Phía Sau Một Chàng Trai
-
Chương 21: Hồi ức buồn mang tên anh (part 2)
5 năm trước
Mộ thị trấn gần nhỏ thủ đô Seoul
Trong 1 khu vườn hoa oải hương rực rỡ xinh đẹp.Có 2 con người ưu tú đang cười đùa vs nhau.Vâng chính là cô bé và 1 cậu nhóc khoảng 12 tuổi cực đáng yêu.
Đang nói cười bỗng c6 bé ấy xụ mặt buồn buồn nói " 2 tuần nữa Kun về nước phải hk".
Cậu nghiêm túc ko kém nói" Min nghe ai nói vậy???"
"Người lớn á!!!" Cô phồng má tỏ ra vui vẻ nhưng cái vẻ mặt cười không ra cười khóc không ra khóc này làm cậu phụt cười.
"Ngốc quá! hè năm sau Kun sẽ qua chơi vs Min mà " cậu xoa đầu cô ánh mắt là sự dịu dàng cưng chiều.
Cô nũng nịu đáng iu nói "Vậy mk nghéo tay nha"
Nụ cười trên môi cậu càng sâu "Hứa.dán tem, ko thực hiện kun làm con cún nhỏ" Những tia nắng như nhảy múa dưới những bông hoa oài hương xinh xắn và chứng kiến lời hứa của cậu vs cô.
Vì 1 lời hứa mà cô chờ cậu đến mùa hè năm sau.Ngày ngày cô đấn cánh đồng hoa mong 1 lần thấy cậu nhưng chẳng bao giờ thấy bóng dáng cậu đâu.
Lúc đầu cô khóc rất nhiều đến nỗi đông mắt long lanh,đáng yêu pha chút tinh nghịch sưng lên nhìn như con gấu trúc.
"Kun là con cún nhỏ ko thực hiện lời hứa vs min nè " vừa nói cô vừa đấm 1 phát vào khuôn mặt gấu bông hình nobita mà kun tặng.
Nhưng không lâu sao cô sụt sụi"Min xin lỗi!min ko cố ý làm kun đau đâu!Kun đừng giận min nha!" vừa nói cô vừa vừa ôm con gấu bông thật chặt.
Từ khi cậu về Việt Nam đã có rất nhiều việc xảy ra vs cậu.Vì 1 lần sơ ý mà đôi chân cậu gãy xương không đi lại được và phải ngôi xe lăn.Lúc ấy cậu như rớt xuống hố đen tuyệt vọng nhưng vì 1 lời hứa vs cô.Cậu đã cô gắng tập luyện và điều trị.
Khi cô đến cánh đồng hoa không thấy cậu rồi oà khóc đi về cậu thấy hết.Lúc ấy cậu chỉ muốn chạy ra ôm cô vào lòng nhưng khi nhìn xuống đôi chân mình đi lại bất tiện phải nhờ vào xe lăn mà di chuyển thì lấy gì chạy ra ôm cô.Nhưng làm sao đây đôi chân vô dụng này không nghe lời cậu nữa,cậu đánh mạnh vào đôi chân mình vẫn ko có cảm giác.Cậu chỉ trơ mất nhìn cô dần dần xa cậu.
Mộ thị trấn gần nhỏ thủ đô Seoul
Trong 1 khu vườn hoa oải hương rực rỡ xinh đẹp.Có 2 con người ưu tú đang cười đùa vs nhau.Vâng chính là cô bé và 1 cậu nhóc khoảng 12 tuổi cực đáng yêu.
Đang nói cười bỗng c6 bé ấy xụ mặt buồn buồn nói " 2 tuần nữa Kun về nước phải hk".
Cậu nghiêm túc ko kém nói" Min nghe ai nói vậy???"
"Người lớn á!!!" Cô phồng má tỏ ra vui vẻ nhưng cái vẻ mặt cười không ra cười khóc không ra khóc này làm cậu phụt cười.
"Ngốc quá! hè năm sau Kun sẽ qua chơi vs Min mà " cậu xoa đầu cô ánh mắt là sự dịu dàng cưng chiều.
Cô nũng nịu đáng iu nói "Vậy mk nghéo tay nha"
Nụ cười trên môi cậu càng sâu "Hứa.dán tem, ko thực hiện kun làm con cún nhỏ" Những tia nắng như nhảy múa dưới những bông hoa oài hương xinh xắn và chứng kiến lời hứa của cậu vs cô.
Vì 1 lời hứa mà cô chờ cậu đến mùa hè năm sau.Ngày ngày cô đấn cánh đồng hoa mong 1 lần thấy cậu nhưng chẳng bao giờ thấy bóng dáng cậu đâu.
Lúc đầu cô khóc rất nhiều đến nỗi đông mắt long lanh,đáng yêu pha chút tinh nghịch sưng lên nhìn như con gấu trúc.
"Kun là con cún nhỏ ko thực hiện lời hứa vs min nè " vừa nói cô vừa đấm 1 phát vào khuôn mặt gấu bông hình nobita mà kun tặng.
Nhưng không lâu sao cô sụt sụi"Min xin lỗi!min ko cố ý làm kun đau đâu!Kun đừng giận min nha!" vừa nói cô vừa vừa ôm con gấu bông thật chặt.
Từ khi cậu về Việt Nam đã có rất nhiều việc xảy ra vs cậu.Vì 1 lần sơ ý mà đôi chân cậu gãy xương không đi lại được và phải ngôi xe lăn.Lúc ấy cậu như rớt xuống hố đen tuyệt vọng nhưng vì 1 lời hứa vs cô.Cậu đã cô gắng tập luyện và điều trị.
Khi cô đến cánh đồng hoa không thấy cậu rồi oà khóc đi về cậu thấy hết.Lúc ấy cậu chỉ muốn chạy ra ôm cô vào lòng nhưng khi nhìn xuống đôi chân mình đi lại bất tiện phải nhờ vào xe lăn mà di chuyển thì lấy gì chạy ra ôm cô.Nhưng làm sao đây đôi chân vô dụng này không nghe lời cậu nữa,cậu đánh mạnh vào đôi chân mình vẫn ko có cảm giác.Cậu chỉ trơ mất nhìn cô dần dần xa cậu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook