Quái Dị Thẻ Ma Pháp
Chương 25: Nhóm 6

Sáng sớm ngày thứ hai, hôm nay là ngày khảo hạch phép thuật. Nhất Thành không dậy sớm tu luyện mà nghỉ ngơi đầy đủ, chuẩn bị cho đợt khảo hạch lần này. Sau khi ăn sáng, cả lớp C kéo nhau đến khoản sân lớp C.

- Mọi người đã đến đông đủ, hôm nay ta sẽ làm giám thị kiểm tra của mấy đứa. Kiểm tra sẽ chia làm hai đợt. Đợt thứ nhất sẽ diễn ra ở nơi thực tập phép thuật. Đợt thứ hai là tham gia làm nhiệm vụ cùng giáp hai học viên. Nhớ kỉ, cố gắng hết sức, phần thưởng thông qua kiểm tra là được tu luyện nửa tháng ở Năng Lượng Các. Nếu thất bại thì sẽ bị đuổi khỏi thư viện. Cơ hội chỉ có một, phải cố gắng hết sức, rõ chưa?

- Vâng

Nghe phần thưởng là tu luyện trong Năng Lượng Các thì cả đám lớp C mắt sáng lên. Năng Lượng Các, là nơi hội tụ năng lượng phép thuật, giúp tăng nhanh tốc độ tu luyện.

- Được rồi, tất cả tiến về nơi thực tập phép thuật của thư viện.

Nơi thực tập phép thuật của thư viện là khoảng trống được dựng ở phía góc tòa nhà chính của thư viện. Là nơi đặc biệt tích tụ sống phép thuật lớn, chịu đựng được công kích lớn của phép thuật. Ngoài việc đây là nơi tập luyện thường ngày của học viên giáp một, đây cũng là nơi kiểm tra phép thuật của học viên.

- Các ngươi nhanh chóng phân thành nhóm, Mỗi nhóm năm người. Lấy số thứ tự làm tên nhóm.

Nhất Thành và Mập mạp được vào chung một nhóm. Bọn hắn là thuộc nhóm sáu. Một năm qua, mọi người biết đều biết hai thằng này rất thân nên xin ở cùng nhóm cũng chả gì lạ. Còn ba người nữa đều là nữ, một người là Tuyết Nhạn, lớp trưởng lớp C bọn hắn. Hai người còn lại là một thiếu nữ mắt đỏ, tên chỉ một chữ Lan. Người còn lại là Tuyết Dung.

Tuyết Nhạn là lớp trưởng lớp hắn. Nàng thoạt nhìn chỉ khoảng mười tuổi, cả người trên dưới chỉ có hai chữ “lung linh” là có thẻ hình dung. Nang đang bận đồng phục của thư viện, nên nhìn rất đáng yêu.

Lan và Tuyết Dung đều mang khăn che mặt nhưng thân ảnh lại yểu điệu, di chuyển như liễu trong gió, vô cùng uyển chuyển. Tuy không thấy chân dung nhưng chỉ dựa vào thân ảnh thì đủ khiến nam nhân bình thường mất hết hồn vía. Có điều Lan có một đôi mắt đỏ cực kỳ xinh đẹp. Nếu nhìn vào đôi mắt đó, bất cứ ai cũng cảm giác linh hồn mình như bị hút vào trong đôi mắt ấy.

Tuyết Nhạn đứng ra nói,

- Chắc mọi người đã biết nhau hết rồi. Để dễ dàng phối hợp, mọi người giới thiệu một chút về năng lực của mình. Ta đầu tiên đi, Ta là Tuyết Nhạn, phép thuật của ta là phong ma đạn phép thuật, pháp sư ngoại phóng.

- Ta là Lan, phép thuật phóng đại, biến lớn các vật chất rắn, pháp sư bộc phát.

- Ta là Tuyết Dung, băng thuật, đóng băng, kiềm chế sự di chuyển, pháp sư ngoại phóng.

- Ta là Mập Mạp, thổ thuật, phóng đất đá và tương đất, pháp sư ngoại phóng.

- Ta là Nhất thành, pháp sư không gian, dịch chuyển vật chất trong không gian ta tạo ra. Có kỹ năng bộc pháp.

Nghe xong tất cả mọi người giới thiệu, Nhất Thành ngẫm nghĩ nói,

- Vậy là chúng ta không có người có phép thuật hỗ trợ như chửa trị hoặc tăng phúc trong chiến đấu. Có vẻ thú vị đây.

Tuyết Nhạn cũng nói thêm vào,

- uh, nhóm chúng ta thiên về chiến đấu nhỉ.

Lúc này tiếng của lão sư Tiểu Bưu gọi đến

- Nhóm sáu theo ta

Cả nhóm tiến vào một cánh cửa lớn, Nhất Thành thấy phòng này không có gì khác chỉ có mấy cánh cửa khác, liền hỏi.

- cái gì đây?

- bài kiểm tra đầu tiên là mỗi người tiến vào một cái cửa khác nhau rồi đi ra trong thời gian hạn định. Thời gian hạn định là mười phút, vào rồi ra. Không có gì khác. Tất nhiên là tùy ý dùng phép thuật. Giữa mỗi phòng là khoảng không phép thuật, khi trở ra các đứa sẽ quên hết mọi việc trong đó. Nhưng nếu quá mười phút, thì coi như kiểm tra thất bại. Mỗi người có kết quả khác nhau, ba trong số năm người qua thì nhóm sáu sẽ được thông qua. Hiểu chưa?

- Vâng, đã hiểu.

- Mọi người cố lên

Sau đó mỗi người chọn một cánh cửa rồi tiếng vào trong.

Nhất Thành vừa vào thì ánh sáng lóe lên, chói mắt. Trước mắt là một căn phòng rất thân quen với hắn. Đây là căn phòng mà cả nhà hắn thường dùng cơm. Một cái bàn tròn nhỏ đủ cho cả gia đình hắn ngồi, trên bàn đang bày các món rất thân quen, cơm, thịt heo, một tô canh, …. Càng nhìn càng cảm thấy quen thuộc.

- Cánh cửa kia dẫn ta về trái đất sao? Không thể nào? Đây chỉ là bài kiểm tra. Haizz, mình không hiểu mấy nhưng cứ rời khỏi đây đã, sắp hết giờ rồi.

Bỗng nhiên, tiếng nói vang lên sau lưng hắn,

- Nhất Thành, con về rồi hả? Giờ này còn đi đâu?

Tinh thần Nhất Thành run lên, giọng nói này thật sự quá thân quen. Đã gần hai năm rồi, hai năm qua chẳng biết bao nhiêu lần hy vọng đây chỉ là giấc mơ? Tỉnh dậy trong căn phòng cũ, ăn bữa cơm cùng người thân. Hai năm qua, cảm giác cô độc, không thuộc thế giới này dày vò hắn không biết bao nhiêu lần. Hắn muốn trở về. Lúc này trên má hắn, Hai dòng nước mắt chảy dài. Thốt thành lời,

- Con, về rồi.

Đúng lúc cảnh sắc trước mắt biến mất. Giờ chỉ còn căn phòng trống không. Không có gì cả. Đây là? Nhất Thành hai mắt mờ nhạt, tinh thân của hắn còn đang run rẩy.

- Túc chủ, tinh thần của người vừa rồi quá kích động. Linh hồn đã tự động phòng vệ, thoát ra ảo cảnh. Cái này là lợi ích khi linh hồn tăng lên.

Nhất Thành hiểu ra chuyện gì, vừa rồi, linh hồn hắn tự động phòng ngự, giúp hắn thoát khỏi ảo cảnh. Nếu không, hắn chắc chắn mình sẽ lạc vào ảo cảnh này mãi mãi.

- Haizzz, Bài kiểm tra này đánh vào điểm yếu trong lòng minh mà. Lần sau mình phải cẩn thận hơn.

Nhất Thành mở cửa đi ra ngoài, đúng như lão sư nói, hắn không còn nhớ trong cánh của kia xảy ra chuyện gì. Nhưng hắn có cảm giác tiếc nuối, Có thể đây là cách thư viện bảo hệ bọn hắn khỏi bị tinh thần thất lạc, hoặc để lại bóng ma trong lòng.

Vừa này mọi việc chỉ diễn ra trong 4 phút. Chờ đợi thêm một lúc, mọi người đều thông qua khảo hạch. Không nghĩ đến, nhóm hắn toàn là thiên tài trong thiên tai. Có thể thấy, nhờ lần kiểm tra này, thư viện có thể phát hiện một số ít người có thiên phú cực cao có thể vượt qua điểm yếu của mình..

- Chúc mừng các ngươi, tất cả đều thông qua kiểm tra thứ nhất này. Nhanh theo ta đến khảo hạch thứ hai, sư huynh các ngươi đang chờ bên ngoài.

Không biết từ lúc nào, Lão sư Tiểu Bưu đã đến bên cạnh bọn họ, rồi nói lớn. Nhanh chóng thúc dục cả đám đi ra ngoài.

Phía ngoài đang đứng một thiếu niên mười chín hai mươi tuổi, đây là Bạch Tư Thường. Vị sư huynh đi theo Đồ Tư dẫn Nhất Thành vào thư viện. Nhất Thành nhanh chóng tiến đến chào

- Sư huynh lâu rồi không gặp, huynh có việc gì ở đây hả?

- Nhất Thành sư đệ, không nghĩ lần này lại gặp lại nhau. Ah, ta là giám sát viên khảo hạch nhiệm vụ của các ngươi ở đợt kiểm tra thứ hai này.

Tư Thường cười ha ha chào hỏi Nhất Thành. Đám mập mạp thật không ngờ tên cuồng luyện thể lại quen được Tư Thường sư huynh này. Lúc này lão sư tiểu Bưu lên tiếng,

- Đợt khảo hạch thứ hai là Các ngươi sẽ đi theo Tư Thường làm nhiệm vụ bên ngoài thư viện. Trên đường đi, Thường sư huynh của các ngươi sẽ giải thích rõ hơn nhiệm vụ lần này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương