Edit: Linhlady




Thiết Tư Đặc nghe nói như thế, toàn bộ đôi mắt đều sáng lên.


Tuy rằng hiện tại bọn họ cách nhau một thế giới, nhưng hắn tin tưởng tiểu Quả Quả, chỉ cần tiểu Quả Quả đồng ý, nhất định sẽ giúp bọn họ gặp lại nhau, như vậy bọn họ nhất định là có thể gặp nhau.


Tuy rằng không biết là khi nào, nhưng hắn có thể chờ, có thể vẫn luôn chờ……


“Đi ra ngoài đi.” Mạc Vân Quả nhìn Angus nói.


Angus chậm rãi lắc đầu nói: “Hắn ở chỗ này phải không? Tôi không muốn rời khỏi.”


“Tôi sẽ giúp hai người gặp mặt.” Mạc Vân Quả hứa hẹn nói.


Angus lại không tin lời Mạc Vân Quả nói, y chỉ cười ảm đạm, cái gì cũng không nói.


Thiết Tư Đặc nhìn thấy cảnh này, có chút nóng nảy, hiện tại Angus biểu hiện rõ ràng chính là không tin Mạc Vân Quả, không tin bọn họ có thể gặp nhau.


Nhưng nếu cứ tùy ý để Angus ở trojgnato cảnh này lâu dài, chờ đợi y, sẽ chỉ là tử vong.


“Tiểu Quả Quả, hiện tại ta nói cái gì ngươi hãy lặp lại cái đó.” Thiết Tư Đặc vội vàng ở phòng phát sóng trực tiếp nói.


Mạc Vân Quả đồng ý, nhìn thẳng vào Angus.


“Lần đầu tiên nhìn thấy em, anh ngay lập tức nghĩ, một người nhỏ bé như vậy khi nào mới có thể lớn lên đây?”


Mạc Vân Quả thuật lại câu Thiết Tư Đặc nói, không mang theo một ít tình cảm nào, nhưng Angus vừa nghe câu này, nước mắt lập tức tuôn rơi.


Hồi ức thuộc về y cùng hắn, người khác sao có thể sẽ biết? Sao có thể sẽ hiểu được?


“Sau đó, có lẽ vì biểu hiện của em một chút cũng không giống một đứa bé……”


Giọng nói của Mạc Vân Quả lại vang lên trong căn phòng yên tĩnh, Angus vẫn luôn thực an tĩnh nghe, y nhìn Mạc Vân Quả, tựa như không phải đang nhìn cô.


Thời gian từng giây từng phút trôi đi, khi Mạc Vân Quả thuật lại xong câu nói cuối cùng của Thiết Tư Đặc, toàn bộ ảo cảnh ầm ầm sụp đổ, tất cả ảo giác cũng không còn tồn tại nữa.


Mạc Vân Quả chớp chớp mắt, đây là về tới rừng Sương Mù.


Cô theo bản năng nhìn về phía Angus, thiếu phát hiện y đã mở mắt còn đứng lên.


“Đi thôi, chúng ta nên tiếp tục đi thôi.” Giọng nói của Angus nghe qua vô cùng bình tĩnh, nếu không phải đã nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc thêm.thảm của y trong ảo cảnh, cô đều phải nghi ngờ không biết có phải lúc nào y cũng như vậy không.


Mạc Vân Quả đứng lên, sáng suốt lựa chọn không nói cái gì.


Một bên hổ lấm tấm cùng tiểu hồ ly thấy như vậy, vội vàng đi theo, toàn bộ hành trình cũng không dám nói một lời, thậm chí ngay cả hô hấp đều thật cẩn thận.


Angus mang theo Mạc Vân Quả cùng hai huyễn thú tiếp tục về phía trước, càng đi sâu vào rừng Sương Mù, càng có nhiều mối nguy hiểm.


Angus xem như sư phụ, y dạy Mạc Vân Quả rất nhiều ma pháp, bất kể là hệ nào, đều dạy vô cùng nghiêm túc.


Y không hỏi lại chuyện xảy ra trọg ảo cảnh, giống như tất cả mọi chuyện chỉ là ảo cảnh mà thôi.


Chỉ là ở ngẫu nhiên khi nướng BBQ, Angus luôn thích nhìn chằm chằm Mạc Vân Quả.


Hoặc chính xác mà nói, không phải là y đang nhìn Mạc Vân Quả, mà là Thiết Tư Đặc phía sau Mạc Vân Quả.


Cứ như vậy, một năm trôi qua.


Angus chưa từng tháo xuống mặt nạ, y càng thêm trầm mặc ít lời, có đôi khi liên tục một tháng đều không nói một câu.


Theo thời gian trôi qua, Mạc Vân Quả đã học được không ít ma pháp.


Cái gì có thể dạy Angus đều chỉ, còn lại, con đường tiếp theo Mạc Vân Quả muốn đi như thế nào đều tùy vào cô.


Còn về phòng phát sóng trực tiếp, trong một năm này Thiết Tư Đặc kể không ít chuyện xưa, à, không đúng, là rải cẩu lương……







Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương