Phế Tài Tiểu Thư: Phúc Hắc Tà Vương Nghịch Thiên Phi
-
Chương 42: Bí mật của Quân gia (2)
Trong trí nhớ của thân thể này, Quân gia chỉ có năm hài tử, nàng là thứ ba, nếu nàng thật sự có một ca ca sinh đôi, nàng nên là thứ tư mới đúng!
Huống hồ, nếu nàng quả thật có người ca ca sinh đôi đó, vì sao trên dưới Quân gia tất cả mọi người đều không biết?
"Ngũ muội, ngươi nói là sự thật?" Quân Mặc Sơ nghĩ chuyện này quá mức quỷ dị, có lẽ là Loan Tuyết nghe nhầm đi?
"Đây đều là Loan Tuyết chính tai nghe!" Nghĩ Quân Mặc Sơ dường như không tin nàng, Quân Loan Tuyết có chút mất hứng bĩu môi, lần trước nàng trộn đi vào gian nhà chính giữa của từ đường (là gian để làm lễ) chơi đùa, không cẩn thận bị dè ở bên trong chuông lớn, nàng ở trong đó của tiếng mà mọi nguoif không ai để ý nàng. Lúc nàng liền mơ mơ màng màng ngủ, lúc tỉnh dậy thì nghe thấy cha và trưởng lão tại nơi đó nói.
Quân Loan Tuyết sợ cha mắng nàng vô sự chạy vào từ đường, không dám cựa quậy lên tiếng, liền vẫn nghe
Quân Mặc Sơ nhìn bộ dáng ngây thơ non nớt của Quân Loan Tuyết, lòng có chút nặng xuống, Loan Tuyết vẫn còn nhỏ như vậy, sang năm mới bắt đầu trắc nghiệm huyết mạch thiên phú, có lý do gì lừa dối nàng?
Lẽ nào điều này là thực sự?
Quân Mặc Sơ hít sâu một hơi.
Nàng vẫn còn có một người ca ca sinh đôi, chuyện này trưởng lão Quân gia biết, Quân Chấn Thiên biết, vậy tại sao những người khác đều không biết?
Quân Chấn Thiên vì sao không đem chuyện này nói ra? Theo lý thuyết, nhân số gia tộc càng lớn là càng thịnh vượng càng là chuyện tốt, trong này rốt cuộc là ẩn chứa bí mật gì?
Còn có mẫu thân nàng, nàng nhất định biết mình sinh ra song bào thai, vì sao nhiều năm như vậy vẫn không có nói qua với thân thể này?
Quân Mặc Sơ càng nghĩ càng thấy chuyện này tiết lộ ra những điểm quỷ dị, nàng vỗ nhè nhẹ đầu nhỏ của Quân Loan Tuyết, trầm giọng hỏi "Loan Tuyết phải nhớ này, chuyện ngày hôm nay nói với Tam tỷ tuyệt đối không thể nói cho ai khác, biết không?"
Quân Loan Tuyết vuốt đầu gật gật, "Quân Loan Tuyết sẽ nhớ kỹ, người ta ai cũng sẽ không nói nga ~ "
Trên thực tế nàng còn nhỏ tuổi, đã sớm quên mất chuyện này, ngày hôm này nếu không phải thấy một vị ca ca lớn lên giống y đúc Tam tỷ, nàng chỉ sợ cũng đã quẳng chuyện này ra sau đầu.
Rời khỏi phía sau Quân gia, Quân Mặc Sơ trong lòng cũng không có khẩn trương mấy. Nếu là vị ca ca song sinh kia mang di nương đi, nương hẳn cũng không có nguy hiểm gì.
Trong lòng nàng xuất hiện một dục vong —— nhất định phải tra rõ vì sao Quân Chấn Thiên cùng với trưởng ão gạt mọi người chuyện nàng còn có một ca ca song sinh.
Nàng có một loại trực giác, chuyện này nhất định có quan hệ với một bí mật cực kỳ trọng yếu!
Nhưng mà, làm thế nào để tra ra vấn đề này, nàng hiện tại trong người không có một xu, càng không có thân phận bối cảnh, muốn tra không quá dễ dàng, mà hình như ở thế giới này cũng không có người nào có thể giúp nàng...
"Tiểu sơ nhi."
Một thanh âm biếng nhác cát ngang dòng suy nghĩ của nàng,, Quân Mặc Sơ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Thanh Minh Dạ chắp tay phía sau đứng trước mặt nàng, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng. (như cười, như không cười)
Quân Mặc Sơ dừng lại, trầm mặc nhìn hắn một giây, từ bên người của hắn lách qua.
Sau một khắc, dáng vẻ vui vẻ của Thanh Minh Dạ lại xuất hiện trước mặt nàng.
"..." Quân Mặc Sơ nhìn hắn một chút, nói: " Dịch sang bên, ngươi đang chắn đường ta."
Môi Thanh Minh Dạ khẽ nhấc một độ cong, giọng điệu trêu đùa, "Dùng xong vứt bỏ? Tiểu Sơ nhi, mới vừa rồi ngươi thế nhưng cùng bản tôn tình ý thân thiết."
Quân Mặc Sơ khoé miệng không khỏi co rút, tiểu Sơ nhi? Đây là đang gọi nàng?
Một thân da gà đều nổi lên!
"Trước có phải hay không đang diễn trò, ta không tin ngươi không nhìn ta." Quân Mặc Sơ thản nhiên đáp, lại nói, hắn còn chưa có cảm tạ nàng giúp hắn đuổi cái nữ nhân trong ngoài không đồng nhất — Quân Thiến Thiến có được hay không.
Huống hồ, nếu nàng quả thật có người ca ca sinh đôi đó, vì sao trên dưới Quân gia tất cả mọi người đều không biết?
"Ngũ muội, ngươi nói là sự thật?" Quân Mặc Sơ nghĩ chuyện này quá mức quỷ dị, có lẽ là Loan Tuyết nghe nhầm đi?
"Đây đều là Loan Tuyết chính tai nghe!" Nghĩ Quân Mặc Sơ dường như không tin nàng, Quân Loan Tuyết có chút mất hứng bĩu môi, lần trước nàng trộn đi vào gian nhà chính giữa của từ đường (là gian để làm lễ) chơi đùa, không cẩn thận bị dè ở bên trong chuông lớn, nàng ở trong đó của tiếng mà mọi nguoif không ai để ý nàng. Lúc nàng liền mơ mơ màng màng ngủ, lúc tỉnh dậy thì nghe thấy cha và trưởng lão tại nơi đó nói.
Quân Loan Tuyết sợ cha mắng nàng vô sự chạy vào từ đường, không dám cựa quậy lên tiếng, liền vẫn nghe
Quân Mặc Sơ nhìn bộ dáng ngây thơ non nớt của Quân Loan Tuyết, lòng có chút nặng xuống, Loan Tuyết vẫn còn nhỏ như vậy, sang năm mới bắt đầu trắc nghiệm huyết mạch thiên phú, có lý do gì lừa dối nàng?
Lẽ nào điều này là thực sự?
Quân Mặc Sơ hít sâu một hơi.
Nàng vẫn còn có một người ca ca sinh đôi, chuyện này trưởng lão Quân gia biết, Quân Chấn Thiên biết, vậy tại sao những người khác đều không biết?
Quân Chấn Thiên vì sao không đem chuyện này nói ra? Theo lý thuyết, nhân số gia tộc càng lớn là càng thịnh vượng càng là chuyện tốt, trong này rốt cuộc là ẩn chứa bí mật gì?
Còn có mẫu thân nàng, nàng nhất định biết mình sinh ra song bào thai, vì sao nhiều năm như vậy vẫn không có nói qua với thân thể này?
Quân Mặc Sơ càng nghĩ càng thấy chuyện này tiết lộ ra những điểm quỷ dị, nàng vỗ nhè nhẹ đầu nhỏ của Quân Loan Tuyết, trầm giọng hỏi "Loan Tuyết phải nhớ này, chuyện ngày hôm nay nói với Tam tỷ tuyệt đối không thể nói cho ai khác, biết không?"
Quân Loan Tuyết vuốt đầu gật gật, "Quân Loan Tuyết sẽ nhớ kỹ, người ta ai cũng sẽ không nói nga ~ "
Trên thực tế nàng còn nhỏ tuổi, đã sớm quên mất chuyện này, ngày hôm này nếu không phải thấy một vị ca ca lớn lên giống y đúc Tam tỷ, nàng chỉ sợ cũng đã quẳng chuyện này ra sau đầu.
Rời khỏi phía sau Quân gia, Quân Mặc Sơ trong lòng cũng không có khẩn trương mấy. Nếu là vị ca ca song sinh kia mang di nương đi, nương hẳn cũng không có nguy hiểm gì.
Trong lòng nàng xuất hiện một dục vong —— nhất định phải tra rõ vì sao Quân Chấn Thiên cùng với trưởng ão gạt mọi người chuyện nàng còn có một ca ca song sinh.
Nàng có một loại trực giác, chuyện này nhất định có quan hệ với một bí mật cực kỳ trọng yếu!
Nhưng mà, làm thế nào để tra ra vấn đề này, nàng hiện tại trong người không có một xu, càng không có thân phận bối cảnh, muốn tra không quá dễ dàng, mà hình như ở thế giới này cũng không có người nào có thể giúp nàng...
"Tiểu sơ nhi."
Một thanh âm biếng nhác cát ngang dòng suy nghĩ của nàng,, Quân Mặc Sơ ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Thanh Minh Dạ chắp tay phía sau đứng trước mặt nàng, tựa tiếu phi tiếu nhìn nàng. (như cười, như không cười)
Quân Mặc Sơ dừng lại, trầm mặc nhìn hắn một giây, từ bên người của hắn lách qua.
Sau một khắc, dáng vẻ vui vẻ của Thanh Minh Dạ lại xuất hiện trước mặt nàng.
"..." Quân Mặc Sơ nhìn hắn một chút, nói: " Dịch sang bên, ngươi đang chắn đường ta."
Môi Thanh Minh Dạ khẽ nhấc một độ cong, giọng điệu trêu đùa, "Dùng xong vứt bỏ? Tiểu Sơ nhi, mới vừa rồi ngươi thế nhưng cùng bản tôn tình ý thân thiết."
Quân Mặc Sơ khoé miệng không khỏi co rút, tiểu Sơ nhi? Đây là đang gọi nàng?
Một thân da gà đều nổi lên!
"Trước có phải hay không đang diễn trò, ta không tin ngươi không nhìn ta." Quân Mặc Sơ thản nhiên đáp, lại nói, hắn còn chưa có cảm tạ nàng giúp hắn đuổi cái nữ nhân trong ngoài không đồng nhất — Quân Thiến Thiến có được hay không.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook