Giới thiệu
Thể loại: Đam mỹ, 1x1, nhẹ nhàng, HE.
CP: Chu Châu x Tịch Dữu (nhà thiết kế công x chủ quán bar, tàn tật thụ)
Lần đầu gặp nhau, Chu Châu đã dã cảm thấy Tịch Dữu có một vẻ đẹp rất dặc biệt.
Đôi chân mày thon mảnh, mắt phượng quyến rũ, sống mũi cao, cằm tinh tế…Toàn thân đều toát ra vẻ nhẵn nhặn, trầm tĩnh, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười dịu dàng, luôn chìa tay ra với tất cả mọi người.
Vậy mà, người này lại làm ở một quán gay bar.
Ấn tượng đầu tiên đẹp đẽ của Chu Châu cứ thế bị dập tắt.
Mà Tịch Dữu lại không hề hay biết rằng, mình chỉ vừa để mắt đến Chu Châu, lại chợt nhận ra, đó là người cách mình muôn trùng khơi, không thể nào với tới.
...
Chu Châu nhìn Tịch Dữu dịu dàng cười, trong lòng hệt như có một cái móc câu kéo giật lại, anh không nói nổi, cũng không dám nói.
Tịch Dữu như biết Chu Châu sợ hãi điều gì, khe khẽ cụp mắt, "Anh à, từ đó đến nay em chưa từng để ý ai, cũng chưa từng yêu ai."
"Em ít học, địa vị xã hội bằng không, làm cái nghề người người coi thường."
Nói đoạn Tịch Dữu nhìn Chu Châu, dù cả hai chỉ cách nhau vài bước chân, nhưng dường như lại không thể với tới.
Y cẩn trọng vươn tay, theo góc nhìn cẩn thận giả vờ như là mình đang nắm lấy bàn tay của Chu Châu, nói đoạn lại bật cười, "Chúng ta gần như vậy, lại không ngờ xa đến thế."
"Giống hệt như việc đứng cách nhau một con sông lớn. Không có thuyền, vĩnh viễn cũng không cách nào chạm tới."
CP: Chu Châu x Tịch Dữu (nhà thiết kế công x chủ quán bar, tàn tật thụ)
Lần đầu gặp nhau, Chu Châu đã dã cảm thấy Tịch Dữu có một vẻ đẹp rất dặc biệt.
Đôi chân mày thon mảnh, mắt phượng quyến rũ, sống mũi cao, cằm tinh tế…Toàn thân đều toát ra vẻ nhẵn nhặn, trầm tĩnh, trên môi lúc nào cũng nở nụ cười dịu dàng, luôn chìa tay ra với tất cả mọi người.
Vậy mà, người này lại làm ở một quán gay bar.
Ấn tượng đầu tiên đẹp đẽ của Chu Châu cứ thế bị dập tắt.
Mà Tịch Dữu lại không hề hay biết rằng, mình chỉ vừa để mắt đến Chu Châu, lại chợt nhận ra, đó là người cách mình muôn trùng khơi, không thể nào với tới.
...
Chu Châu nhìn Tịch Dữu dịu dàng cười, trong lòng hệt như có một cái móc câu kéo giật lại, anh không nói nổi, cũng không dám nói.
Tịch Dữu như biết Chu Châu sợ hãi điều gì, khe khẽ cụp mắt, "Anh à, từ đó đến nay em chưa từng để ý ai, cũng chưa từng yêu ai."
"Em ít học, địa vị xã hội bằng không, làm cái nghề người người coi thường."
Nói đoạn Tịch Dữu nhìn Chu Châu, dù cả hai chỉ cách nhau vài bước chân, nhưng dường như lại không thể với tới.
Y cẩn trọng vươn tay, theo góc nhìn cẩn thận giả vờ như là mình đang nắm lấy bàn tay của Chu Châu, nói đoạn lại bật cười, "Chúng ta gần như vậy, lại không ngờ xa đến thế."
"Giống hệt như việc đứng cách nhau một con sông lớn. Không có thuyền, vĩnh viễn cũng không cách nào chạm tới."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook