Phụ Trợ Vì Vương
-
Chương 8
Có kết quả kiểm tra làm chứng cứ hơn nữa còn có Hàn Ý Viễn đảm bảo, Giang Nghiên rốt cuộc cũng chấp nhận: "Đều là người trưởng thành chị cũng không nói nhiều làm gì, chơi game phải kết hợp và nghỉ ngơi, hiểu không?"
Điều này không thể nghi ngờ chính là điều mà Giang Thời muốn: "Yên tâm, em hiểu rõ."
Giang Nghiên khịt mũi coi thường: "À?"
Giang Thời cười ha hả mà đón nhận sự khinh bỉ của chị gái: "Thuận tiện nói một câu, bác sĩ Hàn đúng là rất đẹp trai."
Một câu thuận lợi làm Giang Nghiên hoàn toàn thu lại thần sắc khinh thường, thay thế vào đó là vẻ mặt khoe khoang: "Đúng không!"
Giang Thời vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Giang đại tiểu thư như vậy, nhất thời trong lòng cũng có chút cảm khái.
Cái tên Hàn Ý Viễn kia, xác thật rất đẹp trai.
Cách hai ngày lại lần nữa bước vào quán nét, Giang Thời lúc này vẻ mặt thong dong bình tĩnh bước vào cửa.
Lúc trước Tất Băng Hỏa tiết lộ chuyện lên mạng bí mật của cậu nên trong lòng vốn hổ thẹn, không nói hai lời liền đem vị trí của mình đưa ra.
Hơn nữa còn phi thường sảng khoái mà cho 4 giờ.
Giang Thời: "Cảm ơn anh."
Tất Băng Hỏa khóe miệng ngậm điếu thuốc tàn hơi loạng choạng: "Anh em quen biết, chút lòng thành thôi."
Giang Thời gật đầu: "À, chỉ cần không có phụ nữ, chúng ta vẫn là anh em tốt."
Tất Băng Hỏa dường như không nghe được lời cậu nói, xoay người đi về đài phía trước: "Gần đây việc làm ăn rất tốt, vừa lúc hôm nay có thời gian rảnh, cậu đi vào đi, tôi phải đi kiểm kê kiểm kê tài liệu."
Giang Thời cười một tiếng, xoay người chui vào khoang mô phỏng.
Một lần nữa đăng nhập vào trò chơi, lúc này không phải ở điểm dự trữ, mà là ở cửa phó bản nơi lần trước cậu thoát ra.
Xung quanh như cũ người đến người đi thập phần náo nhiệt.
Đột nhiên có người online, loại tình huống này đối mọi người mà nói đều tập mãi thành thói quen, chỉ có vài người chơi ngẫu nhiên chú ý đến bộ dạng của Giang Thời, cả mặt mày liền toát ra một tia kinh diễm, nhịn không được mà nhìn nhiều thêm vài lần.
Giang Thời lưu ý tới mấy lời mời kết bạn trên hệ thống, click mở ra nhìn thấy là mấy người Phàm Bố Hài ở phó bản trước, không chút do dự đồng ý.
Ở phiên bản mới《 Sang Kỷ Nguyên 》, phía may chủ suy xét đến số lượng người chơi ngày càng tăng nhiều nên danh sách bạn bè đã tiến hành mở rộng một lần nữa đối người chơi từ mùa giải thứ nhất như Giang Thời mà nói, vị trí bạn bè có thể nói là rất sung túc.
Sau khi đồng ý, mấy cái ID liền xuất hiện ở giữa danh sách.
ID đều xám xịt, thật không khéo là đều off.
Giang Thời nhìn thoáng qua một lúc sau đó đóng danh sách bạn bè lại, tùy tiện tìm mấy cái chiêu mộ tổ đội xung quanh, tiếp tục vào phó bản nhiệm vụ.
Loại phó bản nhiệm vụ này cũng không phải không có giới hạn số lần.
Mỗi người chơi trở về được BUFF liên tục 5 lần, dựa theo tình trạng bây giờ muốn xoát ít nhất phải mất một giờ, nên hẳn là mỗi lần online xoát một lần là được.
Lúc này đây hoàn thành phó bản trước sau như một rất thuận lợi.
So với ngày đầu ngày trở về không biết cơ chế của phó bản, thì hiện tại Giang Thời với cấp 45 bay giờ hoàn toàn là tay già đời, càng ngày càng như cưỡi xe nhẹ đi đường quen.
Như vậy, tiếp theo đi làm gì đây?
Giang Thời vừa nghĩ, một bên bắt đầu nghiên cứu nổi lên trở về giao diện thượng mặt khác phúc lợi.
Tuy rằng với cậu mà nói xoát phó bản hẳn là nhất phương tiện lựa chọn, nhưng là tổng cộng chỉ có thể lĩnh 5 thứ khen thưởng, hiển nhiên cũng không đủ để chống đỡ cho cậu thuận lợi đuổi theo đại bộ phận cấp bậc của người chơi bây giờ.
Hiện tại liên tục hoàn thành hai phó bản nhiệm vụ, Giang Thời cũng mới từ cấp 40 lên tới cấp 50.
Tuy rằng cấp 45 đã thỏa mãn điều kiện nhận nhiệm vụ cao hơn, những Giang Thời đối với việc này cũng không sốt ruột lắm.
Rốt cuộc nếu muốn tiếp xúc với phiên bản 3.0 vừa đổi mới không ít nội dung, thì ít nhất phải giống với bọn Phàm Bố Hài cấp 80 trở lên, so với càng nhiều chuyển chức kỹ năng, cậu cho rằng còn không bằng trước đem cấp bậc tăng lên.
Giang Thời nhanh chóng mà nhìn qua danh sách một lượt, liền từ bên trong chọn ra vài cái nhiệm vụ trở về có có độ khen thưởng tương đối cao.
Đang chuẩn bị chính thức làm nhiệm vụ, một cái thông báo không nằm trong dự đoán hiện ra.
【 hệ thống: Chúc mừng, bạn bè ngài triệu hồi đã thuận lợi trói định, thỉnh vui sướng mà hưởng thụ những phúc lợi phản ngược đi! ( tiến độ trói định 1/3) 】
Cùng lúc hệ thống đồng thời nhắc nhở, vừa thu được một tin nhắn của bạn bè.
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Nãi Có Độc? 】
Giang Thời dừng một chút, nhịn không được vui vẻ.
Thật là có người bị cậu triệu hồi tới?
【 Tài Liệu Đại Hào: Là tôi.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Anh thực sự là có độc, đây là sửa cái tên quỷ gì vậy! Năm đó rút lui cũng không thả một cái rắm, hiện tại đột nhiên trở về lại gửi cái lời mời gì vậy, đều không thể cùng anh nói 666 đến nói 999! 】
【 Tài Liệu Đại Hào: Trách tôi? Tôi nhìn thấy hoạt động liền tùy tiện gửi đến một vòng, ai biết cậu thật đúng là đã trở lại.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả:??? 】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Anh nghe một chút, đây là tiếng người? 】
【 Tài Liệu Đại Hào: # mỉm cười.jpg】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: TMD, cho nên là hoạt động gì? 】
【 Tài Liệu Đại Hào: Nhiệm vụ trở về, tự mình xem đi.
】
Vài phút sau.
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả:......!Cam, quả nhiên liền không thể cho rằng người không có lương tâm như anh có thể làm ra được chuyện tốt gì, không liên quan đến lợi ích thì anh chính là chưa bao giờ làm! 】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Bất quá tôi thật ra đã nghe nói qua hoạt động trở về gần đây rất náo nhiệt, nhưng là đều cho một ít thứ đồ hư nhỉ? Lại còn muốn tổ đội phó bản, tiếp còn muốn NPC ủy thác, mạnh mẽ gia tăng hợp tác hỗ trợ trong trò chơi? Nửa điểm muốn chơi tôi cũng không có! 】
Giang Thời biết rõ tình huống của Thâm Tỉnh Băng (bệnh tâm thần), cảm thụ được oán niệm trong lời nói của cậu ta, cậu trong nháy mắt vui vẻ.
【 Tài Liệu Đại Hào: Quản gia nhà của cậu đâu, chưa phổ cập tình huống khoa học hiện tại cho cậu sao? 】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Quản gia cái rắm! Lão tử năm đó rút lui liền căn bản không nghĩ sẽ trở về, trực tiếp đem phòng ở cấp cao nhất oanh tạc! 】
【 Tài Liệu Đại Hào: Ha, làm còn rất xinh đẹp.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Anh không cần ở chỗ này nói bóng gió.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Anh hiện tại ở nơi nào, tôi đi tìm anh.
】
【 Tài Liệu Đại Hào:? Cùng cậu đối thoại là được, không cần thiết gặp mặt.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Nói nhiều lời như vậy làm gì đem tọa độ gửi lại đây cho lão tử.
】
Giang Thời suy nghĩ một chút, tạm thời thỏa hiệp: 【 Cậu gửi tôi đi.
Cậu mới vừa online, tôi đi qua tìm cậu.
】
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả rất nhanh gửi tọa độ tới, Giang Thời nhìn lướt qua liền tìm được.
Nhưng thật ra khoảng cách của cậu với bên kia không tính là quá xa.
Đến nơi này, không có gì bất ngờ xảy ra thì đây chính là là một rừng cây nhỏ hẻo lánh ít dấu chân người.
Nhìn người lùn trước mặt, Giang Thời trong lúc nhất thời cũng là có chút cảm xúc: "Tạo hình của tộc Người Lùn thật sự không thể điều chỉnh cao thêm chút sao?"
Tin nhắn của bạn bè nháy mắt bay đến.
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Lăn lăn lăn, anh thì biết cái gì, lùn mới chính là tinh hoa.
】
Giang Thời rũ mắt nhìn người lùn trước mặt so với mình còn thấp hơn vài cái đầu: "......!Như vậy hiện tại tôi lại đây, có thể nói cho tôi biết gặp mặt có ý nghĩa gì sao? Lúc nói chuyện cùng tôi, cậu có thể chân thành mà nhìn vào đôi mắt của tôi sao?"
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Đã lâu không thấy, hẳn là nên ôn chuyện cũ.
】
Giang Thời xem xong tin tức sau trầm mặc một lát, cũng không nói.
Hai người bắt đầu mặt đối mặt mà......!Gửi tin nhắn.
【 Tài Liệu Đại Hào: Cho nên đây là ôn chuyện mà cậu nói? Đều có thể im lặng toàn bộ quá trình nói chuyện, hình thức không tồi.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Thật vô nghĩa! Quen biết lão tử đã lâu như vậy anh còn không biết sao, lão tử chính là khủng hoảng xã hội! 】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Nếu là dám mở miệng nói chuyện còn đến nỗi cùng anh gửi tin nhắn sao??? 】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Anh cùng lão tử nhắn tin cho tốt, cùng nhau nói chuyện! Bằng không tôi thực sự hoài nghi anh đây là trào phúng tôi! 】
【 Tài Liệu Đại Hào: Ha, trào phúng cậu thì làm sao vậy ~^_^~】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Tôi cho nổ nhà được thì cũng toạc nổ gia hỏa anh được, một ba lô thuốc nổ anh muốn thử xem không? Nháy mắt boomshakalaka, có thể cùng một trăm người như anh đồng quy vu tận.
】
Giang Thời biết cái tên khủng hoảng xã hội trước mặt có thể làm ra được loại chuyện này, tùy ý mà tìm một thân cây chậm rãi dựa vào: " Được rồi, chúng ta vẫn là nói chính sự đi.
Cậu trước nói cho tôi, đây là thật sự chuẩn bị trở về chơi tiếp?"
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Trước tùy tiện chơi chơi xem sao, rốt cuộc, dù sao cũng là anh cầu tôi trở về.
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Dù sao nếu thật sự cảm thấy nhàm chán, cùng lắm thì tiếp tục rút lui.
】
"Fine, như vậy tiếp theo là vấn đề, cậu chuẩn bị thăng cấp như thế nào?" Giang Thời rất ra dáng bạn tốt mà đề nghị, "Tôi còn có ba lần làm phó bản nhiệm vụ nữa, miễn cưỡng mà nói có thể mang cậu đi."
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: No, tôi không thích cùng người xa lạ tổ đội.
】
Giang Thời: "Kia đi Thôn Tân Thủ tìm NPC nhận ủy thác?"
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Tôi cũng không thích những người dân ở đó! 】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: những NPC đôi khi so người chơi còn phải nói nhiều hơn, tôi cũng không nghĩ theo chân bọn họ tạo ra bất luận quan hệ gì! 】
Giang Thời đối với người khủng hoảng xã hội quá mức này cũng rất là đau đầu: "......!Tôi có thể mang cậu theo."
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Tôi không.
Chết cũng không.
】
Giang Thời: "Vậy cậu chuẩn bị thăng cấp như thế nào?"
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả cười một tiếng, chỉ vào khu vực bên cạnh cách đó không xa, bắt đầu gửi tin nhắn: 【 Anh cho rằng tôi vì cái gì tìm đến nơi này? Nơi này có một đàn lợn rừng không tồi, tôi có thể giết lợn rừng thăng cấp, một lần nổ một đám tiểu trư trư, hẳn là xúc cảm sẽ phi thường không tồi.
Tạc chín còn có thể lấy thịt, sau khi ăn vừa vặn có thể khôi phục thể lực.
】
Giang Thời nhìn về đám lợn rừng xinh đẹp không phát hiện sắp nguy hiểm cách đó không xa, cũng không khỏi lâm vào trầm mặc: "Cậu ít nhất cần thăng đến cấp 80, chỉ dựa vào xoát quái thì tới ngày tháng năm nào?"
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả tỏ ra rất là không sao cả: 【 dù sao tùy tiện chơi chơi, anh muốn cùng nhau làm hay không? 】
"Không được, tôi khuyên cậu cũng nên bỏ ý định này đi." Giang Thời ôm thân mình dựa vào trên cây, đuôi lông mày nhếch lên, "Lợn rừng chỉ có thể thỏa mãn bạo lực không có chỗ phát tiết của cậu mà thôi, nó không thể làm cậu thuận lợi đuổi kịp đại bộ phận người có cấp bậc như hiện tại đâu.
Nếu đã trở lại, tùy tiện chơi cũng phải chơi cho tốt, hơn nữa trư trư đáng yêu như vậy, cậu sao lại có thể sát sinh?"
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả đem đại pháo so với đầu mình còn lớn hơn trong tay gác lên vai, quyết định làm lơ ý đồ thuyết phục của cậu, thấy mình không nhất thiết phải nói chuyện cùng cái người Tinh Linh tộc này nữa: 【 không xoát anh liền đi xa một chút, hẹn gặp lại.
】
Một lát sau, một âm thanh bạo phá liên tiếp vang lên đánh vỡ hoàn toàn sự yên tĩnh của khu rừng này.
Giang Thời nhìn khung cảnh chim chóc bay kinh hoảng kia, biểu tình kinh ngạc cảm thán chợt lóe qua.
Thâm Tỉnh Băng rõ ràng không cùng bất luận kẻ nào tiếp xúc lại còn có thể tiếng xấu lan xa như vậy, khủng hoảng xã hội bạo lực lên có đôi khi thật làm một số việc không người bình thường nào có thể làm, đem chiêu thức nổ mạnh thao tác đến trình độ nghệ thuật như vậy, một người như cậu ta cũng có thể phá nát một phân đội nhỏ.
Bất quá cảnh oanh tạc này tuy rằng thoạt nhìn rất cảnh vui ý đẹp, nhưng kinh nghiệm cùng giá trị hiệu suất thật sự là, à......!Không thể khen tặng.
Giang Thời yên lặng mà nhìn cảnh nhiễm hồng mơ hồ phía chân trời.
Tính, hắn không tới độ, thì không ai có thể tới độ.
Đem giá chữ thập trong tay nhắc tới, cậu cũng cất bước đi qua.
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả cho nổ mạnh khiến khu vực này có thể nói không còn một ngọn cỏ, bất quá điều này cũng không thể cản trở bước chân thong dong tiếp cận của Giang Thời, cơ hồ là nhẹ nhàng bâng quơ mà tránh đi hết các nơi nổ mạnh, khi bước đến nơi cần đến mà không phải chịu nửa điểm tổn thương.
Cậu một bên tri kỷ mà vì Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả tượng trưng sử dụng một tiểu thuật hồi phục, một bên dùng ngữ khí thong thả mở miệng.
Ở giữa không gian rộng rãi liên tục bạo nổ bay tán loạn nhữ vậy, thanh âm nhẹ nhàng bâng quơ của Giang Thời vẫn truyền vào tai của Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả rất rõ ràng——
"Thật sự, trư trư đáng yêu như vậy tôi khuyên cậu nên thiện lương."
"Ở chỗ này giết trư trư là không đúng, bảo vệ động vật nhỏ là trách nhiệm của mỗi người."
"So với ở chỗ này gây tai họa lên tiểu trư trư vô tội, tôi cảm thấy cậu hẳn là lựa chọn đi làm một chút việc có ý nghĩa hơn."
"Đừng ở chỗ này cùng trư trư đấu khí, vẫn là cùng tôi......"
......
Sau khi oanh tạc lần thứ hai kết thúc, gân xanh trên trán của Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả rốt cuộc đã sắp hạ xuống.
Cuối cùng không thể nhịn được nữa mà đem khẩu pháo hướng về phía cái tên Quang Tinh Linh đúng là âm hồn bất tán kia: "Con mẹ nó......!Tôi khinh, heo heo cái gì heo heo, đừng tưởng rằng lão tử không đánh phụ trợ! Lại, lại đánh nhau, tin, tin hay không lão tử một pháo oanh tạc anh a a a!"
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả xác thật thật lâu không chủ động mở miệng, thanh giọng đều khàn khàn mang theo một tia mất tự nhiên.
Giang Thời cũng thật sự không nói, mặt mày hơi kinh ngạc: "Lão Bệnh, cậu lần trước mở miệng cùng tôi nói chuyện là khi nào nhỉ?"
Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả nghe vậy sắc mặt càng xấu.
Mắt thấy cậu ta sắp đem nút ấn xuống, Giang Thời phi thường đúng lúc mà bồi thêm một câu: "Được rồi, đã nói tôi sẽ mang cậu đi thăng cấp, thật sự không hại cậu.
Tình huống của cậu tôi còn không rõ ràng sao, mới vừa tìm được cái nhiệm vụ trở về rất đặc biệt, bảo đảm không cần cùng bất luận kẻ nào tiếp xúc nói chuyện."
Cuối cùng nói bổ sung xong, người lùn sắp bạo tẩu bên cạnh đã khôi phục được một chút bình tĩnh.
Giang Thời thấy được một tin nhắn mới của bạn tốt.
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Thật sự? Không cần xã giao? 】
【 Tài Liệu Đại Hào: Hàng thật giá thật, không lừa già dối trẻ ~^_^~】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Làm đi, anh nói, là nhiệm vụ gì? 】
【 Tài Liệu Đại Hào: Chia sẻ: [ Nhiệm vụ trở về: Thu thập giá trị thù hận ( 0/1500) ].
】
【 Thâm Tỉnh Băng Hoạn Giả: Thu thập giá trị thù hận? Cái này tôi thích! # xoa tay tay.jpg】.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook