Tố Thanh Vân khó thở, cuối cùng vẫn phải là để lộ bộ mặt thật ra cho hắn biết, thân thể này xuất thân từ gia đình cao quý, biết đâu hắn còn tha cho." Bỏ,...bỏ ta ra, ta là...là.."" Là kẻ nào"Tố THanh Vân kéo bộ râu giả mình đeo xuống cho hắn xem, lúc này Thẩm Long Phượng mới nhận ra"Ta là...!Tố Thanh Vân"Nghe lời vừa rồi nói, Thẩm Long Phượng liền thả cô ra, mặt hắn ta tỏ vẻ khó chịu." Vương phi đêm hôm tự tiện xông vào phòng người khác, nếu có lần sau, ta sẽ không nương tay"" Ta...biết rồi"Tố Thanh Vân thở phào nhẹ nhõm, qua được cái đoạn hắn bóp cổ rồi.
Thẩm Long Phượng nhìn cô, trùng hợp cô lại cũng quay sang nhìn hắn.Oái,...!mắt chạm nhau rồi.Tố Thanh Vân liền quay phắt đi." Đêm hôm ngươi đột nhập vào phòng ta làm gì?"" Không hẳn là chuyện gì,....chỉ là...!Ta đi dạo chơi thôi mà."Thẩm Long Phượng sắc mặt lại khác rồi, lần này hắn" Cút, đừng tìm đến phòng của ta nữa"Chậc, con người xấu tính, ngươi bảo ta biến thì biến, làm như ta bám ngươi lắm đấy.
Nhưng mà...vẫn phải trêu ngươi một tý để trút giận cho ta." Lêu lêu, cái đồ nhà ngươi, đồ mặt dày"Trước khi quay về, Tố Thanh Vân không quên chọc cho hắn tức, sau đó thoát ra ngoài một cách nhanh chóng" Này, đứng lại, bổn vương còn chưa cho ngươi đi, sao ngươi dám chạy"" Hì..."" Tố Thanh Vân, cô đúng là một nữ nhân không ra thể thống gì nữa, cô coi chừng đấy cho ta"Tố Thanh Vân vượt rào chạy thoát, quay trở về phủ của mình.
Một phen hết hồn hú vía với cô, thật là....Cô thở nhanh, rồi hơi thở dần cũng đã ổn định.
Cô quay về phòng và thay bộ y phục để ngủ." Mệt chết ta rồi mà, haizz, cái tên vương gia chết tiệt"Sáng ngày mai, khi những bước đầu của ngày mới, mọi việc vẫn xảy ra như bình thường.
Đến lúc màTố Thanh Vân khi soi mình lại trong gương, cô như tan thành mây khói.
Hình như đã tăng lên được không ít cân, cô mà không giữ nổi thân hình xinh xắn này chắc không dám lên mặt với muội muội Thanh Từ kia." A Kiều, thi chạy với ta không?"" Hả, thi chạy? để làm gì ạ tiểu thư?"" Giảm cân"A Kiều đáp lại" Nhưng em không có béo"" Còn nói nữa không?"Tố Thanh Vân cố tình đe dọa, điều đó cũng khiến cho A Kiều nghe theo." Dạ,...em chạy cũng được nhưng không có nhanh, mong tiểu thư đừng để ý"" Không, không có đâu".
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook