Phong Lưu
Chương 461: Mất nước


Đường Tiểu Đông dẫn theo hậu quân vào thành, người của Gia tộc Duẫn Hạ sớm không nhịn được, đã xông vào đầu tiên. Huyết hải thâm cừu nhiều năm, hôm nay có thể thống khoái đòi lại.
Đường quân không vội tấn công hoàng cung mà bao vây lại, trước tiên quét sạch đám binh lính Uy khấu đang chạy trốn trong các hẻm nhỏ. Sau đó dán bố cáo chiêu an, do nghĩa quân tuyên đọc và giải thích, trấn an dân chúng đang thấp thỏm lo âu.

Có rất nhiều đào binh Uy khấu trốn vào nơi ẩn tàng của nhà dân.

Cũng có không ít cư dân, võ sĩ lãng khách tham gia chiến đấu, tạo nên thương vong nhất định cho Đường binh, sau khi công phá hoàng cung phải cẩn thận tính sổ những kẻ này.

Quét sạch toàn bộ tàn binh Uy khấu, hoàn toàn khống chế thế cục bên trong thành, Đường quân chính thức phát động công kích cửa thành hoàng cung.

Bên ngoài cửa cung, mười lăm chiếc nỏ khổng lồ nhắm vào cửa lớn hoàng cung oanh kích, cửa sắt kiên cố ở cửa lớn va chạm với nỏ tiễn khổng lồ, lực lượng kinh khủng đụng nhau khiến cửa lớn bị lõm vào. Tiếng nổ lớn vang lên, hỏa diễm tóe ra, cửa lớn rung chuyển

như muốn sụp đổ.

Mười lăm chiếc nỏ khổng lồ thay phiên nhau bắn, qua vòng thứ nhất, cửa cung đã bị sụp đổ.

Đường quân không vội vã đi vào, sau khi đi qua cửa cung liền bắn một lớp tên khổng lồ. Lớp tên này trực tiếp bỏ đi rượu cồn, tránh chuyện thiêu hủy hoàng cung. Hỏa dược nổ tung đám binh lính Uy khấu, tiếng kêu bi thảm vang lên bên tai không dứt.

Đường Tiểu Đông phất lệnh kỳ, thiết kỵ phóng lên xông vào bên trong, sau đó là rất nhiều Đường binh tràn vào.

Cửa hoàng cung là một khu vực rộng lớn, thích hợp cho kỵ binh trùng kích, binh lính Uy khấu thủ cửa cung bị nỗ tiễn khổng lồ oanh kích, lại bị thiết kỵ trùng kích. Vốn thành trì bị chiếm đóng đã làm binh lính Uy khấu tâm sợ mật run, sĩ khí suy sụp. Mắt thấy đại thế đã

mất liền bỏ chạy tứ tán, có hơn phân nửa bỏ vũ khí xuống, giơ tay đầu hàng.

Phía bên phải cửa cung, Đường binh mạo hiểm giữa mưa tên, xông đến tường thành, dùng thang mây, anh dũng leo về phía trước.

Điển Mãnh là người thứ nhất leo lên tường thành, hai tay huy vũ Cự Phủ, chém binh lính Uy khấu như thái rau dưa, khiến chúng bỏ chạy tán loạn.

Nghĩ tới thỏ tướng công hoàng thái tử co đầu rút cổ trong lòng thái tử phi, hắn phát ra từng trận cuồng tiếu, không đề phòng nơi xa có một mũi tên bắn tới, đâm vào lồng ngực của hắn. Hai g quan quân Uy khấu oa oa kêu gào, vung đao múa kiếm vọt tới.

Điển Mãnh thi triển thần uy, Cự Phủ trầm trọng lấy một thức Thái Sơn áp đỉnh chẻ một quan quân Uy khấu thành hai nửa. Hắn quay người muốn tránh trường kiếm thì bộ ngực đột nhiên đau nhức, khiến động tác hắn chậm lại, trường kiếm đã đâm vào trong bụng.

Điển Mãnh nổi giận gầm lên một tiếng, Cự Phủ quét ngang, một đầu người bay lên giữa không trung. Hắn cười to ba tiếng, ngửa mặt té xuống.

Mấy binh sĩ vội vàng khiêng hắn xuống, chỉ là người đã đứt hơi, Tống Kim nổi giận lệnh cho binh lính tru diệt toàn bộ Uy khấu đang trú đóng ở phía bên phải, không chấp nhận đầu hàng.

Đường binh như thủy triều theo các cửa cung tràn vào hoàng cung, binh lính Uy khấu cùng đường chạy tán loạn, vứt bỏ vũ khí đầu hàng. Kẻ ngoan cố chống lại không phải là loạn đao phân thây thì bị kình tiễn bắn thành con nhím, thê thảm không vô cùng.

Cửa lớn Hoàng cung vừa bị phá, người Gia tộc Duẫn Hạ xông vào trước tiên. Vẻ mặt hung ác dị thường, không để ý đối phương là đồng bào của mình, võ sĩ đao điên cuồng bổ chém. Dưới đao không có người nào sống, thái giám cung nữ chạy trốn cũng không thể thoát khỏi kết cục bất hạnh.

Giết vào trong cung, một đám giáp sĩ cùng nhẫn thuật gia tộc Giáp Hạ liều mạng che chở Thiên Hoàng cùng một đám trọng thần chạy trốn. Vô số Đường binh vây quanh nhiều tầng, muốn phá vây e còn khó hơn lên trời.

Những kẻ này liều mạng chống lại, cự tuyệt đầu hàng, Đường Tiểu Đông vung tay lên, vạn tên của Đường binh cùng bắn. Mấy đợt mưa tên phủ xuống, bao gồm cả Thiên Hoàng, không người nào may mắn thoát chết.

Từ đó, vương triều Uy Quốc tiêu vong.

Dường như áp lực luôn đè nặng đột nhiên thoáng cái tiêu tán toàn bộ, Đường Tiểu Đông cảm giác vô cùng thoải mái.

Cao Lệ không còn, Uy khấu cũng tiêu vong. Đối với đời sau có ảnh hưởng gì, hắn mặc kệ, càng chẳng muốn tưởng tượng. Dù sao hắn đã làm được việc mà Hoa Hạ trước chưa từng có, sau lại cũng không hẳn có.

Binh lính dọn dẹp chiến trường, thủ hạ thân binh của Ngũ Thiên Chiếu đang bận niêm phong hoàng cung, kho ngân, kho lương.

Không cần nhìn cũng biết tám phần là lão sắc lang ở hậu cung, gian dâm phi tử Uy khấu.

Duẫn Hạ Anh Tử cùng tộc nhân của nàng cũng không thấy đâu, đoán chừng đang bận rộn bắt người gia tộc Giáp Hạ.

Đi qua một tòa cung điện tráng lệ, thấy vệ đội thân biNgũ Thiên Chiếu đang canh giữ ở cửa, lão sắc lang hẳn là ở đâu đó bên trong. Nguồn: http://qtruyen.net

Tiến vào cung điện, bên trong ngổn ngang thi thể binh lính Uy khấu, cũng có thi thể thái giám, cung nữ hạ nhân, trong không khí nồng đậm mùi máu tươi.

Một hoàng cung lớn như thế này, binh sĩ dọn dẹp chiến trường chưa dọn dẹp tới đây trong thời gian ngắn.

Đi vào trong phòng ngủ, Ngũ Thiên Chiếu hùng hùng hổ hổ, cười mắt híp từ bên trong đi ra ngoài.

Duẫn Hạ Anh Tử cùng Tú Tử áp giải một một mỹ nhân vẻ mặt âu lo thấp thỏm bước ra.

Nhìn tiểu nữu xinh đẹp này có chút quen mặt.

Nhìn kỹ, Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa té xỉu.

Tiểu nữu xinh đẹp này dĩ nhiên là hoàng thái tử Uy khấu?

Người nầy đã hoàn toàn bị Điển Mãnh dạy dỗ thành một người chỉ thích nam nhân.

Người ta vốn tuấn tú, làn da mềm mại. Hiện tại đầu đội trâm phượng trâm hoa, tô phấn bôi son, không nhìn kỹ thật đúng là khiến người khác tưởng là một đại mỹ nhân.

Ngũ Thiên Chiếu thỉnh thoảng phun một ngụm nước miếng, hùng hùng hổ hổ, tám phần là lão sắc lang này tưởng Đại mỹ nhân, liền xông đi lên tính Bá Vương ngạnh thượng cung...

Uy khấu Vương bệnh chết, Thiên Hoàng hiện tại cầm quyền. Phi tử trong cung cũng cho xuất cung, số còn lại đều là hoa tàn ít bướm. Lão sắc lang càn quét cả hoàng cung, một mỹ phi cũng không tìm được, thấy hoàng thái tử nam giả trang nữ trang, tưởng là đại mỹ nhân duy nhất, tự nhiên là tàn bạo nhào tới, ha ha.

Đường Tiểu Đông thiếu chút nữa muốn cất tiếng cười to, da thịt hai gò má giật giật, vẻ mặt buồn cười cổ quái, khiến da mặt Ngũ Thiên Chiếu từ hồng thành màu heo gan.

Duẫn Hạ Anh Tử cùng Tú Tử cười ha ha không dứt.

Huyết thống hoàng thái tử Giáp Hạ gia tộc rơi vào tay Duẫn Hạ Anh Tử, kết quả khỏi cần bàn? Hoàn toàn nhìn vào tâm tình quỷ nữ nhân này, tóm lại rất khuất nhục, rất bi thảm, rất thống khổ.

Nhớ tới Thái Tử Phi xinh đẹp, hỏi thăm mới biết khi hoàng cung bị công phá nàng đã uống thuốc độc tự vận, cũng một nữ nhân tiết liệt.

Đường Tiểu Đông sai người hậu táng hài cốt của nàng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương