Phát Sóng Trực Tiếp: Kim Chủ, Cầu Đánh Thưởng!
-
Chương 70
Edit: Linhlady
Chỉ thấy một tia sáng xuất hiện, máu tươi văng khắp nơi! Ngải Sâm thống khổ che lại hạ thân kêu rên lăn lộn trên đất......
Không không không, phía trên chỉ là tưởng tượng của người trong phòng phát sóng trực tiếp, trên thực tế lại là: Một tia sáng xuất hiện, Ngải Sâm nhanh chóng lộn một vòng, lui về sau một bước thành công né tránh JJ tuyệt sát đao đâm về phía mình, lưỡi dao lập tức cắm sâu vào vách tường của hang động.
Ngải Sâm khiếp sợ nhìn Mạc Vân Quả, hắn vẫn luôn biết một điều, trên người cô có chỗ kì quái, tỷ như có đôi khi sẽ đột nhiên lấy ra một ít đồ vật kì lạ, nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là, lúc này đây, Mạc Vân Quả lấy ra một đồ vật để đâm vào chỗ dũng mãnh của hắn!
Nếu không phải thú tính của hắn nhanh nhạy, nhanh chóng né tránh, hiện tại chỉ sợ đã là máu chảy đầy đất.
Đang lúc Ngải Sâm muốn chất vấn Mạc Vân Quả, bên kia JJ tuyệt sát đao từ trong vách tường tự động rút ra, tiếp tục tấn công hắn.
JJ tuyệt sát đao, tên như ý nghĩa, không thấy máu JJ tuyệt không bỏ qua!
Vì thế, ở trong sơn động xuất hiện một màn như vậy: Ngải Sâm khắp nơi tán loạn tránh né đao bay múa, Mạc Vân Quả đứng ở một bên, đôi mắt chớp chớp nhìn tất cả mọi chuyện.
Mà phòng phát sóng trực tiếp, hiển nhiên đã cười bò ra rồi.
"Ha ha ha! Đây là ai đánh thưởng thứ này, quả thực quá ngưu bức!"
"Là ta là ta! Mau khen ta!"
"Khen ngươi khen ngươi! Ha ha ha! Ta rất muốn nhìn kết cục cuối cùng nha!"
"Tấm tắc, ta chỉ là một đứa bé, cái gì ta cũng không biết."
"Lầu trên ngươi đừng cho là ta không biết ngươi đã hơn một ngàn tuổi, còn là đứa trẻ sao, nếu ngươi là một đứa trẻ vậy chắc ta còn là đứa bé chưa được sinh ra!"
"Lăn lăn lăn! Lòng ta vẫn trong sáng như một đứa trẻ không được sao! Hừ ╭(╯^╰)╮"
"Ha ha! Ta cũng muốn một cái JJ tuyệt sát đao, như vậy hắc hắc hắc......"
"Lầu trên cười thật đáng khinh, làm nam nhân, ta đã gắt gao che tiểu đệ đệ lại."
"Đột nhiên cảm thấy cúc hoa căng thẳng."
"Lầu trên, ta cảm thấy ngươi giống như lộ cái gì đó rồi......"
............
Cả khuôn mặt Ngải Sâm đã hoàn toàn đen xì, hắn có thể cảm nhận được đồ vật đuổi theo đuổi theo mình có sức lực cường đại, hơn nữa điều hắn cảm nhận được là tại sao nó lại luôn nhắm vào hạ thân của hắn. Thân!
Ghen ghét vật dũng mãnh của mình đến như vậy sao!
Sự thật chứng minh, tuy rằng Ngải Sâm hắc hóa, nhưng năng lực tự bổ não vẫn không suy giảm chút nào.
"Mạc Vân Quả, thu hồi nó lại đi!"
Ngải Sâm nổi giận gầm lên một tiếng, trong lúc hắn gào lên, xém chút nữa, hắn liền phải đoạn tử tuyệt tôn có được không!
Mạc Vân Quả nghe vậy, đem JJ tuyệt sát đao thu hồi về không gian hệ thống, sau đó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Ngải Sâm.
Háng Ngải Sâm bị cắt qua, vết thương nhanh chóng trào ra máu tươi, hắn hung tợn mà nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, thở phì phì rời đi.
trong tình huống tự do, Mạc Vân Quả: Không cần bị lăn lộn, thật tốt.
Ngải Sâm biết Mạc Vân Quả là không muốn cùng hắn trở thành một đôi, trải qua việc kia, hắn cũng không hề muốn đi trêu chọc cô.
Chỉ cần cô ngoan ngoãn ở trong bộ lạc, như vậy có trở thành người của hắn hay không, cũng không quan trọng.
Ngày tiếp theo cuộc sống của Mạc Vân Quả lại trở về bình thường, phòng phát sóng trực tiếp lại lâm vào một mảnh quạnh quẽ.
Cũng may, theo mùa đông đi qua một nửa, hệ thống nhận định bộ lạc có thể an ổn vượt qua mùa đông, lúc sau, trực tiếp cho nhiệm vụ thành công.
Nhiệm vụ hoàn thành, cũng là là thời điểm thoát ly vị diện này.
- ------
Chỉ thấy một tia sáng xuất hiện, máu tươi văng khắp nơi! Ngải Sâm thống khổ che lại hạ thân kêu rên lăn lộn trên đất......
Không không không, phía trên chỉ là tưởng tượng của người trong phòng phát sóng trực tiếp, trên thực tế lại là: Một tia sáng xuất hiện, Ngải Sâm nhanh chóng lộn một vòng, lui về sau một bước thành công né tránh JJ tuyệt sát đao đâm về phía mình, lưỡi dao lập tức cắm sâu vào vách tường của hang động.
Ngải Sâm khiếp sợ nhìn Mạc Vân Quả, hắn vẫn luôn biết một điều, trên người cô có chỗ kì quái, tỷ như có đôi khi sẽ đột nhiên lấy ra một ít đồ vật kì lạ, nhưng mà hắn không nghĩ tới chính là, lúc này đây, Mạc Vân Quả lấy ra một đồ vật để đâm vào chỗ dũng mãnh của hắn!
Nếu không phải thú tính của hắn nhanh nhạy, nhanh chóng né tránh, hiện tại chỉ sợ đã là máu chảy đầy đất.
Đang lúc Ngải Sâm muốn chất vấn Mạc Vân Quả, bên kia JJ tuyệt sát đao từ trong vách tường tự động rút ra, tiếp tục tấn công hắn.
JJ tuyệt sát đao, tên như ý nghĩa, không thấy máu JJ tuyệt không bỏ qua!
Vì thế, ở trong sơn động xuất hiện một màn như vậy: Ngải Sâm khắp nơi tán loạn tránh né đao bay múa, Mạc Vân Quả đứng ở một bên, đôi mắt chớp chớp nhìn tất cả mọi chuyện.
Mà phòng phát sóng trực tiếp, hiển nhiên đã cười bò ra rồi.
"Ha ha ha! Đây là ai đánh thưởng thứ này, quả thực quá ngưu bức!"
"Là ta là ta! Mau khen ta!"
"Khen ngươi khen ngươi! Ha ha ha! Ta rất muốn nhìn kết cục cuối cùng nha!"
"Tấm tắc, ta chỉ là một đứa bé, cái gì ta cũng không biết."
"Lầu trên ngươi đừng cho là ta không biết ngươi đã hơn một ngàn tuổi, còn là đứa trẻ sao, nếu ngươi là một đứa trẻ vậy chắc ta còn là đứa bé chưa được sinh ra!"
"Lăn lăn lăn! Lòng ta vẫn trong sáng như một đứa trẻ không được sao! Hừ ╭(╯^╰)╮"
"Ha ha! Ta cũng muốn một cái JJ tuyệt sát đao, như vậy hắc hắc hắc......"
"Lầu trên cười thật đáng khinh, làm nam nhân, ta đã gắt gao che tiểu đệ đệ lại."
"Đột nhiên cảm thấy cúc hoa căng thẳng."
"Lầu trên, ta cảm thấy ngươi giống như lộ cái gì đó rồi......"
............
Cả khuôn mặt Ngải Sâm đã hoàn toàn đen xì, hắn có thể cảm nhận được đồ vật đuổi theo đuổi theo mình có sức lực cường đại, hơn nữa điều hắn cảm nhận được là tại sao nó lại luôn nhắm vào hạ thân của hắn. Thân!
Ghen ghét vật dũng mãnh của mình đến như vậy sao!
Sự thật chứng minh, tuy rằng Ngải Sâm hắc hóa, nhưng năng lực tự bổ não vẫn không suy giảm chút nào.
"Mạc Vân Quả, thu hồi nó lại đi!"
Ngải Sâm nổi giận gầm lên một tiếng, trong lúc hắn gào lên, xém chút nữa, hắn liền phải đoạn tử tuyệt tôn có được không!
Mạc Vân Quả nghe vậy, đem JJ tuyệt sát đao thu hồi về không gian hệ thống, sau đó dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Ngải Sâm.
Háng Ngải Sâm bị cắt qua, vết thương nhanh chóng trào ra máu tươi, hắn hung tợn mà nhìn thoáng qua Mạc Vân Quả, thở phì phì rời đi.
trong tình huống tự do, Mạc Vân Quả: Không cần bị lăn lộn, thật tốt.
Ngải Sâm biết Mạc Vân Quả là không muốn cùng hắn trở thành một đôi, trải qua việc kia, hắn cũng không hề muốn đi trêu chọc cô.
Chỉ cần cô ngoan ngoãn ở trong bộ lạc, như vậy có trở thành người của hắn hay không, cũng không quan trọng.
Ngày tiếp theo cuộc sống của Mạc Vân Quả lại trở về bình thường, phòng phát sóng trực tiếp lại lâm vào một mảnh quạnh quẽ.
Cũng may, theo mùa đông đi qua một nửa, hệ thống nhận định bộ lạc có thể an ổn vượt qua mùa đông, lúc sau, trực tiếp cho nhiệm vụ thành công.
Nhiệm vụ hoàn thành, cũng là là thời điểm thoát ly vị diện này.
- ------
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook