Phi Duyệt Quân Tâm
-
Chương 64
“Không phải như ngươi nghĩ đâu, không phải là…” Tra Tiểu Tân lập tức đưa tay
đi, thần sắc hoảng loạn nhìn hắn rồi sợ hãi giải thích: “Lâu Lan, ngươi
tin tưởng ta có được không, ta thật sự không có cùng hắn…”
“Quản gia.” Hắn đã mở miệng, trong giọng nói có phần đè nén cảm xúc không cho bùng nổ, giọng nói nặng nề.
Diêu Định cúi đầu: “Dạ, vương gia có gì căn dặn?.”
Thấy Lâu Lan nghiêng người nàng cho rằng hắn muốn rời đi, Tra Tiểu Tân cũng không nhịn được nữa chạy đến ôm sau lưng hắn, khóc thút thít “Ngươi đừng đi có được hay không! Ngươi tin tưởng ta được không.” Lần đầu tiên sợ bị hắn hiểu lầm, lần đầu tiên cảm thấy đau như vậy, lần đầu tiên sợ bị hắn đẩy ra. Nhưng những việc này, đều là vì hắn mà.
Lâu Lan đến gần lẳng lặng ôm nàng, mắt phượng hẹp dài tâm tình bắt đầu thay đổi không rõ, thật lâu sau mới tiếp tục nói: “Đến Liêm Tâm chuẩn bị bể tắm và quần áo thật tốt, bổn vương muốn đi tắm cùng nàng.”
Trên đường về Liêm Tâm Các bản thân cảm giác yên tĩnh, chỉ có ánh trăng yếu ớt chiếu lên hành lang dài, một mảnh tĩnh lặng.
Lâu Lan ôm Tra Tiểu Tân dọc theo đường đi không nói gì cả, cảm giác ở trong ngực hắn thật sự nhỏ bé, rõ ràng người hắn lạnh như vậy khi ôm nàng lại ấm áp như thế, Tra Tiểu Tân thích cảm giác này, vừa ngước mắt lên là có thể nhìn thấy gương mặt tuyệt mỹ bên trên.
“Ta không hạ độc ngươi.” Giọng nói Tra Tiểu có chút khàn khàn và oan ức.
“Ta biết.”
Nghe hắn trả lời Tra Tiểu Tân cảm thấy hồi hộp, tay nắm chặt vạt áo trước ngực hắn, nước mắt tràn đầy khóe mắt, liền nghẹn ngào nói: “Ta không có phản bội ngươi, cùng hắn, cùng hắn thân mật.”
“Ta biết.” Hắn lẳng lặng trả lời, giọng nói trầm thấp như tiếng tiêu giữa đêm, lay động lòng người.
Tra Tiểu Tân nén tình cảm xôn xao trong lòng nhỏ giọng hỏi: “Vì sao?”
“Ta tin tưởng nàng.” Đơn giản vài chữ, không có âu yếm, không có an ủi, lại làm cho người ta an tâm. Tra Tiểu Tân giương miệng muốn nói cái gì nhưng vẫn không có thể nói ra, vùi mặt vào ngực hắn lớn tiếng khóc lên, tay ôm chặt cổ hắn, nhất thời tất cả đều mùi lãnh mai hương xông vào dường như vây lấy cả người nàng, nàng cam tâm tình nguyện hòa tan trong lòng hắn.
Trở về Liêm Tâm Các nước cũng chuẩn bị xong, hắn trực tiếp ôm nàng đến giữa bể sau đó cũng theo xuống nước, quần áo đỏ tươi ẩm ướt dán chặt toàn bộ thân thể, hiện ra thân hình cường tráng của hắn, mặt như mỹ ngọc, mắt giống hoa đào.
Mặc dù trong lòng thích hắn, nhưng Tra Tiểu Tân có chút thẹn thùng, tay che ngực nhìn hắn ngượng ngùng nói: “Ta…ta tắm một mình được rồi.”
“Quản gia.” Hắn đã mở miệng, trong giọng nói có phần đè nén cảm xúc không cho bùng nổ, giọng nói nặng nề.
Diêu Định cúi đầu: “Dạ, vương gia có gì căn dặn?.”
Thấy Lâu Lan nghiêng người nàng cho rằng hắn muốn rời đi, Tra Tiểu Tân cũng không nhịn được nữa chạy đến ôm sau lưng hắn, khóc thút thít “Ngươi đừng đi có được hay không! Ngươi tin tưởng ta được không.” Lần đầu tiên sợ bị hắn hiểu lầm, lần đầu tiên cảm thấy đau như vậy, lần đầu tiên sợ bị hắn đẩy ra. Nhưng những việc này, đều là vì hắn mà.
Lâu Lan đến gần lẳng lặng ôm nàng, mắt phượng hẹp dài tâm tình bắt đầu thay đổi không rõ, thật lâu sau mới tiếp tục nói: “Đến Liêm Tâm chuẩn bị bể tắm và quần áo thật tốt, bổn vương muốn đi tắm cùng nàng.”
Trên đường về Liêm Tâm Các bản thân cảm giác yên tĩnh, chỉ có ánh trăng yếu ớt chiếu lên hành lang dài, một mảnh tĩnh lặng.
Lâu Lan ôm Tra Tiểu Tân dọc theo đường đi không nói gì cả, cảm giác ở trong ngực hắn thật sự nhỏ bé, rõ ràng người hắn lạnh như vậy khi ôm nàng lại ấm áp như thế, Tra Tiểu Tân thích cảm giác này, vừa ngước mắt lên là có thể nhìn thấy gương mặt tuyệt mỹ bên trên.
“Ta không hạ độc ngươi.” Giọng nói Tra Tiểu có chút khàn khàn và oan ức.
“Ta biết.”
Nghe hắn trả lời Tra Tiểu Tân cảm thấy hồi hộp, tay nắm chặt vạt áo trước ngực hắn, nước mắt tràn đầy khóe mắt, liền nghẹn ngào nói: “Ta không có phản bội ngươi, cùng hắn, cùng hắn thân mật.”
“Ta biết.” Hắn lẳng lặng trả lời, giọng nói trầm thấp như tiếng tiêu giữa đêm, lay động lòng người.
Tra Tiểu Tân nén tình cảm xôn xao trong lòng nhỏ giọng hỏi: “Vì sao?”
“Ta tin tưởng nàng.” Đơn giản vài chữ, không có âu yếm, không có an ủi, lại làm cho người ta an tâm. Tra Tiểu Tân giương miệng muốn nói cái gì nhưng vẫn không có thể nói ra, vùi mặt vào ngực hắn lớn tiếng khóc lên, tay ôm chặt cổ hắn, nhất thời tất cả đều mùi lãnh mai hương xông vào dường như vây lấy cả người nàng, nàng cam tâm tình nguyện hòa tan trong lòng hắn.
Trở về Liêm Tâm Các nước cũng chuẩn bị xong, hắn trực tiếp ôm nàng đến giữa bể sau đó cũng theo xuống nước, quần áo đỏ tươi ẩm ướt dán chặt toàn bộ thân thể, hiện ra thân hình cường tráng của hắn, mặt như mỹ ngọc, mắt giống hoa đào.
Mặc dù trong lòng thích hắn, nhưng Tra Tiểu Tân có chút thẹn thùng, tay che ngực nhìn hắn ngượng ngùng nói: “Ta…ta tắm một mình được rồi.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook