Phi Thăng Chi Hậu
-
Chương 708: Chiến tranh toàn diện (2)
- Ma Ha kiếm trận!
Trên mặt đất, những chiến sĩ Kiếm các còn sót lại quát lớn một tiếng, tay áo tung bay, lần lượt nhảy lên không, nhanh chóng tạo thành một trận pháp kỳ quái.
"Vù!"
Cuồng phong gào thét. Vô số chiến sĩ Kiếm các hợp thành những Ma Ha kiếm trận, hút lấy nguyên khí cuồng bạo trong trời đất. Ngay cả ma khí cuộn trào do ma tộc tỏa ra cũng hóa thành những cơn lốc màu bạc, tàn phá bên trong đám ác ma. Mấy ngàn Ma Ha kiếm trận hiện lên ở các nơi. Trong trời đất tràn ngập tiếng rít.
- Kéc!
Một tên ác ma kêu lên, vừa lướt qua bên cạnh cơn lốc màu bạc liền bị kiếm khí vô hình xẹt qua người. Thân hình nhoáng lên, hai chiếc cánh ác ma trong nháy mắt xuất hiện vô số vết nứt, tiếp đó là thân thể, một khắc sau đã biến thành vô số máu thịt từ không trung rơi xuống.
"Ầm!"
"Ầm!"
Những vầng lĩnh vực sáng lên trong hư không. Mỗi khi lĩnh vực nửa trong suốt xuất hiện, tất cả yêu ma trong phạm vi bán kính mấy ngàn trượng đều bị cuốn vào bên trong, biến mất không thấy. Ánh sáng của lĩnh vực liên tục chớp tắt trong hư không, số lượng ác ma giảm xuống với tốc độ cực nhanh. Sự xuất hiện của cao thủ Thần cấp hậu kỳ đã khiến cho ưu thế của ác ma không còn lại chút gì.
"Ầm!"
Một ánh chớp to lớn bắn vào trong đám ác ma, sau đó xoay chuyển, như thủy triều cuồn cuộn lan về bốn phía, nơi đi qua đám ác ma ào ào hóa thành tro bụi.
"Xoẹt!"
Những thanh trường kích mang theo sấm sét đột nhiên bắn ra. Một cao thủ Thái Cổ không kịp né tránh, bị trường kích xuyên qua lồng ngực, từ không trung rơi xuống. Phía sau trường kích, một tên tướng lĩnh yêu ma vẻ mặt âm trầm từ trong đám ác ma bước ra ngoài. Chủ lực của đại quân vương triều đã đến.
"Thùng thùng thùng!"
Tiếng trống rung trời. Đại quân vương triều đông đúc gào thét, chĩa thẳng những thanh trường kích lượn lờ ma khí, từ phía sau bay đến.
- Giết!
Một bóng quyền to lớn bay vào trong đại quân Thái Cổ, đánh tan mấy chục nhân tộc Thái Cổ và cả ác ma chung quanh thành mảnh vụn. Một tên cao thủ yêu ma cả người ma khí lượn lờ, khí tức như sấm sét đột ngột xuất hiện ở lỗ hổng không gian. Ánh sáng từ trong cơ thể hắn lóe lên, lĩnh vực đen kịt lập tức tỏa ra, cuốn lấy vô số ác ma và nhân tộc Thái Cổ vào bên trong.
- Giết chết bọn chúng!
Hốc mắt một cao thủ Thần cấp hậu kỳ đột nhiên trở nên đỏ bừng, nổi giận hét lên, xông vào trong đại quân yêu ma, trực tiếp tìm đến tên cao thủ yêu ma kia.
Mấy trăm ngàn cao thủ Thái Cổ lần lượt bay ra, tìm đến đám cao thủ cấp Thiên Ma Thần trong đại quân của vương triều. Đám yêu ma tại lỗ hổng không gian tuy nhiều, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối của nhân tộc Thái Cổ lại ào ào ngã xuống.
- Tây Môn, chúng ta cũng ra tay đi!
Độc Cô Vô Thương liếc nhìn Tây Môn Y Bắc nói.
- Ừ.
Tây Môn Y Bắc gật đầu. Thân hình hai người chợt lóe lên, đột ngột xuất hiện phía trước đại quân Thái Cổ.
Ở chung quanh, đại quân của vương triều vung nắm tay sắt mang theo ma khí cuồn cuộn, đánh về phía Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc. Mái tóc trắng trên trán Tây Môn Y Bắc phất lên, cũng không hề nhìn đám ác ma chung quanh, vươn tay phải đặt lên trường kiếm bên hông.
"Rắc rắc!"
Một tiếng rạn nứt to lớn như trời đất sụp đổ vang lên, sau đó là bóng tối rợp trời kín đất kéo đến, tất cả ánh sáng đều bị bao trùm. Tại nơi sâu nhất của bóng tối, một đoàn ánh sáng còn chói mắt hơn gấp trăm ngàn lần so với mặt trời từ giữa lỗ hổng không gian bắn ra.
- A!
Phía sau đại quân yêu ma, vô số yêu ma bỗng cảm thấy trước mắt sáng ngời, sau đó không còn nhìn thấy gì nữa. Thân thể bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, ánh sáng rợp trời kín đất đã tràn tới.
"Bùng!"
Trong ánh sáng trắng dày đặc, từng mảng lớn yêu ma phía trước lỗ hổng không gian hóa thành tro bụi, ngay cả mảnh vụn xương cốt cũng không lưu lại. Phía trước lỗ hổng không gian lập tức trở nên trống trải, chỉ còn lại một số yêu ma ở hai bên may mắn tránh thoát.
- Giết hắn, giết hai tên nhân loại kia!
Yêu ma điên cuồng gầm thét, đủ loại công kích đánh ra, hóa thành mây đen trùng điệp tràn về hướng lỗ hổng không gian Thái Cổ.
- Vô Cực kiếm đạo!
Một tiếng quát khẽ vang lên, sau đó là một vệt sáng to lớn hình chữ S giống như thái cực từ trong lỗ hổng không gian bắn ra, xoay chuyển trong hư không. Ma khí đầy trời liền biến mất không còn bóng dáng.
"Bộp!"
Một tay Độc Cô Vô Thương vỗ nhẹ lên lưng Tây Môn Y Bắc, năng lượng do Vô Cực kiếm đạo hấp thu liên tục truyền vào trong cơ thể y.
- Ra tay!
Độc Cô Vô Thương hờ hững nói. Sau đó một tiếng "đùng" vang lên, lại là một đoàn ánh sáng rợp trời kín đất tỏa ra.
Ác ma liên tục từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao trùm lấy ánh kiếm do Tây Môn Y Bắc phát ra. Nhưng ánh kiếm giống như vô cùng vô tận, không ngừng sáng lên, còn sót lại một số cá lọt lưới cũng bị cao thủ Thái Cổ trong lỗ hổng ở tây bắc giải quyết hết.
"Bùng!"
Phía sau chiến trường, Phong Vân Vô Kỵ trông thấy yêu ma liên tục lao đến, lợi dụng ưu thế về số lượng bao phủ lấy đại quân Thái Cổ bao phủ. Y phục của hắn rung động, đột nhiên hóa thành một vệt tàn ảnh bay ra, trong nháy mắt đã xuất hiện ở hướng tây bắc Thái Cổ. Tay phải của hắn mở ra, "quy tắc của kiếm" đã xuất thủ.
"Bùng bùng bùng!"
Nơi lỗ hổng không gian, vô số yêu ma đột nhiên liên tục nổ tung giữa không trung, máu tươi giống như những thanh trường kiếm bắn ngược về, xuyên qua thân thể đám yêu ma ở phía sau. Máu tươi bắn ra đầy trời, trong nháy mắt ác ma rợp trời kín đất phía trước lỗ hổng không gian đã bị giết sạch sẽ, dưới mặt đất chất chồng một tầng máu thịt thật dày.
Cao thủ cấp Thiên Ma Thần đang chiến đấu kịch liệt với những cao thủ Thần cấp hậu kỳ, đột nhiên cảm thấy trước mắt rộng rãi sáng ngời, bóng đen vốn dày đặc phía trước chẳng biết vì sao trong nháy mắt lại biến mất không còn bóng dáng, không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu lên.
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
Mấy cao thủ Thần cấp hậu kỳ giơ hai tay lên như đao, cắm thẳng vào hai bên ngực tên Thiên Ma Thần này, chân khí cuồng bạo thuận thế tràn vào bên trong. Tên Thiên Ma Thần này làm sao ngăn cản được mấy cao thủ Thần cấp hậu kỳ liên thủ hợp kích, chỉ ngẩn ra một chút, sau đó thân thể đột ngột nổ tung.
Giống như có một đường tơ không ngừng từ phía trên chiến trường kéo dài về phía sau, nơi đi qua tất cả yêu ma dưới cấp Thiên Ma Thần đều nổ tung mà chết. Lỗ hổng không gian vốn chật ních đột nhiên trở nên trống trải.
"Bùng!"
Bàn tay Phong Vân Vô Kỵ đang mở ra đột nhiên nổ thành một chùm phấn vụn, bay lả tả trong hư không, tiếp theo là chân và thân thể. Chỉ trong chớp mắt, thân thể do Phong Vân Vô Kỵ dùng tinh thần lực ngưng tụ thành đã không chịu nổi áp lực vô hình, bắt đầu phân giải ra. Mất đi thân thể, "quy tắc của kiếm" cũng không cách nào tiếp tục được nữa.
"Ầm!"
Hư không biến ảo, Phong Vân Vô Kỵ lại ngưng tụ ra một thân thể mới, đồng thời chân mày cau lại.
"Thân thể này rốt cuộc vẫn là tạm thời ngưng tụ, kém xa thân thể gốc của ta, không thể nào chịu được tinh thần lực lớn như vậy." - Phong Vân Vô Kỵ yên lặng thầm nghĩ. Sau khi ngưng tụ lại thân thể, hắn cảm thấy tinh thần lực đột nhiên tiêu hao rất nhiều, tiêu hao một cách không bình thường.
"Không thể ra tay nữa, nhất định phải giữ lại tinh thần lực để đối phó với Chủ Thần thứ mười bốn." - Phong Vân Vô Kỵ thầm nghĩ, sau đó từ từ ngồi xếp bằng xuống, điều hòa chân khí. Mấu chốt của cuộc chiến này chính là chiến thắng Chủ Thần thứ mười bốn, bất kỳ sự lãng phí tinh thần nào cũng có thể dẫn đến thất bại cuối cùng. Dĩ nhiên không thể trơ mắt nhìn tộc nhân hi sinh, nhưng nếu vì đó mà khiến cho cuộc chiến thất bại, vậy thì càng ngu xuẩn hơn.
Trên chiến trường, Phong Vân Vô Kỵ chỉ ra tay một lần đã khiến mấy chục triệu yêu ma hóa thành tro bụi. Mặc dù hắn không ra tay nữa, nhưng đại quân Thái Cổ cũng đã hồi phục khí lực, lại tập hợp thành trận thế.
"Ầm!"
Tiếng mặt đất rung chuyển kịch liệt từ phía đông Thái Cổ truyền đến. Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ lo lắng, liền truyền âm đến Huỳnh Hoặc: "Huỳnh Hoặc, nơi này giao cho ngươi, nhất định phải bảo vệ được!"
"Vâng, xin Chí Tôn cứ yên tâm!"
Thân hình Phong Vân Vô Kỵ gập lại, rút lui ra khỏi chiến trường, như tia chớp bay về phía sau. Cùng lúc đó thần thức to lớn của hắn cũng phát ra, truyền về phía nam do Vu tộc bảo vệ.
"Ầm ầm ầm!"
Phía trước Vu vực ở hướng nam Thái Cổ, những bóng ma khí tức âm trầm, giống như tháp sắt đột ngột xuất hiện phía trước lỗ hổng không gian to lớn. Những cặp mắt tàn bạo như hung thú rình mồi treo cao trong bầu trời đêm đen kịt, vô cùng đáng sợ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Rầm!"
Đột nhiên một tên ma thần to lớn cao hơn sáu ngàn trượng từ trong hư không đáp xuống, hai bàn chân to lớn đạp mạnh xuống ven rìa lỗ hổng không gian. Mặt đất liền lõm xuống thật sâu, lộ ra hai dấu chân to lớn.
"Phụt!"
Chiếc mũi của tên ma thần to lớn như sắt đen kia mấp máy, phun ra một luồng khói lửa, hai mắt ngưng tụ lại, đột nhiên bộc phát ra một luồng sát khí ngút trời:
- Giết!
"Ầm!"
Một nắm tay to lớn đánh xuống chiến sĩ tộc Bàn Cổ giống như con kiến trên mặt đất, nắm tay kia giống như che phủ cả trời đất. Trông thấy nắm tay kia sắp đánh xuống, chiến sĩ tộc Bàn Cổ đông đảo trên mặt đất lập tức nhún người, như tia chớp bắn ra chung quanh.
- Chạy đi đâu!
Tên ma thần đầu bò có thực lực rất mạnh trong số ma thần cổ xưa kia hét lớn, một nắm tay giơ quá đỉnh đầu, đánh vào trong hư không phía trên. Quanh người hắn đột nhiên tỏa ra một vầng ánh sáng lĩnh vực màu đỏ. Trong ánh lửa dày đặc, mấy ngàn chiến sĩ tộc Bàn Cổ vừa né tránh liền bị cuốn vào trong lĩnh vực, ngay cả tên ma thần cổ xưa đầu bò kia cũng biến mất.
- Giết!
Sát khí ngập trời ngưng tụ như thực chất, từ bên ngoài lỗ hổng không gian tràn vào trong Vu vực. Trong tiếng la giết rung trời, vô số ma thần cổ xưa thân hình cao lớn như tia chớp từ trong hư không đen kịt bay vào Thái Cổ.
- Gào!
Trong tiếng gầm kinh thiên, dưới sự chỉ huy của Cổ Vu, hai triệu chiến sĩ tộc Bàn Cổ từ dưới đất vọt lên, mang theo tiếng rít, không hề né tránh nghênh đón những ma thần cổ xưa cao hơn bọn họ gấp trăm lần, thậm chí là mấy ngàn lần.
Trong số ma thần cổ xưa của Ma Giới, vóc người càng cao thì lại càng mạnh. Trong cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, những ma thần cổ xưa có thể sống sót đều là tinh nhuệ của Ma Giới, thực lực còn vượt xa Cửu U ma thần.
Vô số ma thần cổ xưa trùng điệp hoàn toàn che lấp lỗ hổng không gian. Đối với yêu ma cấp thấp thì lỗ hổng không gian nhỏ hẹp là một vấn đề, nhưng đối với ma thần cổ xưa hiểu biết đạo của quy tắc thì chẳng có ý nghĩa gì. Với năng lực của những ma thần cổ xưa này, hoàn toàn có thể phá vỡ thông đạo không gian tiến vào Thái Cổ, gây cho Thái Cổ hỗn loạn rất lớn. Nhưng Ám Cát Cổ Đức đã suy nghĩ kỹ, Thái Cổ còn có bốn Chí Tôn trấn giữ, những ma thần cổ xưa này tuy lợi hại, nhưng nếu bốn Chí Tôn đột nhiên ra tay, nói không chừng Chủ Thần thứ mười bốn còn chưa kịp xuất thủ thì những ma thần cổ xưa này đã tổn thất hầu như không còn, đây cũng không phải là chuyện hắn muốn nhìn thấy.
Chiến sĩ tộc Bàn Cổ mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối mặt với ma thần cổ xưa có thân thể cao lớn thì lại lâm vào thế yếu. Chiến sĩ tộc Bàn Cổ vốn không có ý thức tự chủ, chỉ dựa vào bản năng chiến đấu, nếu gặp phải Cửu U ma thần cũng chỉ có bản năng chiến đấu thì còn có thể ngăn cản được, nhưng gặp phải ma thần cổ xưa có ý thức và kỹ xảo chiến đấu rất mạnh thì lại có phần không đủ.
Trên mặt đất, những chiến sĩ Kiếm các còn sót lại quát lớn một tiếng, tay áo tung bay, lần lượt nhảy lên không, nhanh chóng tạo thành một trận pháp kỳ quái.
"Vù!"
Cuồng phong gào thét. Vô số chiến sĩ Kiếm các hợp thành những Ma Ha kiếm trận, hút lấy nguyên khí cuồng bạo trong trời đất. Ngay cả ma khí cuộn trào do ma tộc tỏa ra cũng hóa thành những cơn lốc màu bạc, tàn phá bên trong đám ác ma. Mấy ngàn Ma Ha kiếm trận hiện lên ở các nơi. Trong trời đất tràn ngập tiếng rít.
- Kéc!
Một tên ác ma kêu lên, vừa lướt qua bên cạnh cơn lốc màu bạc liền bị kiếm khí vô hình xẹt qua người. Thân hình nhoáng lên, hai chiếc cánh ác ma trong nháy mắt xuất hiện vô số vết nứt, tiếp đó là thân thể, một khắc sau đã biến thành vô số máu thịt từ không trung rơi xuống.
"Ầm!"
"Ầm!"
Những vầng lĩnh vực sáng lên trong hư không. Mỗi khi lĩnh vực nửa trong suốt xuất hiện, tất cả yêu ma trong phạm vi bán kính mấy ngàn trượng đều bị cuốn vào bên trong, biến mất không thấy. Ánh sáng của lĩnh vực liên tục chớp tắt trong hư không, số lượng ác ma giảm xuống với tốc độ cực nhanh. Sự xuất hiện của cao thủ Thần cấp hậu kỳ đã khiến cho ưu thế của ác ma không còn lại chút gì.
"Ầm!"
Một ánh chớp to lớn bắn vào trong đám ác ma, sau đó xoay chuyển, như thủy triều cuồn cuộn lan về bốn phía, nơi đi qua đám ác ma ào ào hóa thành tro bụi.
"Xoẹt!"
Những thanh trường kích mang theo sấm sét đột nhiên bắn ra. Một cao thủ Thái Cổ không kịp né tránh, bị trường kích xuyên qua lồng ngực, từ không trung rơi xuống. Phía sau trường kích, một tên tướng lĩnh yêu ma vẻ mặt âm trầm từ trong đám ác ma bước ra ngoài. Chủ lực của đại quân vương triều đã đến.
"Thùng thùng thùng!"
Tiếng trống rung trời. Đại quân vương triều đông đúc gào thét, chĩa thẳng những thanh trường kích lượn lờ ma khí, từ phía sau bay đến.
- Giết!
Một bóng quyền to lớn bay vào trong đại quân Thái Cổ, đánh tan mấy chục nhân tộc Thái Cổ và cả ác ma chung quanh thành mảnh vụn. Một tên cao thủ yêu ma cả người ma khí lượn lờ, khí tức như sấm sét đột ngột xuất hiện ở lỗ hổng không gian. Ánh sáng từ trong cơ thể hắn lóe lên, lĩnh vực đen kịt lập tức tỏa ra, cuốn lấy vô số ác ma và nhân tộc Thái Cổ vào bên trong.
- Giết chết bọn chúng!
Hốc mắt một cao thủ Thần cấp hậu kỳ đột nhiên trở nên đỏ bừng, nổi giận hét lên, xông vào trong đại quân yêu ma, trực tiếp tìm đến tên cao thủ yêu ma kia.
Mấy trăm ngàn cao thủ Thái Cổ lần lượt bay ra, tìm đến đám cao thủ cấp Thiên Ma Thần trong đại quân của vương triều. Đám yêu ma tại lỗ hổng không gian tuy nhiều, nhưng đứng trước thực lực tuyệt đối của nhân tộc Thái Cổ lại ào ào ngã xuống.
- Tây Môn, chúng ta cũng ra tay đi!
Độc Cô Vô Thương liếc nhìn Tây Môn Y Bắc nói.
- Ừ.
Tây Môn Y Bắc gật đầu. Thân hình hai người chợt lóe lên, đột ngột xuất hiện phía trước đại quân Thái Cổ.
Ở chung quanh, đại quân của vương triều vung nắm tay sắt mang theo ma khí cuồn cuộn, đánh về phía Độc Cô Vô Thương và Tây Môn Y Bắc. Mái tóc trắng trên trán Tây Môn Y Bắc phất lên, cũng không hề nhìn đám ác ma chung quanh, vươn tay phải đặt lên trường kiếm bên hông.
"Rắc rắc!"
Một tiếng rạn nứt to lớn như trời đất sụp đổ vang lên, sau đó là bóng tối rợp trời kín đất kéo đến, tất cả ánh sáng đều bị bao trùm. Tại nơi sâu nhất của bóng tối, một đoàn ánh sáng còn chói mắt hơn gấp trăm ngàn lần so với mặt trời từ giữa lỗ hổng không gian bắn ra.
- A!
Phía sau đại quân yêu ma, vô số yêu ma bỗng cảm thấy trước mắt sáng ngời, sau đó không còn nhìn thấy gì nữa. Thân thể bọn chúng còn chưa kịp phản ứng, ánh sáng rợp trời kín đất đã tràn tới.
"Bùng!"
Trong ánh sáng trắng dày đặc, từng mảng lớn yêu ma phía trước lỗ hổng không gian hóa thành tro bụi, ngay cả mảnh vụn xương cốt cũng không lưu lại. Phía trước lỗ hổng không gian lập tức trở nên trống trải, chỉ còn lại một số yêu ma ở hai bên may mắn tránh thoát.
- Giết hắn, giết hai tên nhân loại kia!
Yêu ma điên cuồng gầm thét, đủ loại công kích đánh ra, hóa thành mây đen trùng điệp tràn về hướng lỗ hổng không gian Thái Cổ.
- Vô Cực kiếm đạo!
Một tiếng quát khẽ vang lên, sau đó là một vệt sáng to lớn hình chữ S giống như thái cực từ trong lỗ hổng không gian bắn ra, xoay chuyển trong hư không. Ma khí đầy trời liền biến mất không còn bóng dáng.
"Bộp!"
Một tay Độc Cô Vô Thương vỗ nhẹ lên lưng Tây Môn Y Bắc, năng lượng do Vô Cực kiếm đạo hấp thu liên tục truyền vào trong cơ thể y.
- Ra tay!
Độc Cô Vô Thương hờ hững nói. Sau đó một tiếng "đùng" vang lên, lại là một đoàn ánh sáng rợp trời kín đất tỏa ra.
Ác ma liên tục từ bốn phương tám hướng vọt tới, bao trùm lấy ánh kiếm do Tây Môn Y Bắc phát ra. Nhưng ánh kiếm giống như vô cùng vô tận, không ngừng sáng lên, còn sót lại một số cá lọt lưới cũng bị cao thủ Thái Cổ trong lỗ hổng ở tây bắc giải quyết hết.
"Bùng!"
Phía sau chiến trường, Phong Vân Vô Kỵ trông thấy yêu ma liên tục lao đến, lợi dụng ưu thế về số lượng bao phủ lấy đại quân Thái Cổ bao phủ. Y phục của hắn rung động, đột nhiên hóa thành một vệt tàn ảnh bay ra, trong nháy mắt đã xuất hiện ở hướng tây bắc Thái Cổ. Tay phải của hắn mở ra, "quy tắc của kiếm" đã xuất thủ.
"Bùng bùng bùng!"
Nơi lỗ hổng không gian, vô số yêu ma đột nhiên liên tục nổ tung giữa không trung, máu tươi giống như những thanh trường kiếm bắn ngược về, xuyên qua thân thể đám yêu ma ở phía sau. Máu tươi bắn ra đầy trời, trong nháy mắt ác ma rợp trời kín đất phía trước lỗ hổng không gian đã bị giết sạch sẽ, dưới mặt đất chất chồng một tầng máu thịt thật dày.
Cao thủ cấp Thiên Ma Thần đang chiến đấu kịch liệt với những cao thủ Thần cấp hậu kỳ, đột nhiên cảm thấy trước mắt rộng rãi sáng ngời, bóng đen vốn dày đặc phía trước chẳng biết vì sao trong nháy mắt lại biến mất không còn bóng dáng, không khỏi kinh ngạc ngẩng đầu lên.
"Xoẹt!"
"Xoẹt!"
Mấy cao thủ Thần cấp hậu kỳ giơ hai tay lên như đao, cắm thẳng vào hai bên ngực tên Thiên Ma Thần này, chân khí cuồng bạo thuận thế tràn vào bên trong. Tên Thiên Ma Thần này làm sao ngăn cản được mấy cao thủ Thần cấp hậu kỳ liên thủ hợp kích, chỉ ngẩn ra một chút, sau đó thân thể đột ngột nổ tung.
Giống như có một đường tơ không ngừng từ phía trên chiến trường kéo dài về phía sau, nơi đi qua tất cả yêu ma dưới cấp Thiên Ma Thần đều nổ tung mà chết. Lỗ hổng không gian vốn chật ních đột nhiên trở nên trống trải.
"Bùng!"
Bàn tay Phong Vân Vô Kỵ đang mở ra đột nhiên nổ thành một chùm phấn vụn, bay lả tả trong hư không, tiếp theo là chân và thân thể. Chỉ trong chớp mắt, thân thể do Phong Vân Vô Kỵ dùng tinh thần lực ngưng tụ thành đã không chịu nổi áp lực vô hình, bắt đầu phân giải ra. Mất đi thân thể, "quy tắc của kiếm" cũng không cách nào tiếp tục được nữa.
"Ầm!"
Hư không biến ảo, Phong Vân Vô Kỵ lại ngưng tụ ra một thân thể mới, đồng thời chân mày cau lại.
"Thân thể này rốt cuộc vẫn là tạm thời ngưng tụ, kém xa thân thể gốc của ta, không thể nào chịu được tinh thần lực lớn như vậy." - Phong Vân Vô Kỵ yên lặng thầm nghĩ. Sau khi ngưng tụ lại thân thể, hắn cảm thấy tinh thần lực đột nhiên tiêu hao rất nhiều, tiêu hao một cách không bình thường.
"Không thể ra tay nữa, nhất định phải giữ lại tinh thần lực để đối phó với Chủ Thần thứ mười bốn." - Phong Vân Vô Kỵ thầm nghĩ, sau đó từ từ ngồi xếp bằng xuống, điều hòa chân khí. Mấu chốt của cuộc chiến này chính là chiến thắng Chủ Thần thứ mười bốn, bất kỳ sự lãng phí tinh thần nào cũng có thể dẫn đến thất bại cuối cùng. Dĩ nhiên không thể trơ mắt nhìn tộc nhân hi sinh, nhưng nếu vì đó mà khiến cho cuộc chiến thất bại, vậy thì càng ngu xuẩn hơn.
Trên chiến trường, Phong Vân Vô Kỵ chỉ ra tay một lần đã khiến mấy chục triệu yêu ma hóa thành tro bụi. Mặc dù hắn không ra tay nữa, nhưng đại quân Thái Cổ cũng đã hồi phục khí lực, lại tập hợp thành trận thế.
"Ầm!"
Tiếng mặt đất rung chuyển kịch liệt từ phía đông Thái Cổ truyền đến. Trong lòng Phong Vân Vô Kỵ lo lắng, liền truyền âm đến Huỳnh Hoặc: "Huỳnh Hoặc, nơi này giao cho ngươi, nhất định phải bảo vệ được!"
"Vâng, xin Chí Tôn cứ yên tâm!"
Thân hình Phong Vân Vô Kỵ gập lại, rút lui ra khỏi chiến trường, như tia chớp bay về phía sau. Cùng lúc đó thần thức to lớn của hắn cũng phát ra, truyền về phía nam do Vu tộc bảo vệ.
"Ầm ầm ầm!"
Phía trước Vu vực ở hướng nam Thái Cổ, những bóng ma khí tức âm trầm, giống như tháp sắt đột ngột xuất hiện phía trước lỗ hổng không gian to lớn. Những cặp mắt tàn bạo như hung thú rình mồi treo cao trong bầu trời đêm đen kịt, vô cùng đáng sợ. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
"Rầm!"
Đột nhiên một tên ma thần to lớn cao hơn sáu ngàn trượng từ trong hư không đáp xuống, hai bàn chân to lớn đạp mạnh xuống ven rìa lỗ hổng không gian. Mặt đất liền lõm xuống thật sâu, lộ ra hai dấu chân to lớn.
"Phụt!"
Chiếc mũi của tên ma thần to lớn như sắt đen kia mấp máy, phun ra một luồng khói lửa, hai mắt ngưng tụ lại, đột nhiên bộc phát ra một luồng sát khí ngút trời:
- Giết!
"Ầm!"
Một nắm tay to lớn đánh xuống chiến sĩ tộc Bàn Cổ giống như con kiến trên mặt đất, nắm tay kia giống như che phủ cả trời đất. Trông thấy nắm tay kia sắp đánh xuống, chiến sĩ tộc Bàn Cổ đông đảo trên mặt đất lập tức nhún người, như tia chớp bắn ra chung quanh.
- Chạy đi đâu!
Tên ma thần đầu bò có thực lực rất mạnh trong số ma thần cổ xưa kia hét lớn, một nắm tay giơ quá đỉnh đầu, đánh vào trong hư không phía trên. Quanh người hắn đột nhiên tỏa ra một vầng ánh sáng lĩnh vực màu đỏ. Trong ánh lửa dày đặc, mấy ngàn chiến sĩ tộc Bàn Cổ vừa né tránh liền bị cuốn vào trong lĩnh vực, ngay cả tên ma thần cổ xưa đầu bò kia cũng biến mất.
- Giết!
Sát khí ngập trời ngưng tụ như thực chất, từ bên ngoài lỗ hổng không gian tràn vào trong Vu vực. Trong tiếng la giết rung trời, vô số ma thần cổ xưa thân hình cao lớn như tia chớp từ trong hư không đen kịt bay vào Thái Cổ.
- Gào!
Trong tiếng gầm kinh thiên, dưới sự chỉ huy của Cổ Vu, hai triệu chiến sĩ tộc Bàn Cổ từ dưới đất vọt lên, mang theo tiếng rít, không hề né tránh nghênh đón những ma thần cổ xưa cao hơn bọn họ gấp trăm lần, thậm chí là mấy ngàn lần.
Trong số ma thần cổ xưa của Ma Giới, vóc người càng cao thì lại càng mạnh. Trong cuộc chiến thần ma lần đầu tiên, những ma thần cổ xưa có thể sống sót đều là tinh nhuệ của Ma Giới, thực lực còn vượt xa Cửu U ma thần.
Vô số ma thần cổ xưa trùng điệp hoàn toàn che lấp lỗ hổng không gian. Đối với yêu ma cấp thấp thì lỗ hổng không gian nhỏ hẹp là một vấn đề, nhưng đối với ma thần cổ xưa hiểu biết đạo của quy tắc thì chẳng có ý nghĩa gì. Với năng lực của những ma thần cổ xưa này, hoàn toàn có thể phá vỡ thông đạo không gian tiến vào Thái Cổ, gây cho Thái Cổ hỗn loạn rất lớn. Nhưng Ám Cát Cổ Đức đã suy nghĩ kỹ, Thái Cổ còn có bốn Chí Tôn trấn giữ, những ma thần cổ xưa này tuy lợi hại, nhưng nếu bốn Chí Tôn đột nhiên ra tay, nói không chừng Chủ Thần thứ mười bốn còn chưa kịp xuất thủ thì những ma thần cổ xưa này đã tổn thất hầu như không còn, đây cũng không phải là chuyện hắn muốn nhìn thấy.
Chiến sĩ tộc Bàn Cổ mặc dù mạnh mẽ, nhưng đối mặt với ma thần cổ xưa có thân thể cao lớn thì lại lâm vào thế yếu. Chiến sĩ tộc Bàn Cổ vốn không có ý thức tự chủ, chỉ dựa vào bản năng chiến đấu, nếu gặp phải Cửu U ma thần cũng chỉ có bản năng chiến đấu thì còn có thể ngăn cản được, nhưng gặp phải ma thần cổ xưa có ý thức và kỹ xảo chiến đấu rất mạnh thì lại có phần không đủ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook