Phì Tử Phấn Đấu Ký FULL
-
Chương 2
Tác giả: Kháo Kháo
Edit: Zổ
Lúc Trang Lộ mở cửa ra, phòng khách yên lặng một lúc lâu.
Cậu mặc bộ áo ngủ lụa màu xanh thẫm, tay chân lộ ra trắng như sứ, cả người như một gốc cây diễm lệ, làm người khác không tự chủ được mà nín thở.
Nhân lúc này, Trang Lộ khẽ quan sát bạn gái Phí Nam.
Trông cũng được, Trang Lộ chấm cho cô ta 6 điểm, nhưng tiếc là não không tốt lắm.
Hai người không biết Trang Lộ ở nhà, cũng không biết bị Trang Lộ nghe thấy bao nhiêu, nhất thời ai cũng không hé răng.
Trang Lộ giả vờ không phát hiện sóng ngầm trong phòng khách, mở to đôi mắt đẹp làm ra bộ vô tội, nói với Phí Nam: “Em đói quá, tăng ca cả đêm, sáng về liền mê man đến bây giờ, chưa ăn được gì cả.
Hôm qua anh bảo để phần sủi cảo cho em phải không?”
Tối qua bạn Phí Nam tới liên hoan, nấu rất nhiều đồ, còn làm sủi cảo.
Tám giờ tối Trang Lộ mới nhận được điện thoại gọi đến công ty, trước khi đi Phí Nam còn nói có để phần cho cậu, dặn cậu lúc nào về thì lấy ăn.
Phí Nam rất nhiệt tình, mỗi lần bạn anh đến làm cơm mà Trang Lộ ở nhà anh đều mời Trang Lộ ăn cùng, Trang Lộ không quen ăn cơm với người lạ nên thường từ chối.
Vậy nhưng lần sau Phí Nam vẫn như thường mà mời cậu, cũng có lúc bảo để phần.
Nếu là người khác thì có thể chỉ là mời xã giao, không nhất định là sẽ để, nhưng Phí Nam thì khác, anh nhất định sẽ để.
Phí Nam luôn chu đáo như vậy.
Phí Nam gật đầu nói ừ, sủi cảo ở trong tủ lạnh.
Trạng Lộ lười biếng đi chầm chậm vào bếp, lấy sủi cảo trong tủ lạnh ra, giả vờ giả vịt bật bếp ga vài lần rồi tắt đi, gọi với ra phòng khách: “Phí Nam, anh vào xem hộ em sao không lên lửa? Làm sao lại vậy, sao lại không lên vậy?”
Phí Nam rốt cuộc có cớ để rời phòng khách, thở phào nhẹ nhõm, lập tức chạy vào bếp.
Anh cầm nồi, thuần thục luộc sủi cảo.
“Phải để em cười chê rồi.” Phí Nam nói.
Trang Lộ lập tức trả lời: “Em không nghe thấy gì!”
Lời vừa ra khỏi miệng liền biết mình nói sai.
Quả nhiên Phí Nam cười khổ, nói: “Không sao, em cũng không cố ý, tại bọn anh làm ồn nên em không ngủ được hả?”
Xem, đây chính là Phí Nam, cho dù đến lúc này cũng vẫn suy nghĩ cho người khác.
“Phí Nam!” Bạn gái anh gọi.
“Cứ để thế, chờ thêm mười phút là được.” Phí Nam nói xong liền định đi ra phòng khách.
Trang Lộ nhanh chóng cao giọng nói: “Ôi chao, anh pha nước tương cho em với! Anh pha ăn ngon lắm, chấm sủi cảo ngon tuyệt luôn.
Làm như nào vậy anh? Cho thêm tỏi à?”
Phí Nam hiền lành quả nhiên dừng bước, bắt đầu bóc tỏi, quấy nước tương dấm chua mỡ ớt, pha nước chấm cho Trang Lộ.
Trang Lộ cũng không phải tiện mồm nói bừa, nước chấm Phí Nam pha cực kỳ tuyệt vời, ăn ngon vô cùng.
Phí Nam làm xong, sủi cảo cũng chín.
Trang Lộ bưng sủi cảo và nước tương, không khách khí ngồi ngay ngắn trong nhà ăn bắt đầu ăn.
Nhà ăn và phòng khách thông nhau, bạn gái Phí Nam không thể nói tiếp chuyện vừa nãy trước mặt người khác.
Cô ta cũng chịu chờ, Phí Nam không nói câu nào, cô ta cũng không đứng dậy đi, có lẽ là muốn chờ Trang Lộ ăn sủi cảo xong rồi về phòng.
Trang Lộ không như ý cô ta, lấy di động ra mở một chương trình tạp kỹ, vừa cười xem vừa ăn sủi cảo, trông có vẻ như muốn ngồi ở bàn cơm cả tối.
Bạn gái Phí Nam không chịu nổi, rốt cuộc đứng dậy đi, trước khi đi còn vô cùng đáng thương nói với Phí Nam: “Phí Nam, hứa với em sẽ suy nghĩ kĩ lại nhé.”
Suy nghĩ dùng tư thế nào đánh nổ đầu chó của cô à?
Bạn gái đi rồi, Phí Nam nói với Trang Lộ: “Cám ơn em.”
Trang Lộ giả ngu: “A? Làm sao vậy? Sủi cảo ăn ngon lắm, sao anh giỏi quá vậy!”
Phí Nam cười cười, quay người vào phòng.
Nụ cười kia có chút bất đắc dĩ, có chút uể oải.
Trang Lộ biết anh đau lòng, chắc là thật lòng thích cô gái kia, đến nước này cũng không nỡ nặng lời với cô ta.
Việc này quay đầu Trang Lộ liền quên mất, dù sao cậu và Phí Nam chỉ là quan hệ giữa chủ nhà và khách trọ.
Tuy Phí Nam là người tốt, cậu cũng không thể quơ tay múa chân chỉ đạo chuyện tình cảm của người ta.
Cậu tin Phí Nam dù có thành thật đến đâu cũng sẽ không đến mức không chia tay.
Hai tuần sau, Trang Lộ tan tầm về đến nhà, phát hiện bạn gái Phí Nam đang chờ ngoài cửa.
Cô ta cười, nói: “Tốt quá, Phí Nam còn chưa về nhà, tôi chờ lâu lắm rồi.”
Trang Lộ nhìn đồng hồ đeo tay, hơn tám giờ tối, bình thường Phí Nam đã về đến nhà, công ty Phí Nam rất ít khi tăng ca.
“Cô không gọi điện thoại cho ảnh à?” Trang Lộ cố ý hỏi.
Cô ta lúng túng cười: “Ảnh không nghe, có lẽ đang trên đường về.”
Trang Lộ không nói tiếp, cậu đi giày da dê thấp cổ, như một cơn gió đi qua người cô ta, móc chìa khóa ra mở cửa.
Cậu liếc mắt nhìn thấy trên tủ giày có một đôi giày thể thao để ngay ngắn, là đôi Phí Nam hay đi.
Cả mùa xuân này, Trang Lộ cơ hồ không thấy Phí Nam đeo đôi khác.
Nhất định là Phí Nam đã về, trốn trong phòng giả bộ như không có nhà, không muốn gặp cô gái này.
Trang Lộ phản ứng nhanh, lập tức quay người cản trở người đang định vào, giả cười nói: “Từ từ…chị cứ gọi điện cho Phí Nam đi đã.”
Cô ta kinh ngạc, thẹn quá hóa giận: “Tôi vào ngồi chờ anh ấy.”
Trang Lộ không nhượng bộ: “Chị hỏi ảnh đi, nhỡ ảnh tăng ca cả đêm không về thì sao?”
“Đã bảo không ai nghe, anh ta đang đi đường!”
“À, vậy chị chờ ảnh về hẵng vào.” Trang Lộ nói xong liền muốn đóng cửa.
Cô ta lập tức đưa chân chắn cửa, lớn tiếng hỏi: “Tôi là bạn gái anh ta, chẳng lẽ lại không thể vào nhà anh ta để chờ?”
Trang Lộ dùng giày da dê từng chút một đẩy giày đế bằng của đối phương ra khỏi cửa, dùng từng câu từng chữ ngăn cô ta: “Thứ nhất, chúng ta cô nam quả nữ không nên ở chung; thứ hai, trước kia chị là bạn gái Phí Nam, giờ có phải không thì chưa chắc.” Dứt lời không chờ đối phương đáp lại liền đóng cửa.
Cô ta tức giận đến mức ở ngoài cửa mắng to Trang Lộ biến thái, ẻo lả, bê đê.
Trang Lộ líu lưỡi, cô gái nhìn điềm đạm thế mà sao chửi ghê vậy.
“Về đi bà mẹ đơn thân, cẩn thận động thai.”
Ngoài cửa lập tức yên tĩnh, xem chừng bị tức hộc máu không nói gì được.
Trạng Lộ liếc phòng ngủ phụ, quả nhiên trong khe cửa lộ ra ánh đèn, Phí Nam đã về từ lâu.
Cậu đi về gian phòng của mình, không đi quấy rối Phí Nam, cậu biết Phí Nam đang khó chịu trong lòng,
Một lát sau, điện thoại Trang Lộ có mấy cái tin nhắn, là Phí Nam gửi.
“Anh ở nhà, không muốn ra, gặp cũng không biết nói gì, anh nói không lại cổ.”
“Xin lỗi nha, làm em bị mắng.”
“Trong nồi có canh măng nấu vịt đó, em ăn không?”
Người tốt thành thật như thế, Trang Lộ thực sự là không có cách.
~~~.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook