Pokemon (Satoshi x Serena): Chuyến Du Hành Của Tình Yêu
Chương 16-3: Cơn bão của định mệnh ( Hồi Kết )

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vâng , vẫn là tôi , tính mùng 1 làm 1 chap ngoại truyện tết cho vui mà bận quá quên cmnr , nếu truyện này vẫn tiếp tục tới năm sau thì tôi sẽ viết nha ;)))

_Vào truyện thôi nào

--------------------------=-=----------------------------

*Diễn biến chap trước thì ta đã biết được Satoshi quyết định đi tìm Serena và vô tình gặp được Gekkouga và Pé puni đang đi làm gì đó , sau khi nói chuyện thì cả 3 cùng đi tìm Serena , đang đi thì Satoshi bị bệnh khá nặng nhưng do sự quyết tâm của mình , một lần nữa cậu lại hợp nhất với gekkouga nhưng lần này là hợp nhất cả cơ thể lẫn linh hồn , liệu họ có thể cứu được cô gái ấy không ?

*Phân cảnh Satoshi lúc này

_" , ........Mình cảm thấy được gì đó rồi.....mau lên gekkouga": Satoshi

_"Kouga": Gekkouga

*Ngay giữa cơn bão lúc này cả hai cùng bay nhảy lên những cành cây , mắt của hai người họ đã hòa làm một và có thể dễ dàng né những vật cản trước mắt không chỉ vậy , họ còn có thể cảm nhận được mọi loại năng lượng tỏa ra dù cho đó có là của con người , quả thật sức mạnh này đã vượt qua cả sức mạnh của tiến hóa mega dẫu cho họ chỉ mới gặp lại.


_"............ , mình thấy cậu ấy rồi..................SERENA!!!!!" : Satoshi hét lên

*Rầm

*Phân cảnh Serena

_"Hở......Hình như mình mới nghe tiếng của Satoshi thì phải" :Serena nghĩ

*Cô ngồi dưới gốc cây to nghỉ ngơi thì đột nhiên nghe thấy tiếng ai đó gọi mình , giọng cậu ấy trầm ấm hơn làm cho cô có cảm giác quen thuộc nhưng lúc ấy tiếng sấm sét lại vang lên quá lớn làm cho giọng Satoshi bị lấn xuống

_"Thôi.....chết.....rồi.......m-mình.....buồn.....ngủ....quá": Serena mệt mỏi vô cùng

*Mắt cô từ từ nhắm lại , có lẽ đã đến giới hạn rồi , tay chân dường như chẳng thể cử động nỗi nữa , cơn đau khi nảy cùng từ từ biến mất , mái tóc vàng mật ướt do nước mưa , chiếc áo cũng bị ngấm nước.

_" ...... , mình......không....ổn....rồi , .........Satoshi..........xin.......lỗi": Serena


*Mắt cô đã nhắm lại hoàn toàn , hơi thở dường như đã không còn , toàn thân bất động

_"SERENA !!!!!": ??

*Lúc này dường như có ai đó gọi tên cô nhưng khá nhỏ nên cô ấy không nghe được

_"NÀY TỈNH DẬY ĐI SERENA !": ??

*Giọng cậu ấy càng ngày càng lớn , cô cũng cảm nhận được được giọng nói quen thuộc này

_"CẬU ĐỪNG CÓ BỎ CUỘC VẬY CHỨ SERENA , MỞ MẮT RA ĐI" : ??

-------------------=Serena's POV=-------------------

_"Đây là đâu vậy chứ": Tôi

_"Serena....:": ??

*Trong tâm trí tôi lúc này bốn phía một màu đen , tôi nghe thấy giọng của ai đó nhưng không biết nó nằm ở đâu cả , ban hồi thì phát ra từ đằng này , một lúc sau thì đằng kia

_"Ai vậy ! " : Tôi hét lên

_" , , ......": ??

_"Awwwwwwwww....mau dừng lại đi" : Tôi

*Hàng vạn giọng nói vang lên từ tứ phía khiến tôi đau đầu nhắm mắt lại và khụy gối xuống lấy tay ôm , mọi thứ xung quanh bắt đầu quay cuồng một cách chóng mặt . Lúc này đột nhiên khung cảnh thay đổi , những âm thanh ma quái đã dựng lại lúc nào không hay.


_"Hở....": Tôi từ từ mở mắt ra ngước lên , lấy hai tay ra khỏi đầu mình

_"Đây là đâu....": Tôi ngơ ngác

_"Awww...."

*Có thứ gì đó dài và mượt chạm vào vai tôi , nó dài và có màu mật ong , trông nó giống như tóc vậy nhưng tôi làm gì để tóc dài như vậy được . Còn ở dưới đùi tôi cũng có 1 con vật gì đó có bộ lông rất mượt và ấmPokemon ( Satoshi x Serena ) : Chuyến Du Hành Của Tình Yêu - Chap 16.3 : Cơn bão của định mệnh ( Hồi Kết )

_"Cậu là....": Tôi dần dần cảm nhận được thứ gì đó rất quen thuộc
*Bụp ( tiếng đèn mở )

*Khi đang còn thắc mắc thì đèn pha phía trên bỗng sáng lên , các vòng sáng led màu xanh lá dưới sàn và ở trên cũng hiện lên , nhưng trong mắt tôi lúc này chỉ để ý đến một con vật , à không là 1 con pokemon có hình chú cáo bé nhỏ , toàn thân màu vàng , trắng , ở phần đôi tai có bông màu đỏ cùng với màu mắt . Nó cứ khóc vào lòng tôi như một đứa bé sợ bị la khi có lỗi vậy. Pokemon ( Satoshi x Serena ) : Chuyến Du Hành Của Tình Yêu - Chap 16.3 : Cơn bão của định mệnh ( Hồi Kết )
_"Khoan đã , đây không lẽ nào là....": Tôi chợt nhớ ra thứ gì đó và nhìn về phía bên trái của mình

*Mọi thứ thực sự rất quen , đó chẳng phải là quá khứ của lần đầu tiên tôi tham gia cuộc thi Tripokelon hay sau

_" , ....... ......

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương