Phi Nhân Loại Hoành Hành
-
Chương 3: Vận may của người mới
Edit: Bae Jim.
***
Trong màn đêm đen kịt duỗi tay không thấy năm ngón, nữ chính vẻ ngoài thanh thuần đang đua xe trên đường, cô nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu mãi đến khi chắc chắn rằng trong kính chiếu hậu không có bất kỳ thứ gì mới thả lỏng người, thở hổn hển từng hơi, bộ ngực đầy đặn phập phồng kịch liệt.
Cả người cô bê bết máu, trên cánh tay có vết cào sâu hoắm lộ cả xương, cô rõ ràng vừa trải qua một cuộc chạy trốn kinh tâm động phách, đầu xe bẹp dí, đèn xe trông cũng sắp vỡ vụn.
Xe của cô dần dần chậm lại, cuối cùng ngừng ở ven đường, cô ghé vào tay lái bật khóc sung sướng.
Cô chạy thoát rồi! Cô đã thoát khỏi hết thảy rồi! Cuộc sống của cô cuối cùng cũng có thể trở về đúng quỹ đạo rồi!
Cô gái lệ nóng doanh tròng, đôi tay run rẩy gọi điện thoại cho bạn trai, nhưng khi điện thoại vừa mới kết nối thì một tiếng còi xe tải bén nhọn vang lên, giây tiếp theo, không hề báo trước, một chiếc xe tải hạng nặng chở chất lỏng dễ cháy nổ lao tới cán phải xe hơi của cô.
Đèn xe vỡ vụn, xe hơi nổ tung, ánh lửa ngút trời.
Một lúc lâu sau, chỉ nghe thấy "bang" một tiếng, là tạp âm sau khi di động cô bị nổ.
Trong di động truyền đến giọng nói ôn nhu của một chàng trai: "Alo, em yêu, em đang ở đâu thế?"
"Hửm? Sao không nói gì? Mấy ngày nay em làm sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?"
Trong biển lửa ngùn ngụt, một nữ quỷ từ từ bước ra khỏi chiếc xe tải gây tai nạn, khuôn mặt nữ quỷ trông giống hệt cô gái đã chết!
Nữ quỷ ngồi xổm xuống rồi móc lấy chiếc di động trong bàn tay đầm đìa máu chảy của cô gái, đưa lên tai, dùng giọng nói của cô gái đã chết thẹn thùng nói: "Minh Vũ, em nghĩ kỹ rồi, chúng ta kết hôn đi."
Nói xong câu đó, thân thể hư ảo của nữ quỷ dần dần biến thành thực thể.
...
"Đậu má cái kết cục này! Hù chết ông đây đm!" Nam sinh ngồi gần máy tính nhất che ngực nói.
Trên màn hình máy tính của cậu ta, bộ phim ma tên là <Hai Cái Tôi> đã kết thúc.
Cậu ta là NPC của cốt truyện, khi người chơi nhìn về phía cậu ta, sườn mặt cậu ta sẽ xuất hiện đoạn giới thiệu đơn giản về tên và thân phận, NPC có tên Trình Kiệt, nhãn nhân vật là người giàu có, ra tay hào phóng, nghĩa khí, không học vấn không nghề nghiệp.
NPC Trình Kiệt đắc ý quay đầu nhìn về phía năm người bạn cùng phòng: "Bộ phim thế nào?"
[Kích phát phương thức phát triển cốt truyện phó bản, mời người chơi tự thăm dò các điểm cốt truyện, kích phát cốt truyện mới.]
"Trò chơi này không tồi." Chu Duẫn phán.
Ưu điểm của việc kích phát đó là người chơi có độ tự do cao, muốn làm sao thì làm, cảm giác như thật, có thể phát huy hết tài trí của mình, nhưng cũng có nhược điểm, ví dụ như họ có khả năng kẹt suốt ở một điểm cốt truyện nào đó không thể động đậy, mãi cho đến khi kết thúc phó bản cũng chưa thăm dò ra mạch truyện chính hoàn chỉnh.
"Đúng vậy, thế mà không được rời khỏi giữa chừng, nghiêm khắc quá." Viễn trình trong đội phỉ nhổ.
Lực chú ý của Tôn Trừng đều ở trên người NPC Trình Kiệt, nói trước một bước: "Tôi vừa mất tập trung, chúng ta có thể xem lại bộ phim này một lần nữa không?"
Phó bản nếu có tên là thì nội dung hoàn chỉnh của bộ phim kia hẳn là cực kỳ quan trọng, bọn họ vừa nãy mới chỉ xem được kết cục.
Viễn trình vội phụ họa: "Đúng vậy, tôi mới nãy cũng hơi buồn ngủ, không hiểu lắm."
"Được chứ ——"
NPC Trình Kiệt đang định tua lại, Văn Vô Sinh thuận miệng hỏi: "Thế kỳ thi tính sao?"
Chu Duẫn ngẩn người.
NPC Trình Kiệt nhìn về phía anh, vỗ bộ ngực tự hào nói: "Yên tâm, tôi đã lo liệu hết cho các cậu rồi, tìm được mấy người năm tư, bọn họ đều đã từng thi rồi, tuyệt đối đáng tin cậy, yên tâm đi."
"Chuyện mạo hiểm như vậy mà bọn họ đồng ý?" Văn Vô Sinh thắc mắc.
"Cứ đút thật nhiều tiền là được."
Âm thanh trò chơi nhắc nhở: [Điểm cốt truyện +1.]
Ánh mắt của viễn trình cùng một người thủ lĩnh quái dị nhìn về phía Văn Vô Sinh.
Chu Duẫn trợn mắt há hốc mồm chép miệng, vội vàng kéo Văn Vô Sinh sang một bên: "Vì sao điểm cốt truyện lại là kỳ thi?"
Phản ứng của người bình thường đầu tiên phải là bộ phim chứ?
Văn Vô Sinh nói: "Tôi đoán mò thôi, lúc nãy không phải nó bảo thi hộ sao, bối cảnh lại là tuần thi cử, tôi liền thuận miệng hỏi một câu, loại trò chơi này hẳn sẽ không tùy tiện cho giả thiết vô dụng phải không? Kỳ thật tôi cũng không hiểu lắm, là chơi như thế này sao?"
"Đúng vậy!" Chu Duẫn đột nhiên nhớ tới giả thiết NPC Trình Kiệt nhà giàu, nghĩa khí, bọn họ đều là học sinh không học vấn không nghề nghiệp.
Đúng là đều chỉ về kỳ thi.
Chu Duẫn muốn nói lại thôi, nhìn về phía Văn Vô Sinh: "Ông chủ à, anh thật sự là lần đầu tiên chơi hả?"
"Ừ" Văn Vô Sinh nói, "Cũng có điểm giống phá án."
Chu Duẫn cười: "Ông chủ nói rất đúng, giống như phá án thôi."
Bên kia Tôn Trừng mím môi, lạnh lùng nói: "Sau đó thì sao? Thi hộ thì có liên quan gì với Bộ phim chết chóc? Còn không phải là xem phim mới biết được sao? Nếu không cốt truyện cũng không bất động như này."
Chu Duẫn không hiểu được rõ ràng người này chọn chức nghiệp cận chiến, đánh nhau tương đối mạnh, phụ trách đánh đấm, vậy mà lại tranh công việc suy luận và ra quyết định của thủ lĩnh, cậu cảm thấy khó chịu khi bị vượt mặt.
Một thủ lĩnh khác cũng nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy vậy, nhưng có lẽ do sự tôn kính đối với chức nghiệp cận chiến nên cũng không nói gì.
Nói trắng ra là ngoài đời mọi người có hoàn cảnh đắt rẻ sang hèn khác nhau, nhưng chơi trò chơi khởi điểm đều giống nhau, đặc biệt đây là cái trò chơi không thể nạp tiền.
Bầu không khí nhất thời có chút cứng ngắc, Văn Vô Sinh sờ cằm, không chắc chắn lắm hạ giọng nói với Chu Duẫn: "Nếu không cậu thử hỏi xem cậu ta lấy phim này ở đâu?"
Chu Duẫn nửa tin nửa ngờ nói như vẹt: "Phim này cậu lấy ở đâu?"
NPC Trình Kiệt đáp: "Lúc trước tôi tìm bản lậu rồi mua gói phim ma, tải hết xuống đĩa cứng rồi chọn bừa một bộ xem."
Chu Duẫn nhớ tới tình tiết "bị lộ trước khi chiếu tại rạp", đột nhiên nảy ra ý tưởng: "Cho tôi xin địa chỉ được không? Tôi cũng muốn mua, lúc rảnh rỗi nhàm chán thì xem."
"Ok." NPC Trình Kiệt giới thiệu số weixin của người nọ cho Chu Duẫn.
Chu Duẫn dùng số weixin của nhân vật trò chơi để thêm người nọ, nhắn tin hỏi mua gói phim giống y NPC Trình Kiệt, tải về rồi click mở thì thấy trong mục lục căn bản không có bộ phim ma <Hai Cái Tôi>.
Bộ phim ma này thần không biết quỷ không hay chạy vào gói phim của NPC Trình Kiệt, lại còn được Trình Kiệt chọn bừa trúng trong những 50 bộ phim ma, có thể nói là ma xui quỷ khiến.
Âm thanh trò chơi nhắc nhở: [Điểm cốt truyện +1.]
Vẻ mặt Chu Duẫn lại lần nữa hoang mang nhìn về phía Văn Vô Sinh, thấy anh bày ra biểu tình "vậy mà là thật à", lẩm bẩm trong lòng hóa ra đây chính là vận may của người mới.
Trước đó mũ trò chơi của cậu bị hỏng phải mang đi sửa, cậu bèn mượn mũ của ông chủ chơi, giao diện trò chơi của ông chủ thật sự chẳng có một cái game kinh dị nào, tất cả đều là trò chơi bắn súng và trò chơi nhàn hạ.
Chơi cái loại game kinh dị phương thức kích hoạt này, thử sai là cực kỳ bình thường, sai vài lần thì sẽ loại bỏ được phương hướng sai, còn lại chính là đúng, còn ông chủ cậu nói một câu trúng phóc một điểm cốt truyện, đỉnh của chóp, nếu không phải đây là mới chơi, cậu thật sự hoài nghi ông chủ giấu cậu mở game này.
Bây giờ bọn họ cùng là người chơi phó bản, tiến độ trò chơi không phải đứng đầu thì cũng khẳng định là đi trước nhiều người.
Tiến độ phó bản tân thủ là cùng chung, nghe được âm thanh nhắc nhở, sắc mặt Tôn Trừng hơi ức, không rên một tiếng ngồi trở lại chỗ ngồi nhân vật của mình, mở máy tính bắt đầu tìm kiếm những gì liên quan đến bộ phim ma <Hai Cái Tôi>.
Mấy người đều nhận ra dường như điểm cốt truyện thực sự không liên quan đến việc xem <Hai Cái Tôi>.
Một thủ lĩnh khác trong đội và viễn trình hẳn là bạn ở hiện thực, cùng tổ đội tiến vào, bừng tỉnh: "Ngẫm lại cũng hợp lí, xem một bộ phim ma ít nhất cũng mất một tiếng rưỡi, trò chơi này không đến mức bắt chúng ta vừa vào đã phải xem phim ma dài 90 phút đâu nhỉ?"
"Đúng vậy." Viễn trình phụ họa.
Tôn Trừng nhíu mày nhìn về phía bọn họ: "Hai người ồn ào quá có biết không?"
Viễn trình nháy mắt bùng lửa giận, bị thủ lĩnh giữ chặt, nhỏ giọng nói: "Hắn chọn cận chiến đấy."
Viễn trình nhịn xuống.
Nói chung, người chơi chọn cận chiến đều là những người thích các game thực tế ảo về đánh đấm, ý thức cùng thân thể phối hợp không tồi, ở trong trò chơi hơn phân nửa là có chút khả năng động thủ, mà thủ lĩnh cùng viễn trình rõ ràng đều không phải chức nghiệp có thể vật lộn, chẳng ai muốn vì lục đục nội bộ mà bị đánh chết cưỡng chế offline, tuy rằng chết là giả, nhưng vì ý thức liên kết trực tiếp, đau đớn đều là thật.
Trước mắt cốt truyện đã rõ ràng hơn, nếu <Hai Cái Tôi> không phải NPC Trình Kiệt download, như vậy tra nguồn gốc của nó là được.
Từng người trở lại chỗ ngồi, mở máy tính tìm trên trình duyệt <Hai Cái Tôi>.
Mục đầu tiên xuất hiện trên trang web của Chu Duẫn chính là —— "Bộ phim ma <Hai Cái Tôi> còn chưa chiếu đã bị lộ?"
Chu Duẫn nhấp vào một đoạn video phỏng vấn đứng đầu tiên, đối tượng bị phỏng vấn là tổng biên tập của <Hai Cái Tôi>, hắn nôn nóng nói với ống kính: "Thật sự không phải chúng tôi, tôi cũng không biết sao lại thế này, <Hai Cái Tôi> vừa mới quay xong được mấy ngày, đội ngũ chúng tôi làm việc cả ngày cả đêm để kịp biên tập."
Tóm lại bộ phim từ bước đầu quay xong đến công đoạn cuối cùng, sau khi đội biên tập trung gian nhận được cảnh quay thô, phải nghe theo đạo diễn cùng ý kiến các bên rồi biên tập, ít nhất cũng phải mấy tháng.
Phóng viên có vẻ hơi hung hăng: "Vậy mọi người giải thích sao về việc phiên bản lộ ra ngoài chính là phiên bản mọi người biên tập? Có phải trong đội ngũ mọi người có người vô tình tiết lộ ra ngoài hay không?"
"Không thể nào! Đây là vu khống! Xảy ra chuyện này mọi người nhất định sẽ nghi ngờ chúng tôi đầu tiên, điều này có ích gì với chúng tôi đâu?!"
Chu Duẫn gật đầu, lời này vẫn có chút đáng tin.
Biên tập viên không cần phải mua bản phim thô với giá cao rồi bán nó cho người khác với khoản phí cố định, nếu cư dân mạng truyền tay nhau trên mạng thật sự chỉ có hại không có lợi.
Ống kính quét đến một nữ minh tinh vẻ ngoài thanh thuần đang đứng ở một bên cực kỳ mất kiên nhẫn, cô là nữ chính của <Hai Cái Tôi>.
Đến khi microphone đưa tới trước mặt, cô lại vuốt mái tóc đen nhánh, ngọt ngào nói: "Tôi rất lấy làm tiếc khi xảy ra sự cố này."
Cô lại nghịch ngợm nháy mắt với máy quay: "Nhưng tôi tin rằng mấy tháng sau mọi người vẫn sẽ tới rạp chiếu phim xem <Hai Cái Tôi>, đúng không? Đây chính là lần đầu tiên tôi thử sức với phim ma, lại còn đóng cùng lúc hai nhân vật nữ chính và nữ quỷ, áp lực rất lớn, cũng rất khổ cực, nhưng mà đều đáng giá, không cần nói nhiều, mọi người nhất định phải ủng hộ tôi thật nhiều nha."
Cô bắn tim và nở nụ cười xán lạn.
[Điểm cốt truyện +1, cốt truyện chính tiến triển thuận lợi.]
"Oa, quá đúng! Thật lớn!" Viễn trình hoàn toàn bỏ ngoài tai âm thanh trò chơi nhắc nhở, thốt lên kinh ngạc, bọn họ đều là người trẻ tuổi huyết khí phương cương, không hề có sức chống cự với nữ thần thanh thuần như vậy.
Chu Duẫn nói: "Ông chủ, anh mau xem cô ấy đẹp quá! Ấy —— ông chủ?"
Văn Vô Sinh lười mở máy tính, vốn đang đứng ở phía sau xem cùng cậu, Chu Duẫn vừa ngoái đầu lại đã không thấy anh, nhìn quanh ký túc xá một vòng mới phát hiện Văn Vô Sinh không biết từ đâu lấy ra hạt dưa vị gạch cua, vừa cắn vừa bước tới.
"..." Chu Duẫn nói, "Cũng không no được, anh cắn cái gì mà cắn, hạt dưa của phim ma mà anh cũng dám cắn."
"Ý thức no cũng là no, không bị béo." Văn Vô Sinh nói.
"... Anh mau đến xem, thẳng nam trảm!"
Khuỷu tay Văn Vô Sinh gác lên ghế của Chu Duẫn, ngắm mắt: "Bình thường, có chút gian trá."
Dù sao cũng là nhân vật ảo, người chơi muốn nói ra sao cũng được.
"... Thẩm mỹ của anh sao kỳ cục vậy? Cái này gọi là làm nũng, thôi bỏ đi" Chu Duẫn từ bỏ giao lưu bình thường với ông chủ, nhanh chóng dẫn đề tài trở lại trò chơi, cậu vẫn không tin cái này tà, "Tới tới tới, tranh thủ lúc vận khí tốt, ông chủ lại soát một đợt cốt truyện nữa đi!"
"Ừ... Để tôi ngẫm lại đã" Văn Vô Sinh vứt vỏ hạt dưa vào thùng rác, "Phỏng vấn cách đây bao lâu?"
Chu Duẫn nhìn kỹ dòng chữ nhỏ viết ngày tháng ở góc dưới bên phải của đoạn video, đáp: "Chiều hôm qua."
Văn Vô Sinh nghiêm túc nghĩ ngợi, nói: "Tôi cảm thấy hôm nay cô ấy sẽ chết."
Chu Duẫn trợn tròn mắt.
"Hoặc là đã chết."
***
Trong màn đêm đen kịt duỗi tay không thấy năm ngón, nữ chính vẻ ngoài thanh thuần đang đua xe trên đường, cô nhìn chằm chằm vào kính chiếu hậu mãi đến khi chắc chắn rằng trong kính chiếu hậu không có bất kỳ thứ gì mới thả lỏng người, thở hổn hển từng hơi, bộ ngực đầy đặn phập phồng kịch liệt.
Cả người cô bê bết máu, trên cánh tay có vết cào sâu hoắm lộ cả xương, cô rõ ràng vừa trải qua một cuộc chạy trốn kinh tâm động phách, đầu xe bẹp dí, đèn xe trông cũng sắp vỡ vụn.
Xe của cô dần dần chậm lại, cuối cùng ngừng ở ven đường, cô ghé vào tay lái bật khóc sung sướng.
Cô chạy thoát rồi! Cô đã thoát khỏi hết thảy rồi! Cuộc sống của cô cuối cùng cũng có thể trở về đúng quỹ đạo rồi!
Cô gái lệ nóng doanh tròng, đôi tay run rẩy gọi điện thoại cho bạn trai, nhưng khi điện thoại vừa mới kết nối thì một tiếng còi xe tải bén nhọn vang lên, giây tiếp theo, không hề báo trước, một chiếc xe tải hạng nặng chở chất lỏng dễ cháy nổ lao tới cán phải xe hơi của cô.
Đèn xe vỡ vụn, xe hơi nổ tung, ánh lửa ngút trời.
Một lúc lâu sau, chỉ nghe thấy "bang" một tiếng, là tạp âm sau khi di động cô bị nổ.
Trong di động truyền đến giọng nói ôn nhu của một chàng trai: "Alo, em yêu, em đang ở đâu thế?"
"Hửm? Sao không nói gì? Mấy ngày nay em làm sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không?"
Trong biển lửa ngùn ngụt, một nữ quỷ từ từ bước ra khỏi chiếc xe tải gây tai nạn, khuôn mặt nữ quỷ trông giống hệt cô gái đã chết!
Nữ quỷ ngồi xổm xuống rồi móc lấy chiếc di động trong bàn tay đầm đìa máu chảy của cô gái, đưa lên tai, dùng giọng nói của cô gái đã chết thẹn thùng nói: "Minh Vũ, em nghĩ kỹ rồi, chúng ta kết hôn đi."
Nói xong câu đó, thân thể hư ảo của nữ quỷ dần dần biến thành thực thể.
...
"Đậu má cái kết cục này! Hù chết ông đây đm!" Nam sinh ngồi gần máy tính nhất che ngực nói.
Trên màn hình máy tính của cậu ta, bộ phim ma tên là <Hai Cái Tôi> đã kết thúc.
Cậu ta là NPC của cốt truyện, khi người chơi nhìn về phía cậu ta, sườn mặt cậu ta sẽ xuất hiện đoạn giới thiệu đơn giản về tên và thân phận, NPC có tên Trình Kiệt, nhãn nhân vật là người giàu có, ra tay hào phóng, nghĩa khí, không học vấn không nghề nghiệp.
NPC Trình Kiệt đắc ý quay đầu nhìn về phía năm người bạn cùng phòng: "Bộ phim thế nào?"
[Kích phát phương thức phát triển cốt truyện phó bản, mời người chơi tự thăm dò các điểm cốt truyện, kích phát cốt truyện mới.]
"Trò chơi này không tồi." Chu Duẫn phán.
Ưu điểm của việc kích phát đó là người chơi có độ tự do cao, muốn làm sao thì làm, cảm giác như thật, có thể phát huy hết tài trí của mình, nhưng cũng có nhược điểm, ví dụ như họ có khả năng kẹt suốt ở một điểm cốt truyện nào đó không thể động đậy, mãi cho đến khi kết thúc phó bản cũng chưa thăm dò ra mạch truyện chính hoàn chỉnh.
"Đúng vậy, thế mà không được rời khỏi giữa chừng, nghiêm khắc quá." Viễn trình trong đội phỉ nhổ.
Lực chú ý của Tôn Trừng đều ở trên người NPC Trình Kiệt, nói trước một bước: "Tôi vừa mất tập trung, chúng ta có thể xem lại bộ phim này một lần nữa không?"
Phó bản nếu có tên là thì nội dung hoàn chỉnh của bộ phim kia hẳn là cực kỳ quan trọng, bọn họ vừa nãy mới chỉ xem được kết cục.
Viễn trình vội phụ họa: "Đúng vậy, tôi mới nãy cũng hơi buồn ngủ, không hiểu lắm."
"Được chứ ——"
NPC Trình Kiệt đang định tua lại, Văn Vô Sinh thuận miệng hỏi: "Thế kỳ thi tính sao?"
Chu Duẫn ngẩn người.
NPC Trình Kiệt nhìn về phía anh, vỗ bộ ngực tự hào nói: "Yên tâm, tôi đã lo liệu hết cho các cậu rồi, tìm được mấy người năm tư, bọn họ đều đã từng thi rồi, tuyệt đối đáng tin cậy, yên tâm đi."
"Chuyện mạo hiểm như vậy mà bọn họ đồng ý?" Văn Vô Sinh thắc mắc.
"Cứ đút thật nhiều tiền là được."
Âm thanh trò chơi nhắc nhở: [Điểm cốt truyện +1.]
Ánh mắt của viễn trình cùng một người thủ lĩnh quái dị nhìn về phía Văn Vô Sinh.
Chu Duẫn trợn mắt há hốc mồm chép miệng, vội vàng kéo Văn Vô Sinh sang một bên: "Vì sao điểm cốt truyện lại là kỳ thi?"
Phản ứng của người bình thường đầu tiên phải là bộ phim chứ?
Văn Vô Sinh nói: "Tôi đoán mò thôi, lúc nãy không phải nó bảo thi hộ sao, bối cảnh lại là tuần thi cử, tôi liền thuận miệng hỏi một câu, loại trò chơi này hẳn sẽ không tùy tiện cho giả thiết vô dụng phải không? Kỳ thật tôi cũng không hiểu lắm, là chơi như thế này sao?"
"Đúng vậy!" Chu Duẫn đột nhiên nhớ tới giả thiết NPC Trình Kiệt nhà giàu, nghĩa khí, bọn họ đều là học sinh không học vấn không nghề nghiệp.
Đúng là đều chỉ về kỳ thi.
Chu Duẫn muốn nói lại thôi, nhìn về phía Văn Vô Sinh: "Ông chủ à, anh thật sự là lần đầu tiên chơi hả?"
"Ừ" Văn Vô Sinh nói, "Cũng có điểm giống phá án."
Chu Duẫn cười: "Ông chủ nói rất đúng, giống như phá án thôi."
Bên kia Tôn Trừng mím môi, lạnh lùng nói: "Sau đó thì sao? Thi hộ thì có liên quan gì với Bộ phim chết chóc? Còn không phải là xem phim mới biết được sao? Nếu không cốt truyện cũng không bất động như này."
Chu Duẫn không hiểu được rõ ràng người này chọn chức nghiệp cận chiến, đánh nhau tương đối mạnh, phụ trách đánh đấm, vậy mà lại tranh công việc suy luận và ra quyết định của thủ lĩnh, cậu cảm thấy khó chịu khi bị vượt mặt.
Một thủ lĩnh khác cũng nhíu mày, hiển nhiên cũng cảm thấy vậy, nhưng có lẽ do sự tôn kính đối với chức nghiệp cận chiến nên cũng không nói gì.
Nói trắng ra là ngoài đời mọi người có hoàn cảnh đắt rẻ sang hèn khác nhau, nhưng chơi trò chơi khởi điểm đều giống nhau, đặc biệt đây là cái trò chơi không thể nạp tiền.
Bầu không khí nhất thời có chút cứng ngắc, Văn Vô Sinh sờ cằm, không chắc chắn lắm hạ giọng nói với Chu Duẫn: "Nếu không cậu thử hỏi xem cậu ta lấy phim này ở đâu?"
Chu Duẫn nửa tin nửa ngờ nói như vẹt: "Phim này cậu lấy ở đâu?"
NPC Trình Kiệt đáp: "Lúc trước tôi tìm bản lậu rồi mua gói phim ma, tải hết xuống đĩa cứng rồi chọn bừa một bộ xem."
Chu Duẫn nhớ tới tình tiết "bị lộ trước khi chiếu tại rạp", đột nhiên nảy ra ý tưởng: "Cho tôi xin địa chỉ được không? Tôi cũng muốn mua, lúc rảnh rỗi nhàm chán thì xem."
"Ok." NPC Trình Kiệt giới thiệu số weixin của người nọ cho Chu Duẫn.
Chu Duẫn dùng số weixin của nhân vật trò chơi để thêm người nọ, nhắn tin hỏi mua gói phim giống y NPC Trình Kiệt, tải về rồi click mở thì thấy trong mục lục căn bản không có bộ phim ma <Hai Cái Tôi>.
Bộ phim ma này thần không biết quỷ không hay chạy vào gói phim của NPC Trình Kiệt, lại còn được Trình Kiệt chọn bừa trúng trong những 50 bộ phim ma, có thể nói là ma xui quỷ khiến.
Âm thanh trò chơi nhắc nhở: [Điểm cốt truyện +1.]
Vẻ mặt Chu Duẫn lại lần nữa hoang mang nhìn về phía Văn Vô Sinh, thấy anh bày ra biểu tình "vậy mà là thật à", lẩm bẩm trong lòng hóa ra đây chính là vận may của người mới.
Trước đó mũ trò chơi của cậu bị hỏng phải mang đi sửa, cậu bèn mượn mũ của ông chủ chơi, giao diện trò chơi của ông chủ thật sự chẳng có một cái game kinh dị nào, tất cả đều là trò chơi bắn súng và trò chơi nhàn hạ.
Chơi cái loại game kinh dị phương thức kích hoạt này, thử sai là cực kỳ bình thường, sai vài lần thì sẽ loại bỏ được phương hướng sai, còn lại chính là đúng, còn ông chủ cậu nói một câu trúng phóc một điểm cốt truyện, đỉnh của chóp, nếu không phải đây là mới chơi, cậu thật sự hoài nghi ông chủ giấu cậu mở game này.
Bây giờ bọn họ cùng là người chơi phó bản, tiến độ trò chơi không phải đứng đầu thì cũng khẳng định là đi trước nhiều người.
Tiến độ phó bản tân thủ là cùng chung, nghe được âm thanh nhắc nhở, sắc mặt Tôn Trừng hơi ức, không rên một tiếng ngồi trở lại chỗ ngồi nhân vật của mình, mở máy tính bắt đầu tìm kiếm những gì liên quan đến bộ phim ma <Hai Cái Tôi>.
Mấy người đều nhận ra dường như điểm cốt truyện thực sự không liên quan đến việc xem <Hai Cái Tôi>.
Một thủ lĩnh khác trong đội và viễn trình hẳn là bạn ở hiện thực, cùng tổ đội tiến vào, bừng tỉnh: "Ngẫm lại cũng hợp lí, xem một bộ phim ma ít nhất cũng mất một tiếng rưỡi, trò chơi này không đến mức bắt chúng ta vừa vào đã phải xem phim ma dài 90 phút đâu nhỉ?"
"Đúng vậy." Viễn trình phụ họa.
Tôn Trừng nhíu mày nhìn về phía bọn họ: "Hai người ồn ào quá có biết không?"
Viễn trình nháy mắt bùng lửa giận, bị thủ lĩnh giữ chặt, nhỏ giọng nói: "Hắn chọn cận chiến đấy."
Viễn trình nhịn xuống.
Nói chung, người chơi chọn cận chiến đều là những người thích các game thực tế ảo về đánh đấm, ý thức cùng thân thể phối hợp không tồi, ở trong trò chơi hơn phân nửa là có chút khả năng động thủ, mà thủ lĩnh cùng viễn trình rõ ràng đều không phải chức nghiệp có thể vật lộn, chẳng ai muốn vì lục đục nội bộ mà bị đánh chết cưỡng chế offline, tuy rằng chết là giả, nhưng vì ý thức liên kết trực tiếp, đau đớn đều là thật.
Trước mắt cốt truyện đã rõ ràng hơn, nếu <Hai Cái Tôi> không phải NPC Trình Kiệt download, như vậy tra nguồn gốc của nó là được.
Từng người trở lại chỗ ngồi, mở máy tính tìm trên trình duyệt <Hai Cái Tôi>.
Mục đầu tiên xuất hiện trên trang web của Chu Duẫn chính là —— "Bộ phim ma <Hai Cái Tôi> còn chưa chiếu đã bị lộ?"
Chu Duẫn nhấp vào một đoạn video phỏng vấn đứng đầu tiên, đối tượng bị phỏng vấn là tổng biên tập của <Hai Cái Tôi>, hắn nôn nóng nói với ống kính: "Thật sự không phải chúng tôi, tôi cũng không biết sao lại thế này, <Hai Cái Tôi> vừa mới quay xong được mấy ngày, đội ngũ chúng tôi làm việc cả ngày cả đêm để kịp biên tập."
Tóm lại bộ phim từ bước đầu quay xong đến công đoạn cuối cùng, sau khi đội biên tập trung gian nhận được cảnh quay thô, phải nghe theo đạo diễn cùng ý kiến các bên rồi biên tập, ít nhất cũng phải mấy tháng.
Phóng viên có vẻ hơi hung hăng: "Vậy mọi người giải thích sao về việc phiên bản lộ ra ngoài chính là phiên bản mọi người biên tập? Có phải trong đội ngũ mọi người có người vô tình tiết lộ ra ngoài hay không?"
"Không thể nào! Đây là vu khống! Xảy ra chuyện này mọi người nhất định sẽ nghi ngờ chúng tôi đầu tiên, điều này có ích gì với chúng tôi đâu?!"
Chu Duẫn gật đầu, lời này vẫn có chút đáng tin.
Biên tập viên không cần phải mua bản phim thô với giá cao rồi bán nó cho người khác với khoản phí cố định, nếu cư dân mạng truyền tay nhau trên mạng thật sự chỉ có hại không có lợi.
Ống kính quét đến một nữ minh tinh vẻ ngoài thanh thuần đang đứng ở một bên cực kỳ mất kiên nhẫn, cô là nữ chính của <Hai Cái Tôi>.
Đến khi microphone đưa tới trước mặt, cô lại vuốt mái tóc đen nhánh, ngọt ngào nói: "Tôi rất lấy làm tiếc khi xảy ra sự cố này."
Cô lại nghịch ngợm nháy mắt với máy quay: "Nhưng tôi tin rằng mấy tháng sau mọi người vẫn sẽ tới rạp chiếu phim xem <Hai Cái Tôi>, đúng không? Đây chính là lần đầu tiên tôi thử sức với phim ma, lại còn đóng cùng lúc hai nhân vật nữ chính và nữ quỷ, áp lực rất lớn, cũng rất khổ cực, nhưng mà đều đáng giá, không cần nói nhiều, mọi người nhất định phải ủng hộ tôi thật nhiều nha."
Cô bắn tim và nở nụ cười xán lạn.
[Điểm cốt truyện +1, cốt truyện chính tiến triển thuận lợi.]
"Oa, quá đúng! Thật lớn!" Viễn trình hoàn toàn bỏ ngoài tai âm thanh trò chơi nhắc nhở, thốt lên kinh ngạc, bọn họ đều là người trẻ tuổi huyết khí phương cương, không hề có sức chống cự với nữ thần thanh thuần như vậy.
Chu Duẫn nói: "Ông chủ, anh mau xem cô ấy đẹp quá! Ấy —— ông chủ?"
Văn Vô Sinh lười mở máy tính, vốn đang đứng ở phía sau xem cùng cậu, Chu Duẫn vừa ngoái đầu lại đã không thấy anh, nhìn quanh ký túc xá một vòng mới phát hiện Văn Vô Sinh không biết từ đâu lấy ra hạt dưa vị gạch cua, vừa cắn vừa bước tới.
"..." Chu Duẫn nói, "Cũng không no được, anh cắn cái gì mà cắn, hạt dưa của phim ma mà anh cũng dám cắn."
"Ý thức no cũng là no, không bị béo." Văn Vô Sinh nói.
"... Anh mau đến xem, thẳng nam trảm!"
Khuỷu tay Văn Vô Sinh gác lên ghế của Chu Duẫn, ngắm mắt: "Bình thường, có chút gian trá."
Dù sao cũng là nhân vật ảo, người chơi muốn nói ra sao cũng được.
"... Thẩm mỹ của anh sao kỳ cục vậy? Cái này gọi là làm nũng, thôi bỏ đi" Chu Duẫn từ bỏ giao lưu bình thường với ông chủ, nhanh chóng dẫn đề tài trở lại trò chơi, cậu vẫn không tin cái này tà, "Tới tới tới, tranh thủ lúc vận khí tốt, ông chủ lại soát một đợt cốt truyện nữa đi!"
"Ừ... Để tôi ngẫm lại đã" Văn Vô Sinh vứt vỏ hạt dưa vào thùng rác, "Phỏng vấn cách đây bao lâu?"
Chu Duẫn nhìn kỹ dòng chữ nhỏ viết ngày tháng ở góc dưới bên phải của đoạn video, đáp: "Chiều hôm qua."
Văn Vô Sinh nghiêm túc nghĩ ngợi, nói: "Tôi cảm thấy hôm nay cô ấy sẽ chết."
Chu Duẫn trợn tròn mắt.
"Hoặc là đã chết."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook