Hộ sĩ lại tới tìm A Diệp thúc giục đóng tiền, các cô đã thiếu ba ngày tiền thuốc men, cho nên không còn cách nào khác, A Diệp mới phải làm như vậy.

Thương Thịnh cầm tay A Diệp, ý bảo cô không cần mang tiền trộm được ra, hắn đưa cho A Diệp một cái thẻ ngân hàng: “Tôi có tiền, dùng của tôi đi.”

A Diệp rất biết ơn, quay đầu cho Thương Thịnh một ánh mắt cảm tạ, Kiều Nhất Minh đứng ở ngoài cửa nhìn về phía Elsa Toa, ánh mắt tràn ngập tiếc thương.

Lại nói sau khi nhìn thấy Elsa Toa, tinh thần Kiều Nhất Minh vẫn không khá lên nổi, Thương Thịnh ôm y vào lòng, “Anh biết trong lòng em khó chịu, không có việc gì, rồi sẽ ổn thôi”

Kiều Nhất Minh ôm Thương Thịnh, rốt cuộc chịu không nổi nữa, nước mắt trào ra như vỡ đê, “Chúng ta sẽ giúp họ chứ? Sẽ giúp họ mà đúng không?”

Thương Thịnh nhìn Kiều Nhất Minh, gật đầu một cái thật mạnh.

Kiều Nhất Minh cũng cần phải nghỉ ngơi, Thương Thịnh liền đưa y về phòng bệnh.

Kiều Nhất Minh có chút mệt mỏi, nước mắt chưa kịp khô,còn đọng lại một ít ở khoé mắt mà đã ngủ mất, y có một giấc mơ, trong mơ xuất hiện một cô bé giống hắn như đúc đang nhìn y mỉm cười, y dường như nhìn thấy chính minh.

Giật mình tỉnh lại sau giấc mơ, lại không cảm thấy buồn ngủ. Một đêm ấy liền thức trắng, Kiều Nhất Minh ngơ ngác nằm trên giường bệnh.

Lúc vội vội vàng vàng tới tìm bọn họ A Diệp đã khóc nức nở, Kiều Nhất Minh liền khẩn trương mang giày đi ra ngoài.

“Miệng vết thương của Toa Toa bị nhiễm trùng, tình huống hiện giờ rất nguy hiểm, kho máu của bệnh viện tìm không có nhóm máu phù hợp!” A Diệp nói rất thống khổ, đối với cô mà nói không có Toa Toa, sự tồn tại của cô liền trở nên vô nghĩa. Cô yêu Toa Toa, thực sự rất rất yêu Toa Toa.

Kiều Nhất Minh còn chưa kịp nói, Thương Thịnh đã mở miệng trước: “Tôi có biện pháp, cô đi trước đi.”

Trong mười lăm phút, Thương Thịnh triệu tập bác sĩ hộ sĩ của bệnh viện đến kiểm tra xem có cùng nhóm máu với Elsa Toa không.

Kiều Nhất Minh cũng tham gia hoạt động hiến máu này, thực may mắn nhóm máu của y giống với Elsa Toa.

Trời không tuyệt đường người, lần này tổng cộng có sáu người đều có thể hiến máu cho Toa Toa, điều này làm cho Kiều Nhất Minh và A Diệp có chút an tâm.

Thương Thịnh đem hết thảy thu vào trong mắt, có lẽ kiều Nhất Minh còn chưa để ý thấy, nhưng bản thân hắn rất tỉnh táo, thông qua những gì vị bác sĩ Trung y kia nói cùng với lần hiến máu này, hắn chậm rãi nảy sinh một ý tưởng, hiện tại chỉ cần chứng thực.

Thương Thịnh đưa máu của Kiều Nhất Minh và Elsa Toa cho khoa kiểm nghiệm, bây giờ chỉ cần chờ đợi.

Ca phẫu thuật của Toa Toa rất thành công, điều này làm cho tảng đá đè nặng trong lòng A Diệp rơi xuống, Kiều Nhất Minh còn hỏi bác sĩ cố vấn có cách nào chữa cái chân bị đứt gân của Toa Toa không, nhưng cho dù là bác sĩ giỏi nhất sau khi kiểm tra vết thương cũng đều lắc đầu, “Vết thương không chữa trị từ sớm, đã không có cách nào chữa khỏi.”

Kiều Nhất Minh rất thất vọng, lúc này A Diệp đến bên người y, cô nhàn nhạt nở nụ cười, “Cô ấy có thể tồn tại, với tôi mà nói đều đã là ban ân, không đi được cũng chẳng sao, tôi có thể làm chân của cô ấy” A Diệp nói đầy ưu thương, nhưng cũng tràn đầy kiên định.

Báo cáo kiểm nghiệm được giao cho Thương Thịnh đầu tiên, một trang cuối cùng rõ ràng viết tỉ lệ ghép đôi nhóm máu của Kiều Nhất Minh cùng Elsa Toa là 99%, nói cách khác, bọn họ có quan hệ huyết thống.

Hiện tại tra ra manh mối, tất cả cũng đều có hồi đáp.

Lúc Thương Thịnh nhìn thấy Kiều Nhất Minh, y đang ở đứng ở ngoài phòng bệnh của Elsa Toa ngoài phòng bệnh, khi hắn đến bên cạnh y cũng không hề hay biết, đầu óc y hiện tại đều ngập tràn hình ảnh của Elsa Toa.

Thương Thịnh đưa cho y chai nước,“Nhất Minh, em có chị em gì không?”

Kiều Nhất Minh bị câu hỏi của hắn làm cho sửng sốt: “Chị em ư?”

Thương Thịnh gật đầu.

Kiều Nhất Minh đắm chìm vào hồi ức,“Em có một người chị song sinh, nhưng chị ấy đã bỏ em mà đi rồi.”

“Em làm sao biết chị ấy đã không còn chứ?” lời này càng làm cho Kiều Nhất Minh sửng sốt hơn, câu này của Thương Thịnh là có ý gì?

Thương Thịnh nghiêm túc nhìn y, trong đầu Kiều Nhất Minh liền tức khắc xuất hiện rất nhiều hình ảnh, đột nhiên y trừng lớn đôi mắt.

“Không cần nghi ngờ, những gì em nghĩ đều là sự thật” Thương Thịnh thông qua đôi mắt y cũng đã biết Kiều Nhất Minh đoán được rồi.

Đột nhiên, nước mắt Kiều Nhất Minh lại chảy ra “Chị của em, chị của em!” y xoay người nhìn Elsa Toa nằm bên kia tấm kính, “Chị, chị! Chị!!” y không ngừng kêu chị, phần thân tình này xuất hiện có chút muộn, nhưng thật tốt thay y đã tìm được rồi.

A Diệp đi rót nước về nghe được những lời này, bình nước trong tay cũn rơi xuống.

Thương Thịnh đứng ở một bên, hắn không lại an ủi Kiều Nhất Minh, hắn biết cảm giác hiện tại trong lòng y, thôi cứ để cho y khóc một hồi thật đã đời đi!

================Hết chương 24================

#Riz: Chị em đoàn tụ cảm động quá đi hicc ;;v;; anyway chỉ còn 6 chương nữa là hoàn rồi ~

( À mà tui đang gặp phải một vấn đề nhỏ, đó là dùng 4G của Viettel không thể update chương mới, không load được thông báo, cũng không load được danh sách đọc luôn ahuhu, không biết là bị cái gì? 〒▽〒)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương