Lương Hiểu cùng An Thanh hôn khó tách rời, một đường hôn đến phòng ngủ, dưới ánh đèn mờ ảo kia càng khiến không khí thêm kiều diễm.

Tay Lương Hiểu đã sớm chui vào váy ngủ An Thanh, vuốt ve nơi đầy đặn, mềm mại, xúc cảm mềm mại đó khiến Lương Hiểu nhịn không được tăng thêm lực đạo xoa nắn, vuốt ve, cô cảm giác nụ hoa trong lòng bàn tay rất nhanh đã dựng đứng, Lương Hiểu dùng ngón giữa cùng ngón trỏ nhẹ nhàng kẹp lấy nụ hoa đứng thẳng đó, hơi kéo ra ngoài.

Môi của cô cũng không nhàn rỗi, cúi đầu mút vào da thịt mềm mại ở cổ An Thanh, dường như muốn lưu lại ấn ký thuộc về mình.
An Thanh cảm thấy ngực bị Lương Hiểu xoa nắn hơi đau, nhưng mang lại cảm giác tê dại, đặc biệt khi Lương Hiểu nhẹ nhàng xoa nắm kéo nụ hoa của cô, khiến thân thể tê dại muốn nhũn ra, chân tâm cũng không nhịn được chảy ra chất lỏng trơn trợt.

Dường như từ lúc gửi tin nhắn kia cho Lương Hiểu, cô đối với chuyện này có mong đợi, có lẽ do mong đợi, vừa nãy câu dẫn Lương Hiểu đã có cảm giác, dưới thế công của Lương Hiểu lại như "cỏ dại lan tràn".


Cô cảm nhận được Lương Hiểu mút rất mạnh ở cổ cô, có chút đau, ngày mai nhất định sẽ để lại dấu đỏ, cô không thích người khác lưu dấu trên người mình, nhưng lúc này không có sức đi ngăn cản hành động của Lương Hiểu.
Lương Hiểu cùng An Thanh càng lúc càng đến gần giường lớn, lúc đến gần, không cần tốn chút sức liền đẩy An Thanh xuống giường mềm mại, Lương Hiểu mút cái cổ trắng nõn của An Thanh đến khi cảm thấy sẽ lưu lại dấu mới dời môi đi, cô đưa tay vén váy ngủ An Thanh lên, sau đó chui đầu vào váy, rất nhanh tìm được nụ hoa đứng thẳng, dùng môi ngậm lấy, le lưỡi liếm, chèn ép nụ hoa, dường như muốn đem nụ hoa đè xuống, tay cô cũng không nhàn rỗi, vuốt ve nơi mềm mại bên kia.
"Ưm...a..." An Thanh cảm giác nụ hoa bị Lương Hiểu liếm láp, cảm giác tê dại đánh úp toàn thân, khiến cô khắc chế không được kêu ra thanh âm động tình, thanh âm phát tình như vậy mặc dù đã là thục nữ, đối với phương diện này cũng không còn xa lạ như An Thanh vẫn cảm thấy có chút xấu hổ, cô cảm thấy cô đối với Lương Hiểu phản ứng nhạy cảm đến cô cũng không tưởng tượng được.
Lương Hiểu liếm đủ liền ngậm lấy nụ hoa, giống như trẻ sơ sinh hút sữa, cảm giác tê dại, kích thích đó làm An Thanh cảm thấy chân tâm chảy ra nhiều nước hơn, muốn dính luôn quần lót, cô cảm giác dục vọng của mình càng lúc càng bùng nổ, nhưng không thể thỏa mãn được, cảm giác khó chịu này khiến An Thanh không tự chủ kẹp chặt hai chân, giãy giụa thân thể.
Vùi đầu vào nơi mềm mại khiến Lương Hiểu cảm thấy nóng ran lên, cô ngồi dậy cởi váy ngủ An Thanh ra, thân thể An Thanh liền bại lộ trước mắt Lương Hiểu, đây không phải lần đầu nhìn thấy thân thể trần truồng của An Thanh nhưng cảm giác lại giống như lần đầu tiên, cảm thấy vô cùng xinh đẹp cùng kích thích.
An Thanh không mặc đồ, lộ ra cảm giác quyến rũ chỉ có phụ nữ thành thục mới có, vô cùng quyến rũ và câu người, không nghi ngờ gì An Thanh là cô gái quyến rũ nhất trong số bạn gái cô từng quen, dù là Dương Văn Kỳ xinh đẹp nhưng so sánh với An Thanh cũng kém đi không ít.

Ánh mắt Lương Hiểu càng nóng bỏng hơn, tầm mắt cô cùng ánh mắt mê ly, câu người vì động tình của An Thanh chạm nhau, đôi môi đỏ thắm kia khiến Lương Hiểu lại cúi đầu hôn lên, một phen môi lưỡi quấn quít nóng bỏng, khi tách ra còn mang theo chỉ bạc, cảm giác dâm mỹ không nói nên lời.
An Thanh ôm lấy Lương Hiểu, tay ở trên lưng Lương Hiểu vuốt ve, hiển nhiên cô đối với Lương Hiểu vẫn còn đang mặc quần áo mà bất mãn, An Thanh nhẹ nhàng kéo, váy ngủ của Lương Hiểu liền bị cô cởi ra, thân thể của Lương Hiểu cũng bại lộ dưới mắt An Thanh.
Dáng vẻ Lương Hiểu cũng rất tốt, xương rất nhỏ, nên nhìn so với cô gầy hơn một chút, ngực cũng nhỏ hơn cô một chút nhưng cũng không xem là nhỏ, đẹp nhất là đôi chân rất dài, tỷ lệ rất tốt, nhìn cũng hết sức "tú sắc khả xan" *.

Tay An Thanh không tự chủ liền vuốt ve lưng Lương Hiểu, da thịt sáng bóng mềm mại, xúc cảm khiến An Thanh yêu thích không nỡ buông tay.
- -----------------------
( * ) Tú sắc khả xan:

Nghĩa đen: Nhan sắc có thể thay cơm.
Nghĩa bóng: Xinh đẹp, hấp dẫn.
- -----------------------
Lương Hiểu cảm thấy những chỗ An Thanh vuốt ve mang theo cảm giác tê dại, khiến thân thể cô muốn mềm nhũn, nằm ở trên người An Thanh, da thịt dán chặt vào nhau khiến hai người than thở không thôi.

Mặc dù thân thể cũng rất có cảm giác, nhưng lúc này so với bị công thì Lương Hiểu càng muốn công An Thanh, cô đặt đầu gối chạm vào chân tâm An Thanh, cách quần lót ma sát nơi mềm mại, ẩm ướt của An Thanh, dù đã cách quần lót nhưng Lương Hiểu vẫn cảm thấy được bên trong ấm áp cùng ẩm ướt, hiển nhiên An Thanh so với cô đoán còn muốn động tình hơn.
An Thanh thấy thân thể càng lúc càng nóng bỏng, khó nhịn, thân thể cô quá lâu không được thỏa mãn, thân thể đối với dục vọng có chút nóng vội, cô muốn tiết tấu nhanh hơn một chút, thậm chí cô còn chủ động nâng hông khiến nơi mềm mại của cô ma sát nơi đầu gối cứng rắn của Lương Hiểu, muốn nhờ va chạm tăng thêm khoái cảm của mình, trên thực tế va chạm quả thật khiến cho chân tâm của cô càng tăng thêm khoái cảm mãnh liệt.
An Thanh chủ động làm Lương Hiểu biết thân thể An Thanh khát vọng mãnh liệt, kích động và khoái cảm hơn, so với dùng đầu gối để An Thanh có được khoái cảm thì Lương Hiểu càng hy vọng lần đầu tiên này sẽ dùng lưỡi khiến An Thanh lên đỉnh.

Cô rút đầu gối ra, tay cô từ nơi đầy đặn, mềm mại của An Thanh vuốt ve đi xuống, cách lớp quần lót ren đen sexy đã ướt một mảnh muốn vuốt ve hoa để đã cực kỳ nhạy cảm của An Thanh.


Hoa đế bị Lương Hiểu xoa nắn trở nên sưng lên, hơi xoa nhẹ hoa đế sưng to, khiến An Thanh dâng lên cảm giác mãnh liệt, chân tâm An Thanh lúc này như nước sông lan tràn, liên tục chảy ra càng nhiều nước, An Thanh cảm thấy trước giờ cô chưa từng ướt đến như vậy.
"Ưm...a....ưm..." Từ miệng An Thanh tràn ra thanh âm thở gấp đứt quảng, nghe ở trong tai Lương Hiểu so với cái gì cũng càng dễ nghe và kích thích hơn.
Lương Hiểu dùng kỹ xảo xoa nắn hoa đế, An Thanh cảm giác chân tâm càng lúc càng dâng lên nhiều khoái cảm, thân thể An Thanh dường như gần đạt đến giới hạn khoái cảm lên đỉnh thì Lương Hiểu bỗng nhiên rút tay về, An Thanh cảm thấy thân thể đột nhiên từ thiên đường rơi xuống, cái loại trống rỗng cùng mất mát không cách nào hình dung khiến An Thanh cảm thấy khó chịu, cô không hiểu nhìn Lương Hiểu, cô không xác định được Lương Hiểu là cố ý hay vô tình, tóm lại giờ phút này cô vô cùng khó chịu.
Lương Hiểu biết thân thể An Thanh lúc này đang ở tình cảnh nửa vời, cô cố tình ngừng lại, tay cô không gấp gáp, vội vàng bắt đầu cởi quần lót ren màu đen của An Thanh, quần lót dính đầy chất lỏng trơn trợt của An Thanh chảy ra, dính hơn nửa quần lót, Lương Hiểu nghĩ thân thể An Thanh nhất định vô cùng nhạy cảm.
An Thanh thấy Lương Hiểu cởi quần lót của cô, rất nhanh hiểu được Lương Hiểu muốn làm gì, mất mát cùng khó chịu vừa rồi lập tức biến mất, mơ hồ mong đợi động tác tiếp theo của Lương Hiểu.
Lương Hiểu cởi quần lót An Thanh ra rồi ném qua một bên, mở rộng hai chân của An Thanh ra, tầm mắt nóng bỏng của Lương Hiểu nhìn chằm chằm cảnh sắc bên trong, bên trong rất ướt, chất lỏng long lanh trong suốt theo khe hở chảy ra.
An Thanh biết mình rất ướt, so với bất kỳ lúc nào đều ướt hơn, cho dù bây giờ cô đối với phương diện này không còn giống như lúc thiếu nữ mà xấu hổ nhưng vẫn sẽ cảm thấy chút thẹn thùng..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương