Edit: Jess93

Tại giới tu luyện lôi kiếp cảnh giới Nguyên Tông cực kỳ được chú ý, lúc này người tu luyện tại Xích Tiêu Tông, chỉ cần không phải đang bế quan, đều nhao nhao chạy tới Thiên Linh Phong.

Trên đỉnh Thiên Linh Phong, sấm sét dày đặc, có thể thấy được ánh sáng của lôi điện nổ đùng đùng vang lên trong đám mây.

Không lâu sau, một đạo lôi điện mang theo lôi đình chi khí đánh xuống, trực tiếp đánh vào người Tần Hồng Đao.

"Hóa ra là tiểu đệ tử Thiên Vân Phong đang độ lôi kiếp."

Thấy rõ ràng người độ lôi kiếp, các trưởng lão Xích Tiêu Tông chạy đến xem đều hơi kinh ngạc.

Đối với vị đệ tử có thiên phú rất tốt trong tông môn này, lại là Đại đồ đệ một mạch của Thịnh Chấn Hải, Chủ Phong -- Thiên Vân Phong, các trưởng lão đối với tình huống của nàng ta cũng vô cùng hiểu rõ, biết Thịnh Chấn Hải cực kỳ coi trọng đệ tử này, sợ nàng ta không độ được Tâm Ma Kiếp cảnh giới Nguyên Tông, vẫn luôn áp chế nàng ta, không cho phép nàng ta mạo muội đột phá.

Cộng thêm bây giờ Tần Hồng Đao mới hơn trăm tuổi, đặt trong giới tu luyện, quả thực còn quá trẻ, tốc độ tu hành quá nhanh, căn cơ sẽ bất ổn, tạm thời áp chế tu vi ngưng luyện khoản chừng trăm năm cũng không có vấn đề gì. Phải biết, người tu luyện cảnh giới Nguyên Linh có tám trăm năm tuổi thọ, hao tổn khoản trăm năm căn bản không phải chuyện lớn.

Bởi vì đột nhiên phát hiện Tần Hồng Đao muốn độ lôi kiếp cảnh giới Nguyên Tông, người ở chỗ này đều có chút kỳ quái.

"Chẳng lẽ sư điệt Hồng Đao đã thành công vượt qua Tâm Ma kiếp rồi?"

"Chắc chắn rồi, nếu không vượt qua Tâm Ma Kiếp, làm sao có lôi kiếp?"

"Quá giỏi, năm nay nàng mới một trăm ba mươi lăm tuổi đúng không?"

"Đúng vậy, nếu thành công thăng lên cảnh giới Nguyên Tông.."

Các trưởng lão ở đây không khỏi lộ vẻ mặt mỉm cười, tông môn bọn họ lại sắp thêm một cường giả cảnh giới Nguyên Tông, thực lực tông môn sẽ tiến thêm một bước.

Tại giới tu luyện, người tu luyện trên cảnh giới Nguyên Tông, mới có thể xưng là người tu luyện cấp cao, cân nhắc thực lực của một tông môn, cũng là cân nhắc từ số lượng của người tu luyện cảnh giới Nguyên Tông. Mà Tần Hồng Đao thực sự quá trẻ, nàng ta có rất nhiều tuổi thọ, có thể tiếp tục tu luyện, tương lai thành tựu nhất định sẽ không thấp.

Các trưởng lão vui mừng nhìn Tần Hồng Đao đang độ kiếp, hi vọng lần này nàng ta có thể thuận lợi đột phá.

Chỉ có trưởng lão Thiên Vân Phong nhíu mày không nói.

Trưởng lão Thiên khí Phong có giao tình rất tốt với Thiên Vân Phong hỏi: "Thiên Vân Phong các ngươi lại chuẩn bị thêm một vị Nguyên Tông Chân Nhân, tại sao nhìn ngươi không vui mừng?"

Trưởng lão Thiên Vân Phong cười khổ nói: "Trước đó vài ngày, Chấn Hải mới nói với ta, tốc độ tu luyện của đồ tôn này quá nhanh, hơn nữa tu luyện lại là Tuyết Phong Đao, đi theo con đường chém giết, dễ sinh tâm ma. Tâm Ma Kiếp của đao tu lợi hại hơn người tu luyện bình thường, khiến nàng ta áp xuống, để cho nàng ta rèn luyện thêm trăm năm lại đột phá cũng không muộn, ai ngờ.."

Sau khi nghe xong, đám người liền hiểu rõ ý tứ ông ta.

Đây là lo lắng Tần Hồng Đao cưỡng ép đột phá, cho dù thành công vượt qua Tâm Ma Kiếp, chỉ sợ sẽ lưu lại di chứng, dẫn đến căn cơ bất ổn.

Con đường tu luyện hết sức hung hiểm, mỗi lần thăng cấp đều vô cùng khó khăn, có chút sơ sẩy, nhẹ thì lùi tu vi, nặng thì mất mạng, không thể không cẩn thận.

"Đứa nhỏ Hồng Đao này cũng không giống như người liều lĩnh."

"Đúng vậy, chẳng qua vẫn nên xem trước một chút."

Tất cả trưởng lão rất nhanh liền thu lại lo lắng trong lòng, đứng trên không từ bên ngoài nhìn vào Thiên Linh Phong.

Lôi kiếp cảnh giới Nguyên Tông có phạm vi khá lớn, ngoại trừ những trưởng lão có thực lực cao, các đệ tử khác của Xích Tiêu Tông cũng không dám đến quá gần, vì vậy cũng không biết người nào đang độ kiếp, chỉ có thể nhìn chằm chằm, quan sát thiên uy và đạo pháp ẩn chứa trong lôi kiếp.

Lôi kiếp cảnh giới Nguyên Tông là ba mươi sáu đạo sấm sét, một đạo lại một đạo lôi điện đánh xuống, rất nhanh người trong lôi kiếp đã bị đánh đến mức miệng phun máu tươi, quần áo tơi tả, bắt đầu nhét linh đan vào trong miệng.

Tần Hồng Đao ngửa đầu nhìn lôi kiếp trên trời, còn có một đạo lôi kiếp cuối cùng, cũng là lợi hại nhất, nàng ta không dám chủ quan khinh thường, trong lòng trầm xuống, tiếp tục nhận lấy.

Sau nửa canh giờ, ba mươi sáu đạo lôi kiếp rốt cuộc đánh xong, kiếp vân thối lui, tử khí đông lai, trên trời rơi xuống cam lộ.

Vết thương trên người Tần Hồng Đao nhanh chóng khỏi hẳn, sắc mặt tái nhợt khôi phục huyết sắc, trên mặt đất xung quanh bị lôi kiếp đánh xuống sinh trưởng cỏ non xanh tươi, cũng nhanh chóng phát triển, trong giây lát đã không còn thấy lôi đình chi khí lúc trước.

Tất cả trưởng lão trông coi các đỉnh núi ở bên ngoài vừa bay vào Thiên Linh Phong.

Thịnh Chấn Hải đang thân thiết hỏi thăm tình huống của Đại đồ đệ, nhìn thấy mấy vị trưởng lão Chủ Phong đến đây, mau chóng đi tới hành lễ, miệng nói: "Tại sao chư vị trưởng lão đều tới đây rồi?"

Tần Hồng Đao và Thịnh Vân Thâm cũng bước tới hành lễ.

Trưởng lão Thiên Khí Phong nói: "Vừa rồi cảm giác có người độ kiếp, liền tới xem một chút, không nghĩ tới là đồ đệ ngươi." Sau đó một mặt vui mừng nói với Tần Hồng Đao: "Ngươi còn trẻ tuổi, đã trở thành Nguyên Tông Chân Nhân, có thể thấy được thiên phú rất tốt, cần cố gắng thêm, ngày sau nhất định không thể lười biếng."

Tần Hồng Đao cung kính đáp lại một tiếng.

Trưởng lão Thiên Vân Phong xem xét tình huống Tần Hồng Đao, phát hiện tu vi bây giờ của nàng ta là cảnh giới Nguyên Tông sơ kỳ, bởi vì vừa thăng lên, tu vi còn chưa ổn, cần bế quan củng cố.

Ngoại trừ điều này, cũng không thấy có chỗ gì không ổn.

Trong lòng của ông ta thoáng hoài nghi, không khỏi nói: "Tại sao Hồng Đao lại đột nhiên thăng cấp?"

Đột nhiên đến mức không có thời gian về Thiên Vân Phong thăng cấp, có thể thấy được tình huống lúc đó rất khẩn cấp.

Tần Hồng Đao cung kính nói: "Đồ nhi độ xong Tâm Ma Kiếp tại Thiên Linh Phong, sau đó không có cách nào chạy về Thiên Vân Phong, chỉ có thể ở chỗ này của Phí sư thúc độ kiếp."

"Ngươi vượt qua Tâm Ma Kiếp như thế nào?" Trưởng lão Thiên Vân Phong càng kỳ quái hơn: "Tại sao đột nhiên lại muốn độ Tâm Ma Kiếp?"

"Cái này.." Tần Hồng Đao chần chờ nhìn về phía sư phụ, ánh mắt lại nhìn phòng luyện đan cách đó không xa.

Lần này nàng ta độ kiếp, mặc dù hấp dẫn vô số đệ tử Xích Tiêu Tông đến đây quan sát, nhưng mặc kệ là Phí Ngọc Bạch hay là Ninh Ngộ Châu, giống như đều thờ ơ -- hoặc là nói, bọn họ tin tưởng nàng ta nhất định có thể thành công độ kiếp, vì vậy không khẩn trương trông coi giống như những người khác, nên làm gì thì làm.

Nhìn thấy phản ứng của Tần Hồng Đao, trong lòng tất cả trưởng lão biết rõ có chuyện khác thường, nhìn về phía Thịnh Chấn Hải.

Thịnh Chấn Hải lông mày hơi nhảy, đuổi đi tất cả đệ tử tụ tập tại Thiên Linh Phong, lại bày ra cấm chế ở xung quanh, mới mời tất cả trưởng lão của các đỉnh núi đến một bên, nói thẳng: "Lần này Hồng Đao có thể thành công vượt qua Tâm Ma Kiếp, đều bởi vì một viên Khư Ma đan."

"Khư Ma đan?" Sắc mặt các trưởng lão ở đây ngưng lại, kinh ngạc nghi ngờ nhìn bọn hắn.

Vẻ mặt Thịnh Chấn Hải nghiêm túc, trầm giọng nói: "Nghe nói đây là Phí sư đệ và ân nhân cứu mạng của Vân Thâm cùng nhau nghiên cứu ra."

"Ân nhân cứu mạng của Vân Thâm?" Một đám trưởng lão đều có chút hồ đồ, bọn họ biết lúc Thịnh Vân Thâm làm nhiệm vụ vô ý trúng độc, cần tìm U Minh Thực Tâm thảo giải độc, nhưng lại không biết tình huống cụ thể, dù sao Thịnh Vân Thâm cũng không phải đồ tôn của một mạch bọn họ, tự có trưởng lão Thiên Vân Phong đi quan tâm, bọn họ chỉ cần hỗ trợ tìm đủ tài liệu luyện đan là được.

Nếu nói Phí Ngọc Bạch tự mình nghiên cứu ra Khư Ma đan, bọn họ sẽ tin tưởng, nhưng tại sao muốn mang theo một người xa lạ?

"Là vị Ninh công tử kia?" Trong lòng trưởng lão Thiên Vân phong hiểu rõ, hỏi: "Không biết vị Ninh công tử kia ở nơi nào?"

Trưởng lão Thiên Vân Phong có tu vi cảnh giới Nguyên Đế, mặc dù cảm tạ Ninh Ngộ Châu cứu tiểu đồ tôn của mình, nhưng có Thịnh Chấn Hải ra mặt, vì vậy cũng không tự mình gặp Ninh Ngộ Châu, lại không nghĩ rằng đối phương vô thanh vô tức, vậy mà làm ra chuyện lớn.

Hơn nữa, nếu ông ta đoán không sai, hiện tại vị Ninh công tử này là đan sư cấp hoàng đúng không? Một đan sư cấp hoàng, vậy mà hợp tác với đan sư cấp thiên luyện ra linh đan cấp thiên -- Khư Ma đan?

Việc này nghe qua, sao lại không chân thực như thế?

Lúc đám trưởng lão Xích Tiêu Tông tràn vào phòng luyện đan của Phí Ngọc Bạch, Phí Ngọc Bạch bị quấy rầy cực kỳ mất hứng.

Cho dù đám người này là trưởng lão các đỉnh núi, tu vi cao hơn hắn ta, hắn ta vẫn dám bày sắc mặt, cả giận nói: "Các ngươi quấy rầy đến chúng ta, có chuyện gì mau nói."

May mắn đám trưởng lão các đỉnh núi đã quen với tính cách Phí Ngọc Bạch, cũng biết thiên phú luyện đan của hắn ta, sẽ không tức giận với loại si nhân này, nhao nhao cười hỏi thăm chuyện Khư Ma đan.

Phí Ngọc Bạch nói: "Các ngươi hỏi ta vô ích, mặc dù linh đan này là ta luyện ra, nhưng nếu không phải nhờ Ninh hiền đệ, ta cũng luyện không ra."

Khư Ma đan là linh đan cấp thiên, với tu vi hiện tại của Ninh Ngộ Châu, quả thực luyện không ra. Nhưng nếu không có Ninh Ngộ Châu dẫn đường, lại chỉ điểm mình, Phí Ngọc Bạch cũng không có cách nào luyện ra. Trong lòng hắn ta, kỳ thật Khư Ma đan là do Ninh Ngộ Châu tự mình sáng tạo ra, chẳng qua là mượn tay của hắn ta luyện ra mà thôi.

Hắn sẽ không mạo muội nhận công lao này.

Mọi người thấy Ninh Ngộ Châu đang chọn lựa linh thảo cách đó không xa.

Ừm, dung mạo tuấn mỹ, khí chất tự phụ, như những quý công tử tại thế giới người phàm, nhất cử nhất động đều cảnh đẹp ý vui, nhìn xem cũng khiến người ta sinh lòng hảo cảm. Nhưng tu vi người này cũng quá thấp, vậy mà mới tới cảnh giới Nguyên Minh, Xích Tiêu Tông tùy tiện xách ra một người đệ tử, tu vi cũng cao hơn hắn.

Chẳng qua bọn họ cũng biết tính cách Phí Ngọc Bạch, cho nên không có hoài nghi hắn ta, đây mới là điều khiến người ta kinh ngạc nhất.

"Vị Ninh công tử này.."

"Tại hạ Ninh Ngộ Châu, gặp qua chư vị tiền bối." Ninh Ngộ Châu không chút hoang mang hành lễ, cũng không vì đột nhiên nhìn thấy nhiều lão tổ cảnh giới Nguyên Hoàng và Nguyên Đế mà kinh sợ.

Đám trưởng lão vốn còn có chút bận tâm vì đột nhiên tuôn qua như vậy sẽ hù dọa người ta, sau khi nhìn thấy biểu hiện của Ninh Ngộ Châu, Thịnh Chấn Hải nhẹ nhàng thở ra, lại nhìn hai đồ đệ của mình, vậy mà lại mang vẻ mặt đương nhiên, khiến ông ta có chút tâm mệt.

Được rồi, hiện tại ông ta cũng có chút hiểu rõ tại sao hai đồ đệ lại tôn sùng Ninh Ngộ Châu như thế, nếu không phải trên người hắn không có dấu vết đoạt xá, ông ta cũng muốn coi là đây là lão quái vật nào đó đoạt xá trùng sinh.

Nếu không Khư Ma đan này đến như thế nào? Dựa vào một đan sư cấp hoàng thật sự có thể nghĩ ra được sao?

Trong lòng các trưởng lão Xích Tiêu Tông đương nhiên cũng có nghi hoặc, nhưng Khư Ma đan có sức hấp dẫn quá lớn, những thứ khác đều có thể xem nhẹ.

Lúc này một đám lão tổ cảnh giới Nguyên Đế đặc biệt hòa ái, nào có bộ dáng đứng bên ngoài dậm chân một cái là có thể khiến toàn bộ Thánh Vũ đại lục lập tức run rẩy, sau khi cẩn thận hỏi rõ ràng đan phương, vật liệu và tác dụng của Khư Ma đan này, hai mắt càng sáng hơn.

Mặc dù bây giờ Khư Ma đan này chỉ có tác dụng cho người tu luyện có tu vi dưới cảnh giới Nguyên Tông, vô dụng với người tu luyện có tu vi trên cảnh giới Nguyên Hoàng, nhưng nó có thể tiếp tục cải tiến, chỉ cần đẳng cấp tăng lên, luyện ra Khư Ma đan cấp vương, đối với người tu luyện cấp cao có tác dụng tương tự. Huống hồ cho dù bọn họ không suy tính vì mình, cũng phải suy tính cho tất cả đồ tử đồ tôn trong đỉnh núi bọn họ, còn có thân bằng quyến thuộc của mình nữa..

Chỉ có thể nói, Khư Ma đan này có sức hấp dẫn quá lớn, ngay cả lão tổ cảnh giới Nguyên Đế cũng không thể bình tĩnh.

Cho đến khi các trưởng lão hài lòng rời đi, ba người sư đồ Thịnh Chấn Hải mới có thời gian rảnh nói chuyện với Ninh Ngộ Châu.

"Ninh công tử, Khư Ma đan này.."

"Nếu Phí tiền bối luyện được, vãn bối đương nhiên sẽ không chiếm làm của riêng." Ninh Ngộ Châu ấm giọng nói.

Thịnh Chấn Hải còn chưa mở miệng, Phí Ngọc Bạch bên kia nhân tiện nói: "Không thể, người sở hữu đan phương hẳn là Ninh hiền đệ ngươi mới đúng, ta chỉ phụ trách luyện ra nó mà thôi. Sư huynh, mặc kệ các ngươi có tính toán gì, đan phương Khư Ma đan là của Ninh hiền đệ, các ngươi không được phép lấy thế ép hắn giao ra, để hắn tự mình an bài."

Thịnh Chấn Hải nhìn sư đệ cánh tay ngoặt ra bên ngoài này, đau răng một trận.

Ông ta thực sự không thể làm gì đối với si nhân chỉ chuyên chú vào một lĩnh vực nào đó này, chỉ có thể nói: "Ngươi xem ta là người như thế nào? Nó đương nhiên là của Ninh đan sư." Sau đó lại nói với Ninh Ngộ Châu: "Ninh đan sư, không bằng chúng ta nói chuyện về đan phương này?"

Ninh Ngộ Châu mỉm cười nói: "Thịnh chưởng môn yên tâm, có thể thành công luyện ra Khư Ma đan này, cũng là bởi vì có Phí tiền bối hỗ trợ, Phí tiền bối cũng có một phần công lao."

Hai mắt Thịnh Chấn Hải sáng lên, cảm thấy vị Ninh công tử này quả thực là người tốt, thật sự là may mắn nhi tử thân trúng cự độc, đánh bậy đánh bạ gặp được bọn họ, đưa bọn hắn đến Xích Tiêu Tông.

Tiếp theo, Thịnh Chấn Hải và Ninh Ngộ Châu đến sát vách mật đàm gần hai canh giờ.

Chờ đến khi bọn họ mật đàm đi ra ngoài, Thịnh Chấn Hải cười nhẹ nhàng nói với hai đồ đệ mang vẻ mặt lo lắng canh giữ ở ngoài cửa: "Về sau Ngộ Châu và A Xúc chính là sư đệ, sư muội của các ngươi, các ngươi phải cùng bọn hắn ở chung thật tốt, biết chưa?"

Tần Hồng Đao và Thịnh Vân Thâm trợn mắt há hốc mồm mà nhìn bọn họ.

Xảy ra chuyện gì? Tại sao đột nhiên bọn họ lại có thêm hai người sư đệ sư muội?

Thịnh Chấn Hải bất mãn nói: "Các ngươi có vẻ mặt như vậy là ý gì?"

Cho rằng ông ta sẽ ức hiếp ân nhân cứu mạng của bọn họ sao? Mặc dù trên người Ninh Ngộ Châu có rất nhiều chỗ kỳ quái, nhưng Xích Tiêu Tông bọn họ cũng không làm được loại chuyện ngấp nghé bảo vật của người khác.

Thịnh Vân Thâm cẩn thận mà nói: "Cha, người không có ức hiếp Ninh công tử chứ?"

Thịnh Chấn Hải lập tức muốn đánh tơi bời đứa con bất hiếu này, quả nhiên là cái cánh tay ngoặt ra bên ngoài -- không đúng, Thịnh Chấn Hải đột nhiên phát hiện, sư đệ và các đồ đệ bên cạnh ông ta, chỉ cần đối mặt Ninh Ngộ Châu, cánh tay đều ngoặt ra bên ngoài.

Nghĩ đến mật đàm vừa rồi, Thịnh Chấn Hải không phản bác được.

Chỉ có ở khoảng cách gần mới hiểu được người này, mới biết được hắn có bao nhiêu đáng sợ, dễ như trở bàn tay lấy được hảo cảm của người khác không tính là gì, có thể khiến người ta cảm thấy chỉ cần hắn muốn, chuyện gì cũng có thể làm đến cuồng nhiệt sùng bái mới là đáng sợ nhất.

Hết lần này tới lần khác hắn quả thật có năng lực này.

"Về sau Ngộ Châu và A Xúc đều là đệ tử Thiên Vân Phong, sư đệ muội của các ngươi, cứ như vậy." Thịnh Chấn Hải nói: "Chờ tiểu sư muội các ngươi từ Lăng Vân Phong trở về, liền chính thức thu đồ đệ."

Sau khi Thịnh Chấn Hải rời đi, Tần Hồng Đao và Thịnh Vân Thâm nhìn Ninh Ngộ Châu, hỏi: "Ninh công tử, sư phụ ta nói đều là sự thật?"

Ninh Ngộ Châu mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, về sau thỉnh Tần sư tỷ và Thịnh sư huynh chiếu cố thêm cho ta và A Xúc."

Tần Hồng Đao & Thịnh Vân Thâm: "..."

** *

Lần này Văn Kiều tu luyện, chính là một tháng thời gian.

Trong một tháng này, nàng vẫn không rời khỏi phòng trọng lực, đói bụng liền ăn Tích Cốc đan, mệt mỏi liền trực tiếp ngã vào phòng trọng lực ngủ một giấc, sau khi tỉnh lại tiếp tục tu luyện.

Dưới sự khổ tu như vậy, trong thời gian một tháng này đã khiến cho nàng quen với trọng lực mấy trăm lần, trong lúc vô tình tu vi cũng đột phá.

Văn Kiều mở to mắt, đột nhiên nhảy lên, ở phòng trọng lực gấp năm trăm lần luyện lên thức thứ nhất của << Thiên thể quyền >>.

Lúc ở núi Thương Ngô, Ninh Ngộ Châu quan sát Văn Kiều đánh nhau với yêu thú nhiều lần, đã hiểu rõ sở thích và phương hướng tu luyện của Văn Kiều, biết nàng thích hợp loại võ kỹ nào, << Thiên thể quyền >> là một bộ võ kỹ Ninh Ngộ Châu sửa lại từ trong truyền thừa của hắn, thích hợp với thể tu.

Lúc trước Văn Kiều chú trọng việc nâng cao tu vi, ngược lại không có đặc biệt tôi luyện võ kỹ, bây giờ có phòng trọng lực, đúng lúc thích hợp cho nàng tu luyện << Thiên thể quyền >>.

Đánh xong một lần << Thiên thể quyền >>, Văn Kiều đã mồ hôi đầm đìa, nàng dừng lại, sau khi điều hòa hơi thở, vẫy Văn Thỏ Thỏ đang liếm linh đan cách đó không xa.

"Văn Thỏ Thỏ, chúng ta cần phải đi, về xem một chút Ninh ca ca của ngươi đang làm gì?"

Văn Thỏ Thỏ nhẹ nhàng nhảy lên bả vai nàng, không bị trọng lực xung quanh ảnh hưởng.

Hiển nhiên trong khoảng thời gian này, không chỉ Văn Kiều tiến bộ, Văn Thỏ Thỏ cũng giống như vậy.

Sau khi trả lại phòng trọng lực, một người một thỏ rời khỏi Lăng Vân Phong.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương