‘Tướng công, chàng đã về nhà?’ Uyển Ước phát giác có người, nàng cảnh giác mở mắt ra.Thân ảnh tuấn tú của Đường Cẩn Tư tràn đầy mi mắt nàng.Uyển Ước khóe miệng khẽ nhúc nhích, sung sướng tình cảm ở trong người lan tràn.

Chỉ cần trông thấy Đường Cẩn Tư ở bên người, liền vui mừng nhiều thêm, tình cảm mãnh liệt khiến ánh mắt nàng ngắm nhìn hắn, thật lâu khó có thể dời đi.Đường Cẩn Tư ngón tay khẽ vuốt nàng đầu tóc rối bời, hơi có toan tính giống như vô tình nhắc tới,‘Vừa rồi gặp muội muội nàng, muội ấy lớn lên với nàng thật giống nhau.’‘Chàng không phải là đã gặp qua nàng mấy lần……’ Uyển Ước từ từ đứng dậy.‘Là gặp qua hai ba lần…… Nhưng hôm nay, lại là lần đầu tiên nói chuyện với nhau.’ Đường Cẩn Tư giang hai tay, nắm ở đầu vai Uyển Ước.Nàng mềm mại cúi đầu, gần sát ngực rắn chắc của hắn, buông lỏng thân thể tựa sát hắn.‘Ta cùng muội muội tính tình cũng không giống nhau, Uyển Diễn hoạt bát hơn so với ta nghiêm túc.’Đường Cẩn Tư nhàn nhạt cười.


Hắn cũng không thích cô gái quá nghiêm túc.

Uyển Ước toát ra điềm đạm nho nhã, hắn vẫn ngại để lộ ra biểu hiện kich tình, cho rằng hai người chung đụng đã lâu, nàng sẽ dần dần hết băn khoăn, bừa bãi để lộ mình, khiến cho hắn có thể thường thường nhìn thấy tính cách tươi trẻ chói sáng của nàng như mới ngày đầu gặp mặt.Mà nay, hắn hoài nghi, tính toàn của hắn…… Thật sự sai lầm, không thể nào sửa được.‘Tướng công.’ Uyển Ước tại lúc Đường Cẩn Tư trầm tư, cố lấy dũng khí hỏi:‘Chàng lần đầu tiên nhìn thấy thiếρ, là ở nơi nào?’‘Muội muội nàng hỏi nàng ?’ Đường Cẩn Tư hỏi ngược lại.‘Làm sao chàng biết được?’ nàng vẻ mặt kinh ngạc, xác nhận suy đoán của hắn.Đường Cẩn Tư thần bí cười, có chỗ giữ lại nói:‘Năm ngoái tại Phục Hổ sơn, ta thấy nàng cùng muội muội nàng cưỡi cùng một con ngựa, khi đó các ngươi không biết đang nói những thứ gì, cười đến rất vui vẻ.’Uyển Ước cảm thấy một tia quái dị, lại phân tích không ra sai ở chỗ nào?‘Lúc ấy, làm sao chàng phân biệt được thiếρ cùng Uyển Diễn?’‘…… Làm sao có thể phân biệt không ra đây?’ Đường Cẩn Tư nhẹ nhàng đem đầu thê tử đặt tại trên ngực của mình, làm cho nàng không nhìn thấy sắc mặt của hắn.‘Nàng ngồi ở phía trước muội ấy, có đúng hay không?’Uyển Ước dùng sức gật đầu, hài lòng tiếng cười ở ngực hắn nhộn nhạo.‘Bọn thiếρ là lên Phục Hổ sơn cầu duyên, nghe nói chỗ đó thần tiên rất linh nghiệm, cầu được ước thấy.’‘Thật là vừa khéo, ta cũng vậy.’ hắn thuận miệng đáp một tiếng.Nàng từ trong ngực hắn ngửa mặt lên, ngưng mắt nhìn phu quân có chút xuất thần.


Hắn tựa hồ đang suy tư chuyện gì, nàng cảm thấy tâm của hắn đang ở chỗ khác.‘Tướng công?’ nàng ân cần theo dõi đôi mắt đen nhánh của hắn, nhìn không thấu bên trong cất dấu cái tâm tình gì.Đường Cẩn Tư chú ý tới quan tâm của nàng, trong lòng thoáng ấm áp, không tự chủ được cúi đầu, hôn một chút cái miệng nhỏ nhắn mê người của nàng.Nàng nhu thuận nhắm mắt lại, không tự giác hé miệng, nghênh đón lưỡi mềm của hắn, mặc hắn tùy ý xâm chiếm.

Nàng trầm mê phối hợp, có chút không lưu loát, có chút khiếρ nhược, nhưng lại toàn tâm toàn ý ……Nhưng mà, Đường Cẩn Tư lại bắt đầu cảm thấy vô vị ..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương