Phế Tài Tiểu Thư: Phúc Hắc Tà Vương Nghịch Thiên Phi
-
Chương 14: Hắn rốt cuộc là ai?
Thanh Minh Dạ nhìn bộ dáng thờ ơ của Quân Mặc Sơ, mi phong hơi thiêu: "Ngươi mất hứng?"
Người bình thường nếu như gặp phải tình huống thấy tinh thần lực của mình nghịch thiên như vậy, hẳn sẽ cao hứng như thế nào đi?
Mà nàng cũng không có lộ ra một chút cao hứng hoặc là vẻ mặt hưng phấn, một bộ dáng thản nhiên, giống như tinh thần lực cấp bậc nghịch thiên ở trong mắt nàng là chuyện rất chi là bình thường.
Quân Mặc Sơ kỳ quái liếc nam nhân này một cái, đang muốn nói cái gì, cách đó không xa lại truyền đến không ít tiếng vang, mấy vị cao thủ đang hướng nơi này tới gần!
Quân Mặc Sơ biến sắc, thời điểm thí nghiệm tinh thần lực vừa rồi, cột sáng ngân sắc phóng lên gây thanh thế quá lớn, kinh động không ít người, giờ phút này bọn họ đang nhanh chóng hướng đến nơi này.
Thanh Minh Dạ đã sớm nhận ra những người đó đang hướng tới nơi này, thần sắc bất vi sở động. Trong mắt hắn, chỉ cần hắn muốn nhìn, hắn muốn, về phần mắt khác, bất quá chỉ là con kiến mà thôi. (><)
Quân Mặc Sơ ngược lại bất đông, nàng hiện tại cô thân nhất thân, còn không có tự phụ đến có thể cùng cả người hoàng thất chống lại, bởi vậy, thời điểm nhận thấy có người đến, nàng kêu lên một tiếng không tốt, trực tiếp bỏ lại Thanh Minh Dạ rời đi.
Nam nhân kia sâu không lường được, có lẽ sẽ không e ngại những người đó, nàng dù đi cũng sẽ không hề thấy áy náy!
Quân Mặc Sơ vừa rời đi, mấy đạo bóng đen nháy mắt xuất hiện ở địa phương nàng vừa đứng.
"Các hạ là ai? Vì sao xâm nhập Thần vương phủ? Dị tượng vừa nãy là cái gì?"
Một lão giả lạnh lùng nhìn chằm chằm Thanh Minh Dạ, lớn tiếng chất vấn. (Ni: ngu ngốc ~.~)
Thanh Minh Dạ một thân trường bào xanh đen, cao quý tao nhã, con ngươi sâu không lường được liếc mắt một cái nhìn mấy vị cao thủ đột nhiên xuất hiện. hắn chính là lẳng lặng nhìn theo phương hướng Quân Mặc Sơ ly khai, bạc môi hơi câu, sau đó khoanh tay phía sau, chậm rãi rời đi.
Lão giả hoàn toàn bị coi nhẹ giận tái mặt: "Đứng lại!"
"Xú tiểu tử, trưởng lão chúng ta hỏi ngươi đó, đứng lại!"
"Trưởng lão, theo ta thấy, dị tượng mới vừa rồi nhất định là có bảo vật xuất thế, tiểu tử này khẳng định là muốn độc chiếm dị bảo!"
"Đem hắn ngăn lại!"
Mấy người nhanh chóng hướng Thanh Minh Dạ bao vây, ý đồ đem Thanh Minh Dạ bắt giữ.
Nhưng mà khi bọn họ sắp bổ nhào lên người Thanh Minh Dạ, một khe hở màu tím đột nhiên xuất hiện, một cỗ hơi thở cường đại mà khủng bố cùng với uy áp cực lớn bao phủ xuống dưới, không khí bốn phía bỗng nhiên vặn vẹo, hình như có một cỗ bão táp hủy diệt cùng tàn sát bừa bãi từ khe hở không gian.
"Cút."
Thanh Minh Dạ bạc môi khẽ mở, măc mâu đạm nhiên mà lãnh mạc.
Phản chấn chi lực khủng bố nháy mắt đem bọn họ đẩy lui hơn mười thước, ngã mạnh trên mặt đất, miệng phun máu tươi, sinh tử không rõ.
Vẻn vẹn một chữ, làm cho lão giả kia giống như hóa đá, giống như thanh âm tu la truyền đến từ Cửu U địa ngục, lão giả không có tới một trận đau nhức, thân thể hắn lảo đảo một chút, nửa quỳ trên mặt đất.
Tích, tích, tích ---
Máu tươi theo hai gò má chảy xuống mặt đất, lão giả ngẩng đầu lau, lúc này mới phát hiện chính mình thất khiếu đổ máu, tâm mạch suýt nữa bị chấn đoạn (*cắt đứt*)!
Sắc mặt lão giả bỗng nhiên trắng bệch, hắn căn bản không có nhìn thấy nam nhân kia ra tay, hắn liền thiếu chút nữa mất mạng, cái loại cảm giác này làm người ta quá mức kinh sợ, nam nhân này là ai? Đại Vũ quốc khi nào xuất hiện cường giả như vậy? Hắn rốt cuộc là ai?
Đáng tiếc không ai trả lời vấn đề này cho hắn.
*...... *...... *...... *...... *...... *...... *...... *
Đêm dần trở nên thâm trầm, trong ám phòng không có đốt đèn, bốn phía đều là hương vị ẩm ướt mốc meo, Quân Mặc Sơ nửa người dựa vào tường, nhìn xuyên qua song cửa đến không trung rộng lớn cao xa, nghĩ những chuyện đã xảy ra hôm nay.
Tinh thần lực siêu việt thập cấp....
Nàng có chút khinh bỉ nhếch môi, cái này đại biểu nàng tuy rằng không có cách nào tu luyện vũ lực nhưng chính là luyện khí sư và luyện dược sư trời sinh!
Tại thế giới này, luyện khí sư và luyện dược sư là cỡ nào trân quý, Quân gia rất mạnh, liền ngay cả hoàng thất đều phải khiêm nhượng cho vài phần mặt mũi, nhưng Quân gia ở Đại Vũ quốc cũng cấp cho hoàng thất vài phần mặt mũi, chính là vì hoàng thất có một vị luyện dược sư vô cùng lợi ha, Quân gia còn phải nhờ hoàng thất cung cấp linh dược.
Nếu như bọn họ biết cấp bậc tinh thần lực của nàng.... Không biết họ sẽ có cái biểu tình gì?
"Quân Mặc Sơ--- Quân Mặc Sơ, ta biết ngươi ở bên trong, ngươi mau lăn ra đây cho bổn tiểu thư!"
Một đạo thanh âm tức giận đánh gãy suy nghĩ của Quân Mặc Sơ, mày liễu hơi hơi nâng, Quân Mặc Sơ hướng nơi phát ra thanh âm nhìn lại, chỉ thấy Quân Thiến Thiến khí thế dào dạt đứng ở ngoài cửa ám phòng, vẻ mặt như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.
Người bình thường nếu như gặp phải tình huống thấy tinh thần lực của mình nghịch thiên như vậy, hẳn sẽ cao hứng như thế nào đi?
Mà nàng cũng không có lộ ra một chút cao hứng hoặc là vẻ mặt hưng phấn, một bộ dáng thản nhiên, giống như tinh thần lực cấp bậc nghịch thiên ở trong mắt nàng là chuyện rất chi là bình thường.
Quân Mặc Sơ kỳ quái liếc nam nhân này một cái, đang muốn nói cái gì, cách đó không xa lại truyền đến không ít tiếng vang, mấy vị cao thủ đang hướng nơi này tới gần!
Quân Mặc Sơ biến sắc, thời điểm thí nghiệm tinh thần lực vừa rồi, cột sáng ngân sắc phóng lên gây thanh thế quá lớn, kinh động không ít người, giờ phút này bọn họ đang nhanh chóng hướng đến nơi này.
Thanh Minh Dạ đã sớm nhận ra những người đó đang hướng tới nơi này, thần sắc bất vi sở động. Trong mắt hắn, chỉ cần hắn muốn nhìn, hắn muốn, về phần mắt khác, bất quá chỉ là con kiến mà thôi. (><)
Quân Mặc Sơ ngược lại bất đông, nàng hiện tại cô thân nhất thân, còn không có tự phụ đến có thể cùng cả người hoàng thất chống lại, bởi vậy, thời điểm nhận thấy có người đến, nàng kêu lên một tiếng không tốt, trực tiếp bỏ lại Thanh Minh Dạ rời đi.
Nam nhân kia sâu không lường được, có lẽ sẽ không e ngại những người đó, nàng dù đi cũng sẽ không hề thấy áy náy!
Quân Mặc Sơ vừa rời đi, mấy đạo bóng đen nháy mắt xuất hiện ở địa phương nàng vừa đứng.
"Các hạ là ai? Vì sao xâm nhập Thần vương phủ? Dị tượng vừa nãy là cái gì?"
Một lão giả lạnh lùng nhìn chằm chằm Thanh Minh Dạ, lớn tiếng chất vấn. (Ni: ngu ngốc ~.~)
Thanh Minh Dạ một thân trường bào xanh đen, cao quý tao nhã, con ngươi sâu không lường được liếc mắt một cái nhìn mấy vị cao thủ đột nhiên xuất hiện. hắn chính là lẳng lặng nhìn theo phương hướng Quân Mặc Sơ ly khai, bạc môi hơi câu, sau đó khoanh tay phía sau, chậm rãi rời đi.
Lão giả hoàn toàn bị coi nhẹ giận tái mặt: "Đứng lại!"
"Xú tiểu tử, trưởng lão chúng ta hỏi ngươi đó, đứng lại!"
"Trưởng lão, theo ta thấy, dị tượng mới vừa rồi nhất định là có bảo vật xuất thế, tiểu tử này khẳng định là muốn độc chiếm dị bảo!"
"Đem hắn ngăn lại!"
Mấy người nhanh chóng hướng Thanh Minh Dạ bao vây, ý đồ đem Thanh Minh Dạ bắt giữ.
Nhưng mà khi bọn họ sắp bổ nhào lên người Thanh Minh Dạ, một khe hở màu tím đột nhiên xuất hiện, một cỗ hơi thở cường đại mà khủng bố cùng với uy áp cực lớn bao phủ xuống dưới, không khí bốn phía bỗng nhiên vặn vẹo, hình như có một cỗ bão táp hủy diệt cùng tàn sát bừa bãi từ khe hở không gian.
"Cút."
Thanh Minh Dạ bạc môi khẽ mở, măc mâu đạm nhiên mà lãnh mạc.
Phản chấn chi lực khủng bố nháy mắt đem bọn họ đẩy lui hơn mười thước, ngã mạnh trên mặt đất, miệng phun máu tươi, sinh tử không rõ.
Vẻn vẹn một chữ, làm cho lão giả kia giống như hóa đá, giống như thanh âm tu la truyền đến từ Cửu U địa ngục, lão giả không có tới một trận đau nhức, thân thể hắn lảo đảo một chút, nửa quỳ trên mặt đất.
Tích, tích, tích ---
Máu tươi theo hai gò má chảy xuống mặt đất, lão giả ngẩng đầu lau, lúc này mới phát hiện chính mình thất khiếu đổ máu, tâm mạch suýt nữa bị chấn đoạn (*cắt đứt*)!
Sắc mặt lão giả bỗng nhiên trắng bệch, hắn căn bản không có nhìn thấy nam nhân kia ra tay, hắn liền thiếu chút nữa mất mạng, cái loại cảm giác này làm người ta quá mức kinh sợ, nam nhân này là ai? Đại Vũ quốc khi nào xuất hiện cường giả như vậy? Hắn rốt cuộc là ai?
Đáng tiếc không ai trả lời vấn đề này cho hắn.
*...... *...... *...... *...... *...... *...... *...... *
Đêm dần trở nên thâm trầm, trong ám phòng không có đốt đèn, bốn phía đều là hương vị ẩm ướt mốc meo, Quân Mặc Sơ nửa người dựa vào tường, nhìn xuyên qua song cửa đến không trung rộng lớn cao xa, nghĩ những chuyện đã xảy ra hôm nay.
Tinh thần lực siêu việt thập cấp....
Nàng có chút khinh bỉ nhếch môi, cái này đại biểu nàng tuy rằng không có cách nào tu luyện vũ lực nhưng chính là luyện khí sư và luyện dược sư trời sinh!
Tại thế giới này, luyện khí sư và luyện dược sư là cỡ nào trân quý, Quân gia rất mạnh, liền ngay cả hoàng thất đều phải khiêm nhượng cho vài phần mặt mũi, nhưng Quân gia ở Đại Vũ quốc cũng cấp cho hoàng thất vài phần mặt mũi, chính là vì hoàng thất có một vị luyện dược sư vô cùng lợi ha, Quân gia còn phải nhờ hoàng thất cung cấp linh dược.
Nếu như bọn họ biết cấp bậc tinh thần lực của nàng.... Không biết họ sẽ có cái biểu tình gì?
"Quân Mặc Sơ--- Quân Mặc Sơ, ta biết ngươi ở bên trong, ngươi mau lăn ra đây cho bổn tiểu thư!"
Một đạo thanh âm tức giận đánh gãy suy nghĩ của Quân Mặc Sơ, mày liễu hơi hơi nâng, Quân Mặc Sơ hướng nơi phát ra thanh âm nhìn lại, chỉ thấy Quân Thiến Thiến khí thế dào dạt đứng ở ngoài cửa ám phòng, vẻ mặt như muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook