PHẾ VẬT TIỂU THƯ MUỐN NGHỊCH THIÊN
-
Chương 66: Yến Tiệc - Hàn Hy Thần Đến
*Đêm hôm đó
Cả Triệu gia trên dưới điều đang tất bật chuẩn bị một buổi dạ tiệc rất lớn dành cho cô
Khi cô thở ra một ngụm khí bẩn vì tấn giai ra, thì bên ngoài có tiếng gõ cửa nhè nhẹ
"Tiêu đại ca, huynh có trong phòng không"
"có, vào đi Nhan muội"
Triệu Nhan rụt rè mở cửa đi nhè nhẹ vào trong khi thấy cô ngồi trên giường xếp bằng tu luyện thì cười dịu dàng nói
"Tiêu đại ca, phụ thân muội có chuẩn bị một buổi tiệc tẩy trần cho huynh, huynh tham gia nha"
Cô cười nhẹ gật đầu
"ừm, muội ra trước đi ta thay y phục sẽ ra sau"
Triệu Nhan cười tươi gật gật đầu
"dạ, muội ra trước, huynh ra ngay nha"
Rồi đi ra cửa nhẹ nhàng đóng cửa lại, lưng dựa vào cửa mà thở mạnh, đặt tay lên ngực mình mà vỗ vỗ
"sao mỗi lần mình nhìn thấy huynh ấy là tim đập mạnh vậy chứ, Triệu Nhan bình tĩnh bình tĩnh lại đi, huynh ấy không phải người ngươi có thể với tới đâu"
Cô trong phòng cười cười nhìn ra cửa nơi có bóng cô gái bé nhỏ dựa vào
"thật là một tiểu nha đầu đáng yêu, người muội muội này ta nhận"
Cởi ra bộ bạch y trên người, lấy bộ y phục tử y của nam nhân thay vào, nhanh chóng thắt dây đai đi ra ngoài
*Bên ngoài yến tiệc
Tất cả khách mời điều đến đông đủ, lần yến tiệc này có tất cả các gia chủ của gia tộc lớn nhỏ điều đến dự, bởi vì họ nghe được rằng yến tiệc này là dành cho phó linh chủ Thanh Linh môn sắp nhận chức lại còn là thần cấp luyện đan sư
Cho nên không thể bỏ qua cơ hội kết thân với đại nhân vật như thế vì vậy từ các gia chủ gia tộc điều mang theo nữ nhi xuất sắc nhất của mình bởi bọn họ còn nghe được rằng phó linh chủ là nam nhi tài tuấn, tất cả điều có một hi vọng duy nhất là nữ nhi của họ sẽ lọt vào mắt xanh của cô mà thôi
Mọi người đều đến đông đủ điều ngồi vào chỗ ngồi của mình, tất cả điều ngó dáo dát khắp nơi chỉ mong nhìn thấy bóng dáng của cô đầu tiên
Và điều họ mong chờ đã xuất hiện, cô đi ra ngoài với bộ tử y vừa với thân hình thon dài, gương mặt anh tuấn phi phàm, khí chất cao quý thêm huyền bí đã hút hồn tất cả những nữ nhân có mặt nơi đây rồi
Triệu Nhan cười tươi định đi đến chỗ cô thì đã bị Triệu Như Ngọc dành trước, cô ta đi đến cạnh cô đưa tay khoát vào tay cô ra vẻ rất thân thiết
Cô ta còn rất là phách lối hất cằm ra oai với những cô gái còn lại nhất là ánh mắt kia nhìn qua chỗ Triệu Nhan vừa đứng lên kia, cô ta cười lạnh tay càng ôm chặt cánh tay cô hơn, giọng điệu dịu dàng ngọt ngào gọi cô
"Tiêu ca ca, tất cả mọi người đợi chàng đã lâu rồi đó, để ta đưa chàng về chỗ ngồi"
Cô cười tà tứ nhìn tay Triệu Như Ngọc đang khoát chặt tay mình rồi nhìn sang Triệu Nhan mặt đã chuyển sang xanh trắng không còn một giọt máu chết lặng đứng ở kia
Nhẹ nhàng lịch sự rút tay mình ra, còn dùng khăn giấy cạnh bên lau lau tay áo rồi lạnh lùng giá băng nói to
"Triệu tiểu thư nói gì vậy, ta và cô vốn không thân thiết cho nên không cần khoát tay thân mật gọi Tiêu ca ca đâu"
Bỏ lại một câu rồi lạnh lùng lướt qua cô ta đi đến cạnh Triệu Nhan ngồi xuống
Những người nữ nhân có mặt ở đây khi nãy bị cô ta phách lối mà tức giận bây giờ thấy tình cảnh kia mà hả hê cười
"ôi ngươi xem kìa, có người không biết xấu hổ thấy sang muốn bắt quàng làm họ, vậy mà không ngờ bị người ta lạnh lùng chửi xéo"
"đúng đấy nha, lúc nảy còn phách lối ra oai với chúng ta giờ thì nhìn bộ mặt kìa"
"đúng đó, phận đỉa đói mà muốn đeo chân hạc, thân phận của Vu Tiêu công tử là gì chứ, là thần cấp luyện đan sư còn là phó linh chủ Thanh Linh môn, thế lực hùng mạnh đó nha"
"ừm, vậy mà có người chỉ là con của một trưởng lão trong gia tộc lớn vậy mà còn muốn trèo cao, người ta là tiểu thư duy nhất của gia chủ mà còn không nói gì kìa, ha ha"
Triệu Như Ngọc nghiến răng nắm chặt tay
- tại sao chứ, tại sao hôm nay ta lại mất khống chế như vậy, có phải là Triệu Nhan làm ra không, đúng rồi chỉ có cô ta thôi, Triệu Nhan ngươi dám làm ta mắc mặt trước bao nhiêu người, nhất là Tiêu ca ca, ngươi chờ đấy, thù này ta sẽ trả lại gấp trăm lần
Rồi Triệu Như Ngọc phất tay áo quay về phòng, chứ không mặt mũi nào mà ở lại nữa.
Cả Triệu gia trên dưới điều đang tất bật chuẩn bị một buổi dạ tiệc rất lớn dành cho cô
Khi cô thở ra một ngụm khí bẩn vì tấn giai ra, thì bên ngoài có tiếng gõ cửa nhè nhẹ
"Tiêu đại ca, huynh có trong phòng không"
"có, vào đi Nhan muội"
Triệu Nhan rụt rè mở cửa đi nhè nhẹ vào trong khi thấy cô ngồi trên giường xếp bằng tu luyện thì cười dịu dàng nói
"Tiêu đại ca, phụ thân muội có chuẩn bị một buổi tiệc tẩy trần cho huynh, huynh tham gia nha"
Cô cười nhẹ gật đầu
"ừm, muội ra trước đi ta thay y phục sẽ ra sau"
Triệu Nhan cười tươi gật gật đầu
"dạ, muội ra trước, huynh ra ngay nha"
Rồi đi ra cửa nhẹ nhàng đóng cửa lại, lưng dựa vào cửa mà thở mạnh, đặt tay lên ngực mình mà vỗ vỗ
"sao mỗi lần mình nhìn thấy huynh ấy là tim đập mạnh vậy chứ, Triệu Nhan bình tĩnh bình tĩnh lại đi, huynh ấy không phải người ngươi có thể với tới đâu"
Cô trong phòng cười cười nhìn ra cửa nơi có bóng cô gái bé nhỏ dựa vào
"thật là một tiểu nha đầu đáng yêu, người muội muội này ta nhận"
Cởi ra bộ bạch y trên người, lấy bộ y phục tử y của nam nhân thay vào, nhanh chóng thắt dây đai đi ra ngoài
*Bên ngoài yến tiệc
Tất cả khách mời điều đến đông đủ, lần yến tiệc này có tất cả các gia chủ của gia tộc lớn nhỏ điều đến dự, bởi vì họ nghe được rằng yến tiệc này là dành cho phó linh chủ Thanh Linh môn sắp nhận chức lại còn là thần cấp luyện đan sư
Cho nên không thể bỏ qua cơ hội kết thân với đại nhân vật như thế vì vậy từ các gia chủ gia tộc điều mang theo nữ nhi xuất sắc nhất của mình bởi bọn họ còn nghe được rằng phó linh chủ là nam nhi tài tuấn, tất cả điều có một hi vọng duy nhất là nữ nhi của họ sẽ lọt vào mắt xanh của cô mà thôi
Mọi người đều đến đông đủ điều ngồi vào chỗ ngồi của mình, tất cả điều ngó dáo dát khắp nơi chỉ mong nhìn thấy bóng dáng của cô đầu tiên
Và điều họ mong chờ đã xuất hiện, cô đi ra ngoài với bộ tử y vừa với thân hình thon dài, gương mặt anh tuấn phi phàm, khí chất cao quý thêm huyền bí đã hút hồn tất cả những nữ nhân có mặt nơi đây rồi
Triệu Nhan cười tươi định đi đến chỗ cô thì đã bị Triệu Như Ngọc dành trước, cô ta đi đến cạnh cô đưa tay khoát vào tay cô ra vẻ rất thân thiết
Cô ta còn rất là phách lối hất cằm ra oai với những cô gái còn lại nhất là ánh mắt kia nhìn qua chỗ Triệu Nhan vừa đứng lên kia, cô ta cười lạnh tay càng ôm chặt cánh tay cô hơn, giọng điệu dịu dàng ngọt ngào gọi cô
"Tiêu ca ca, tất cả mọi người đợi chàng đã lâu rồi đó, để ta đưa chàng về chỗ ngồi"
Cô cười tà tứ nhìn tay Triệu Như Ngọc đang khoát chặt tay mình rồi nhìn sang Triệu Nhan mặt đã chuyển sang xanh trắng không còn một giọt máu chết lặng đứng ở kia
Nhẹ nhàng lịch sự rút tay mình ra, còn dùng khăn giấy cạnh bên lau lau tay áo rồi lạnh lùng giá băng nói to
"Triệu tiểu thư nói gì vậy, ta và cô vốn không thân thiết cho nên không cần khoát tay thân mật gọi Tiêu ca ca đâu"
Bỏ lại một câu rồi lạnh lùng lướt qua cô ta đi đến cạnh Triệu Nhan ngồi xuống
Những người nữ nhân có mặt ở đây khi nãy bị cô ta phách lối mà tức giận bây giờ thấy tình cảnh kia mà hả hê cười
"ôi ngươi xem kìa, có người không biết xấu hổ thấy sang muốn bắt quàng làm họ, vậy mà không ngờ bị người ta lạnh lùng chửi xéo"
"đúng đấy nha, lúc nảy còn phách lối ra oai với chúng ta giờ thì nhìn bộ mặt kìa"
"đúng đó, phận đỉa đói mà muốn đeo chân hạc, thân phận của Vu Tiêu công tử là gì chứ, là thần cấp luyện đan sư còn là phó linh chủ Thanh Linh môn, thế lực hùng mạnh đó nha"
"ừm, vậy mà có người chỉ là con của một trưởng lão trong gia tộc lớn vậy mà còn muốn trèo cao, người ta là tiểu thư duy nhất của gia chủ mà còn không nói gì kìa, ha ha"
Triệu Như Ngọc nghiến răng nắm chặt tay
- tại sao chứ, tại sao hôm nay ta lại mất khống chế như vậy, có phải là Triệu Nhan làm ra không, đúng rồi chỉ có cô ta thôi, Triệu Nhan ngươi dám làm ta mắc mặt trước bao nhiêu người, nhất là Tiêu ca ca, ngươi chờ đấy, thù này ta sẽ trả lại gấp trăm lần
Rồi Triệu Như Ngọc phất tay áo quay về phòng, chứ không mặt mũi nào mà ở lại nữa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook