong mau giới thiệu chút đi.”

Bọn họ có ba người… Vương Tiểu Khê nghe thấy Đinh Dục mở miệng, lập tức tỉnh táo lại, dùng ánh mắt đánh giá nhanh chóng đảo qua thân thể Lý Lan Phong —— vóc dáng hắn nói ít thì cũng cao hơn Vương Tiểu Khê nửa cái đầu, tuy nói vẫn còn sót lại không ít gầy gò thiếu niên, không có loại cảm giác nam giới trưởng thành khôi ngô cường tráng như Vương Đại Hải, nhưng nhìn cũng rất rắn chắc, xuyên thấu qua áo thun mỏng dưới áo khoác có thể mơ hồ cảm nhận được cơ ngực mạnh mẽ, một bàn tay nâng chim non của hắn cũng sắp lớn bằng hai bàn tay Vương Tiểu Khê, chớ nói chi là phía sau hắn còn có hai tên chiều cao rõ ràng vượt qua một mét tám.

Cái đuôi bò cạp độc giơ lên cao cao phía sau Vương Tiểu Khê buông xuống, bị cậu nhát cáy nhét xuống dưới mông giấu kỹ: “…”

Không được, không thể thẳng thắn ngay mặt.

Ba người bọn họ mỗi người một đập, có thể mình sẽ chết.

“Cục cưng tại sao em không nói gì? Em không cần sốt sắng…” Lý Lan Phong nhẹ giọng an ủi, thử thăm dò đến gần Vương Tiểu Khê một bước.

Mình phải lấy chim của mình về, không thì tên này còn không ngược chim ư? Vương Tiểu Khê nghĩ, giống như chú báo nhỏ nhìn chằm chằm mọi cử động của Lý Lan Phong, thừa dịp Lý Lan Phong hướng đến gần mình, Vương Tiểu Khê ra tay như gió một phát túm lấy chim nhỏ hãm sâu trong ma chưởng, lập tức quay đầu bỏ chạy!

Thời khắc này, tình yêu và chim tình yêu của hot boy Lý đồng thời chạy trốn!

“Em làm sao vậy!?” Lý Lan Phong ngẩn ra, ở phía sau hô.

Chu Chính cười hì hì hóng hớt: “Tối hôm qua anh Phong một đêm không về phòng, cầm thú nhỉ? Nếu không sao người ta vừa nhìn thấy anh liền bỏ chạy?”

Lý Lan Phong nhớ tới quá trình chat video hương diễm cùng với mấy đề tài không biết xấu hổ tối hôm qua, cũng cảm thấy mình rất cầm thú, mặt già đỏ ửng, mạnh miệng cưỡng ép phủ nhận: “Tao chẳng làm gì cả!”

Chỉ tuốt tuốt một chút thôi mà, đây là do gặp người thật nên xấu hổ à?

Thấy Vương Tiểu Khê càng chạy càng xa căn bản không có ý dừng lại, Lý Lan Phong chỉ đành đầu óc mơ hồ chạy đi ngăn cản.

“Cục cưng! Em đừng chạy!” Lý Lan Phong ở phía sau Vương Tiểu Khê kêu to, thoạt nhìn cứ như một chàng trai bị người yêu bỏ rơi tan nát cõi lòng!

Đám sinh viên trên đường lập tức dùng ánh mắt sắc bén khóa trên người Lý Lan Phong.

“Cô bé này chạy còn nhanh thật.” Đinh Dục nhìn bóng lưng hai người càng ngày càng xa, “Kiện tướng thể dục thể thao à.”

Chu Chính sửng sốt một chút, giọng điệu trở nên có chút mờ mịt: “Dáng cũng rất cao, nhìn chắc cỡ mét bảy tư, bảy lăm nhỉ.”

Hai người như đồng thời nhớ ra cái gì đó, máy móc chậm rãi quay đầu nhìn đối phương một cái.

“Không thể không thể.” Đinh Dục xua tay, “Ngực đâu có phẳng đâu, nghe nói tên kia phẳng đến độ có thể thả ngựa luôn.”

Bộ đồ Vương Tiểu Khê mặc hôm nay căn bản không thích hợp chạy bộ, nhưng để không bị đánh chết, cậu chạy ra phong thái bị chó điên rượt khi còn bé ở trong thôn, tà váy tung bay, một tay cẩn thận che đậy chim nhỏ, một tay đè chặt ở trước ngực, cố định lại bộ ngực giả điên cuồng rung động theo bước chân cậu.

Lý Lan Phong vốn chỉ dùng 80% tốc độ đuổi theo, không ngờ căn bản là không đuổi kịp, trái lại còn bị kéo ra một chút khoảng cách.

Nhưng lúc này, Vương Tiểu Khê cũng sắp đến cực hạn, dù sao thì đây là tốc độ bạo phát của cậu, không thể duy trì quá lâu. Mắt thấy khoảng cách giữa hai người bị Lý Lan Phong bắt đầu gia tăng tốc độ càng kéo càng gần, Vương Tiểu Khê vén váy, hai ba bước nhảy lên bậc thang trước tòa nhà Bác Nhã muốn vọt vào phòng học tránh một chút, nhưng sau khi vọt vào rồi khoảng cách giữa Lý Lan Phong với cậu cũng chỉ không đến mười mét, Vương Tiểu Khê căn bản không có cách nào trốn vào phòng học dưới tiền đề là Lý Lan Phong không nhìn thấy, coi như vào phòng học thì cũng sẽ bị Lý Lan Phong theo đuôi mà tới bắt được.

Ngay lúc Vương Tiểu Khê vừa vội vừa mệt, cậu chợt phát hiện một chỗ tránh nạn mà Lý Lan Phong tuyệt đối không dám vào —— WC nữ.

Trong tích tắc Vương Tiểu Khê chạy qua cửa WC, vừa vặn có một cô gái đẩy cửa WC đi ra ngoài, Vương Tiểu Khê quay đầu thoáng nhìn, trong chớp mắt thấy được trạng thái trong WC nữ —— mấy phòng riêng đều đóng chặt cửa, cho dù có người ở trong phòng riêng thì Vương Tiểu Khê cũng sẽ chẳng thấy gì, sẽ không kinh động đến mấy cô gái bên trong, vì vậy Vương Tiểu Khê đột nhiên phanh xe một cái quẹo lại, hăng hái vọt vào chỗ tránh nạn!

Cô gái nhàn nhã đi ra khỏi WC bị Vương Tiểu Khê có hiềm nghi là buồn tè rất nghiêm trọng dọa sợ hết hồn, lại bị Lý Lan Phong lao nhanh đến cửa WC nữ lập tức đột ngột dừng lại dọa cho nhảy dựng!

Lý Lan Phong thở hổn hển, hầu kết lăn lộn, hai mắt ửng hồng khí thế hung hăng nhìn chằm chằm cửa WC nữ, trên trán đều là mồ hôi.

Cô gái vừa mới đi ra khỏi WC: “…”

Soái thì soái, nhưng đáng tiếc cứ như tên biến thái.

Lý Lan Phong đứng ở ngoài cửa WC nữ, lo lắng gọi cục cưng của hắn: “Em làm sao vậy? Em chạy cái gì?”

Hot boy Lý tự nhận mình cũng không phải không gặp người được, cho nên lúc này vừa mờ mịt lại có chút ấm ức.

Hắn cũng không nghĩ theo hướng Vương Tiểu Khê mới không gặp người được, người thật Vương Tiểu Khê giống video như đúc, chỉ có điều ngực quả thực nhỏ hơn một vòng, nhưng bởi vì những đặc thù khác đều đúng, Lý Lan Phong cũng không để chi tiết ngực này ở trong lòng.

Vương Tiểu Khê mắt điếc tai ngơ với tiếng hô của Lý Lan Phong, mắt nhìn mũi mũi nhìn miệng miệng nhìn tim đi thẳng qua mấy gian toilet nữ, đi đến trước cửa sổ cuối WC, cúi đầu kiểm tra chim nhỏ trong lòng.

Lông ngốc đứng vững trên đầu chim nhỏ đều bị ngực giả của Vương Tiểu Khê đè bẹp, thoạt nhìn rất giống một người đội mũ quá lâu đè bẹp tóc, ngốc ngốc manh manh, Vương Tiểu Khê cười khẽ một tiếng, đưa tay tháo dây cột tóc và tăm bông dùng để cố định xương trên đùi chim non, chim non líu lo kêu hai tiếng, nhảy lên trên bệ cửa sổ linh hoạt nhảy nhảy, hiển nhiên là đã khỏi rồi.

Vốn dĩ cũng nên phóng sanh… Vương Tiểu Khê nghĩ, hai tay nâng chim nhỏ lên, hôn một cái trên nhúm lông ngốc của chim nhỏ, dùng tiếng gió nói với chim nhỏ: “Đi đi, rảnh rỗi nhớ về thăm ba ba con.”

Dứt lời, Vương Tiểu Khê kéo khóa trên cửa sổ xuống, mở cửa sổ nhẹ nhàng đặt chim nhỏ trên bệ cửa sổ ở ngoài.

“Chíp!” Chim nhỏ bay thẳng lên trời.

Lý Lan Phong không có cách nào, cúi đầu đứng ở cửa WC nữ đánh chữ, nỗ lực dùng wechat liên lạc với Vương Tiểu Khê.

Lý Lan Phong: “Cục cưng, em làm sao vậy?”

Lý Lan Phong: “Em cảm thấy không tiện gặp mặt thì anh không ép em gặp mặt, thế nhưng em trả lời anh một câu có được không, em trốn tránh như vậy anh rất hoảng.”

Lý Lan Phong: “Cục cưng, anh thật sự không hiểu tại sao em phải như vậy, có phải là em không muốn gặp mặt anh ngoài đời, không muốn quan hệ của chúng ta liên lụy đến đời thật hay không?

Lúc này Vương Tiểu Khê đã từ cửa sổ WC nữ trèo ra ngoài, sau khi ra ngoài còn rất tri kỷ giúp các chị em gái đóng chặt cửa sổ lại, sau đó, cậu như một làn khói chạy về phòng ngủ, vừa chạy còn vừa tranh thủ hồi âm cho Lý Lan Phong năm chữ “đúng là nguyên nhân này”, nỗ lực tạm thời ổn định Lý Lan Phong, để hắn đần độn tiếp tục đứng tại chỗ đánh chữ, miễn cho hắn đuổi theo.

Hồi âm xong, điện thoại của Vương Tiểu Khê yên lặng một hồi lâu, Lý Lan Phong tận mười phút không gửi wechat nữa, mãi đến khi Vương Tiểu Khê thành công trở lại phòng ngủ, được an toàn rồi, một cái wechat số chữ cực nhiều mới bắn ra từ bên dưới giao diện chat, một đống chữ lít nha lít nhít ——

“Cục cưng, anh thật sự muốn gặp mặt em ngoài đời thật, không phải chỉ muốn vui đùa, trước đây là anh cân nhắc không chu toàn, em là con gái, em cần cảm giác an toàn, mà anh không cho em cảm giác an toàn. Tên thật của anh là Lý Lan Phong, 19 tuổi, chiều cao 187, cân nặng 75kg, đang học năm nhất học viện vật lí S đại. Anh là người địa phương, cha mẹ cũng buôn bán ở bản địa, cá nhân anh trước mắt có căn hộ ở trung tâm thành phố, tạm thời không có xe, bởi vì anh chưa biết lái. Sở thích của anh là chơi game, chơi bóng rổ, du lịch, ca hát, chưa từng quen bạn gái, loài hoa yêu thích là anh đào, màu sắc yêu thích là màu xanh lam, đồ ăn yêu thích là lẩu, người yêu thích là cha mẹ anh cùng với em, còn có gì muốn biết em có thể hỏi anh bất cứ lúc nào.”

Ngay sau đó lại là hai tin nhắn gửi tới, là một tấm ảnh chứng minh thư và một tấm ảnh thẻ sinh viên.

Không hổ là nhân vật cấp bậc hot boy tướng mạo anh tuấn, ngay cả ảnh chứng minh thư của Lý Lan Phong cũng chụp rất đẹp, ảnh chứng minh thư của người khác nhìn như tội phạm đang bị cải tạo, ảnh chứng minh thư của Lý Lan Phong nhìn như một tội phạm anh tuấn đang bị cải tạo!

Đương nhiên, giống tội phạm đang bị cải tạo là tránh không được, đây là thuộc tính chung của ảnh chứng minh thư nam…

Vương Tiểu Khê nhìn thấy mấy tin nhắn này, bị sự tự biên tự diễn thẳng thắn thành khẩn của Lý Lan Phong làm cho sửng sốt một chút, trong lòng lướt qua một chút cảm giác xúc động nhè nhẹ.

Một lát sau, Vương Tiểu Khê đột nhiên lắc lắc đầu, nhớ lại một tháng trước bình xịt ở trong game tác oai tác quái miệng đầy phân hung hăng phun người, dùng bùn đen tinh thần bôi độc lên chóp đuôi của mình.

Tên này tuyệt đối là kẻ xấu xa, khối u ác tính không hề có tố chất của game, mình đùa giỡn hắn một chút chẳng sao cả, hãy nghĩ tới Tinh Hà bị hắn làm cho tức giận… Vương Tiểu Khê xây dựng tâm lý một phen, lập tức hít sâu một hơi ổn định tâm tình, hắng giọng một cái, dùng giọng thiếu niên trong sáng gửi một tin nhắn thoại cho Lý Lan Phong: “Ha ha, tôi là nam.”

Đối diện im lặng chốc lát, một tin nhắn gửi tới: “Tắt máy biến giọng ngay!”

Vương Tiểu Khê phì cười ra tiếng, lại gửi tin nhắn thoại: “Tôi thực sự là nam, không thì cho cậu xem chym một chút nhé?”

Lý Lan Phong bị Vương Tiểu Khê dùng giọng thiếu niên chính miệng nói ra chữ “chym” đánh cho toàn bộ thân thể đều hơi chao đảo một cái!

Ảo giác, mẹ nó đều là ảo giác, Lý Lan Phong dùng sức chớp mắt mấy cái, vừa tàn nhẫn xoa mặt, muốn khiến mình tỉnh táo một chút, nhưng lúc mở mắt ra, tin nhắn thoại phút trước Vương Tiểu Khê gửi tới vẫn cứ sáng loáng biểu hiện trên màn hình, Lý Lan Phong chưa từ bỏ ý định mở lên nghe thêm một lần.

Giọng thiếu niên nhẹ nhàng khoan khoái: “Tôi thực sự là nam, không thì cho cậu xem chym một chút nhé?”

Lý Lan Phong: “…”

Bình tĩnh, tin tưởng mắt mình, người vừa nãy mình thấy tuyệt đối là con gái, Lý Lan Phong ở cửa WC đánh mình một bạt tai, cưỡng ép mình bình tĩnh.

Vì vậy một lát sau, Vương Tiểu Khê nhận được một lời chất vấn lạnh băng: “Vừa nãy người tôi chạy theo là em sao?”

Vương Tiểu Khê: “Là tôi.”

Giọng Lý Lan Phong máy móc cứ như robot: “Há, ngại quá, tôi không mù, người vừa nãy tôi chạy theo là nam hay nữ tôi phân biệt được.”

Trái tim Vương Tiểu Khê ầm ầm nhảy loạn, cảm giác vi diệu và không ổn bắt đầu chầm chậm sinh sôi từ khoảnh khắc Lý Lan Phong tỏ tình đang từ từ trở nên nồng đậm.

… Mình chỉ đang trêu một tên bình xịt nhân phẩm tệ lậu thôi, vì sao lương tâm mình lại cảm thấy hơi đau nhói!? Vương Tiểu Khê mê man nghĩ, lại lắc lắc đầu, đuổi hết mấy ý nghĩ mềm lòng ra khỏi đầu, gửi một tấm ảnh áo lót giả ngực cho Lý Lan Phong. Xong xuôi, Vương Tiểu Khê kiềm chế lại dự cảm không rõ càng dày đặc trong nội tâm, cưỡng ép phát ra tiếng cười nhạo, tìm đường chết nói: “Ha ha ha, có nghe nói trai giả gái chưa! Có nghe nói về ngực giả chưa! Mau tới tìm hiểu một chút, ba ba dắt con mở ra cánh cửa thế giới mới!”

Lý Lan Phong bị bức ảnh áo lót giả ngực xung kích đến độ thân thể lại lắc lư một lần nữa, trong tích tắc bị hút hết toàn bộ sức lực, dựa vào máy sưởi trên tường hành lang chậm rãi trượt ngồi xuống đối diện WC nữ, thời khắc này, trái tim thiếu niên đã từng mềm mại nóng bỏng của hot boy Lý đột nhiên chìm vào kẽ băng, còn lạnh hơn cả máy sưởi đầu xuân ngừng cung cấp nhiệt độ!

… Mình bị người ta… đùa giỡn? Lý Lan Phong vẻ mặt hốt hoảng sững sờ, cũng không biết hắn nhớ ra cái gì đó, gương mặt anh tuấn bỗng nhiên đỏ bừng lên, lại chợt lúng túng đến tái nhợt, giống hệt cây đèn giao thông.

Vì vậy, đáp lại Vương Tiểu Khê, chính là sự im lặng lâu dài.

Vương Tiểu Khê càng chờ càng hoảng loạn, bởi vì trong tưởng tượng của cậu, phản ứng sau khi bị trêu chọc của bình xịt hẳn là lập tức há miệng đào móc mộ tổ nhà mình và nhiệt tình thăm hỏi toàn thể đồng nghiệp mười tám đời tổ tông mình, im lặng lâu như vậy vốn dĩ là đang phá vỡ tính cách của bình xịt!

Ngay khi Vương Tiểu Khê dự định chủ động xuất kích một đợt trào phúng nữa, hồi âm của Lý Lan Phong rốt cuộc cũng tới, lần này hắn đánh chữ, chỉ có ba chữ đơn giản: “Tôi không tin.”

Tin nhắn này nhìn như bình tĩnh, kì thực là bởi vì hot boy Lý đáng thương đã không cách nào khống chế giọng điệu, hắn thử tạo tin nhắn thoại mấy lần nhưng giọng nói đều lạc đi, bởi vì không muốn tiếp tục mất mặt cho nên chỉ có thể xóa tin nhắn thoại lựa chọn đánh chữ!

“Cậu ở viện khoa học công trình à?” Lý Lan Phong nhớ lại lời đồn về tên giả gái ở viện khoa học công trình.

Vương Tiểu Khê vừa định hồi âm, Lý Lan Phong liền thu hồi tin nhắn lại, qua chốc lát liền gửi tới một câu phân tích lừa mình dối người: “Không thể, chúng ta không thù không oán, trước đây căn bản không quen biết, nếu như cậu thật sự là nam, vậy cậu không có bất kỳ lý do gì phải phí sức lớn thế để đùa tôi.”

Phản ứng bình tĩnh này cũng quá không hợp với khí chất của bình xịt, coi như không tin hoàn toàn, thì từ ngữ làm sao có khả năng văn minh như thế? Khí thế báo thù của Vương Tiểu Khê đã bị hao mòn không ít trong sự chờ đợi dài lâu và nghi hoặc trước đó, cậu nhanh chóng chớp chớp mắt, bất an nuốt ngụm nước miếng, mang theo cảm giác chột dạ mãnh liệt đỏ mặt phản bác: “Ai nói chúng ta không thù không oán? Chúng ta có thù lớn đó!”

Hết chương 10

Lý Lan Phong sáng hôm nay: mình không tin, không tận mắt nhìn thấy mình tuyệt đối không tin.

Lý Lan Phong trưa hôm nay: hình dáng chym của cục cưng rất giống mình nè, mẹ nó đây chính là tướng phu thê trong truyền thuyết đó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương