Phong Lưu
-
Chương 53: Ngốc sao không ăn (thượng+hạ)
Ngắt mạnh hai cái tại địa phương nhiều thịt của nàng, lúc này Đường Tiểu Đông mới rút tay ra.
Xa phu chết tiệt này thực con mẹ không đúng lúc!
Cảm giác được xa phu dựa theo địa phương La Mạn căn dặn bắt đầu chuyển hướng xe, trong lòng minh bạch La Mạn phụng lệnh tới tìm hiểu tình huống là thực, thái thủ đại nhân gọi hắn tới quận phủ nghị sự là giả, bằng không dù cho thêm nàng một trăm lá gan cũng không dám dẫn chính mình tới địa phương khác lêu lổng.
Xe ngựa dựng lại ở chỗ sâu một con hẻm nhỏ, Đường Tiểu Đông xuống xe trước, xe ngựa chở theo La Mạn tiếp tục chạy về phía trước.
Hiện tại vẫn còn rất sớm, hẻm nhỏ rất ít người qua lại, ngẫu nhiên có một hai người vội vã lướt qua bên người hắn, con người bận rộn với cuộc sống.
Đang lúc chờ tới mức không nhịn được, một phiến cửa gỗ bên người đột nhiên mở ra, La Mạn từ bên trong để lộ nửa cái đầu, liếc mắt nhìn xung quanh một chút rồi lùi lại.
Vừa mới lắc mình tiến vào, La Mạn đã cấp tốc đóng cửa, nhanh chóng nhào vào lòng hắn, giống như bạch tuộc tám xúc tu quấn chặt lấy hắn.
Đường Tiểu Đông ôm lấy nàng tiến thẳng vào trong phòng lớn, một tòa đình viện rộng rãi như vậy, dọc theo đường đi cư nhiên không hề đụng phải một hạ nhân, hẳn là La Mạn đã để mọi người rời khỏi, cũng tiện cho chính mình yêu đương vụng trộm.
Trang hoàng bên trong phòng ngủ tương đối hoa lệ, lại có tư tưởng đặc biệt, khẳng định là kim ốc do thái thú đại nhân đặc biệt kiến tạo cho nàng, lấy dung mạo của nàng, thi thú đại nhân sao có thể không để ý? Về phần nguyên nhân không nạp làm tiểu thiếp, có thể là bởi vì thái thú phu nhân quá mức lợi hại.
Bất kể như thế nào đi nữa, dù sao hiện tại cũng là lúc cần phải tiết tà hỏa.
Hai người tận tình lặn ngụp, giống như cừu địch sinh tử, liều mạng cắn xé, muốn đối phương phải ngã gục.
Đường Tiểu Đông thực sự không ngờ tới chiến lực của La Mạn kinh người tới như vậy, so với Kha Vân Tiên càng thêm tham lam, độ, khiến hắn phải toàn lực ứng chiến, cho dù sao đi nữa cũng không biết làm nàng lên đỉnh phong bao nhiêu lần, thẳng cho tới khi nàng phát sinh một tiếng thét chói tai kinh thiên động địa, toàn bộ thân thể xụi lơ thành một đóng bùn nhão, trận ẩu đả thảm liệt này mới dừng lại.
Không biết qua bao lâu, Đường Tiểu Đông tỉnh lại mới cảm giác được bờ vai chính mình có chút đau đớn nóng bỏng, nghĩ hẳn là thời điểm La Mạn điên cuồng cắn hắn, quỷ nữ nhân này lúc điên lên thực sự có điểm dọa người, hơn nữa rất tham lam, hấp tấp vô độ, thân thể xương cốt kém cỏi của vị thái thú đại nhân kia, căn bản không thể thỏa mãn được nàng.
Nhìn sang La Mạn còn đang ngủ say vù vù, bốn chia xòe rộng, tư thế ngủ phi thường bất ngã, tuy rằng khuôn mặt trắng bệch, thế nhưng lại để lộ thỏa mãn cực độ.
Đường Tiểu Đông vỗ hai chưởng vào đôi ngũ phong cao vút của nàng, La Mạn chỉ hừ hừ hai tiếng, ngay cả động cũng không động một chút, xem ra vừa rồi quá mức kịch liệt rồi.
Hắn không khỏi ha ha nở nụ cười, có thể khiến một dâm vụ tham lam vô độ phải quăng mũ cởi giáp, quân lính tan rã, loại cảm giác thành tựu như thế này thực sự không thể dùng lời miêu tả.
Đường Tiểu Đông cảm giác thời gian không còn sớm, mặc quần áo bước ra khỏi cửa, hắn mới tới địa phương quỷ quái này lần đầu tiên, vòng vo suốt nửa ngày mới đi ra ngõ, gọi một chiếc xe ngựa chạy thẳng tới thái thú phủ.
Bên cạnh thái thú đại nhân chính là Đồng Cương với vẻ phong trần mệt mỏi, Đường Tiểu Đông không khỏi giật mình nói:
- Đại ca…
- Huynh đệ tốt!
Đồng Cương ha ha cười, nhiệt tình tiến tới ôm hắn, đắc ý dào dạt nói:
- Huynh đệ tốt, đại ca ta hiện tại đã là tiết độ sứ Tuyên châu rồi.
Đường Tiểu Đông ha hả cười nói:
- Chúc mừng đại ca.
Đồng Cương ha ha cười:
- Đại ca ta cũng muốn chúc mừng huynh đệ a.
Thấy Đồng Cương đưa ra quyết định nhậm chức, Đường Tiểu Đông nhíu mày:
- Đại ca, ta không thích bị người khác quản thúc.
Đồng Cương mạnh mẽ nhét vào tay hắn, cười to nói:
- Huynh đệ nha, đây là đại ha hết lòng nói tốt trước mặt tướng gia mới có thể tranh thủ được cho Tráng Vũ tướng quân này, ha ha ha…
- Huynh đệ yên tâm, Tráng Vũ tướng quân là một hư chức tứ phẩm, cái gì cũng không cần phải làm, bổng lộc hàng tháng được lĩnh, trừ phi có đánh trận, ha ha, yên tâm làm sinh ý của ngươi đi!
Đồng Cương lại nói một câu:
- Vốn tướng gia không đồng ý, hoàn hảo Cửu phu nhân nhớ kỹ ân tình hai lần cứu viện của huynh đệ, cho nên mới nói lời tốt cho huynh đệ, cuối cùng tướng gia mới đồng ý.
Trong lòng Đường Tiểu Đông khẽ động, hắn đã hiểu ý tứ của Hoắc Hàn Yên, tiếp nhận chức quan này, ngày sau ra vào tướng phủ sẽ tiện lợi hơn một chút, trong lòng không khỏi điên cuồng nhảy dựng lên, hận không thể lập tức chạy tới Trường An.
- Như vậy tiểu đệ cung kính không bằng tuân mệnh rồi, đa tạ đại ca.
Nếu như không phải vì Hoắc Hàn Yên, chức quan này dù tốt hắn cũng không muốn tiếp, miễn bị người khác quản thúc, chỉ là tướng gia thực sự rất rộng tay, ban thưởng cho ba trăm lượng hoàng kim, tương đương với ba nghìn lượng bạc trắng, lại một bút tiền tài bất nghĩa.
Thái thú đại nhân cũng tới chúc mừng, tổ chức yến hội, mạnh mẽ kéo hai người nhập tọa, ngay cả thụ hạ của Đồng Cương cũng có người chiêu đãi.
Giữa bữa tiệc, thái thú đại nhân ướm hỏi chuyện Đường Tiểu Đông tuyển nhận nữ công, Đường Tiểu Đông giải thích sơ lược một chút, thái thú đại nhân mừng rỡ cười toe toét, đưa tay vỗ ngực bình bịch, đảm bảo chỉ cần hắn còn là thái thú của Lôi Châu này, không ai dám tới Di Tình Viện quấy rối.
Rượu đủ tam tuần, mọi người đều đã ngà ngà say tám phần, lúc này sắc trời đã tối, tất cả khu phong nguyệt đều đã mở cửa làm việc, mọi người hạo hạo đãng đáng tiến về phía Túy Hoa Các, ôm mỹ nhân tầm hoan mua vui.
Đồng Cương ngà ngà say ôm lấy Tiểu Ngọc đứng đầu bảng tiến vào gian phòng nhỏ, thái thú đại nhân cũng ôm hai hồng cô nương đi, Đường Tiểu Đông đứng thẳng cũng bất ổn thì bị ba bốn hồng cô nương hỉ hả vây bắt, cũng khongo biết bị các cô nương ăn hết bao nhiêu đậu hũ.
- Đi đi đi, đều đi ra ngoài bắt chuyện khách nhân!
La Mạn với khuôn mặt rực rỡ phá lệ phất tay ngăn cản mọi người.
- Đại tỷ nha, vạn nhất ăn không hết phải nhớ gọi mọi người một tiếng, hì hì.
- Đúng, đại tỷ ngày hôm nay giống như thay đổi một người mới, đặc biệt rực rỡ rạng ngời…
- Uhm, không đại tỷ có người trong lòng chứ?
- Khẳng định là có, nữ nhân nha, có tình lang, mặt đầy xuân tình, muốn giấu cũng không thể giấu được, hì hì…
Các cô nương hỉ hả trêu chọc nhau, thức thời rời khỏi. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://qtruyen.net
- Đi đi đi, miệng chó không mọc được ngà voi, cẩn thận ta vả nát miệng các ngươi…
- Oan gia nha, vì sao say thành như vậy? Say rượu hại người…
La Mạn với vẻ mặt tràn đầy đau lòng nhẹ nhàng lấy khăn lụa lau lau vết rượu bên khóe miệng Đường Tiểu Đông, một tay đỡ lấy hắn, một tay châm trà, ôn nhu giống như thê tử hiền lành.
Đường Tiểu Đông nủa tựa trong lòng nàng, đầu dụi sát vào bộ ngực mềm mại, một bàn tay vuốt ve trên đùi, ha ha cười nói:
- Đã ăn no chưa?
Hai gò má La Mạn hiện lên một tia đỏ ửng, biểu tình vừa sợ vừa thương:
- Oan gia nha, chàng hại người ta đến khổ…
Ầm một tiếng chấn động, cửa lớn đột nhiên bị người phá mở, khiến hai người cả kinh nhảy dựng lên.
Một hộ viện trông cửa chạy ào tới:
- Đại… Đại tỷ, không… Không tốt rồi, bên ngoài có ba đầu mẫu hổ…
Lão hổ? Lão hổ chạy vào trong thành? Đây là cái gì?
La Mạn nhất thời phản ứng lại, sợ tới mức hai gò má đều trắng nhợt.
Tuy rằng Đường Tiểu Đông đã say rượu bảy tám phần, nhưng đầu óc còn chưa hoàn toàn mơ hồ, hiện tại ban đêm muộn, cửa thành đã sớm đóng, lão hổ đi đâu vào thành? Đầu tường thành còn có binh sĩ thủ hộ, trên đường có đội tuần tra, có lão hổ thì cũng đã sớm bị phát hiện rồi.
Hộ viện trông cửa méo miệng, biểu tình vô cùng thống khổ, vừa nhìn đã biết là bị người đánh rồi, đây chính là kỹ viện của thái thú đại nhân nha, là người nào không biết sống chết tới đập bãi?
Thái thú chính là thổ hoàng đế một phương nha, dám tới chọc vào thái thú đại nhân chỉ có… Chỉ có thái thú phu nhân, uhm, hẳn là thái thú phu nhân tới bắt gian rồi, người này chỉ là hộ viện trông cửa, căn bản không có một chút cân lượng, bị đánh chỉ đành tự nhận không may.
- Đại tỷ, không tốt rồi…
Lại có mấy cô nương chạy ào tới, cả đám hoa dung thất sắc, hiển nhiên là bị người tới nháo sự dọa không nhẹ.
Không cần các nàng phải nói, bên ngoài liên tiếp vang lên tiếng bình bịch lẫn tiếng kêu gào đau đớn, còn có tiếng thân người rơi xuống, xô đổ bàn ghế xung quanh, ba bóng người giống như luồng gió xoáy lao vào, khiến hai gò má La Mạn sợ tới mức tái nhợt, bàn tay đỡ lấy Đường Tiểu Đông giống như bị bò cạp chích lập tức rút về cực nhanh.
Đường Tiểu Đông vốn là đã say bảy tám phần, lay lay lắc lắc đứng thẳng không được, toàn bộ nhờ vào cánh tay của nàng chống đỡ, nàng co rụt cánh tay như vậy, không có điểm chống đỡ, toàn thân lập tức ngã sụp xuống.
La Mạn sợ tới mức kinh hô một tiếng, cuống quýt đưa tay đỡ lấy, thế nhưng thân thể Đường Tiểu Đông quá nặng, hai người bị kéo ngã thành một đoàn, quanh cảnh kia, muốn có bao nhiêu chật vật có bấy nhiêu chật vật.
Từ ngoài cửa đánh vào chính là Lôi Mị, Đường Điềm, Thư Tiệp, cả ba đều xắn tay áo, hai tay chống nạnh, da mặt nhăn lại, mày liễu dựng thẳng, vẻ mặt đằng đằng sát khí, xác thực giống như ba đầu lão hổ phát uy.
Luống cuống tay chân nâng Đường Tiểu Đông dậy, La Mạn có tật giật mình miễn cưỡng nhếch miệng cười so với khóc còn khó coi hơn, run giọng nói:
- Đường… Đường công tử… Uống… Uống say rồi…
Tiếng đánh nhau đã sớm kinh động mọi người, tất cả đều nhò đầu ra xem náo nhiệt, đầu năm nay, đại tiểu lão bà tới kỹ viện bắt kẻ thông dâm là chuyện thường phát sinh, đã sớm không còn ngạc nhiên.
Đồng Cương và đám thủ hạ của hắn đều từ trong phòng lao ra ngoài, cả đám để trần cánh tay, trong tay cầm tên, có người còn cắn đao kiếm trong miệng, luống cuống buộc lại thắt lưng, có người một tay cầm kiếm, một tay kéo quần lót, cả đám nghiến răng nghiến lợi đằng đằng sát khí.
Đang chơi tới cao hứng, đột nhiên có người tới nháo sự, trong lòng miễn bàn có bao nhiêu tức giận.
Thấy ba người, trong lòng Đồng Cương biết rõ ràng, để thủ hạ đẩy đám người xem náo nhiệt đi, đứng xa xa cười làm lành nói:
- Ách, ba vị cô nương…
Ba đầu mẫu hổ phát huy, đằng đằng sát khí, tùy thời muốn xé rách người khác, ai dám trêu chọc? Tốt nhất trốn xa một chút tuyệt vời.
Trong nhà có một đầu cọp cái, ngày đã rất khó qua, Đường Tiểu Đông thoáng cái có rước ba, bảo ngày sau sống như thế nào?
Trộm tình không được, ngược lại chọcắng ngắt, trong lòng không khỏi thay hắn lo lắng không thôi.
Dưới tình cảnh một tay nâng đỡ của La Mạn, Đường Tiểu Đông lung lay lắc lắc đứng lên:
- Mị… Mị nhi…
Lôi Mị hừ nhẹ một tiếng, biểu tình vẻ mặt không đồng ý.
Là ai cũng có thể ngửi được mùi vị dấm chua nồng đậm trong không khí, La Mạn chột dạ càng thêm sợ hãi bất an, muốn đỡ Đường Tiểu Đông lại không dám, không đỡ thì lại lo lắng một lần nữa ngã xấp xuống.
- Đường đại ca…
Thư Tiệp nhăn mặt nhíu mày tiến lên, Lôi Mị đẩy Đường Điềm, Đường Điềm lập tức lĩnh hội tâm thần, đoạt trước một bước đỡ lấy Đường Tiểu Đông lung lay sắp đổ, mang theo ngữ khí bất mãn nói:
- Biểu ca, vì sao huynh lại tới địa phương này?
Đường Tiểu Đông cười ha ha:
- Ta… Ta không say… Nữa… Tiếp tục một bình…
Loại thời điểm này, giả bộ điên tuyệt vời.
La Mạn thất hồn lạc phách nhìn theo ba đầu cọp cái dìu Đường Tiểu Đông rời đi, phát ra một tiếng thở dài yếu ớt.
Thẳng cho tới khi có người kéo kéo tay áo của nàng mới tỉnh lại.
Các cô nương tụ tập bên người, cả đám đều giữ thần tình cổ quái nhìn nàng:
- Đại tỷ, không sao chứ?
Có người nhỏ giọng hỏi:
- Đại tỷ, không phải là đại tỷ thích Đường công tử chứ?
Hai gò má La Mạn đột nhiên ửng hồng, trừng mắt liếc nhìn nàng:
- Đừng nói mò…
Ánh mặt chợt hiện để các cô nương không khỏi phát sinh một tiếng thở dài đồng tình, ba đầu hổ cái hung hãn không gì sánh được, cho dù đại tỷ có thể xuất giá vào nhà người ta đi nữa, khẳng định ngày sau cũng không khá giả.
Thùng xe vốn không rộng lắm, bốn người đồng thời chen vào, đụng chạm thân thể là không thể tránh khỏi, Đường Tiểu Đông nằm trong lòng Đường Điềm, đầu của hắn ngồi trên đùi của nàng giả bộ ngủ, cảm xác thân thể ôn nhu trắng mịn, từng đợt hương thơm xử nữ truyền tới làm hắn khổ không nói nổi.
Gò má cả ba đều đỏ rực, thần tình xấu hổ, đều cúi thấp đầu
Lúc này lên tiếng, nhất định sẽ đưa tới đả kích mang tính cộng đồng của ba người, tốt nhất tiếp tục giả bộ say rượu, chỉ là xe ngựa xóc nảy như vậy, hơi rượu bốc lên, trở thành say thực sự, mơ mơ màng màng bất tri bất giác tiến vào giấc ngủ.
Ngày hôm sau tỉnh lại, thấy Kha Vân Tiên ngồi bên giường, trong mắt đầy tơ máu, càng phát ra vẻ tiều tụy, trong lòng không khỏi đau đớn.
- Tướng công, chàng mau tỉnh lại…
Đường Tiểu Đông cảm giác cổ họng như đốt lửa, một mạch uống hết cả bình nước:
- Nàng một đêm không ngủ?
Không đợi nàng phân trần, lập tức đẩy nàng xuống giường, Kha Vân Tiên đỏ bừng mặt hiểu lầm ý tứ của hắn, từ chối nói:
- Tướng công… Trời đã sáng… Không nên…
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook