Phế Thê Trọng Sinh - Kim Nguyên Bảo
C13: Chương 13. Trứng Của Ngươi

Edit + beta: Iris

Sau khi đi vào giấc ngủ, Ô Nhược mơ một giấc mộng dài.

Cậu mơ thấy cảnh người Ô gia khiêng thi thể Ô Trúc trở về Thư Thanh Viện ở kiếp trước, lúc ấy, cả nhà đều cực kỳ bi thương, ai cũng không có cách nào tiếp nhận sự thật Ô Trúc đã chết. Một năm sau, Thư Thanh Viện vượt qua đau thương, cho đến khi Ô Hi thành thân thì Thư Thanh Viện mới có được chút không khí vui mừng, mọi người mới dần khôi phục lại từ trong bi thương, không nghĩ đến, hai năm sau lại nhận được tin dữ của Ô Hi. Liên tục mất đi nhi nữ song thân, cha mẹ Ô Nhược nháy mắt già đi trông thấy. Khi bọn họ tới nhà chồng Ô Hi, thi thể Ô Hi đã bị hỏa táng, bọn họ chỉ có thể nhìn thấy một phần mộ.

Từ sau chuyện đó, Thư Thanh Viện liền không còn sức sống, cho đến khi cậu vô tình đánh vỡ Trường Sinh Bài có được linh lực, cha mẹ cậu mới một lần nữa nở nụ cười. Thân là người Ô gia, cậu rất chăm chỉ, không những mỗi ngày đều học bí thuật ở trong đầu mà còn dành thời gian để học âm dương chi thuật của Ô gia, triệu hồi thần linh, ký kết khế ước, có được không ít đồng bạn, đồng thời cũng tạo ra được chút danh tiếng trong giới huyền thuật, nhưng không nghĩ tới kết cục cuối cùng lại chết trên tay bạn tốt của mình.

Ô Nhược mơ thấy lời thề trước khi chết thì bừng tỉnh, bất ngờ nhìn thấy một đôi mắt trắng dã, cậu sợ đến mức nhảy dựng lên, nhưng bởi vì thân thể quá béo nên dù cậu có cố hết sức vẫn không thể nào ngồi dậy được, lại ngã ngửa trên giường.


"Mập mạp, ngươi triệu hồi bổn tọa có chuyện gì?" Chủ nhân của đôi mắt trắng dã là một đứa bé 5 6 tuổi, trong ngực ôm một quả trứng trắng thật lớn, mặc chiếc áo choàng đỏ hoa lệ, trên đầu thắt vô số bím tóc, khuôn mặt tinh xảo đáng yêu nhưng biểu tình lại vô cùng cao ngạo, lơ lửng trên không trung, dùng ánh mắt bễ nghễ thiên hạ nhìn Ô Nhược.

"Ta triệu hồi ngươi?" Ô Nhược đầu đầy mồ hôi, trước đó không phải cậu đang ngủ sao? Khi nào thì triệu hồi đứa nhỏ này? Chẳng lẽ cậu đã vô tình triệu hồi người ta trong lúc đang ngủ mơ?

Cậu đánh giá người nọ, từ đôi mắt không có tròng đen mà nói, hài đồng này nếu không phải Quỷ tộc thì chính là Ma tộc, hơn nữa cậu càng nhìn càng thấy đứa nhỏ này rất quen mắt, đặc biệt là cách ăn mặc của đứa nhỏ này giống y như đúc Ma tộc đã từng ký khế ước với cậu ở kiếp trước.

Ô Nhược càng nhìn càng thấy giống, cuối cùng cậu vô cùng chắc chắn đối phương chính là Ma tộc Cức Hi đã ký khế ước với cậu ở kiếp trước.

Trong lòng cậu vui mừng khôn xiết, muốn kêu tên đối phương, nhưng nghĩ lại tính tình cao ngạo của gia hỏa này, cho dù có kêu tên cũng không nhất định thu được hắn vào trướng, ngược lại còn khiến hắn sinh ra hoài nghi, giống như kiếp trước, phải trải qua rất nhiều chuyện mới miễn cưỡng đồng ý ký khế ước bình đẳng với cậu.

Ô Nhược nén vui sướng nói: "Thật xin lỗi, có thể trong lúc ngủ mơ không cẩn thận triệu hồi ngươi đến đây."

"Trong lúc ngủ mơ triệu hồi ta?" Cức Hi có chút ngoài ý muốn nheo mắt nhìn chằm chằm Ô Nhược, hiển nhiên không tin lời cậu nói.

Nhưng khi hắn bị triệu hồi tới đây, quả thật người này đang ngủ, quanh thân cũng không có bố trí trận pháp triệu hồi, chẳng lẽ thật sự vô tình triệu hồi hắn ở trong mộng?

Ô Nhược thái độ thành khẩn: "Đúng vậy."


Cức Hi nói đùa: "Mập mạp ơi, ngươi đã nghe qua câu rước ma rất dễ, tiễn ma rất khó chưa?"

Nếu đã triệu hồi hắn đến đây, muốn tiễn hắn đi rất khó a.

Ánh mắt Ô Nhược khẽ nhúc nhích, cái cậu muốn chính là Cức Hi lưu lại đây, pháp lực Ma tộc rất cao, có hắn trợ giúp, quả thật là như hổ thêm cánh.

"Ngươi muốn thế nào?"

Cức Hi mắt lạnh lùng: "Ngươi không sợ ta sẽ giết ngươi?"

Ô Nhược không nói gì.


Cậu biết tên Ma tộc này mặc dù máu lạnh, nhưng cũng kiêu ngạo đến mức khinh thường giết nhân loại có năng lực thấp hơn hắn.

Cức Hi nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Ô Nhược, cảm thấy không thú vị gì hết liền vứt đại bạch đản vào lồng ngực Ô Nhược: "Trứng của ngươi, trả lại cho ngươi."

°°°°°°°°°°

Đăng: 11/7/2021

Đã beta lần 1.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương