Quá Khứ Chôn Vùi
-
Chương 7: Cảm giác
Thấy anh bước đến Minh Trí nhướng mắt lên khinh khỉnh nhìn anh
- Không có chuyện gì đâu! Chúng tôi có chút việc riêng thôi
- Việc riêng! Anh giương cặp mắt sắc như dao vệ hướng Minh Trí
Không hiểu sao anh cảm thấy ghét người đàn ông này trong khi 2 người mới lần đầu tiên gặp mặt. Chắc có lẽ là ánh liếc sơ cô gái đang loạng choạng đứng kế bên
Nãy giờ cô không nói gì? Mắt vẫn giương về người đàn ông đó, anh xuất hiện đứng bên cạnh cô nãy giờ cô cũng không quan tâm
Anh cảm thấy khó chịu, lần đầu tiên có người như vậy với anh. Anh nhìn quét qua cả ba người
- Việc riêng thì đem về nhà giải quyết
Nãy giờ Minh Trí thấy rất khó chịu khi Vỹ Phong cứ hằn học nhìn về hướng anh ta
Lần đầu tiên gặp mặt không biết đắc tội gì với anh ta mà bị như vậy
Người cao ngạo như anh không thích như vậy, nhưng anh không dám lên tiếng phản khán. Vì anh biết sau lưng Huỳnh Vỹ Phong là ai?? Những người đó không nên đụng vào
-Yên Phương
Chân Tuệ từ xa chạy đến thấy trên má bạn hơi sưng, trên miệng có tia máu rỉ ra cô không trông thấy mà lòng xót xa. Cô tự trách mình sao nãy giờ không quan tâm đến bạn nên mới xảy ra cớ sự này
Cô tia ánh mắt tức giận về phía Ninh Minh Trí. Quát lớn
- Ninh Minh Trí anh là thằng khốn nạn
Cô hung hăng bước đến bên Ninh Minh Trí giơ tay lên định tát hắn một cái thật mạnh.
- Cô điên à
Ninh Minh Trí giơ tay lên ngăn cô lại đẩy nhẹ cô ra. Cô vẫn tức giận ngút trời nhưng thấy nơi này đông người nếu nói ra người thiệt thòi cho Yên Phương mà thôi
Nghĩ rồi lại thôi cô quay qua đỡ Yên Phương đang đứng ngây dại ra đó
Bất giác cô quay qua thấy Huỳnh Vỹ Phong đang đanh mặt lại nhìn Ninh Minh Trí
Ánh mắt thâm trầm âm u. Đứng cạnh anh cự ly gần cô như muốn ngất đi vì vui sướng nhưng với sự việc hiện giờ thật là không thích hợp
Cô bất lực quay qua nhìn nhỏ bạn thân mình nãy giờ vẫn gục đâu không nói gì.
Đột nhiên Yên Phương ngẩng đầu lên nhìn về hướng Ninh Minh Trí, ánh mắt lộ vẻ bi ai. Cô cắn môi lên tiếng
- Anh … em ….
Ninh Minh Trí nhìn cô, trong mắt hiện lên tia chua xót. Thật ra anh cũng có yêu cô nhưng cô chỉ chiếm một góc nhỏ trong tim hắn mà thôi. Nhiều lúc rất giận cô nhưng nhìn đến dáng vẻ này của cô anh không nỡ
Nhiều lúc anh muốn buông bỏ cô để giúp cô giải thoát khỏi cuộc tình đau khổ với anh
Nhưng khi anh nhìn gương mặt ngây thơ, dịu dàng của cô anh lại không nỡ. Anh vẫn muốn ở bên cô dù người anh yêu thật sự không phải là cô
Anh dịu dàng nhìn cô trong mắt hiện lên tia ôn nhu
- Em về đi, chúng ta gặp mặt nói chuyện sau
Thấy hắn dịu dàng nhìn mình cô không khỏi kích động, trong mắt hiện lên tia vui mừng. Nhẹ nhàng gật đầu rồi lặng lẽ bước ra về
Đứng bên cạnh Huỳnh Vỹ Phong bất giác cau mày nhìn bóng lưng cô rời đi. Trong lòng nhen lên một cảm giác khó chịu. Hắn trầm mặt nhìn về Ninh Minh Trí rồi buồn bực quay lưng đi
- Không có chuyện gì đâu! Chúng tôi có chút việc riêng thôi
- Việc riêng! Anh giương cặp mắt sắc như dao vệ hướng Minh Trí
Không hiểu sao anh cảm thấy ghét người đàn ông này trong khi 2 người mới lần đầu tiên gặp mặt. Chắc có lẽ là ánh liếc sơ cô gái đang loạng choạng đứng kế bên
Nãy giờ cô không nói gì? Mắt vẫn giương về người đàn ông đó, anh xuất hiện đứng bên cạnh cô nãy giờ cô cũng không quan tâm
Anh cảm thấy khó chịu, lần đầu tiên có người như vậy với anh. Anh nhìn quét qua cả ba người
- Việc riêng thì đem về nhà giải quyết
Nãy giờ Minh Trí thấy rất khó chịu khi Vỹ Phong cứ hằn học nhìn về hướng anh ta
Lần đầu tiên gặp mặt không biết đắc tội gì với anh ta mà bị như vậy
Người cao ngạo như anh không thích như vậy, nhưng anh không dám lên tiếng phản khán. Vì anh biết sau lưng Huỳnh Vỹ Phong là ai?? Những người đó không nên đụng vào
-Yên Phương
Chân Tuệ từ xa chạy đến thấy trên má bạn hơi sưng, trên miệng có tia máu rỉ ra cô không trông thấy mà lòng xót xa. Cô tự trách mình sao nãy giờ không quan tâm đến bạn nên mới xảy ra cớ sự này
Cô tia ánh mắt tức giận về phía Ninh Minh Trí. Quát lớn
- Ninh Minh Trí anh là thằng khốn nạn
Cô hung hăng bước đến bên Ninh Minh Trí giơ tay lên định tát hắn một cái thật mạnh.
- Cô điên à
Ninh Minh Trí giơ tay lên ngăn cô lại đẩy nhẹ cô ra. Cô vẫn tức giận ngút trời nhưng thấy nơi này đông người nếu nói ra người thiệt thòi cho Yên Phương mà thôi
Nghĩ rồi lại thôi cô quay qua đỡ Yên Phương đang đứng ngây dại ra đó
Bất giác cô quay qua thấy Huỳnh Vỹ Phong đang đanh mặt lại nhìn Ninh Minh Trí
Ánh mắt thâm trầm âm u. Đứng cạnh anh cự ly gần cô như muốn ngất đi vì vui sướng nhưng với sự việc hiện giờ thật là không thích hợp
Cô bất lực quay qua nhìn nhỏ bạn thân mình nãy giờ vẫn gục đâu không nói gì.
Đột nhiên Yên Phương ngẩng đầu lên nhìn về hướng Ninh Minh Trí, ánh mắt lộ vẻ bi ai. Cô cắn môi lên tiếng
- Anh … em ….
Ninh Minh Trí nhìn cô, trong mắt hiện lên tia chua xót. Thật ra anh cũng có yêu cô nhưng cô chỉ chiếm một góc nhỏ trong tim hắn mà thôi. Nhiều lúc rất giận cô nhưng nhìn đến dáng vẻ này của cô anh không nỡ
Nhiều lúc anh muốn buông bỏ cô để giúp cô giải thoát khỏi cuộc tình đau khổ với anh
Nhưng khi anh nhìn gương mặt ngây thơ, dịu dàng của cô anh lại không nỡ. Anh vẫn muốn ở bên cô dù người anh yêu thật sự không phải là cô
Anh dịu dàng nhìn cô trong mắt hiện lên tia ôn nhu
- Em về đi, chúng ta gặp mặt nói chuyện sau
Thấy hắn dịu dàng nhìn mình cô không khỏi kích động, trong mắt hiện lên tia vui mừng. Nhẹ nhàng gật đầu rồi lặng lẽ bước ra về
Đứng bên cạnh Huỳnh Vỹ Phong bất giác cau mày nhìn bóng lưng cô rời đi. Trong lòng nhen lên một cảm giác khó chịu. Hắn trầm mặt nhìn về Ninh Minh Trí rồi buồn bực quay lưng đi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook