Phong Tự Chi Âm
-
Chương 2: Cùng thiên hạ hữu tình
Giới thiệu nhân vật phụ :
Hoàng Đế của Lam Thần Quốc - Tư Không Dĩnh Hành
Hoàng Hậu của Lam Thần Quốc - Khả Y Dung
"Mau thay chậu nước nóng này!!!"
"Người đâu!!! Mau mang thêm khăn lại đây ... "
"Hoàng hậu nương nương ráng thêm một chút nữa thôi ... ra rồi ra rồi !!!"
"Chúc mừng Hoàng hậu nương nương là một tiểu công chúa ..."
_______ta là đường phân cách đáng thương________
"Hoàng thượng người chậm đã...nô tài không theo kịp...Hoàng thượng..."
Tư Không Dĩnh Hành nhìn đám công công theo sau mình đang thở không ra hơi, nổi giận quát lớn "Lũ nô tài vô dụng các ngươi...còn không mau nhanh lên!!! Dung Nhi mà có chuyện gì...thì cẩn thận cái đầu của các ngươi!!!"
Nói xong, Tư Không Dĩnh Hành quay lưng hướng tẩm cung của Khả Y Dung chạy như bay, vừa đi vừa lẩm bẩm "Sẽ không thể là khó sinh chứ? Nếu mọi chuyện thuận lợi sao lại không nghe tiếng khóc của tiểu hài tử? Dung Nhi nàng nhất định phải cùng tiểu hài tử của chúng ta bình an ... Chờ ta"
________ta là đường phân cách đáng thương________
Đạp gãy cánh cửa trước mặt, Tư Không Dĩnh Hành cất tiếng gọi có chút hoang mang lên "Dung Nhi!!!"
"Chàng nhỏ tiếng một chút, làm cho tiểu công chúa của chúng ta giật mình thì không hay a." Khả Y Dung nhìn ai đó vừa đi vào, rồi lại nhìn cánh cửa bị gãy nằm trên sàn, lên tiếng trách móc.
"Tiểu công chúa ... nàng vừa nói tiểu công chúa?" Tư Không Dĩnh Hành giật giật hai hàng lông mày, bước nhanh đến bên giường.
"Phải phải... là tiểu công chúa nga, chàng không phải rất mong sao?" Khả Y Dung mỉm cười, nhẹ nhàng chuyển tiểu công chúa vào vòng tay Tư Không Dĩnh Hành.
Đưa tay nựng má hài nữ nhỏ bé trong tay, Tư Không Dĩnh Hành vui vẻ nói "Tiểu công chúa của chúng ta thật giống nàng."
"Vậy chàng đặt tên cho tiểu công chúa đi."
"Vậy thì Tư Không Tình, có được không?"
"Chữ Tình này của chàng là hữu tình hay vô tình..."
"Ta tất nhiên mong con chúng ta cùng thiên hạ hữu tình."
Hoàng Đế của Lam Thần Quốc - Tư Không Dĩnh Hành
Hoàng Hậu của Lam Thần Quốc - Khả Y Dung
"Mau thay chậu nước nóng này!!!"
"Người đâu!!! Mau mang thêm khăn lại đây ... "
"Hoàng hậu nương nương ráng thêm một chút nữa thôi ... ra rồi ra rồi !!!"
"Chúc mừng Hoàng hậu nương nương là một tiểu công chúa ..."
_______ta là đường phân cách đáng thương________
"Hoàng thượng người chậm đã...nô tài không theo kịp...Hoàng thượng..."
Tư Không Dĩnh Hành nhìn đám công công theo sau mình đang thở không ra hơi, nổi giận quát lớn "Lũ nô tài vô dụng các ngươi...còn không mau nhanh lên!!! Dung Nhi mà có chuyện gì...thì cẩn thận cái đầu của các ngươi!!!"
Nói xong, Tư Không Dĩnh Hành quay lưng hướng tẩm cung của Khả Y Dung chạy như bay, vừa đi vừa lẩm bẩm "Sẽ không thể là khó sinh chứ? Nếu mọi chuyện thuận lợi sao lại không nghe tiếng khóc của tiểu hài tử? Dung Nhi nàng nhất định phải cùng tiểu hài tử của chúng ta bình an ... Chờ ta"
________ta là đường phân cách đáng thương________
Đạp gãy cánh cửa trước mặt, Tư Không Dĩnh Hành cất tiếng gọi có chút hoang mang lên "Dung Nhi!!!"
"Chàng nhỏ tiếng một chút, làm cho tiểu công chúa của chúng ta giật mình thì không hay a." Khả Y Dung nhìn ai đó vừa đi vào, rồi lại nhìn cánh cửa bị gãy nằm trên sàn, lên tiếng trách móc.
"Tiểu công chúa ... nàng vừa nói tiểu công chúa?" Tư Không Dĩnh Hành giật giật hai hàng lông mày, bước nhanh đến bên giường.
"Phải phải... là tiểu công chúa nga, chàng không phải rất mong sao?" Khả Y Dung mỉm cười, nhẹ nhàng chuyển tiểu công chúa vào vòng tay Tư Không Dĩnh Hành.
Đưa tay nựng má hài nữ nhỏ bé trong tay, Tư Không Dĩnh Hành vui vẻ nói "Tiểu công chúa của chúng ta thật giống nàng."
"Vậy chàng đặt tên cho tiểu công chúa đi."
"Vậy thì Tư Không Tình, có được không?"
"Chữ Tình này của chàng là hữu tình hay vô tình..."
"Ta tất nhiên mong con chúng ta cùng thiên hạ hữu tình."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook