Quả Bưởi Ngọt Ngào
-
62: Phiên Ngoại 10
Từ nước F trở về đã là một tuần sau.
Rất nhanh sau đó đã lên kế hoạch mua xe.
“Sao đột nhiên em muốn học lái xe?”
Trình Uyên hỏi, tính tình Hứa Dữu anh rõ nhất, trước kia bởi vì chứng khủng hoảng xã hội nên cô cảm thấy không cần thiết học lái xe, bởi vì cô sẽ không ra ngoài, hiện tại bệnh tình tốt hơn trước kia rất nhiều, nhưng cô cũng không quá thích tiếp xúc cùng người khác, điểm này vẫn còn chưa sửa được.
Tay Hứa Dữu cầm di động, ánh mắt liếc qua ghi chú: “Không có gì, chỉ là đột nhiên muốn học.”
Hứa Dữu tiếp tục nói: “Công việc của anh bận rộn như vậy, lỡ như đột nhiên em muốn ra ngoài thì biết làm sao, học lái xe cũng rất tiện.”
Trình Uyên tất nhiên là không có ý kiến, cảm thấy Qủa Bưởi Nhỏ vui vẻ là được.
Trình Uyên nghe Hứa Dữu muốn học lái xe cũng lên mạng tìm hiểu không ít thông tin, tính năng tương đối tốt, thích hợp cho phụ nữ lái, anh đều tìm hiểu qua.
Đến cửa hàng 4S, nhân viên tiêu thụ nhìn thấy Trình Uyên tây trang giày da dáng vẻ lịch lãm lập tức ra đón.
Nếu không phải Trình Uyên vẫn luôn nắm tay cô Hứa Dữu phỏng chừng mình đã bị chen tách ra khỏi anh rồi.
Nhân viên tiêu thụ tiếp đón bọn họ có lẽ là kinh nghiệm lâu năm, vừa thấy Trình Uyên liền dẫn hai người đi về hướng những xe giá 200 vạn trở lên.
Trình Uyên nắm tay Hứa Dữu dùng sức một chút kéo cô tới trước mặt mình, Hứa Dữu cả kinh, phát ra tiếng hô nhỏ.
“Ôi.”
Trình Uyên gần đây thích nhất là ở trước công chúng trêu cô, nhìn mặt cô đỏ lên anh rất có cảm giác thành tựu.
Hứa Dữu không giận, nhưng vẫn trừng mắt nhìn anh một cái.
Trình Uyên tiếp thu ánh mắt e lệ ngượng ngùng của cô, còn thuận tay sờ sờ đỉnh đầu cô, lúc này mới quay đầu lạnh lùng nói với chị gái tiêu thụ: “Ngại quá, tôi đi mua cùng vợ.”
Nụ cười trên mặt chị gái cứng đờ, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh lại, “Em dẫn anh chị qua bên kia xem.”
“Chiếc này thế nào?”
Nhân viên tiêu thụ đề cử một chiếc mui trần giống y như đúc chiếc của chị chồng.
Hứa Dữu tự hiểu lấy mình, bản thân không có khí chất mạnh mẽ như chị chồng, chiếc này không hợp với cô.
Hơn nữa giá cả chiếc này cũng làm cô chùn bước.
“Quá mặc……” Nhân viên tiêu thụ đứng ngay bên cạnh, Hứa Dữu không thể không nhón chân ghé bên tai Trình Uyên nhỏ giọng nói.
Trình Uyên lại không để ý giá cả, hơn nữa anh thấy giá này cũng không mắc, thứ anh để ý chính là tính an toàn cùng độ thoải mái.
“Em không thích hả?” Trình Uyên cũng không đem hai chữ “Quá mắc” để trong lòng, nhưng anh nhìn ánh mắt Hứa Dữu là biết cô thật sự không thích chiếc xe này.
Trình Uyên biết cô ngượng ngùng, liền dẫn cô đi khá xa mới hỏi.
“Qủa Bưởi Nhỏ, em không thích sao?”
Hứa Dữu lắc đầu: “Không phải không thích, chỉ là… Không quá thích kiểu phong cách đó.”
Hứa Dữu tương đối thích mấy chiếc xe nhỏ nhỏ, ví dụ như xe con bọ.
Có thể là do…… giá cả không cao, chị gái tiêu thụ không đề cử.
“Em may mắn bán được một bộ tiểu thuyết chuyển thể thành phim, rất nhanh là có hai mươi vạn trả cho anh rồi.” Hứa Dữu nói, trên mặt lộ ra tươi cười.
Hứa Dữu tiếp tục nói: “Số tiền còn lại mua một chiếc rẻ rẻ chạy thay đi bộ là được rồi.”
Trình Uyên nhíu mày: “Dùng của anh đi, chúng ta là vợ chồng không cần phân chia rõ ràng như vậy.”
Hứa Dữu gật đầu: “Em biết chứ, chỉ là lúc em nợ anh 20 vạn chúng ta còn chưa xác nhận quan hệ mà.”
Trình Uyên vẫn không hài lòng: “Hiện tại chúng ta đã xác nhận quan hệ rồi.”
Hứa Dữu nghe vậy lập tức sửa miệng: “Vậy xe này anh mua cho em đi, nhưng phải để em tự chọn đó.”
Hứa Dữu lại lôi kéo Trình Uyên nói: “Anh đồng ý đi mà, sau đó chúng ta chuyển nhà được không?”
Trình Uyên gật đầu.
Nhìn Hứa Dữu làm nũng như vậy Trình Uyên căn bản không do dự lập tức đồng ý, anh cũng biết tính cô là vậy rồi, nhưng anh càng muốn Qủa Bưởi Nhỏ càng ngày càng ỷ lại anh.
Hai người ở một bên kề tai nói nhỏ, hoàn toàn đem chị gái tiêu thụ gạt sang một bên.
Cuối cùng dưới kiến nghị của Trình Uyên mua một con bảo mã (BMW) mini, Trình Uyên thanh toán.
Tuy rằng đã mua xe nhưng Hứa Dữu mới vừa bắt đầu đăng ký đi học.
Trình Uyên đem xe đi kiểm tra, sau đó lại thuận tiện làm chút cải tạo cho cô.
Hứa Dữu cũng không có nghiên cứu mấy chuyện này, mặc cho Trình Uyên muốn làm gì thì làm, dù sao Trình Uyên cũng sẽ không làm chuyện gì có hại cho cô.
Một tuần trước khi đi thi lấy bằng lái, Hứa Dữu cùng Trình Uyên dọn đến nhà mới.
Trình Uyên mua một căn hộ ở trung tâm thành phố, Trình Uyên từng dẫn cô qua xem, đoạn đường không tệ, hơn nữa tầng lầu rất cao, cũng sẽ không thấy ồn.
Dù sao là tốt hơn căn nhà trước kia anh ở rất nhiều.
Đồ đạt của hai người không nhiều lắm, non nửa ngày đã dọn xong rồi, rõ ràng không cần phiền phức như vậy nhưng Trình Uyên vẫn ở nhà một ngày dọn cùng cô.
Hứa Dữu ngồi trên sô pha nhà mới, Trình Uyên ngồi xuống bên cạnh cô, thỉnh thoảng liếc nhìn cô một cái.
Bình thường chỉ cần có riêng hai người ở cạnh nhau, Trình Uyên đều dính lên người Hứa Dữu, lúc này cũng không ngoại lệ.
Vừa rồi hai người dọn dẹp lại đồ đạt, mới vừa ngồi xuống Hứa Dữu đã cảm thấy khô nóng không chịu nổi.
Trình Uyên vừa dính tới cô lại càng nóng hơn, Hứa Dữu đẩy đẩy anh: “Anh ngồi xa chút đi.”
Trình Uyên giống như không nghe thấy, thậm chí còn duỗi tay ôm eo cô.
“Anh không.”
Hứa Dữu không phải bài xích cùng anh tiếp xúc thân mật, chỉ là nóng thôi.
Hứa Dữu: “Nhưng mà em nóng.”
Trình Uyên lập tức cầm lấy điều điều khiển từ xa mở máy lạnh “Qủa Bưởi Nhỏ ngoan, hết nóng ngay thôi.”
Hiện tại đã sắp tháng 10, thời tiết đã chuyển lạnh, hiện tại mở máy lạnh vẫn có chút xa xỉ.
Hứa Dữu vốn là người tiết kiệm, hiện tại tất nhiên là rất có phê bình kín đáo.
Trình Uyên vuốt tóc cô, ôn hòa nói: “Mở một lát thôi, đợi lát nữa em hết nóng rồi tắt liền.”
Hứa Dữu ghét bỏ nói: “Anh đừng ngồi sát bên em là được rồi mà.”
“Anh càng không đấy.”
Hứa Dữu nói không lại nên cũng tùy anh, dù sao Trình Uyên ôm cô cũng không cản trở cô chơi di động lướt Weibo.
Hứa Dữu chơi nửa tiếng mới mới phát hiện Trình Uyên ôm cô ngủ rồi.
Một tin dữ khác là điện thoại của cô hết pin.
“Trình Uyên.”
Hứa Dữu gọi hai tiếng Trình Uyên cũng không có động tĩnh.
Cô đặt điện thoại sang một bên, chăm chú nhìn nhan sắc anh.
Lông mi nhẹ rũ phối hợp sóng mũi cao thẳng, đường cong rõ ràng, hình dáng rõ ràng, chỉ là thiếu điểm xuyết cho đôi mắt hẹp dài mắt đào hoa của anh, so sánh với ngày thường nhiều hơn vài phần ôn hòa, ít đi vài phần lạnh nhạt.
Hứa Dữu nhìn một lúc liền ngượng ngùng, không dám đánh thức tiểu tiên nam trước mặt.
Tầm mắt Hứa Dữu chuyển qua điện thoại Trình Uyên đặt ở trên bàn trà, liền nhớ tới Trình Uyên nói mật khẩu điện thoại cho cô.
Hứa Dữu duỗi tay cầm điện thoại Trình Uyên lên.
Cô vốn định dùng điện thoại Trình Uyên download Weibo, nào ngờ vừa mở lên đã thấy phần mềm này trên điện thoại anh.
Cô click mở, liền nhìn thấy ID Weibo của Trình Uyên.
【Bưởi Ngọt nhà tôi】
Hứa Dữu vốn định đăng xuất khỏi tài khoản của anh, sau đó đăng nhập tài khoản của mình, nhưng tên ID đã thu hút sự chú ý của cô.
Xem một lát cũng không sao đâu nhỉ.
Nhưng…có vẻ không tốt lắm.
Hứa Dữu còn đang đấu tranh tư tưởng giây tiếp theo dư quang lại nhìn thấy Trình Uyên mở hai mắt.
Cô theo bản năng cất điện thoại vào túi: “Anh……Anh dậy rồi?”
Trình Uyên gật đầu.
“Vậy anh buông em ra……điện thoại em hết pin.”
Trình Uyên vừa mới dậy cũng không kịp suy nghĩ quá nhiều, ôm Hứa Dữu gật gật đầu, sau đó Trình Uyên …… nhắm hai mắt lại.
Hứa Dữu: “……”
Trình Uyên hiện tại thực đáng yêu, nhưng cô lại hoàn toàn không có tâm trạng nhìn anh.
“Điện thoại em hết pin, em cầm điện thoại của anh, bây giờ còn nằm trong túi em đây.”
Trình Uyên thậm chí không có mở mắt ra, tùy ý nói: “Em cầm đi dùng đi.”
“Điện thoại anh có gì không thể xem không?”
Trình Uyên chậm rãi mở hai mắt ra “Không có, chị, chị muốn xem gì cũng được.”
“Anh nói bậy gì đó……” Hứa Dữu từ trong túi móc điện thoại Trình Uyên ra.
Trình Uyên nghiêng đầu nhìn gương mặt kiều nộn của Hứa Dữu, rất là thỏa mãn.
“Qủa Bưởi Nhỏ, em đừng thẹn thùng nga, nếu em mà ngại tối nay ở trên giường anh sẽ gọi em như vậy.”
“Anh……”
Trình Uyên càng nói càng quá, làm cô quên mất chuyện muốn xem Weibo của anh.
“Được rồi, Qủa Bưởi Nhỏ, anh đùa em thôi, em không cho anh gọi em là chị thì anh sẽ không gọi.”
Hứa Dữu nghe Trình Uyên nói vậy tức đến nổi quai hàm phồng lên.
Vừa rồi Trình Uyên nói như vậy rõ ràng là đang trêu chọc cô mà, mỗi lần anh gọi “chị” còn cố ý tăng âm lượng.
“Anh mà còn nói nữa em sẽ chưa có được sự đồng ý của anh mà đã xem Weibo của anh đó.”
Trình Uyên nghe Hứa Dữu nhắc tới Weibo thì sửng sốt vài giây, sau đó lập tức cười lên: “Vậy em xem đi.”
Hứa Dữu sửng sốt một lúc, Trình Uyên còn thân mật hôn lên má cô, Hứa Dữu tránh thoát Trình Uyên đánh lén, lúc này mới bắt đầu xem.
【 hôm nay Qủa Bưởi Nhỏ chủ động hôn tôi, vui vẻ.
】
Hứa Dữu vừa vào xem liền thấy cái này, xem thời gian chính là lúc hai người bọn họ đi tuần trăng mật ở nước F.
Cô tiếp tục lướt xuống xem.
【Qủa Bưởi Nhỏ cũng yêu thầm tôi, được rồi, tôi xin tuyên bố chúng tôi chính là trời sinh một đôi 】
Hứa Dữu cứ tiếp tục xem, nụ cười trên mặt chưa hề tắt.
Xem một lúc liền thấy...
【cơ thể Qủa Bưởi Nhỏ thơm quá, lúc nào cũng quyến rũ tôi.
】
“Em…… em quyến rũ anh hồi nào?”
Trình Uyên: “Rõ ràng có.”
Trình Uyên nghịch tóc cô: “Em ở bên cạnh chính là đang quyến rũ anh rồi đó, ví dụ như bây giờ.”
Trình Uyên vừa thấy Hứa Dữu nhíu mày liền lập tức nói: “Qủa Bưởi Nhỏ, em yên tâm đi, anh chỉ nói giỡn thôi.”
Hứa Dữu hung tợn nghĩ, quân tử báo thù mười năm chưa muộn, cứ chờ cô lấy được bằng lái đi.
----đọc bản edit của Lemon miễn phí tại Wattpad Lemon8186----
Đợi Hứa Dữu cũng cầm được bằng lái trong tay đã là mùa đông.
Hứa Dữu tự nhận mình không có thiên phú gì, thi ba lần mới đậu.
Trình Uyên cũng trong ngày này rốt cuộc lái xe của cô về.
Lại lần nữa nhìn thấy chiếc xe, cảm giác quen thuộc lại xa lạ.
Trình Uyên nói mang đi cải tạo, nhưng Hứa Dữu cũng không nhìn ra nó có gì thay đổi.
“Bây giờ em còn chưa dám lái một mình, anh đi cùng em đi.”
Trình Uyên tất nhiên là đồng ý.
Hứa Dữu mở bản đồ đánh dấu Cục Dân Chính.
“Qủa Bưởi Nhỏ, em muốn làm gì thế?”
Trình Uyên nhìn thấy ba chữ Cục Dân Chính liền cảm giác có gì đó không ổn.
Hứa Dữu: “Anh yên tâm đi, hôm nay là cuối tuần, em cũng không muốn làm gì, chỉ là muốn qua đó nhìn thử thôi.”
Trình Uyên nghe Hứa Dữu nói vậy nhưng trong lòng anh vẫn có chút bất an.
Hứa Dữu lái xe đến gần Cục Dân Chính đột nhiên dừng xe.
Trình Uyên còn chưa kịp hỏi, Hứa Dữu nhìn cửa hàng tiện lợi cách đó không xa lạnh nhạt nói: “Em khát.”
“Em muốn uống gì.”
Hứa Dữu: “Nước khoáng là được rồi.”
Tuy Trình Uyên cảm thấy có chút quái dị nhưng vẫn là lập tức xuống xe mua nước cho cô, nào ngờ Trình Uyên đang chuẩn bị trả tiền thì phát hiện Hứa Dữu lái xe đi mất.
Trình Uyên: “?”
Trình Uyên vội vàng trả tiền, lập tức gọi cho cô.
Điện thoại mới vang lên hai ba tiếng đã bị từ chối.
Trình Uyên nghi hoặc khó hiểu, lúc này WeChat phát ra tiếng chuông thông báo.
【em tức giận ——】
Trình Uyên tất nhiên là biết cô tức giận, nhưng lại không hề biết mình chọc cô giận lúc nào, nhưng vẫn nhắn WeChat nhận lỗi với Hứa Dữu.
Ngay sau đó Hứa Dữu gửi một tấm hình sang.
Là ảnh chụp màn hình ghi chú trong điện thoại của cô.
Trình Uyên nhìn nội dung, đôi mắt dừng lại mười lần trên hai chữ này, không khỏi nở cười.
Trình Uyên nhìn bốn phía chung quanh mới phát hiện đây là chỗ lúc đó anh bảo Hứa Dữu xuống xe.
Trình Uyên tiếp tục gọi điện thoại cho cô, gọi tới lần thứ ba Hứa Dữu rốt cuộc nghe máy.
“Vợ à, anh sai rồi.”
“Hừ.”
Tâm trạng Trình Uyên không tệ, vặn chai nước suối uống một hớp.
“Qủa Bưởi Nhỏ, giờ em đang ở đâu? Anh tới tìm em, sau đó cho em lần thứ hai ném anh lại ven đường.”
Hứa Dữu nghe Trình Uyên thành khẩn nhận sai, lúc này mới cố mà làm nói cho Trình Uyên biết vị trí hiện tại.
Không sao, chút tình thú này Trình Uyên nghĩ mình có thể chơi cùng Qủa Bưởi Nhỏ cả đời.
Chỉ cần cô không tức giận là được rồi.
……
Năm này qua năm khác, tháng này qua tháng kia.
Cùng Quân làm bạn, không than năm tháng dài.
—— Hoàn Toàn Văn ——.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook